Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1005: Giả thành tôn tử (2)




Khí thế cường hãn nháy mắt lan tràn toàn bộ không gian, khiến cho tất cả mọi người bên dưới đều có cảm giác không thở nổi.

Cường giả Chân Tiên cảnh!

Trái tìm mọi người đập mạnh, nhìn thấy vị lão giả tóc trắng này như thể nhìn thấy thần linh.

Đây là tiên nhân chân chính đấy!

Cho nên trong nháy mắt khi lão giả này xuất hiện, tất cả mọi người đều quỳ gối xuống đất, nằm rạp dưới đất.

Duy chỉ có Tô Bạch vẫn đứng thẳng như cũ, làm lộ vẻ đột ngột.

"Mau quỳ xuống, chẳng lẽ huynh không muốn sống sao! ?"

Liễu Thiến Thiến quỳ dưới đất, nhỏ giọng thúc giục nói.

Tô Bạch lắc đầu, thản nhiên nói: "Có lẽ đại nhân muốn ta chết sẽ dễ như trở bàn tay, nhưng chỉ dựa vào bọn hắn vẫn chưa đủ..."

"Không nói lý lẽ!"

Liễu Thiến Thiến cắn răng, không để ý đến hắn ta nữa.

Sau khi lão giả Chân Tiên kia giáng lâm, chắp tay đứng lơ lửng trên không.

Nhìn về phía Trần Siêu Tiền nói: "Ngươi gọi lão phu tới đây là có chuyện gì quan trọng sao?"

Trần Uy thay cha mình vội vàng thêm mắm dặm muối kể lại chuyện vừa nãy một lượt.

Sau đó than thở: "Cầu lão tổ tông làm chủ cho con cháu, giết chết tên tặc này, đoạt lại tiên khí, thay phụ thân báo thù chặt tay!"

Sau khi lão tổ Trần gia nghe xong, không khỏi sinh lòng nghi ngờ.

Từ khi nào Trần gia ta sở hữu chí bảo tổ truyền cấp bậc tiên khí đỉnh cấp vậy?

Sao lão phu lại không biết?

Sau đó ông ta lại cẩn thận nhìn Tô Bạch đang đứng yên tại chỗ, trong khoảnh khắc bốn mắt nhìn nhau, ông ta chợt cảm thấy như bị sét đánh.

Một luồng sức mạnh tinh thần mạnh mẽ xông thẳng vào nơi sâu nhất trong đầu ông ta.

Suýt nữa đánh tan nguyên thần!

Ông ta không khỏi sợ hãi biến sắc.

Thì ra thiếu niên trước mắt, vậy mà cũng là cường giả Chân Tiên cảnh.

Mà về mặt cảnh giới, ông ta hoàn toàn không thể nhìn thấu!

Nếu cả hai thật sự đánh nhau, e rằng trước mặt Tô Bạch ông ta không thể ra khỏi mười hiệp!

Sau khi ý thức được chuyện này, lão tổ Trần gia lập tức thu lại khí thế.

Từ tiên phong đạo cốt, giả thành tôn tử.

Trong ánh mắt khó tin của mọi người, đi thẳng đến trước mặt Tô Bạch, cung kính hành đại lễ với Tô Bạch.

"Tiểu nhân Trần Võ, gặp qua tiền bối."

Trần võ vừa dứt lời, toàn trường xôn xao.

Đồng tử trợn to.

Ai nấy đều tràn ngập vẻ không thể tin nổi, hoàn toàn há hốc mồm.

Nhất là phụ tử hai người Trần Siêu Tiền cùng Trần Uy, gân xanh trên trán đều gồ lên.

Lão tổ Chân Tiên nhà mình, vậy mà lại gọi thứ nhỏ bé kia là tiền bối?

"Lão tổ, có phải ngài nhầm rồi không?"

"Hắn ta chỉ là một tiểu tạp dịch, tiểu súc sinh thôi mà!"

Trần Uy không nhịn được nói.

"Bốp!

Hắn ta vừa nói xong, một bạt tai đánh lên đầu hắn ta.

Một cái tát này khiến Trần Uy trọng thương hộc máu, ngã dưới đất giãy giụa run rẩy.

Trần Siêu Tiền nhìn mà mí mắt nhảy dựng.

Ông ta còn chưa kịp lên tiếng, đã phát hiện ánh mắt uy nghiêm lạnh băng của Trần Võ nhìn về phía ông ta.

Cả người Trần Siêu Tiền run rẩy, sau đó trong đầu xuất hiện truyền âm của Trần Võ.

"Còn không mau quỳ xuống, ngươi muốn khiến toàn bộ Trần gia vạn kiếp bất phục sao, ngươi có biết không, đừng nói là phế vật như ngươi, cho dù hắn ta muốn giết chết ta cũng dễ như trổ bàn tay!"

"Cái gì?"

Trần Siêu Tiền trừng to mắt, trong đầu như tiếng sấm nổ vang.

Cảm thấy da đầu tê dại.

Mặc cho không thể tin nổi nhưng đối với lời lão tổ Trần Võ đã nói, ông ta không dám nghi ngờ nửa phần, gần như trong nháy mắt hai chân mềm nhũn quỳ gối dưới đất.

Chuyện này khiến cho nhóm người vốn không thể tin nổi càng thêm huyên náo.

Đầu tiên là lão tổ Trần gia gọi tiền bối.

Sau là gia chủ Trần gia kiêm thành chủ quỳ xuống tại chỗ.

Tất cả chuyện này đều chứng minh, Tô Bạch trước mắt thoạt nhìn như tiểu đệ tử, có thực lực cùng thân phận mà người thường không thể nhìn ra.

Mà Trần Võ có thể nhìn ra, thậm chí gọi một tiếng tiên bối.

Như vậy cho thấy rõ Tô Bạch ít nhất cũng là - cường giả Chân Tiên.

Mọi người ở hiện trường đều không phải kẻ ngốc, ngược lại cực kì khôn khéo, trong đầu nhanh chóng nghĩ thông suốt tất cả.

Hai chân cũng lập tức mềm nhũn.

Sắc mặt trắng bệch, bắt đầu liên tục quỳ xuống, ai nấy nằm rạp dưới đất run rẩy.

Dù sao bọn hắn cũng không quên, vừa rồi bọn hắn giúp Trần Siêu Tiền bỏ đá xuống giếng với Tô Bạch, giúp Trần Siêu Tiền đoạt lấy tiên khí của Tô Bạch.

Cho nên Trần Siêu Tiền đã quỳ dưới đất rồi, đám người bọn hắn nào dám không quỳ.

Còn về Liễu mẫu cùng Liễu Thiến Thiến, mắt trợn to như mắt trâu, đã kinh ngạc đến mức không nói nên lời, cả người run rẩy kịch liệt, trên mặt tràn ngập vẻ hoài nghi nhân sinh.

"Tiền bối, mời ngồi"

Trần Võ ân cần nói.

Trần Võ cũng sẽ không vì tuổi tác bề ngoài của Tô Bạch mà khinh thường hắn ta.

Thế giới thực lực vi tôn chính là như vậy.

Nhất là loại cao thủ khiến ông ta cảm thấy áp lực như Tô Bạch, hơi bất cẩn một chút rất có thể sẽ mang đến đại họa diệt tộc cho gia tộc.