Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1072: Cùng đi đi.




Lúc này Dịch Phong mới kéo thân thể mệt mỏi trở về Ám Ảnh Đảo.

Sau khi ăn uống no đủ, ngủ được một giấc lại đứng lên, tắm rửa một cái.

Nhìn bản thân mình trong gương, sinh ra tự tin khó hiểu.

Thật đẹp trai!

Đợi đến khi trời tối, Dịch Phong lại đến chỗ Mông Đa Thú tụ tập, đến Loạn Thi Cương.

Tất nhiên Loạn Thi Cương là cái tên Dịch Phong mới đặt cho nơi đó.

Đến nỗi Dịch Phong còn làm một tấm bản đồ.

Nhà - Ám Ảnh Đảo.

Phù Thi Sơn Cốc - Ba Ba Quái.

Loạn Thi Cương - Mông Ba Thú.

Dịch Phong đánh dấu lên, như vậy mới thuận tiện cho mình có thể tìm nhiều quái hơn.

Một đêm này, Dịch Phong giết thêm được ba vạn con Mông Đa Thú.

Mà ngay khi Dịch Phong giết xong ba vạn con Mông Đa Thú, bên trong Linh Tiên Châu còn đang khổ chiến.

Dưới sự dẫn dắt của Trừ Ma Liên Minh, cao thủ và các lão tổ cấp một của Liên Minh liên thủ với nhau, từng đợt rồi lại từng đợt tấn công chiến đấu với con ma vật tứ chi công kênh kia.

Nhưng vẫn không có cách nào đối phó với con ma vật tứ chi cồng kềnh như trước.

"Trận lão, tiếp tục phải làm cách nào mới tốt đây!"

Hùng Thiên đang đóng giữ ở Liên Minh không thể không chạy đến tiếp viện, giúp Trận lão trọng thương chưa khỏi san sẻ gánh nặng, sắc mặt khó coi nói.

"Trước sức mạnh tuyệt đối như vậy, tất cả các cạm bẫy và mưu kế đều như không!"

Trận lão chống quải trượng, vẻ mặt bất lực.

Nếu như chỉ vẻn vẹn một con ma vật này thôi, toàn bộ cửu giới đồng tâm hiệp lực, có thể từ từ mài chết.

Mấu chốt là bốn vùng bị chiếm đóng bên trong, không biết còn ấn núp bao nhiêu ma vật.

Dĩ nhiên.

Chuyện này còn chưa làm bọn hắn cảm thấy tuyệt vọng.

Tuyệt vọng nhất là, bọn hắn tuy đã bao vây bốn mảnh đất bị sương đen chiếm đóng kia, nhưng đây chỉ là tạm thời.

Thử hỏi một chút.

Ngay cả Bát Đại chí tôn sáng lập tám giới để lại Giới Tường kia còn không thể ngăn được màn sương đen này, hậu bối bọn hắn cao nhất cũng chỉ hơn Chân Tiên tầng ba mươi, làm sao có thể ngăn chặn màn sương đen này lan tràn?

"Báo Đúng lúc này, một gã phụ trách phong toả Linh giới bay từ hướng Linh giới tới.

Thấy thế, trong lòng Trận lão lập tức xuất hiện dự cảm không lành.

Quả nhiên.

Còn chưa đợi lão hỏi, nam tử kia đã hô lên bằng âm thanh xen lẫn Tiên Nguyên: "Khởi bẩm minh chủ, bên trong Linh giới phát sinh động tĩnh rất lớn, dường như có vật gì đó sắp lao ra!"

"Cái gì?"

Trong lòng Trận lão lộp bộp một tiếng, lập tức hạ lệnh.

"Đi, lập tức cùng ta đi xem sao."

Linh Tiên Châu vốn nối lền với Linh giới, khoảng cách cũng không xa.

Ma vật Chân Tiên tầng bốn mươi trước kia cũng chạy ra từ Linh giới, nên giờ mới trốn ở Linh Tiên Châu.

Không lâu sau, đám người Trừ Ma Liên Minh đã chạy đến biên giới Linh giới.

Vừa đến biên giới, đám người Trận lão cảm nhận rõ những gì nam tử phía trước nói không sai.

Bọn hắn có thể cảm nhận rõ ràng rằng, bên trong Linh giới có một luồng dao động cực lớn đang di chuyển với tốc độ cao, đang áp sát về phía bọn họ.

Tuy không nhìn thấy gì, nhưng chỉ riêng động tĩnh kia cũng đủ cho mọi người cảm thấy kinh hồn bạt vía.

Mọi người ở đây đều im lặng.

Sắc mặt u ám thâm trầm đến nỗi có thể tích thành nước chảy xuống.

Trong lòng nhịn không được suy đoán, rốt cuộc đây là thứ gì?

Là sức mạnh chưa từng biết đến sao?

Nếu đây là ma vật, với tốc độ nhanh thế này, thì thực lực sẽ như thế nào nữa đây?

Chỉ chờ trong thời gian ngắn, mọi người đều cảm nhận được rõ ràng, động tĩnh bên trong Linh giới càng ngày càng gần, càng ngày càng gần...

Tí tách...

Không ít người bắt đầy chảy mồ hôi lạnh.

Trận lão cũng nắm chặt quải trượng, trong thân thể gầy gò ốm yếu, Tỉnh Nguyên dồi dào điên cuồng phun trào lên.

m!

Một tiếng nổ vang.

Mọi người cảm thấy tế dại một trận.

Một thứ khổng lồ từ Linh giới xông ra, xuất hiện trên bầu trời, tạo thành một bóng râm lớn dưới mặt đất.

Đám người Liên Minh đứng dưới đất, lập tức ngẩng đầu nhìn lên không trung.

Nhất thời kinh hãi không thôi.

Bởi vì thứ từ Linh giới lao ra này, không phải là ma vật, cũng không phải lực lượng nào khác, mà là một chiếc linh thuyền khổng lồ.

Quanh thần linh thuyền là màu đỏng cổ, toàn thân được điêu khắc phù văn bùa chú lít nha lít nhít, hình dáng tinh xảo không cần phải nói, thiết kế còn rất hoàn mỹ. Bên cạnh còn có nhiều cửa động đen kịt, loé ra tia sáng lập loè dày đặc, dường như bất kỳ lúc nào cũng có thể phóng ra công kích mạnh bạo làm người ta khiếp sợ không thôi.

"Như này, sao lại như thế này?"

Hùng Thiên bắt đầu nói lắp, kinh hãi hỏi: "Không phải nơi nào của Linh giới cũng bị sương đen bao phủ sao? Sao lại có một chiếc linh thuyền từ trong đó bay ra được chứ?"

Trận lão há to miệng, trên khuôn mặt già nua cũng đầy kinh hãi, với kiến thức của hắn cũng hoàn toàn không biết giải thích làm SaO.

"Nhìn đi, trên boong thuyền có người kìa!"

Tằng Hiền chỉ vào linh thuyền trên không hô lên.