Địch Cửu cười nhạt một tiếng, hắn mới không sợ bị liên lụy.
"Địch sư huynh, Hải tộc có hai tên Hỗn Nguyên Thánh Đế, Yêu tộc có ba tên Hỗn Nguyên Thánh Đế, lần này là ta liên lụy đến tiền bối..." Thấy Địch Cửu vẫn tỏ vẻ không bận tâm, Hám Tử Đồng ngược lại chẳng thấy yên tâm chút nào, mà còn lo lắng hơn cả trước.
Địch Cửu biết ý tứ của Hám Tử Đồng, đó là hi vọng hắn có thể sớm một chút rời khỏi Hư Thị. Nhưng hắn thật sự căn bản không có định rời đi, thậm chí hắn còn muốn ở lại Hư Thị một đoạn thời gian, trong khoảng thời gian này, hắn vẫn không ngừng lưu lại đủ loại trận kỳ pháp tắc tại Hư Thị.
Trừ phi là năm tên Hỗn Nguyên Thánh Đế cùng một chỗ vây công hắn, bằng không mà nói, hắn căn bản là không cần e ngại tên nào. Chỉ cần hắn lưu lại đủ nhiều trận kỳ pháp tắc tại Hư Thị, cho dù năm tên Hỗn Nguyên Thánh Đế cùng một chỗ liên thủ công kích hắn thì hắn cũng có thể thong dong rời khỏi.
"Ngươi lưu lại chỗ này của bọn ta tu luyện đi, ta đi ra ngoài xem một chút." Thời điểm trước đó, khi Địch Cửu dùng một quyền oanh sát gã Đạo Nguyên Thánh Đế của Hải tộc kia, hắn liền phát hiện có một tên Hỗn Nguyên cường giả nữa đang quan sát gần đó, hắn muốn đi tìm gặp tên cường giả Hỗn Nguyên nọ.
Nếu như tên Hỗn Nguyên Thánh Đế đó cũng là người của Yêu tộc, vậy hắn liền lén lút xử lý gã. Mặc dù tỷ lệ hắn phải đối mặt với toàn bộ Hỗn Nguyên Thánh Đế của Hải tộc cùng Yêu tộc không lớn, bất quá sự tình gì cũng đều nên dự phòng một chút vẫn tốt hơn. Dù sao trước sau gì hắn và Yêu tộc cũng sẽ có một cuộc chiến nảy lửa, hiện tại hắn giết đi một tên thì đỡ bớt một tên. Ai bảo hậu duệ biến dị của Côn Bằng đang ở chỗ hắn, Yêu tộc nếu như không động thủ mà nói, đó mới là quái sự.
...
Tên Hỗn Nguyên Thánh Đế kia thật giống như đoán được Địch Cửu sẽ ra ngoài tìm gã, thế nên vẫn một mực lưu lại bên ngoài Thần Phượng tức lâu. Địch Cửu vừa ra tới, gã liền xoay người rời đi, chỉ trong khoảng thời gian ngắn liền xông ra khỏi Hư Thị.
Địch Cửu nhìn thấy tình cảnh đó, lập tức liền biết gia hỏa này quả thật đang lưu tại nơi đây chờ hắn. Xem ra, gia hỏa nọ căn bản không hề xem trọng thực lực của hắn. Uổng cho hắn còn nghĩ Hỗn Nguyên Thánh Đế của Yêu tộc cùng Hải tộc sẽ muốn liên thủ đối phó hắn, trong lòng Địch Cửu tự giễu một chút, xem ra Yêu tộc và Hải tộc vốn không đặt Địch Cửu hắn vào mắt, là chính hắn tự đề cao bản thân mà thôi.
Gã Hỗn Nguyên Thánh Đế kia sau khi xông ra khỏi Hư Thị xong, tốc độ càng lúc lại càng tăng nhanh, Địch Cửu không vội thi triển Thần Niệm độn thuật, mà là tế ra phi thuyền thượng phẩm Thần khí đuổi theo.
Nếu như thi triển Thần Niệm độn thuật, tốc độ của hắn tuyệt đối so với gã Hỗn Nguyên Thánh Đế này nhanh hơn nhiều.
Nửa ngày sau, tên Hỗn Nguyên Thánh Đế kia rốt cuộc cũng ngừng lại, đứng từ xa quan sát Địch Cửu một lượt từ trên xuống dưới. Địch Cửu cũng dừng lại, thu hồi phi thuyền, đồng dạng nheo mắt đánh giá tên Hỗn Nguyên Thánh Đế của Yêu tộc này.
