Trên thực tế đối với Địch Cửu mà nói, mặc dù hắn bây giờ còn chưa bước vào trong Hư Thị, nhưng hắn đã đạt tới cảnh giới Đạo Nguyên cảnh, xem như mục đích ban đầu khi hắn định đến Hư Thị đã đạt được.
Nhưng dù sao đã đến nơi này, hắn hiển nhiên cũng muốn vào xem thử. Hắn thật sự muốn biết trong Hư Thị có thật tồn tại kẻ chứng đạo bước thứ ba hay không.
Hư Thị dạo gần đây phi thường náo nhiệt, vô số tu sĩ tấp nập di chuyển về hướng bên này, bởi vì Đạo Quả Tháp có giá trị nhất sắp mở ra tại nơi đây.
Địch Cửu khống chế phi thuyền dừng lại bên ngoài Hư Thị, Đinh Trì quan sát một vòng, ngạc nhiên thốt lên, "Thật là một địa phương khí phái, so với Thâm Hồng Thánh Đạo thành, Hư Thị xem ra náo nhiệt và tự do hơn nhiều."
Địch Cửu minh bạch ý tứ của Đinh Trì, tại cửa ra vào của Hư Thị không có bạch ngọc thông đạo gì gì đấy, cũng không có cái quảng trường tụ tập đông đúc người nào. Nhưng trước lối vào Hư Thị lại có một bến tàu hư không rộng mênh mông, trên bến tàu này đậu đủ loại đỉnh cấp phi hành pháp bảo.
Tu sĩ lui tới nhiều vô số kể, không ngừng có tu sĩ rời đi Hư Thị, cũng không ngừng có tu sĩ tiến vào Hư Thị. Mà nơi này tựa hồ như tu sĩ thuộc chủng tộc nào cũng đều có, rất nhiều tu sĩ có tướng mạo trông vô cùng cổ quái kỳ lạ.
Địch Cửu thu hồi phi thuyền, mang theo Đinh Trì cùng Thiểm Điện tiến vào Hư Thị. Vừa vào trong, hắn lập tức cảm nhận được nơi này sở hữu thiên địa nguyên khí cực kỳ nồng đậm. Ngay cả thiên địa quy tắc so với các địa phương khác cũng rõ ràng hơn hẳn.
Thật sự là nghĩ không ra ở trong hư không còn có một tòa thành thị độc đáo như vậy.
"Địch huynh, nơi này có rất nhiều chủng tộc tồn tại." Đinh Trì nhỏ giọng thì thầm với Địch Cửu.
Hiện tại thực lực của Đinh Trì đã là Hóa Đạo, kỳ thật coi như không tệ chút nào, thế nhưng sau khi hắn tiến vào Hư Thị thì xem như đã được rửa mắt. Nơi đây tồn tại một đống kẻ có tu vi mạnh mẽ hơn hắn nhiều.
Địch Cửu gật gật đầu, vẫn không nói gì. Đúng lúc đó, có một thanh âm đột ngột truyền tới, "Con Yêu thú này của ngươi có định bán hay không? Ta rất ưa thích nó, nếu như định bán thì chi bằng để lại cho ta đi."
Một nam tử tóc lam có thân hình cao lớn đi đến trước mặt Địch Cửu, Địch Cửu thấy vậy bèn khựng lại, hắn cảm thụ được gia hỏa này nhiều nhất chỉ là một tu sĩ Hóa Đạo mà thôi, có điều trên thân người nọ sở hữu khí tức cổ quái, rõ ràng không phải là Nhân tộc.
Thần niệm của Địch Cửu không có nửa điểm khách khí, trực tiếp đảo một vòng qua người nam tử tóc lam nọ, rất nhanh hắn liền khẳng định, gia hỏa này hẳn là một Yêu tộc.
"Không bán." Địch Cửu không chút do dự nói.
Nam tử tóc lam nhìn không ra tu vi chân chính của Địch Cửu, gã hừ lạnh một tiếng, lĩnh vực khí thế cuồng bạo liền nghiền ép về phía Địch Cửu.
Địch Cửu giận dữ, lĩnh vực không chút do dự nghiền ép ngược lại, trực tiếp đem lĩnh vực của gã tu sĩ tóc lam kia xé rách thành bã vụn, lúc này mới khẽ gằn giọng: "Cút ngay."
Chỉ là một tu sĩ Hóa Đạo mà thôi, cũng dám đứng đây cưỡng ép hắn chuyển nhượng thú sủng sao?
