Thế giới thứ chín

Chương 969




Ngay lúc Nguyên Thần của tên tu sĩ áo đen bị Địch Cửu giảo sát, tu sĩ áo trắng thê lương quát, "Hắn dùng đao trận giết Phí Phong, hắn cũng thụ thương, không thể bỏ qua hắn..."

Không cần tu sĩ áo đen này gầm rú, ba người còn lại đều điên cuồng tế ra pháp bảo đánh về phía Địch Cửu.

Mấy viên đạo đan tự động rơi vào trong miệng Địch Cửu, lần này Địch Cửu cầm ra mười mấy mai trận kỳ ném ra ngoài. Khốn Sát Thần Trận triệt để bị kích phát, cùng một thời gian, Hư Không sơn cũng bị Địch Cửu tế ra.

Chớp mắt Khốn Sát Thần Trận liền khóa ba người đối phương lại, Hư Không sơn hóa thành một phương cự phong đánh hướng về tu sĩ mập mạp. Địch Cửu hiểu rất rõ Khốn Sát Thần Trận của hắn nhiều nhất chỉ có thể ngăn cản ba người một lát, hắn nhất định phải ở trong chốc lát xử lý thêm được một tên, mục tiêu của hắn lần này là tu sĩ áo trắng.

Rầm rầm rầm! Răng rắc! Giảo Sát Thần Trận của Địch Cửu cùng pháp bảo của đối phương cuốn tại cùng một chỗ, thần nguyên tại hư không nổ tung, Giảo Sát Thần Trận bắt đầu đổ sụp. Cùng một thời gian, Hư Không sơn của Địch Cửu đã cùng cự chùy của tu sĩ mập mạp đánh vào cùng một chỗ.

Nếu như nói lúc mới bắt đầu, mấy người đối phương còn không có đem Địch Cửu để ở trong mắt, vậy bây giờ mấy người này đều đem Địch Cửu nhìn thành nhân vật cùng cấp bậc với bọn hắn, thậm chí nếu bàn về một chọi một, Địch Cửu so với bọn hắn còn cường đại hơn.

Thiên Sa Đao lần thứ hai khóa lại tu sĩ áo trắng, Đao Đạo thần thông Liệt Tắc Đao.

Khóe miệng tu sĩ áo trắng lộ ra một tia lạnh lùng, đôi chũm chọe hóa thành hai đạo ảnh quang bổ về phía Địch Cửu, hai đạo ảnh quang này trực tiếp khóa lại ngực Địch Cửu, tạo thành một hình chữ thập.

Giờ phút này đao mạc của Địch Cửu hướng về phía trước xé rách, trong mắt tu sĩ áo trắng dần hiện ra vẻ điên cuồng. Sau khi Địch Cửu chém giết Phí Phong, hắn biết Địch Cửu tuyệt đối không phải tu sĩ tầm thường.

Nếu Địch Cửu không phải tu sĩ tầm thường, vậy hắn liều mạng thụ thương cũng muốn khiến cho Địch Cửu trọng thương giống như hắn. Lấy nhục thể của hắn, liền xem như ngạnh kháng Địch Cửu một chút, cũng bất quá là trọng thương mà thôi. Loại cường giả tuổi trẻ như Địch Cửu, nhất định nhục thân sẽ không quá mạnh. Một khi bị đôi chũm chọe Vũ Trụ Thập Tự thần thông của hắn quét trúng, tình huống tốt nhất cũng chỉ còn lại có Nguyên Thần.

Một khi Địch Cửu chỉ vẻn vẹn còn lại mỗi Nguyên Thần, còn tư cách gì ở Đại Đạo uyên sống sót tiếp? Huống hồ Đao Đạo thần thông của Địch Cửu hắn đã gặp, hoàn toàn không tầm thường tý nào. Nhưng dù có lợi hại hơn nữa, hắn liều mạng chịu một kích, nhục thân cũng không đến mức sẽ sụp đổ.

Cho nên sau khi trông thấy đao mạc của Địch Cửu khóa lại hắn, hắn vậy mà không trốn không né, muốn cùng Địch Cửu cứng đối cứng lấy, thương đổi thương, lấy mạng đổi mạng.

Trong kế hoạch của hắn, chỉ cần Địch Cửu dám ngăn cản đôi chũm chọe của hắn, vậy đao thế khóa lại hắn tất nhiên sẽ bị tán loạn, lúc này, hắn liên hợp với hai người còn lại người tuyệt đối có thể khiến cho Địch Cửu một kích trí mạng. Bởi vì Giảo Sát Thần Trận của Địch Cửu chỉ có tác dụng trong khoản thời gian ngắn mà thôi, Địch Cửu từ bỏ cùng hắn cứng đối cứng, liền mang ý nghĩa từ bỏ ưu thế mà Giảo Sát Thần Trận dựng lên trong thời gian ngắn. Giảo Sát Thần Trận không còn có tác dụng, ba người liên thủ đối phó Địch Cửu, Địch Cửu có bản lĩnh lớn bằng trời, cũng phải chịu chết.

