Trước nay đều không phải trong sáng ngây thơ , mà là cao cao tại thượng.
Dù cho cục diện đã bị cậu làm rối tung rối mù , Lục Bạch cũng chưa bao giờ suy nghĩ đến điều hệ thống gợi ý như tự nguyện hi sinh , hèn mọn , dễ trở mặt.
Ba anh em Lục gia cho cậu một kịch bản vai ác , cậu liền càng muốn đem kịch bản sửa lại từ đầu cho tốt. Dùng tư thái của nam phụ ác độc trở thành bạch nguyệt quang cao không thể chạm tới , không dám khinh thường trong lòng bọn họ , không , thậm chí cả trong lòng những kẻ từng ức hϊếp cậu , vũ nhục cậu , khinh miệt cậu.
Một đêm ngủ ngon , mở mắt ra đã là 9 giờ sáng. Lục Bạch nhìn thoáng qua thời khóa biểu , hôm nay không có tiết học , liền chậm rãi khiêng giá vẽ đi tìm một nơi có ánh sáng tốt.
Lục Bạch biết rõ , Lục gia thế lực lớn , cậu tạm thời rời đi cũng chưa chắc thoát khỏi được rắc rối , chờ bệnh của Lục Quỳnh chuyển biến tốt , chỉ sợ cũng là thời điểm ba anh em Lục gia xuống tay với cậu.
Lục Bạch cần phải nghĩ biện pháp giữ được an toàn cho chính mình.
Hoặc là , cậu làm cho Lục Quỳnh tiếp tục sinh bệnh , làm ba người đó bận rộn. Hoặc là , cậu tìm được biện pháp liên hệ với cha mẹ ruột. Nhưng hiển nhiên , cậu không làm được.
Như vậy liền chỉ còn một biện pháp , làm chính mình nổi bật trước mặt công chúng , làm tầm mắt của mọi người đều dừng ở trên người mình , làm ba anh em Lục gia đối với mình ném chuột sợ vỡ đồ (*) , dù hận cực kỳ cũng không dám xuống tay.
(*) Ném chuột sợ vỡ đồ : ý chỉ hại không được người mà còn hại chính mình thua thiệt.
Con đường làm học bá khẳng định là không được , Lục Bạch tuy rằng chăm chỉ , nhưng rốt cuộc ở mảnh kế toán lại không có thiên phú. Dù bây giờ nỗ lực không ngủ không nghỉ cũng không thể trở nên quá xuất sắc.
Nhưng trời không tuyệt đường người , hệ thống vì muốn tăng cảm giác thương tiếc sau khi chân tướng bại lộ , nên cấp cho thân thể này thiên phú ở phương diện vẽ tranh sơn dầu , so với Lục Quỳnh , thậm chí so với mọi người trên thế giới đều đứng đầu.
Trùng hợp chính là , bản thân Lục Bạch cũng giỏi vẽ tranh.
Ở bất luận thế giới nào , thân phận nghệ thuật gia đều đại diện cho sự cao thượng cùng tôn kính. Cho nên dù cao ngạo như Lục gia , cũng không dám làm hành động gì quá mức.
Thiên phú này sẽ là chỗ dựa lớn nhất của Lục Bạch trong tương lai.
Quan trọng là , cậu phải có sự chuẩn bị tốt cho cuộc chiến sắp tới.
Lục Bạch muốn tìm một cơ hội nổi danh nhanh nhất , chỉ có thể dựa vào lần thi đấu sắp tới giữa trường của hắn với trường học bên cạnh.
Làm trường học đứng đầu , trường học của Lục Bạch cùng trường học bên cạnh tổng hợp điểm cùng đứng hàng thứ nhất. Nhưng bởi vì dựa theo thứ tự chữ cái liền phải đứng ở vị trí số hai.
Đều là con cưng của trời , lại bị đè ép nhiều năm như vậy , cho nên mỗi năm một lần thi đấu đều giống như chạm tới điểm mấu chốt của bọn họ , quyết tâm muốn phản công lại , phải cắn cho đối phương một ngụm mới có thể hả giận. Mà đối diện cũng là những học bá , tự nhiên ai đến cũng không cự tuyệt.
Nhắc tới danh dự , đều mang đậm mùi thuốc súng. Trong đó thi vẽ là hạng mục thi đấu chính. Nếu làm tốt , không chỉ có thể mời được họa sĩ nổi danh trong giới , mà còn có rất nhiều phóng viên tới phỏng vấn.