Thế giới thứ chín

Chương 642: Sinh Ý Đầu Tiên




Trong lòng Địch Cửu đang ầm ầm dậy sóng, hắn vẫn cho rằng Vũ Trụ Chi Chủ là tồn tại siêu việt chứng đạo bước thứ hai. Muốn đối thoại với Vũ Trụ Chi Chủ, vậy ít nhất định phải tới bước thứ hai viên mãn, sau đó siêu việt.

Địch Cửu không cho rằng một khi mình đột phá lên bước thứ hai viên mãn thì có thể vượt cấp khiêu chiến Vũ Trụ Chi Chủ. Thậm chí khi hai bên cùng cấp bậc, hắn vẫn sẽ không tự đại cho rằng mình có thể nghiền ép Vũ Trụ Chi Chủ. Hắn hiện tại đích thật có thể khiêu chiến vượt cấp, nhẹ nhàng giết chết đồng cấp, thế nhưng những tu sĩ này hiển nhiên không thể so sánh với Vũ Trụ Chi Chủ.

Sở dĩ Địch Cửu có được thành tựu hôm nay, thực sự không thể bỏ qua công lao của đạo tắc thứ chín. Thế nhưng đạo tắc thứ chín là cái gì? Đó là một tia đạo tắc mà Vũ Trụ Chi Chủ không cần. Bất luận Vũ Trụ Chi Chủ nhìn nhầm, hay là chịu không được đạo tắc thứ chín muốn huyên tân đoạt chủ. Địch Cửu vẫn có thể tưởng tượng, trên thân Vũ Trụ Chi Chủ định có bảo vật như đạo tắc thứ chín, hơn nữa còn không chỉ một loại.

- Đúng vậy, đích thật là có tồn tại bước thứ ba, ta nghe được không chỉ một người từng nói như vậy.

Tật Lô cho Địch Cửu một câu trả lời chắc chắn.

Sắc mặt Địch Cửu nghiêm trọng hơn hẳn, chậm rãi ngồi xuống hỏi:

- Có nhiều tồn tại bước thứ ba hay không? Hay chỉ có một người?

Hắn muốn xác định người bước vào chứng đạo bước thứ ba kia có phải Vũ Trụ Chi Chủ hay không, nếu như chỉ có một người, nói không chừng đó thật sự chính là Vũ Trụ Chi Chủ. Còn nếu có rất nhiều người, vậy đã nói rõ Vũ Trụ Chi Chủ vượt ra ngoài bước thứ ba, tiến vào chứng đạo bước thứ tư hoặc là một tầng thứ mới.

Tật Lô lắc đầu:

- Tuy ta không biết có nhiều cường giả bước thứ ba hay không. Nhưng ta có thể khẳng định với ngươi, tuyệt đối không phải chỉ một người chân chính bước vào bước thứ ba.

Địch Cửu thở ra một hơi, hắn càng thêm xác định Vũ Trụ Chi Chủ đã siêu việt bước thứ ba. Dù đã bước vào Hóa Đạo, hắn vẫn là tồn tại vô cùng nhỏ bé, thậm chí nhỏ bé đến mức người khác tùy ý dí một ngón tay cũng có thể nghiền chết hắn.

- Tật thành chủ, xin hỏi làm thế nào để đến Hư Thị?

Địch Cửu biết Tật Lô chẳng hiểu gì nhiều về chứng đạo bước thứ ba, thậm chí có khi ông ta chỉ là nghe nói qua có bước thứ ba mà thôi. Tật Lô có hai chuyện muốn nói, đầu tiên là muốn Địch Cửu bỏ qua lệnh truy nã, chuyện thứ hai chính là Hư Thị.

Tật Lô trả lời:

- Ta đang muốn nói, sở dĩ Hư Không Chi Hải nổi danh chẳng qua là bởi vì Hư Không Chi Hải có quá nhiều đảo nhỏ sản sinh thần linh thảo và thần tài cao cấp. Bất quá vì tu sĩ tràn vào Hư Không Chi Hải càng ngày càng nhiều, những đồ tốt này cũng vì vậy mà càng ngày càng ít. Không cần bao nhiêu năm, chỉ sợ chẳng còn được vài địa phương náo nhiệt được như hiện tại.