Nếu Địch Cửu thật dám cùng hắn cứng đối cứng, vậy thì chờ chịu chết đi.

Trong mắt tu sĩ áo trắng, chỉ cần Địch Cửu không phải ngu xuẩn, lúc này liền sẽ từ bỏ cùng hắn lấy mạng đổi mạng đấu pháp.

Dám lấy mạng đổi mạng đuổi? Địch Cửu trông thấy tu sĩ áo trắng dám không tránh Thiên Sa Đao thần thông của hắn, trong lòng đại hỉ. Dám cùng hắn cứng đối cứng, thật sự đúng với khẩu vị của hắn.

Trước đó Địch Cửu dùng Khai Thiên Bút khóa lại tu sĩ áo đen, trong thời gian ngắn nhất lấy thương đổi mệnh tu sĩ áo đen. Khai Thiên Bút tế ra thời gian rất ngắn, tăng thêm tác dụng của Giảo Sát Thần Trận cùng đao trận, Địch Cửu tin tưởng liền xem như ba người khác biết hắn có một kiện bảo vật có thể tạo dựng một giới, cũng không nhất định có thể biết đó chính là Khai Thiên Bút.

Lần này Địch Cửu tiếp tục dùng Khai Thiên Bút múa bút giội ra một chữ 'Tử', xử lý tu sĩ áo trắng này. Chỉ cần Liệt Tắc Đao của hắn xé rách thần thông pháp tắc của đối phương, chữ Tử này liền có thể trấn áp tu sĩ áo trắng.

Bây giờ đối phương muốn chết, thế nhưng lại lựa chọn cùng hắn cứng đối cứng, Địch Cửu chỗ nào sẽ còn khách khí nữa. Hắn căn bản cũng không có tế ra Khai Thiên Bút, ngay tại một khắc Thiên Sa Đao quét sạch đi xuống, đao thế chớp mắt biến thành Quá Khích Đao.

"Răng rắc!" Thần thông pháp tắc vỡ vụn, mắt tu sĩ áo trắng nổ đom đóm, hắn biết mình bị lừa rồi, một đao này Địch Cửu căn bản cũng không phải để diệt trừ thần thông của hắn, mà là Liệt Tắc thần thông, xé mở đôi chũm chọe thần thông pháp tắc của hắn. Đôi chũm chọe thần thông pháp tắc đều bị xé nứt, liền xem như đôi chũm chọe đánh vào trên người Địch Cửu, cũng vô pháp khiến cho Địch Cửu trí mạng.

"Hắn có xé rách thần thông..." Lời tu sĩ áo trắng còn chưa nói xong, Quá Khích Đao của Địch Cửu liền lướt qua không gian và thời gian, rơi vào trên mi tâm của tu sĩ áo trắng.

Tu sĩ áo trắng hoảng sợ nhìn đao mạc xé mở mi tâm của hắn, trong lòng cuốn lên vô tận hối hận. Trên thực tế ngay tại một khắc khi mà thần thông pháp tắc của hắn bị xé nứt, hắn còn có một cơ hội đào tẩu, nhưng trước khi hắn đào tẩu, Địch Cửu vậy mà dùng Thời Gian Pháp Tắc thần thông. Nếu như hắn nhanh hơn một chút nữa, chỉ cần một chút xíu...

Phốc! Phốc! Hai vệt huyết quang nổ tung, dù Địch Cửu xé rách Vũ Trụ Thập Tự thần thông pháp tắc của tu sĩ áo trắng, lồng ngực của hắn vẫn bị đôi chũm chọe xé mở, xâm nhập xương ngực.

So sánh với thương thế của Địch Cửu, tu sĩ áo trắng càng lộ ra ánh mắt tuyệt vọng, mi tâm của hắn đã bị Thiên Sa Đao của Địch Cửu xé mở, Nguyên Thần ở dưới Giảo Sát Thần Trận, căn bản không cách nào đào thoát.

Rầm rầm rầm! Một trận chấn động nổ tung ở trong Giảo Sát Thần Trận, Hư Không sơn cùng cự chùy đánh vào cùng một chỗ khiến cho cuồng bạo thần nguyên từ trong Giảo Sát Thần Trận bạo liệt ra ngoài.