Địch Cửu không biết Hư Thị có cho phép tu sĩ có thể tùy tiện giết người hay không, bất quá dù không cho, thì rõ ràng là gã Hóa Đạo kia khiêu khích hắn trước, nếu như hắn giết gã cũng là hắn chiếm lý.
Ngay lúc Địch Cửu dự định nếu gia hỏa này dám lại động thủ, thì hắn sẽ lập tức chém giết đối phương, nào ngờ nam tử tóc lam đó tựa hồ cảm thấy được Địch Cửu không dễ chọc, không có tiếp tục nói nhảm, ngược lại nhanh chóng quay người rút đi.
"Chỉ là một Hóa Đạo bình thường mà cũng dám phách lối như thế." Đinh Trì khinh thường nhìn lướt qua bóng lưng gã nam tử tóc lam nọ.
Địch Cửu còn chưa kịp lên tiếng, bỗng có một thanh âm liền truyền tới, "Hai vị nên mau chóng rời khỏi Hư Thị đi, vừa rồi gia hỏa gây sự kia chính là Gia Cát Giao, gã rất có địa vị tại Yêu tộc."
Người truyền âm đến chính là một nữ tử trung niên đang cúi gằm đầu, cứ việc nàng truyền âm xong liền vội vàng rời đi, nhưng dựa vào bản lĩnh của Địch Cửu vẫn dễ dàng tìm được người truyền âm cho hắn. Chỉ là thấy đối phương rõ ràng rất kiêng kị Yêu tộc Gia Cát Giao nọ nên Địch Cửu cũng không cố ý gọi đối phương lại, tránh gây phiền toái cho đối phương.
"Đi thôi, trước tiên chúng ta tìm một chỗ ở lại rồi tính sau." Địch Cửu hoàn toàn không hề có ý định rời khỏi Hư Thị.
Vừa rồi thần niệm của hắn sớm đã đảo qua, nơi này hẳn là có Hỗn Nguyên Thánh Đế, nhưng cường giả đủ sức khiến cho hắn phải gấp rút đào tẩu thì không, ít nhất là đến bây giờ Địch Cửu vẫn chưa cảm thấy được sự tồn tại của kẻ đó.
"Lá gan của bằng hữu không nhỏ a, dám đắc tội với Gia Cát Giao, còn dám tiến vào Hư Thị tìm địa phương ở lại, ha ha." Địch Cửu vừa mới dứt lời thì lại có một thanh âm vang lên. Khác với nữ tử trung niên trước đó chỉ dám lén lút truyền âm, người lần này là trực tiếp nói ra thành lời.
Người vừa nói chuyện chính là một nam tử vóc người gầy nhỏ, người nọ mặc áo lam, đầu rất nhọn, mặc dù Địch Cửu không biết đây là tu sĩ thuộc chủng tộc nào, nhưng hắn có thể khẳng định đối phương chắc chắn không phải Nhân tộc.
"Nếu ta đã đắc tội ngoan nhân, ngươi còn dám tìm ta nói chuyện sao? Ngươi không sợ bị liên lụy?" Địch Cửu nghi hoặc nhìn nam tử gầy nhỏ mặc áo lam này.
Nam tử gầy nhỏ nọ cười hắc hắc, "Đừng nhìn ta tu vi không cao mà khinh thường, nếu như ta muốn rời đi, không có người nào có thể ngăn cản ta."
Địch Cửu nhìn đối phương từ trên xuống dưới một lượt, luận tu vi, gia hỏa này cũng chỉ là một Hóa Đạo mà thôi, hẳn là y đã đạt tới Hóa Đạo hậu kỳ. Bất quá Địch Cửu cũng không cho rằng gia hỏa này chỉ giỏi nói mạnh miệng, quanh người y có một loại ba động thuộc không gian đạo vận, tựa hồ như tùy thời tùy khắc đều sẽ biến mất trong không gian. Xem ra trình độ độn thuật của y rất cường đại, mà loại độn thuật đó cùng không gian có quan hệ rất lớn.
Trông thấy Địch Cửu tò mò dò xét chính mình, nam tử gầy nhỏ ấy cũng không lấy làm phật lòng, chỉ thản nhiên ôm quyền chào hỏi: "Ta tên là Tu Tốn, đến từ Dực tộc."
Dực tộc? Địch Cửu đã từng nghe qua về chủng tộc này, nghe nói đây chính là chủng tộc có khả năng độn thuật cường đại nhất.