Gia hỏa đó dáng người không cao, thấp lè tè, mặt mọc đầy râu, tóc tai lỉa chỉa thật giống như từng cây gai sắt thẳng đứng cắm dựng vào. Trên dưới quanh người mang theo một loại đạo vận vặn vẹo.
Chính là Không Gian Pháp Tắc!
Địch Cửu tu luyện Quy Tắc Đại Đạo, loại pháp tắc đạo vận vặn vẹo này, hắn thậm chí không cần dùng thần niệm quét cũng thừa sức nắm bắt được.
Loại lĩnh vực Không Gian vặn vẹo ấy một khi trói buộc chặt đối thủ, chỉ sợ đối thủ khó mà phá vỡ nổi lĩnh vực của đối phương. Đây chính là một thứ ‘vũ khí’ rất khó đối phó với phần lớn tu sĩ, đáng tiếc là nó lại chẳng có tác dụng gì với Địch Cửu.
"Ngươi là tên Đạo Nguyên sâu kiến có lá gan lớn nhất mà ta từng gặp, nghe đồn năm đó Diệp Mặc của Thánh Đạo giới cũng cực kỳ gan dạ, bất quá hắn đích thật là có chút bản lĩnh, thời điểm còn là Đạo Nguyên cảnh đã dám ngạnh đối kháng với Hỗn Nguyên Thánh Đế, thậm chí thời điểm hắn là Đạo Nguyên viên mãn đã có thể giết chết năm tên cường giả Hỗn Nguyên hậu kỳ liên thủ. Đáng tiếc, hắn không gặp phải ta. Năm tên đó đúng là thứ vô dụng. Ngươi hẳn là kẻ Đạo Nguyên sâu kiến thứ hai không sợ Hỗn Nguyên Thánh Đế. Ta tin tưởng mình sẽ không nhìn lầm, ngươi tuyệt đối là Đạo Nguyên, vả lại thời gian tấn cấp lên Đạo Nguyên còn chưa quá lâu." Nam tử thấp bé nọ đánh giá Địch Cửu nửa ngày, lúc này mới lạnh lùng nhìn chằm chằm Địch Cửu nói ra.
Từ một quyền mà trước đó Địch Cửu oanh sát tên tu sĩ Đạo Nguyên Hải tộc kia, nam tử thấp bé nhìn ra được, Địch Cửu chỉ là một con sâu kiến vừa mới bước vào Đạo Nguyên mà thôi.
Người kia gọi là Diệp Mặc sao?
Nghe gã nói, Địch Cửu thế mới biết danh tự của vị Diệp Thánh Đế kia. Lúc nghe đến đoạn tu vi của Diệp Mặc chỉ mới là Đạo Nguyên mà dám một mình đối phó năm tên Hỗn Nguyên Thánh Đế đỉnh phong liên thủ, trong lòng của hắn cũng kinh hãi không thôi.
Người này phải có bao nhiêu mạnh? Xem như thời điểm Địch Cửu hắn thăng cấp đến Đạo Nguyên đỉnh phong, đoán chừng sức chiến đấu cũng chỉ tới vậy mà thôi.
Nếu như Diệp Mặc thật sự cường đại như vậy, gia hỏa này cũng dám mạnh miệng nói lúc trước Diệp Mặc may mắn không gặp phải gã, đúng là không biết xấu hổ.
"Nhớ kỹ, ta tên là Cấm Thịnh Huân, đến từ Yêu tộc." Cấm Thịnh Huân sau khi nói xong, thậm chí không buồn hỏi thăm về Thiểm Điện đã cuốn lên lĩnh vực Không Gian vặn vẹo về phía Địch Cửu, đồng thời khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh đầy khinh thường.
Địch Cửu chỉ là một tu sĩ Đạo Nguyên, thực lực có thể mạnh hơn tu sĩ cùng giai, thế nhưng trong mắt gã chút tu vi của hắn chẳng là gì hết. Người như thế cũng dám khiêu chiến một Hỗn Nguyên Thánh Đế như gã, thật sự là không biết cao thấp. Chờ lĩnh vực của gã bao trùm lấy Địch Cửu, đối phương liền biết cái gì là đáng sợ.
Địch Cửu cười ha ha, thân thể thậm chí không buồn tránh né, chỉ là tùy ý nhích qua một bước, không gian vặn vẹo này lập tức liền xuất hiện các loại khe hở. Cùng một thời gian gã kia ra tay, lĩnh vực quy tắc quanh thân Địch Cửu cũng đồng thời mở rộng ra, Cấm Thịnh Huân kinh ngạc phát hiện, lĩnh vực của gã thế mà bắt đầu tán loạn.
