"Ta muốn lấy Hỗn Độn chi khí." Cát Liệt cuối cùng vẫn lựa chọn Hỗn Độn chi khí, mặc dù gã rất khao khát hai mảnh vỡ pháp tắc mang thuộc tính Thổ kia, nhưng tương lai gã còn có cơ hội đạt được chúng. Còn Hỗn Độn chi khí thì bỏ qua lần này chưa chắc cả đời còn lại gã sẽ gặp được lần nữa, gã nhất định phải thu vào trong tay trước.
Địch Cửu cơ hồ không có nửa điểm do dự, trực tiếp ném bình ngọc đựng Hỗn Độn chi khí sang cho Cát Liệt, nửa điểm cũng không sợ Cát Liệt dám lật lọng, không giao ra Quang Minh Tâm cho hắn.
Cát Liệt nắm chặt lấy bình ngọc đựng Hỗn Độn chi khí, thần niệm nhanh chóng quét vào trong, vừa cảm nhận được liền kích động không thôi. Gã thu nó vào trong nhẫn trữ vật, đồng thời đem Quang Minh Tâm ném qua cho Địch Cửu.
Cho Cát Liệt lá gan to hơn nữa thì gã cũng không dám nuốt không bình Hỗn Độn chi khí của Địch Cửu.
Quang Minh Tâm tới tay, trong lòng Địch Cửu lập tức cuồng hỉ. Quang Minh Tâm cùng những vật khác có sự khác biệt rất lớn, viên Quang Minh Tâm này sẽ giúp Thần Diễm Đạo Hỏa của hắn thăng lên cấp bậc Thánh Diễm, đây là chất cải biến, mà không phải tài liệu khác có thể thay thế được.
"Địch đạo hữu, hai món mảnh vỡ pháp tắc mang thuộc tính Thổ kia đối với ta rất có chỗ hữu dụng, không biết ngươi có thể..."
Không đợi Cát Liệt nói dứt lời, Địch Cửu đã thẳng thắn cắt ngang: "Ngươi muốn cũng được, lấy thêm một viên Quang Minh Tâm ra đây, nếu không có thì đừng có nói nhảm."
Nói xong câu đó, Địch Cửu liền quay sang ôm quyền đối với Ngao Quỳ, "Ngao tộc trưởng, hôm nay thật là thất lễ, ngày khác ta sẽ trở lại tạ lỗi sau, cáo từ."
Ngày khác đến tạ lỗi, lời đó đương nhiên là giả, chỉ là cho Long tộc chút thể diện mà thôi. Hôm nay hắn rất hài lòng, không nghĩ tới đây lại có thu hoạch tốt như thế, một viên Quang Minh Tâm này đúng là thứ mà hắn rất cần.
Vốn ban đầu Ngao Quỳ còn muốn mời Địch Cửu ở lại, cùng nhau thương thảo một chút về ngoại địch Thái Sơ giới kia, bất quá nghĩ đến bản tính coi trời bằng vung của đối phương liền cưỡng ép việc này xuống, ông ta cũng ôm quyền đáp lễ: "Địch đạo hữu quá lời rồi."
Sau khi nói xong câu đó, Ngao Quỳ liền quay sang nhìn Thang Tế Đàm, "Thang đạo hữu, phiền ngươi đem việc chúng ta họp hôm nay thuật lại cho Địch đạo hữu một chút, tương lai giới vực ta nếu được sự hỗ trợ từ Địch đạo hữu thì không còn gì tốt hơn."
Ngao Quỳ tin tưởng Thang Tế Đàm sẽ kể lại hết cho Địch Cửu nghe, cũng tin rằng Địch Cửu nhất định sẽ hỗ trợ. Bởi vì chuyện này cũng có liên can đến Nhân tộc, hơn nữa vùng đất mà Nhân tộc Thánh Đạo giới sở hữu lại là giới vực lớn nhất trong vùng hư không quanh đây.
…..
"Cường giả Thái Sơ giới muốn lấy lại phần đất của giới vực này?" Địch Cửu khó tin hỏi lại.
Sau khi rời khỏi Long tộc, Thang Tế Đàm đã thuật lại đầu đuôi câu chuyện cho Địch Cửu nghe.
"Đúng vậy, người truyền tin là Natien, một tu sĩ thuộc Ảnh tộc, hẳn là y không rảnh rỗi gì lại đi bịa chuyện đâu." Thang Tế Đàm đáp.