Địch Cửu không biết Tu Tốn tìm hắn làm cái gì, vì vậy cũng bình tĩnh ôm quyền đáp lễ, "Địch Cửu, đến từ Nhân tộc."
"Địch huynh, ta ngao du ở Hư Thị này đã lâu, khẳng định là chưa bao giờ thấy qua ngươi. Ta kỳ thật rất hiếu kỳ, vì sao ngươi vừa mới tới Hư Thị mà đã dám không nể mặt Gia Cát Giao kia?" Tu Tốn quan sát Địch Cửu, trong mắt mang theo nồng đậm sự hiếu kỳ.
Theo lý thuyết, một người mới vừa đến Hư Thị, vô luận là gặp người nào cản trở mình thì đều sẽ do dự hỏi thăm một chút. Nhưng dạng người giống như Địch Cửu, vừa đắc tội Yêu tộc Gia Cát Giao xong, còn không chút kiêng kỵ nào liền đi tìm tức lâu để ở, thật sự là ít gặp.
Địch Cửu có chút dở khóc dở cười, thì ra gia hỏa này tìm hắn, vẻn vẹn chỉ là vì hiếu kỳ mà thôi. Hắn đành phải bày ra vẻ vờ vô tội, nói, "Vừa rồi người kia là ai thế? Ta cũng không biết gã, chỉ là gã đòi mua thú sủng của ta, ta không nguyện ý bán ra mà thôi. Chẳng lẽ nơi đây đều là ép mua ép bán, không cho phép cự tuyệt? Nếu đã gọi là buôn bán, vậy thì phải là song phương đồng ý mới đúng chứ. Nếu như chỉ là vì không đồng ý bán ra đồ vật của mình mà phải sợ hãi, trốn tránh người khác, vậy Hư Thị này còn có luật pháp hay không?"
"Chỉ đơn giản như vậy thôi sao?" Tu Tốn kinh ngạc nhìn Địch Cửu. Đứng ở đất Hư Thị này giảng giải luật pháp? Y thật sự là muốn dùng thần niệm quét qua não Địch Cửu một chút, có phải đối phương có chút không bình thường hay không?
Địch Cửu bình thản nhìn Tu Tốn, "Đúng rồi, chỉ đơn giản như vậy."
Tu Tốn thở dài một hơi, nhẹ giọng nói, "Bằng hữu, ta không biết ngươi là thật sự nghĩ như vậy, hay chỉ đang giả ngây giả ngô. Nếu như ngươi thật sự cho rằng Hư Thị này có luật pháp công bằng, vậy ta chỉ có thể khuyên ngươi, mau chóng rời đi đi."
Địch Cửu không hiểu, hỏi ngược lại Tu Tốn, "Bằng hữu nói thế là có ý gì?"
Tu Tốn cười hắc hắc, "Bởi vì tại Hư Thị, Yêu tộc có thế lực rất lớn, Gia Cát Giao kia là nhân vật quan trọng trong Yêu tộc. Gã có thể tuỳ tiện gọi tới mấy cường giả Đạo Nguyên, thậm chí có thể gọi cường giả Hỗn Nguyên đến giáo huấn ngươi."
Địch Cửu chau mày, "Nhân tộc ta chẳng lẽ không có cường giả nào để đối phó sao?"
Tu Tốn ngạc nhiên nhìn Địch Cửu như nhìn một kẻ ngốc, một hồi lâu sau mới hỏi, "Chẳng lẽ không phải ngươi đến từ Thánh Đạo giới à?"
"Không phải a, ta có từng nghe nói về Thánh Đạo giới, thế nhưng ta chưa bao giờ đi qua đó. Ta ở một nơi khác bế quan một đoạn thời gian, mãi hôm nay mới lần đầu đến Hư Thị." Địch Cửu ăn ngay nói thật.
"Khó trách." Tu Tốn hít một hơi thật sâu, "Thật lâu trước đó, Nhân tộc tại Hư Thị đích thật là không có cường giả, thậm chí còn bị các chủng tộc khác nơi đây chèn ép, ngay cả tư cách để tiến vào Đạo Quả Tháp cũng không tranh nổi. Về sau Nhân tộc xuất hiện một vị được gọi là Diệp Thánh Đế. Diệp Thánh Đế rất mạnh, dùng cường thế nghiền ép đông đảo cường giả của Yêu tộc và Hải tộc, tạo dựng địa vị để Nhân tộc có thể có chỗ đặt chân tại Hư Thị. Về sau Diệp Thánh Đế chữa trị cho Thánh Đạo giới, giúp cho cường giả Hỗn Nguyên ở Thánh Đạo giới xuất hiện tầng tầng lớp lớp. Lúc này Nhân tộc tuy không phải là chủng tộc có thực lực mạnh nhất, nhưng ít ra cũng không phải là quả hồng mềm, ai cũng có thể tùy ý trêu chọc nữa."