Kỳ thật lần này gần như tất cả cường giả trên Hư Không Chi Hải đều đi Hư Thị, ngoại trừ vì Đạo Quả Tháp, chắc hẳn rất nhiều người đều có ý nghĩ tìm kiếm đường ra. Cứ dông dài qua ngày tại Hư Không Chi Hải như vậy hiển nhiên là không được, muốn tiến thêm một bước, muốn thấy bầu trời càng thêm rộng lớn, vậy nhất định phải rời khỏi Hư Không Chi Hải, đi đến địa phương càng rộng lớn hơn.

Địch Cửu rốt cuộc đã hiểu được, lúc trước hắn từng nghi hoặc, tuy Đạo Quả Tháp có rất nhiều đạo quả nhưng không đến mức làm tất cả cường giả đều xuất hiện mới phải. Hóa ra là vì tài nguyên tu luyện trên Hư Không Chi Hải đang trong tình cảnh thưa cạn dần.

Tật Lô tiếp tục nói:

- Kỳ thật đi Hư Thị rất khó, Hư Thị nằm giữa rất nhiều chủng tộc, đồng thời là thành thị tu chân trong hư không. Nghe nói rất nhiều năm trước, từng chủng tộc đều tranh đoạt quyền sinh tồn Hư Thị, Nhân tộc không phải thế lực chiếm ưu thế nhiều lắm. Khó khăn nhất là, Hư Thị và Thâm Hồng Thánh Đạo thành vốn không cùng giới vực, muốn phá vỡ giới vực đi Hư Thị, nhất định phải dùng Phá Giới Phù đỉnh cấp. Lần này tu sĩ Hư Không Chi Hải có thể đi Hư Thị cũng là nhờ lấy được một tờ Phá Giới Phù đỉnh cấp.

Địch Cửu lại hỏi:

- Tật thành chủ, ngươi biết Khương Đại đi chỗ nào phải không?

Tật Lô mỉm cười:

- Khương Đại nhân cơ hội cùng đi Hư Thị, thực lực Khương Đại rất mạnh, cho nên chẳng ai cự tuyệt.

- Đa tạ Tật thành chủ báo cho.

Địch Cửu rất cảm tạ.

Sau khi biết được những tin tức này, trong lòng Địch Cửu càng củng cố quyết tâm. Chỉ cần một ngày không có cường giả Hỗn Nguyên tới, hắn nhất định sẽ còn trường kỳ bế quan.

Tật Lô xem thời cơ, thức thời đứng lên:

- Địch đạo hữu, ta cáo từ.

Mục đích chủ yếu của Tật Lô khi tới đây là để nghe ngóng Địch Cửu muốn làm gì, hiện tại mục đích đã đạt được, ông ta xác định Địch Cửu đến Hư Không Chi Hải vốn chẳng có ý đồ gì khác. Mục đích thứ hai chính là muốn giao hảo với Địch Cửu, hiện tại coi như đã thành công.

Sau khi đưa tiễn Tật Lô, Địch Cửu quyết định bế quan một đoạn thời gian.

Vì không có Hỗn Nguyên Thánh Đế ở đây, cho nên Địch Cửu chẳng thèm để ý. Hắn dự định đưa một đầu cực phẩm đạo mạch xuống dưới, sau đó bế quan ngay bên trên. Địch Cửu đoán chừng vì không tin tưởng hắn có thể luyện chế đạo đan cho nên chẳng ai dám tới tìm hắn.

Chờ đến lúc đó thuận tay cho Đinh Trì ở cùng một chỗ bế quan. Đinh Trì làm người không tệ lắm, có can đảm.

...

- Gặp qua Tật thành chủ.

Một tên tu sĩ Dục Đạo đang quanh quẩn một chỗ xung quanh cửa ra vào Đan Khí các của Địch Cửu, chợt nhìn thấy Tật Lô từ trong đó đi ra.

Tâm tình Tật Lô không tệ, ông ta gật đầu với tu sĩ Dục Đạo này.

Tu sĩ Dục Đạo vội vàng hỏi:

- Xin hỏi Tật thành chủ, Địch đan sư kia thật sự có thể luyện chế đạo đan?

Địch Cửu có thể luyện chế đạo đan? Tật Lô cười thầm, chỉ có người ngớ ngẩn mới tin tưởng Địch Cửu biết luyện chế đạo đan. Với thực lực đó, Địch Cửu hoàn toàn có thể đi ngang Thâm Hồng Thánh Đạo thành, hắn nói hắn có thể luyện chế đạo đan, ai dám mở miệng nghi vấn? Sau khi chiếm đoạt đạo quả, hắn chỉ cần nói luyện đan thất bại, lại chẳng ai dám mở miệng nói nhảm nửa câu.

