Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1181: Địa phương thần kì.




"Nhưng các ngươi đâu biết Thánh nhân là ai đâu?" Dịch Phong hỏi.

"Đến giờ đó sẽ lộ ra manh mối thôi" Phiêu Miểu Hồng giải thích nói.

"Chẳng hạn như nào?"

Dịch Phong hỏi tiếp.

Phiêu Miểu Hồng hơi trầm ngâm, đáp: "Vậy nhìn Cửu Giới muốn Thánh nhân như nào thì chính là Thánh nhân kiểu đó"

"Nếu là Văn Thánh, văn hoá Cửu Giới ắt hẳn đại hưng"

"Nếu là Kiếm Thánh, con đường kiếm đạo của Cửu Giới sẽ được Thiên đạo gia trì, tất cả kiếm tu đều được hưởng lợi ích"

"Tóm lại Thánh nhân khác nhau thì sẽ tạo tiếng vang khác nhau, đến lúc đó nghĩ một chút là có thể biết lần này loại Thánh nhân nào thức tỉnh"

"Thì ra là thế"

Dịch Phong gật đầu, đã lý giải được chuyện này.

Nhưng hắn không để bụng lắm, chỉ tập trung tinh thần tìm chết.

"Thiên Vực với Cửu Giới khác nhau chỗ nào?"

Dịch Phong vừa chạy đến truyền tống trận vừa hỏi.

"Đương nhiên là khác rồi, nhất là có vài thứ nhất định sẽ khiến tiên sinh hứng thú vô cùng" Phiêu Miểu Hồng đáp.

"Ví dụ như nào?"

Dịch Phong như một nhóc con tò mò.

"Có một nơi có thể cho tất cả mọi người có cơ hội thăng tiến, người vốn không làm được gì thì sẽ được hưởng thụ thứ không thuộc về mình" Nói đến đây, Phiêu Miểu Hồng dừng một chút, rồi nói tiếp: "Cho dù ngươi chỉ là một đệ tử ngoại môn hay tạp dịch, cũng sẽ được nhận đãi ngộ hơn người..."

"Hả??"

"Có địa phương thần kỳ vậy sao?"

Lòng hiếu kỳ của Dịch Phong lập tức được khơi lên, vội hỏi:

"Thật sự có nơi thần kì vậy sao?"

"Chuyện này không thể giải thích trong một hai câu được, khi đến nơi sẽ cho tiên sinh thể nghiệm một phen, lúc đó là ngài tự hiểu được thôi."

Phiêu Miểu Hồng nở nụ cười xinh đẹp, nói tiếp: "Nhưng Thiên Vực nguy hiểm hơn Cửu giới rất nhiều, phép tắc nơi đó tàn khốc hơn Cửu Giới nhiều."

"Thật vậy hả... 2"

Dịch Phong giương miệng, trong lòng hơi chút hiếu kỳ với Thiên Vực này.

Khi Dịch Phong đang chạy đến Thiên Vực cùng với Phiêu Miểu Hồng.

Liên Minh cửu giới.

Nơi này là địa bàn cũ của Việt Giới, nhưng từ khi giới tường vỡ vụn, sau này người Thiên Vực chiếm đóng, lấy Việt Giới làm trung tâm, sát nhập mấy giới khác lại, cộng với Tiên Giới trở thành căn cứ chung, gọi là nơi Liên Minh Cửu Giới.

Làm thủ lĩnh Liên Minh Cửu Giới, Trận lão ngồi trên đại đện, cúi đầu xoa huyệt Thái Dương.

Làm thủ lĩnh Liên Minh Cửu Giới, trên vai hắn phải gánh vác sức nặng ngàn quân.

Nhất là khi Cửu giới đã to như vậy, giờ biến thành kiểu này, hắn luôn không cam lòng và tràn đầy tự trách.

"Trận lão, nghỉ ngơi một chút đi."

Hùng Thiên bên cạnh đi ra.

"Ha ha, sao mà thanh thản nghỉ ngơi được đây." Trận lão cười khổ.

"Trận lão, ngài phải hiểu rằng ngài không làm gì sai hết" Hùng Thiên nói: "Lúc trước người Thiên Vực tới, nếu ngài không chịu đáp ứng, chỉ sợ hắc vụ đã ăn mòn toàn bộ Cửu Giới."

"Thậm chí người Thiên Vực căn bản cũng không cần chúng ta đồng ý hay không...

"Nói vậy thôi chứ bây giờ Cửu Giớn vẫn còn khó khăn lắm!" Trận lão khổ sở nói: "Chúng ta giờ là một đám người trong lồng giam, vốn trong mắt ngoại vực đã nhỏ bé như sâu kiến, nếu không chịu cố gắng thì sớm muộn cũng sẽ biến mất khỏi thế giới này."

"Tóm lại, nắm đấm không lớn thì chỉ có thể chịu đòn"

Trận lão thở dài nói: "Mặc dù đám ngươi Thiên Vực kia tạm thời tuân thủ quy tắc không ức hiếp chúng ta, nhưng sau này thì sao đây?"

"Trận lão nói chí phải."

Hùng Thiên trịnh trọng gật đầu: "Nhưng khi giới tường phá rồi, không gian bị phong toả được thiên địa tưới tiêu chăm sóc, mấy tinh anh Cửu Giới chúng ta tiến triển cực kỳ nhanh"

"Trừ việc chúng ta không xác minh rõ ràng cảnh giới Bạch Hoàng thế nào... Tông chủ Thi Thanh Vũ Bách Luyện Tông Võ giới đã chấp nhận truyền thừa tông môn Cổ Thần thập tử vô sinh, bây giờ thành công xuất quan, thăng thẳng đến Đạo Kính.

"Đồng thời mười ba tạp dịch nhỏ ở Bách Luyện Tông giờ cũng đã phá tầng chín Kiếp Cảnh"

Hùng Thiên một năm một mười nói rõ.

Nghe vậy, đôi mắt Trận lão sáng rực, bỗng nhiên đứng thẳng lên.

"Ngươi nói thật hay giả?"

"Đương nhiên là thật rồi" Hùng Thiên cười nói: "Lần này ta đến đây để báo tin tốt này cho ngươi, giờ đây Liên Minh Cửu Giới ta xem như cũng đã có một cường giả Đạo Kính chân chính rồi"

"Thật sự quá tốt, quá tốt rồi, trời cao phù hộ Cửu Giới ta! ' Trận lão lệ nóng doanh tròng.

Những ngày qua không biết hắn đã chịu bao nhiêu áp lực.

Lúc người Thiên Vực tới, toàn bộ bọn hắn chỉ có cao thủ Chân Tiên tầng mấy chục là cao nhất, nếu chuyển sang cảnh giới chân chính thì chỉ bằng Kiếp Cảnh tầng thứ hai, so với cao thủ Thiên Vực thì cảm giác bất lực cực lớn.

Nhưng mà giờ đây chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, rố cuộc Cửu Giới mình cũng có cao thủ Đạo Kính.

Lồng giam đánh vỡ, thế hệ trẻ tuổi như tre già măng mọc sau mưa, mặc dù còn khá xa so với những đại tông môn trong Thiên Vực, nhưng tóm lại có thể suy tính cho tương lai.

Cuối cùng lưng cũng thẳng được một chút.