"A?" Cấm Thịnh Huân đây vẫn lần đầu tiên gặp phải một tu sĩ Đạo Nguyên có thể tuỳ tiện xé mở lĩnh vực Không Gian của gã. Giờ phút này gã mới giật mình, không dám tiếp tục xem thường Địch Cửu nữa.
Lĩnh vực của gã điên cuồng mở rộng, thần nguyên cũng nhanh chóng phóng ra.
Thanh âm Địch Cửu bỗng chốc truyền tới, "Năm đó Diệp Mặc may mắn lắm mới không gặp phải ngươi ư? Năm tên Hỗn Nguyên Thánh Đế vây giết Diệp Mặc kia hiện giờ ở đâu rồi? Cỏ trên mộ phần của bọn hắn có phải đã rất cao rồi không? À không, ta nói sai rồi, bọn hắn căn bản làm gì được chết nguyên vẹn thân xác để mà có mộ phần..."
Địch Cửu vừa dứt lời, Thiên Sa Đao lập tức cuốn lên ức vạn đao văn, trực tiếp bổ ra ngoài.
Nguyên bản Cấm Thịnh Huân cường thế mở rộng lĩnh vực, nghĩ rằng có thể chống đỡ một đao của Địch Cửu, nào ngờ một đao của hắn chém xuống, lĩnh vực Không Gian của gã lần nữa có xu thế tán loạn. Từng đạo Thiên Sa Đao mang theo đao mang đạo văn len lỏi, thật giống như biết rõ lĩnh vực không gian của Cấm Thịnh Huân có sơ hở ở đâu, chỗ nào nó có thể nhúng tay vào.
Sắc mặt Cấm Thịnh Huân thoáng chốc thay đổi, Địch Cửu nói không sai, năm tên cường giả Hỗn Nguyên năm đó vây giết Diệp Mặc hiện giờ ở đâu? Dĩ nhiên đều đã hồn phi phách tán.
Mặc dù gã tự nhận mình không kém cạnh bất luận cái gì so với những tu sĩ Hỗn Nguyên đỉnh phong khác, nhưng sự thật vẫn cứ là sự thật, bây giờ Cấm Thịnh Huân gã dù sao cũng mới chỉ là một Hỗn Nguyên trung kỳ mà thôi. Nếu Địch Cửu thật sự biến thái như tên Diệp Mặc kia, vậy thì...
Cảm nhận được tốc độ lĩnh vực của mình vỡ vụn càng lúc càng nhanh, Cấm Thịnh Huân nơi nào còn dám có nửa điểm chủ quan, gã vội tế một thanh cây gai nhọn khổng lồ ra, cùng lúc đó, hơn vạn Hư Không Thứ Lang cũng đồng thời vọt ra trước.
Những Hư Không Thứ Lang này toàn bộ đều có gai nhọn ở đầu, miệng há mở, hàm răng bên trong cũng toàn là gai nhọn sắc bén hệt như thanh vũ khí mà Cấm Thịnh Huân sử dụng.
Trong số những Hư Không Thứ Lang ấy, con có đẳng cấp cao nhất đã là Thần Thú cấp bốn, nhưng phần lớn đều là Thần Thú cấp một cùng cấp hai, còn có chút ít là Thần Thú cấp ba.
Địch Cửu trông mà kinh ngạc không thôi, hắn là lần đầu tiên trông thấy có người nuôi nhiều Hư Không Thứ Lang như vậy. Hơn vạn con Hư Không Thứ Lang, việc này cần bao nhiêu tài nguyên a?
Lập tức Địch Cửu liền nghĩ đến, trên thân gia hỏa này khẳng định có một đống tài nguyên tu luyện, bằng không mà nói gã sẽ không đủ thực lực nuôi được nhiều Hư Không Thứ Lang như vậy.
Địch Cửu lập tức liền cao hứng trở lại, người khác e ngại hơn vạn con Hư Không Thứ Lang vây công, thế nhưng hắn thì hoàn toàn không sợ. Đao trận của hắn kể từ khi tu vi đại thành tới giờ vẫn cực ít có cơ hội dùng đến, hôm nay ngược lại xem như có thể mang ra tôi luyện rồi. Chẳng những là đao trận, mà ngay cả Thái Cổ Lôi Văn cùng Thiên Mạc Đao, đồng dạng đều là thần thông quần sát Đao Đạo.
