Nhưng mà Lục Bạch lại đánh gãy lời hắn : Có món: “phật nhảy tường" không?
Hệ thống :??
Lục Bạch : Còn đùi gà rán?
Hệ thống :......
Lục Bạch : Trà sữa dâu tây chắc là có đi !
Hệ thống : Đều , đều không có.
Lục Bạch : Cái gì cũng không có , vậy ta cần gấp gáp làm cái gì?
Hệ thống bị chọc tức tới rối loạn số liệu.
Lục Bạch cũng vừa lúc đến được thư viện.
Thế giới này tạo nên dựa theo thế giới nguyên bản của Lục Bạch. Nhưng dù sao cũng là thế giới khác , cho nên ở một vài chi tiết vẫn có điểm bất đồng.
Ví như ở thế giới Lục Bạch trước khi xuyên qua đang lưu hành phong cách phong cảnh của rừng mưa nhiệt đới , ngay cả trên cà vạt của nam cũng có thể xuất hiện hình lá cây hoặc bụi cây nhiệt đới phóng khoáng mát mẻ. Nhưng ở thế giới này , thậm chí trên váy của nữ nhân , cũng hiếm khi có màu xanh của lá cây.
Tranh sơn dầu cũng giống như thế.
Lục Bạch muốn tìm hiểu lịch sử phát triển tranh sơn dầu của thế giới này , cũng vô cùng muốn tìm hiểu về những họa sĩ nổi danh. Những thứ này đều là kiến thức mà cậu cần phải học ngay lập tức.
Cậu như một khối bọt biển , không có điểm dừng mà hấp thu hết những thứ có thể hấp thu trong biển tri thức. Trốn ở một góc không ai chú ý tới , an tĩnh mà nhanh chóng trưởng thành.
Xung quanh không phải không có người nhận ra cậu , khe khẽ nói sau lưng.
"Lục Bạch như thế nào lại đến thư viện?"
"Hắn là đồ có bệnh đó , tránh xa một chút , miễn cho dính lên người chúng ta !"
Nhưng những thứ hoặc là ngữ khí suy đoán , hoặc là ngữ khí khinh thường đều không thể đả động nửa điểm tới Lục Bạch. Ngược lại trở thành động lực thúc đẩy Lục Bạch tiến lên phía trước , là chất dinh dưỡng khiến cậu lớn mạnh mà xoay người.
Trùng hợp Lục Can thế nhưng cũng đến thư viện.
Hắn tới tìm giúp Lục Quỳnh quyển sách , ngoài ý muốn nghe được có người nói chuyện phiếm.
"Lục Bạch đúng là không muốn giữ lấy mặt mũi nữa rồi , tôi thấy hắn mượn rất nhiều sách về tranh sơn dầu , không phải là muốn chuyển sang khoa của đám Lục tam đi !"
"Hắn là muốn từ cóc ghẻ hóa thành phượng hoàng chắc. Vất vả mới có thể thi được vào trường , không học tập cho tốt lại toàn làm chuyện không đâu."
Hai người kia nói hai câu này , cũng không có chú ý Lục Can đang đứng ở phía sau kệ sách.
Muốn chuyển khoa? Đây chính là kế hoạch mới của tên Lục Bạch? Lục Can nhíu mày , hắn đang suy xét khả năng chính xác trong lời nói của hai người kia. Mà ánh mắt Lục Can cũng rơi xuống nơi Lục Bạch đang ngồi một góc xem sách.
Cũng quá trùng hợp , quyển sách Lục Bạch đang xem kia , lại đúng là quyển mà Lục Quỳnh nói rõ muốn hắn mượn về.
Lục Can nhìn thoáng qua kệ sách , những quyển khác đều đã bị người mượn. Một quyển cuối cùng hiện tại lại ở trong tay Lục Bạch.
Lục Bạch là có ý tứ gì? Cố ý ở chỗ này chờ mình sao?
Lục Can nhớ rõ ràng , quyển sách này lúc trước Lục Quỳnh ở nhà từng nói qua mấy lần muốn mượn , Lục Bạch hôm nay lại xuất hiện trùng hợp như vậy , còn lấy đi quyển sách cuối cùng , nhất định là muốn dụ dỗ Lục Can chủ động đi lên mở lời.
Cái gì mà chủ động rời khỏi Lục gia chứ , tất cả đều là âm mưu lấy lùi làm tiến này đây.
Lục Can đứng tại chỗ , nhìn chằm chằm Lục Bạch ở khoảng cách xa.
Nơi bàn học , bộ dạng đọc sách của Lục Bạch vô cùng chuyên chú , hơi cúi đầu , thậm chí có thể nhìn thấy những sợi lông mi cong cong cùng điểm xoáy nhỏ trên đỉnh đầu.
Trông cực kỳ giống một đứa em út ngoan ngoãn đáng yêu , nhưng đáng tiếc , trong xương cốt đã sớm thối nát , vì từng nhìn thấy bộ dạng Lục Bạch điên cuồng muốn tranh giành sủng ái của Lục Quỳnh , nên giờ đây Lục Can chỉ cảm thấy bộ dạng khiến người khác yêu thích này của cậu toàn là giả tạo cùng âm mưu.
Tức khắc , cái ý nghĩ muốn đi lên mở lời của hắn bị dập tắt.
Sách gì đó , đi mua một quyển khác là được. Hắn ban đầu còn lo lắng Lục Bạch chịu kíƈɦ ŧɦíƈɦ quá độ mà làm thương tổn Lục Quỳnh , muốn tự mình tìm tới cửa.
Nhưng nhìn thấy cảnh tượng ngày hôm nay , trong lòng hắn chỉ còn lại sự khinh thường cùng buồn cười. Nghĩ như vậy , Lục Can mang theo khuôn mặt âm trầm từ thư viện rời đi. Cũng không tính toán chủ động tiếp xúc Lục Bạch tránh lại đúng theo kế hoạch của cậu.
Mà trên thực tế , ở thời điểm Lục Can xuất hiện tại thư viện , Lục Bạch đã sớm nhận được lời nhắc của hệ thống: “Lục Can xuất hiện rồi , ngươi không muốn đi công lược sao?"
Lục Bạch cũng không thèm để ý , lật một trang sách , thưởng thức bức tranh vẽ một đôi mắt xinh đẹp trong sáng của thiếu nữ.
Hệ thống :: “Lục Can bỏ sách xuống rồi , chuẩn bị rời đi rồi , ngươi không tính công lược sao?"
Lục Bạch tầm mắt vẫn như cũ dừng ở trên đôi mắt như biết nói của thiếu nữ kia.
Hệ thống :: “Lục Can đã ra đến cửa thư viện rồi , ngươi thật sự không tính đuổi theo công lược sao?"
Lục Bạch khép lại quyển sách , đánh dấu lại số trang , sau đó đổi sang quyển sách tiếp theo.
Hệ thống :: “......."
Được lắm , được lắm , ta biết ngươi không muốn đi công lược.
Sau khi cảm nhận được sự kháng cự tuyệt đối của Lục Bạch đối với nhiệm vụ chủ tuyến , hệ thống bởi vì chịu quá nhiều tổn thương liền an tĩnh như gà.
Mà Lục Bạch vẫn ngồi đọc sách cho đến khi thư viện đóng cửa , lúc này mới mang theo quyển sách mình còn chưa có đọc xong chuẩn bị về ký túc xá đọc tiếp.