Không có bất kì Đan sư nào có thể cam đoan mình luyện đan không thất bại.

- Không sai, Địch Đan Thánh thật sự có thể luyện chế đạo đan.

Tật Lô lập tức tặng một cái nhân tình miễn phí cho Địch Cửu.

Mặc kệ Địch Cửu có thể luyện chế đạo đan hay không, hiện tại cứ giúp hắn kéo sinh ý trước đã, sau này Địch Cửu kiếm được đạo quả rồi, tự nhiên sẽ mang lòng cảm kích ông ta. Về phần một tu sĩ Dục Đạo bị thua thiệt, Tật Lô nào sẽ để chuyện nhỏ nhặt như vậy ở trong lòng.

- Đa tạ Tật thành chủ.

Tu sĩ Dục Đạo nọ kích động cảm tạ, rồi lập tức vọt vào Đan Khí các, xem ra người này thật sự tin tưởng lời nói của Tật Lô thành chủ.

Cũng không thể trách y, hiện tại Tật Lô thành chủ dù sao cũng là người duy nhất có thể làm chủ trong Thâm Hồng Thánh Đạo thành, đương nhiên ông ta sẽ không tùy tiện hố những tu sĩ từ bên ngoài đến.

Lư Chí Phiên thế mà lại muốn đi vào tìm Địch Cửu luyện đan? Tu sĩ đang vây xem trông thấy tu sĩ Dục Đạo ấy tiến vào Địch Cửu Đan Khí các, tất cả chỉ biết trầm mặc.

Chẳng ai dám mở miệng, bởi vì Địch Cửu thật sự quá cường thế, nếu dám nói ra, vậy tương đương với can thiệp sinh ý của Địch Cửu, hiện tại không có người nào nguyện ý đắc tội Địch Cửu.

- Địch huynh, có người muốn xin ngươi luyện đan.

Đinh Trì đang trông tiệm, thấy có người tiến đến, vội vàng kích động truyền âm cho Địch Cửu.

Y chủ động yêu cầu đến giúp đỡ Địch Cửu, hiện tại Đan Khí các của Địch Cửu đã mở nửa ngày, thế mà chẳng có lấy một khách hàng tới cửa, khiến y cảm giác rất mất mát. Hiện tại vị khách đầu tiên tới cửa, Đinh Trì đương nhiên rất cao hứng.

Địch Cửu cũng nhìn thấy Lư Chí Phiên tiến đến, hắn đang dự định bế quan tu luyện, không nghĩ tới đột nhiên có người tới đây mời hắn luyện đan.

- Tiền bối, vãn bối Lư Chí Phiên may mắn đạt được một quả đạo quả, muốn xin tiền bối luyện chế một lò đạo đan...

Lư Chí Phiên bước vào, kính cẩn thi lễ, ngữ khí càng thêm khiêm tốn.

- Ngươi muốn luyện chế đạo đan gì?

Địch Cửu quan sát Lư Chí Phiên, tu vi người này hẳn là Dục Đạo viên mãn, đoán chừng đạo đan yêu cầu chính là Tử Tiêu Đan. Bất quá loại bảo vật như Tử Tiêu Quả không hề dễ tìm. Ngay cả Địch Cửu còn phải nhờ Ngu Thiển Hề, nên mới lấy được một gốc Tử Tiêu Quả tại Hạo Hãn Đại Khư.

Lư Chí Phiên đưa một cái hộp ngọc cho Địch Cửu:

- Tiền bối...

Địch Cửu gật đầu, tiện tay tiếp nhận rồi mở hộp ngọc ra, khi hắn trông thấy tinh quang của thứ ở trong hộp, hắn kém chút đã thốt lên.

Hắn dám khẳng định, trên người mình tất cả đạo quả cộng lại cũng không có thứ nào trân quý như vậy.

Thứ ở trong hộp ngọc không ngờ là Cửu Tinh Trúc, đây là Đạo Nguyên đạo quả, bảo vật có thể luyện chế Đạo Tinh Đan.

Lư Chí Phiên khẩn trương nhìn Địch Cửu, nếu Địch Cửu muốn cưỡng ép chiếm đoạt đạo quả thì chẳng ai can thiệp giúp y được.