Địch Cửu cau mày, trong lòng vẫn thấy lấn cấn, nghi hoặc. Hắn ngẫm nghĩ một lát rồi nói: "Việc này khả năng không lớn, cường giả bước thứ ba thì ta không rõ, nhưng nếu là cường giả bước thứ hai thì cho dù đã tu luyện tới Hợp Đạo cảnh, ta cho rằng họ cũng vô pháp di dời cả một mảnh giới vực."
Địch Cửu là căn cứ vào tu vi cùng năng lực của chính mình để đưa ra kết luật. Tuy rằng hắn mới chỉ có tu vi Đạo Nguyên cảnh, nhưng Địch Cửu tin tưởng trong toàn bộ tu sĩ Đạo Nguyên cảnh, hắn hẳn là không sợ bất luận kẻ nào. Lấy thực lực của hắn bây giờ, cho dù là bước vào Hợp Đạo thì cũng không cách nào dời đi một mảnh giới vực nổi.
Vả lại quy tắc thiên địa của Đạo giới khẳng định còn cường đại hơn nhiều so với công pháp quy tắc mà tu sĩ bước thứ hai tu luyện. Hơn nữa không phải ai cũng đều giống như hắn, tu luyện Quy Tắc Đại Đạo. Nếu bọn họ không tu luyện Quy Tắc Đại Đạo thì càng khó có thể khống chế quy tắc của một giới cũng như dời đi giới vực đó.
Nghe thấy Địch Cửu phản bác, Đường Bắc Vi vốn nãy giờ vẫn ở một bên im lặng đột ngột lên tiếng: "Địch sư huynh, ta lại cho rằng chuyện này rất có khả năng xảy ra. Bởi vì cường giả Hợp Đạo hoàn toàn có thể tàn sát cả một giới vực, sau đó luyện hóa giới vực ấy..."
Địch Cửu hít vào một ngụm khí lạnh, vốn dĩ hắn chưa bao giờ nghĩ tới loại chuyện như này, cho nên trong lúc nhất thời chưa kịp phản ứng. Luyện hóa một giới sao? Việc này rốt cuộc cần đến bao nhiêu tu sĩ tàn nhẫn ra tay độc ác thì mới có thể làm ra được?
Nhưng hắn hiểu rồi, lời Đường Bắc Vi nói đúng là sự thật. Nếu không ngươi cho rằng ở đâu ra có nhiều Chân Linh thế giới như vậy? Chẳng phải cũng là do vô số giới vực đã bị những tu sĩ đỉnh cấp đấy đồ sát rồi luyện hóa hay sao?
"Đường đạo hữu, ca ca ngươi chính là Diệp Thánh Đế?" Địch Cửu chợt nhớ tới vị Diệp Thánh Đế kia, hắn không chỉ một lần nghe người ta nhắc về vị này. Nghe nói chỉ vẻn vẹn một cái tên của ngài ấy đã đủ để hù dọa vô số tu sĩ thuộc đủ các chủng tộc. Thậm chí có rất nhiều người còn không dám công khai nháo ra động tĩnh lớn đối với tu sĩ Nhân tộc ở trong Hư Thị.
Đường Bắc Vi cúi người hành lễ với Địch Cửu rồi đáp: "Đúng vậy, Địch sư huynh. Trong lúc ta đang bế quan thì ca ca ta đã đi đến Huyền Hoàng Thiên Ngoại Thiên. Chờ đến lúc ta xuất quan thì mới biết, năm đó trong Tạo Hóa đại chiến, đông đảo cường giả bước thứ ba đều tham gia vào trận chiến ấy, ca ca ta cũng là mất tích trong sự kiện này. Ta đã điều tra nhiều năm, nhưng chẳng có tin tức gì từ bọn họ. Vả lại hầu hết thân nhân bằng hữu có quan hệ tốt với ta đều đã tiến nhập Huyền Hoàng Thiên Ngoại Thiên, nhưng đến tận bây giờ ta vẫn không có cách nào đi đến đó được."
"Tạo Hóa đại chiến? Rốt cuộc là có chuyện gì?" Địch Cửu có chút mờ mịt, không lẽ bọn họ muốn cướp đoạt thứ gì hay sao mà lại có đông đảo cường giả bước thứ ba đều muốn tham chiến?