Địch Cửu ngạc nhiên hỏi, "Đã như vậy, vậy ta còn sợ cái gì? Yêu tộc Gia Cát Giao kia dám làm gì ta, chẳng lẽ gã không sợ cường giả Nhân tộc hay sao?"
Tu Tốn im lặng nhìn Địch Cửu, trầm ngâm một lát mới nói ra, "Nơi mà chúng ta đang đứng đây, bao gồm cả Hư Thị bên trong thì cũng chỉ là một góc của vũ trụ mênh mông mà thôi..."
Địch Cửu nhớ tới lời trước đây Hư Bạch Thương từng nói, vội hỏi Tu Tốn: "Ta nghe nói Hư Thị có cường giả bước thứ ba tồn tại?"
"Ha ha." Tu Tốn ha ha cười một tiếng, "Ngươi cho rằng cường giả chứng đạo bước thứ ba là rau cải trắng sao? Quả thật nghe đồn là có người đã đạt đến cảnh giới bước thứ ba rồi, cứ nhìn Thánh Đạo giới Diệp Thánh Đế liền biết, nhưng những cường giả như vậy đều đã đến hư không giới vực. Ta còn nghe nói tại Thánh Đạo giới có một cái truyền tống trận có thể đi đến chỗ hư không giới vực, đáng tiếc những thứ này chẳng có quan hệ gì với chúng ta cả. Truyền tống trận kia không phải là thứ mà người nào cũng có thể sử dụng. Bởi vì có truyền tống trận ấy nên cường giả chân chính ở Thánh Đạo giới đều đi đến hư không giới vực để tìm kiếm cơ duyên thăng cấp lên bước thứ ba rồi.
Về phần Hư Thị, mặc dù cũng có nhiều tu sĩ Nhân tộc lui tới, nhưng phần lớn đều là một vài tán tu hoặc là những tu sĩ có xuất thân từ những môn phái nhỏ mà thôi. Cường giả Nhân tộc chân chính đã rất nhiều năm rồi không xuất hiện tại đây nữa. Cũng chính vì thế mà địa vị của Nhân tộc tại Hư Thị càng ngày lại càng bị xem nhẹ. Tuy rằng có tên tuổi của Diệp Thánh Đế ở đó có thể khiến không người nào dám quang minh chính đại ức hiếp tu sĩ Nhân tộc. Nhưng ngươi phải nhìn tình hình thực tế, ngươi chỉ là một kẻ tán tu, người ta muốn kiếm cớ đối phó ngươi, tùy thời có thể tìm tới cả vạn cớ."
Nghe thấy Hư Thị cũng không có tu sĩ chứng đạo bước thứ ba, thậm chí Tu Tốn này cũng chưa thực sự chứng kiến tu sĩ chứng đạo bước thứ ba nào, trong lòng Địch Cửu thật sự có chút thất vọng. Nếu đã không có bước thứ ba tồn tại, ngoại trừ Hợp Đạo bên ngoài, hắn ở chỗ này hẳn là không ai có thể uy hiếp đến.
"Vậy xin hỏi bằng hữu một chút, ở nơi đây có cường giả Hợp Đạo nào hay không?" Địch Cửu hỏi thêm một câu.
Tu Tốn hừ lạnh một tiếng, "Hợp Đạo sẽ lưu lại Hư Thị chắc? Hư Thị là địa phương thích hợp nhất dành cho Hóa Đạo muốn bước vào Đạo Nguyên cảnh, dù là cường giả Hỗn Nguyên cũng sẽ không muốn lưu lại ở chỗ này lâu dài chứ đừng nói là Hợp Đạo. Hắc hắc, người tìm ngươi gây phiền phức tới rồi kìa, đừng nói ta không cảnh báo ngươi trước, ta đi đây."
Lời nói vừa dứt, Tu Tốn đã biến mất không thấy tung tích đâu nữa. Ngay cả Địch Cửu lợi hại như vậy mà vẫn không hề thấy được quá trình Tu Tốn biến mất như thế nào.