Một cỗ ngột ngạt truyền đến, Địch Cửu há miệng phum ra một đường máu tươi, không đợi hắn thở phào Hư Không sơn của chính mình cuối cùng đã ngăn cản cự chùy mập mạp này, hậu tâm liền truyền đến một trận đau đớn xé rách đáng sợ.
Lập tức xương cốt cùng nội tạng của hắn toàn bộ bắt đầu vỡ vụn, thậm chí mạch lạc cũng bắt đầu vỡ vụn.
Địch Cửu biết, hắn ám toán tu sĩ áo trắng đồng thời cũng bị người khác ám toán. Kẻ ám toán hắn chính là gia hỏa trước đó đã đánh hắn một thương kia, gia hỏa này dáng dấp đẹp trai nhất, cũng là một tên âm hiểm nhất.
Địch Cửu khẳng định đối phương ở thương thứ nhất cũng không có xuất toàn lực, chính là bởi vì thương thứ nhất của đối phương không có xuất toàn lực, một thương này hắn mới không có triệt để coi trọng.
Dựa theo cường độ của thương thứ nhất, một thương này của hắn nhiều nhất chỉ là xé mở hộ trận của hắn, sau đó lại khiến cho hắn trọng thương ngoài da mà thôi. Nhưng bây giờ, một thương này của đối phương đã có thể cho hắn trí mạng. Nếu như không có Vũ Trụ Chân Tủy mà nói, Địch Cửu hiện tại có bao xa trốn bao xa, bằng không hắn hẳn phải chết không nghi ngờ.
Địch Cửu sở dĩ vẫn một mực không có phục dụng Vũ Trụ Chân Tủy là vì nghĩ đợi lát nữa còn có gia hỏa càng mạnh hơn đi ra. Nhưng bây giờ, hắn đã không cách nào tiếp tục kiên trì. Theo đó là một giọt Vũ Trụ Chân Tủy bị Địch Cửu nuốt xuống, thời điểm thương thế cấp tốc khôi phục, Địch Cửu thu hồi Thiên Sa Đao, đứng ở trên thi thể tu sĩ áo trắng, lạnh lùng nhìn nam tử trông rất anh tuấn đang đứng ở trước mắt hắn, trong tay đối phương còn có thanh trường thương đã hai lần khiến hắn bị thương.
"Ngươi... Vậy mà có thể liên tiếp giết Hoa Dục cùng Phí Phong..." Tu sĩ mập mạp vốn dĩ là một bộ thờ ơ không để ý tới bất cứ chuyện gì, giờ phút này lại nhìn chằm chằm Địch Cửu, giống như đang nhìn thấy quỷ.
Dưới sự vây công của bốn người, còn giết Hoa Dục cùng Phí Phong là khái niệm gì? Dù Địch Cửu đã mượn Giảo Sát Thần Trận ấn nấp nhưng chuyện này vẫn quá đáng sợ.
Địch Cửu nhàn nhạt nhìn lướt qua tên tu sĩ béo, "Nếu như ngươi còn có một chút tự biết rõ nói, cũng đừng có bán mệnh cho người khác, cuối cùng còn muốn giúp người khác kiếm tiền."
Bị lời Địch Cửu nói làm cho sững sờ, tu sĩ béo thế nhưng trong lúc nhất thời cũng không có phản bác.
Nói xong câu đó, hắn cũng lười để ý tới tên tu sĩ béo kia, vẫn đang nhìn chằm chằm vào nam tử cầm trường thương nói ra, "Ngươi là tên gia hỏa âm hiểm nhất mà ta từng gặp qua, rõ ràng thương thứ nhất liền có thể khiến cho ta trọng thương, lại vẫn cứ ở trong tình huống quan trọng như thế này lưu lại thủ đoạn. Nếu không phải ngươi cùng tên áo đen kia có thù, muốn mượn tay của ta giết hắn, vậy chính là ngươi đã tính sẵn thương thứ hai này có thể xử lý ta."