Đường Bắc Vi lắc đầu, "Ta cũng không biết, ta muốn đích thân đi Thiên Ngoại Thiên để tìm hiểu, nhưng lại phát hiện ta không thể đi tới đó được. Mãi tới gần đây, Thánh Đạo tông chúng ta nhận được một nguồn tin báo rằng Thánh Đạo giới sắp sửa có nguy cơ không lành xảy ra. Nhưng bởi vì cường giả Thánh Đạo giới trên cơ bản đều đã đi đến Huyền Hoàng Thiên Ngoại Thiên, ta không tìm thấy người nào có thể hỗ trợ mình, cho nên mới phải tới Hư Thị mặt dày nhờ Phượng Hoàng tộc ra tay xuất thủ..."
Thang Tế Đàm thở dài một phen: "Đúng vậy, chỉ tiếc là tình trạng của Phượng Hoàng tộc hiện tại cũng lụi tàn rồi, căn bản bọn ta cũng không có thực lực trợ giúp Bắc Vi."
"Đường đạo hữu..."
Địch Cửu còn chưa kịp nói gì, Đường Bắc Vi đã cắt ngang lời hắn: "Địch Đại ca, mệnh của ta là do huynh cứu, nếu như huynh không chê thì hãy gọi danh tự của ta đi. Ta cứ luôn có cảm giác có mối liên hệ rất thân thiết giữa ta với huynh."
Trông thấy dáng vẻ khó hiểu của Địch Cửu, Đường Bắc Vi liền nhỏ nhẹ giải thích: "Địch Đại ca, ta nghĩ là việc này có quan hệ với công pháp mà ta tu luyện. Xưa nay ta vẫn luôn tu luyện thứ công pháp có quan hệ với việc vũ trụ khởi nguyên, cho nên ta đối với phương diện ấy có chút mẫn cảm."
Đường Bắc Vi tu luyện công pháp là Tam Sinh Quyết diễn hóa, bởi vì Địch Cửu cùng nàng đồng xuất một chỗ, cho nên mới có loại cảm giác thân thiết như vậy.
Địch Cửu gật đầu, đoạn hỏi: "Bắc Vi, có phải muội có biện pháp đi đến Thiên Ngoại Thiên hay không?"
Đường Bắc Vi thẳng thắn thừa nhận: "Đúng vậy, năm đó thời điểm ca ca ta rời đi có lưu lại cho ta một vài món bảo vật, trong số đó có một cái Phá Giới trận bàn đỉnh cấp. Chỉ là thực lực của ta căn bản không cách nào khống chế nổi Phá Giới trận bàn này. Thực lực của Địch Đại ca vô cùng lợi hại, ta rất muốn mời Địch Đại ca..."
Địch Cửu minh bạch ý tứ của Đường Bắc Vi, vội xua tay: "Bắc Vi, ta đồng ý hộ tống muội kích phát Phá Giới trận bàn đó để cùng đi Thiên Ngoại Thiên, nhưng mà bây giờ thì chưa được, không cần biết cường giả Thái Sơ giới lúc nào mới tới tàn sát giới vực này, nhưng điều cấp bách mà hiện tại ta cần làm là tìm kiếm địa phương bế quan, tu vi của ta thật sự là quá thấp."
"Địch Đại ca, ta chờ huynh." Đường Bắc Vi không chút do dự nói.
Nàng khẳng định Địch Cửu cùng ca ca Diệp Mặc của nàng là cùng một loại người, nếu đã cùng là một loại người, vậy thì hắn hoàn toàn có khả năng giúp đỡ được nàng.
"Ta biết rồi, bây giờ ta muốn quay trở lại Hư Thị để tìm địa phương trùng kích Hỗn Nguyên cảnh. Chờ ta bước vào Hỗn Nguyên cảnh rồi, ta sẽ đi làm một ít chuyện, sau đó tới tìm mọi người." Địch Cửu nói.
Sau khi thăng cấp lên Hỗn Nguyên cảnh xong, hắn nhất định phải quay lại Đạo giới một chuyến. Ngoại trừ việc phải giải quyết dứt điểm ân oán giữa hắn và Khương Đại thì còn một lý do quan trọng khác, đó là hắn muốn đi tìm Nông Tú Kỳ. Với lại hắn còn cần về Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành một chuyến. Ở Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành có Hắc Hỏa, Thụ đệ cùng Hương Nữ vẫn đang đợi hắn.