Địch Cửu vừa định tế đao trận ra liền cảm giác được lĩnh vực của chính mình vốn ban đầu còn đang nghiền ép được lĩnh vực của Cấm Thịnh Huân, trong chớp mắt bỗng yếu kém hẳn, thậm chí còn có xu hướng vỡ vụn ra. Mà lĩnh vực của Cấm Thịnh Huân bên kia thì ngược lại, sức áp chế càng lúc càng cường đại, càng ngày mở rộng càng nhanh chóng.
Địch Cửu hoảng hốt, hắn không nghĩ tới những con Hư Không Thứ Lang ấy chẳng những có thể quần công, còn có thể mở rộng lĩnh vực. Nếu không phải lĩnh vực của Địch Cửu hắn đủ cường đại, giờ phút này đã triệt để bị phá toái.
"Răng rắc!" Một đạo ngàn trượng Hư Không Thứ Lang xé rách lĩnh vực quy tắc đã yếu kém của Địch Cửu, sát thế chớp mắt liền bao phủ cả người hắn, Địch Cửu hoảng hốt cảm nhận được khí tức tử vong đang ùa tới.
Rống! Từng đợt gào thét bao trùm tới, đi theo hơn vạn gai nhọn phun về phía Địch Cửu, đây chính là thiên phú thần thông Hư Không Thứ Lang.
Giờ khắc này, chẳng những là lĩnh vực của Địch Cửu bị xé nứt, mà ngay cả vùng không gian xung quanh cũng bị Cấm Thịnh Huân liên thủ với hơn vạn Hư Không Thứ Lang đó phong tỏa chặt chẽ.
Địch Cửu hét dài một tiếng, Thiên Sa Đao một đao bổ ra, Đao Đạo thần thông, Liệt Tắc đao.
Sở dĩ Địch Cửu có thể hành động thoải mái ngay trong lĩnh vực Không Gian của Cấm Thịnh Huân, không phải vì lĩnh vực của hắn đủ mạnh để nghiền ép gã, mà là vì Quy Tắc Đạo của hắn đã sớm cảm nhận được lĩnh vực đạo tắc của đối phương. Hiện tại hắn bổ một đao Liệt Tắc Đao ra, chính là muốn xé rách loại đạo tắc này.
Rầm rầm rầm! Răng rắc! Răng rắc.
Trong từng đợt tiếng nổ vang, nương theo nó là liên miên bất tuyệt tiếng tạch tạch vang lên.
Hư Không Lang Thứ cuốn về phía Địch Cửu, dưới Liệt Tắc Đao của hắn, bọn chúng không ngừng vỡ vụn. Trong mắt Cấm Thịnh Huân lộ ra kinh hãi, hắn không nghĩ tới Địch Cửu lại cường đại như thế, ngay cả loại lĩnh vực Không Gian mở rộng cộng thêm Hư Không Lang Thứ mà gã cất công nuôi dưỡng, hắn cũng có thể dùng một đao phá vỡ.
Cái này rõ ràng là một loại quy tắc thần thông phá toái thiên địa, xem như toàn bộ Yêu tộc, cũng không có tu sĩ nào tu luyện được loại Thần Thông Đạo Nguyên đỉnh cấp này a.
Cấm Thịnh Huân giờ phút này còn chỗ nào dám đem Địch Cửu đánh đồng với một tu sĩ Đạo Nguyên cùng giai? Gã điên cuồng thiêu đốt thần nguyên cùng tinh huyết, giờ phút này, gã đã xem Địch Cửu như một đối thủ có thực lực viễn siêu mà đối phó.
Liệt Tắc Đao của Địch Cửu tuy mạnh, thế nhưng cũng không thể dùng một đao xé mở loại lĩnh vực điệp gia kinh khủng ấy. Cho dù là một mảng lớn Hư Không Lang Thứ bị một đao của Địch Cửu hóa thành hư vô, nhưng vẫn còn có vô số Hư Không Lang Thứ khác tiếp tục oanh ở trên người Địch Cửu.
Lấy nhục thân Thánh Thể của Địch Cửu, vậy mà dưới nhiều Hư Không Lang Thứ như vậy oanh kích, hắn cũng mình đầy thương tích.
"Phốc!" Cây gai nhọn khổng lồ của Cấm Thịnh Huân rốt cục cũng bị Địch Cửu xé rách, cùng lúc đó, lĩnh vực của Địch Cửu lại một lần nữa ngưng tụ, ngăn trở Cấm Thịnh Huân mở rộng lĩnh vực Không Gian.
Địch Cửu đưa tay vung lên, hơn vạn chuôi đao đao khí lao ra, trong chớp mắt tạo thành một cái Giảo Sát Đao Thần Trận cấp năm uy mãnh.