Nam tu đẹp trai cầm trường thương trong tay lắc một cái, đồng dạng nhàn nhạt nói, "Ngươi cũng không tệ, một thương vừa rồi của ta thế nhưng cũng không có xử lý được ngươi. Ngoại trừ ta muốn Vũ Trụ Chân Tủy của ngươi ra, càng quan trọng hơn là nhục thân của ngươi đã siêu việt Thánh Thể. Bằng không mà nói, một thương kia ta đã có thể xử lý ngươi. Chỉ cần là người mà ta muốn giết ở dưới thương của ta, cho đến bây giờ, còn không có ai có thể sống sót. Cho nên ta khẳng định, ngoại trừ Vũ Trụ Chân Tủy cứu được ngươi một lần, nhục thể của ngươi nhất định đã siêu việt Thánh Thể. Ngươi là tu sĩ thứ hai siêu việt Thánh Thể nhục thân mà ta từng gặp, ngươi rất mạnh."
Trong khoảng thời gian ngắn phạm vi mà mấy người Địch Cửu chiến đấu đã sớm là các loại quy tắc hỗn loạn, thần nguyên bạo liệt. Liền xem như Giảo Sát Thần Trận của Địch Cửu bị bốn người liên thủ phá vỡ, bởi vì Địch Cửu kịp thời xử lý tu sĩ áo trắng, Giảo Sát Thần Trận đã bị phá đi lần nữa được Địch Cửu tạo dựng trở lại.
Đây chính là ưu điểm của pháp tắc trận kỳ, chỉ cần tư tưởng ý niệm của Địch Cửu còn có thể động, pháp tắc trận kỳ có thể trong thời gian ngắn nhất dựa theo phương thức của hắn lần nữa tạo dựng một pháp trận hoàn chỉnh.
Cho nên người chung quanh chỉ có thể biết mấy người này chiến đấu phi thường kịch liệt, nhưng lại không biết kết quả chiến đấu như thế nào. Vô luận kết quả đấu pháp như thế nào, tất cả mọi người ở nơi này đối với Địch Cửu đều là khâm phục có thừa. Dưới sự vây công của bốn tên cường giả bước thứ ba, thế nhưng còn có thể kiên trì đến bây giờ.
"Tả huynh, người này giết Hoa Dục cùng Phí Phong, bất quá cũng là nhờ mượn Khốn Sát Thần Trận mà thôi. Hắn rất có thể mượn nhờ thiên địa quy tắc bố trí pháp trận, chúng ta chỉ cần đồng tâm hiệp lực liền có thể xử lý hắn." Nam tu anh tuấn nắm trường thương trong tay nhìn về hướng tu sĩ béo kia.
Địch Cửu thấy bọn họ không có lập tức động thủ cũng đồng dạng không có lập tức động thủ, Vũ Trụ Chân Tủy điên cuồng chữa trị thân thể trọng thương của hắn, đồng thời hắn cũng đang không ngừng tạo dựng pháp tắc trận kỳ.
Bốn người hắn đều không sợ, đừng nói dưới mắt chỉ còn lại có hai cái.
Khiến cho Địch Cửu kinh ngạc chính là, tên tu sĩ mập mạp gọi Tả huynh kia lại do dự. Địch Cửu quan sát tình huống hiện tại lập tức nói, "Tả đạo hữu, ngươi ở chỗ này cũng không có tiền đồ, nhiều nhất chỉ có thể núp ở một góc chỗ tu luyện mà thôi. Hiện tại ngươi giúp người làm việc khổ lực, ở chỗ này chặn đường ta, ngươi có thể được đến chỗ tốt gì? Nếu ta đoán không sai, liền xem như ta bị các ngươi chơi mất rồi, đồ tốt cũng không tới phiên ngươi. Nếu là ngươi có thể đứng ở một bên, ngươi có thể đạt được hữu nghị của ta. Chuyện phía trước ta cũng không tính toán gì, thời điểm ra đi còn có thể mang theo ngươi."
"Ngươi có thể rời khỏi Đại Đạo uyên?" Mập mạp lập tức kinh ngạc nhìn Địch Cửu.
Địch Cửu ngược lại nghi ngờ, chẳng lẽ những người này thật sự không có cách nào rời khỏi Đại Đạo uyên?
Bất quá ý nghĩ này chỉ là chớp mắt mà qua, Địch Cửu liền ngạo nghễ nói ra, "Cho đến bây giờ, còn không nơi nào có thể vây khốn Địch Cửu ta. Nếu ngươi nguyện ý, ta cam đoan mang ngươi cùng đi. Mỗi một chữ mà Địch Cửu nói ra đều đồng dạng với quy tắc của vũ trụ chân thực hữu hiệu."