Lúc này, Địch Cửu cười ha hả, khoát tay hỏi:
- Về phần tu vi thì lát nữa hãy nói, có phải Khương Đại đang ở Thâm Hồng Thánh Đạo thành không?
Đinh Trì có chút hổ thẹn nhìn Địch Cửu:
- Địch huynh, là ta liên lụy ngươi, đã khiến ngươi bị hiểu lầm. Ta không bị Khương Đại vây khốn, mà do Thiếu Các chủ Ngang Nguyên của Doanh Hải đan các ra tay. Hiện Khương Đại không có ở đây đâu, lệnh truy nã của ông ta với Địch huynh đã là chuyện mấy năm trước.
Nghe vậy, Địch Cửu bất giác chau mày, Doanh Hải đan các ư? Xem ra bản thân lại đắc tội với thế lực mới nữa rồi. Bất quá hắn cũng chẳng thèm để ý, muốn bắt hắn co đầu rụt cổ làm người, hắn không làm được.
- Doanh Hải đan các có mấy Hỗn Nguyên?
Địch Cửu kịp thời phản ứng, hắn vội hỏi.
Hiện tại Đạo Nguyên Thánh Đế không thể uy hiếp hắn, có thể uy hiếp Địch Cửu là Hỗn Nguyên Thánh Đế kia kìa. Nếu có Hỗn Nguyên Thánh Đế mà nói, Địch Cửu chỉ có thể rời khỏi đây mà thôi.
Đinh Trì đáp:
- Doanh Hải đan các có ba Các chủ, nghe nói Đại Các chủ là cường giả Hỗn Nguyên, Nhị Các chủ và Tam Các chủ là cường giả nửa bước Hỗn Nguyên. Bất quá sắp tới ba vị Các chủ sẽ rời khỏi Thâm Hồng Thánh Đạo thành, nghe nói họ cùng vô số cường giả đi tới Hư Thị.
- Hư Thị?
Địch Cửu nghi ngờ hỏi một câu, nhiều người tới đó như thế, nói rõ nơi đó có đồ tốt a.
Đinh Trì gật đầu đáp:
- Đúng vậy. Nghe đồn Hư Thị có một Đạo Quả Tháp, nơi này sẽ mở ra theo thời gian nhất định. Bọn họ tới Hư Thị cũng vì tìm kiếm đạo quả đỉnh cấp, Đạo Quả Tháp kia có chín tầng, nghe nói Nghê Hà Quả dành cho Hỗn Nguyên cũng có.
Nghe tới đây, Địch Cửu không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, mặc dù hắn còn cả đạo thụ, thậm chí ngay cả Đạo Quả Viên cũng có, thế nhưng vẫn dưới cấp bậc Đạo Nguyên. Đạo Quả đỉnh cao như Tử Tiêu Quả, Tuế Nguyệt Lôi âm Quả cùng Tử Tiêu Quả bất quá chỉ dùng để luyện chế Tử Tiêu Đan mà thôi. Tử Tiêu Đan là đan dược mà tu sĩ Dục Đạo muốn tấn cấp Hóa Đạo cần dùng, Tuế Nguyệt Lôi âm Quả là đạo quả quy tắc, dùng để cảm ngộ Pháp Tắc Thời Gian.
Còn Nghê Hà Quả chính là đạo quả đỉnh cấp, giúp tu sĩ có thể cảm ngộ được cảnh giới Hỗn Nguyên, một khi nó xuất hiện chắc chắn khiến Đạo giới gà bay chó sủa.
- Làm cách nào để tới Hư thị?
Địch Cửu vội hỏi.
Đinh Trì lắc đầu, đáp:
- Ta không biết, bất quá ta hiểu rõ, muốn tới Hư Thị là chuyện vô cùng khó khăn.
Địch Cửu dứt khoát khoát tay:
- Được rồi, ngươi nói một chút về lý do đắc tội Doanh Hải đan các đi.
Nghe Địch Cửu hỏi, Đinh Trì mới thở dài:
- Một người bằng hữu của ta bị Ngang Nguyên đánh rơi xuống Hư Không Chi Hải, cuối cùng vẫn lạc. Ta đứng ra cầu xin giúp y, kết quả chọc giận Ngang Nguyên… Nói mới nhớ, quá trình quen biết của ta và vị đạo hữu đó cũng nhờ Địch huynh…
- Ta ư?
Địch Cửu khó hiểu nhìn Đinh Trì.
Mặc dù hắn và Đinh Trì đều bị Khương Đại truy sát, trên thực tế, căn bản Địch Cửu không hề biết Đinh Trì.
- Người bạn kia của ta tên Tiết Vũ…
Đinh Trì vừa nói ra hai chữ Tiết Vũ, Địch Cửu liền kinh ngạc hỏi:
- Tiết Vũ bị Ngang Nguyên giết ư?
Đinh Trì ảm đạm gật đầu, bắt đầu nói về lý do y đụng độ Ngang Nguyên. Nguyên lai sau khi Tiết Vũ thấy chân dung truy nã của Địch Cửu tại Thâm Hồng Thánh Đạo thành liền có chút ngốc trệ, thấy thế Đinh Trì liền chủ động nói chuyện với Tiết Vũ, kết quả hai người cứ thể nhận biết nhau.
Về sau, khi Tiết Vũ biết Khương Đại không ở Thâm Hồng Thánh Đạo thành, bấy giờ mới lưu ấn ký thần niệm của mình để Địch Cửu tìm kiếm dễ hơn, hi vọng hắn tới Thâm Hồng Thánh Đạo thành sớm một chút rồi thuật lại mọi chuyện mình biết cho Địch Cửu.
Sau khi hai người bọn họ nhận biết xong lại kết bạn và sinh sống tại Thâm Hồng Thánh Đạo thành, bình thường cùng nhau tới Hư Không Chi Hải tìm kiếm chút bảo vật thiên địa.
Sau một năm, hai người họ mới biết Hư Không Chi Hải có rất nhiều bảo vật, có điều những thứ quý giá đó họ không chạm tới được. Ngoại trừ một bộ phận ở ngoài Hư Không Chi Hải ra, số còn lại được đưa tới Tầm Chi Hải.
Bởi vì thực lực và tu vi của bọn họ quá thấp, lại chẳng có thế lực chống lưng, muốn bước vào cổng thành thứ hai tại Thâm Hồng Thánh Đạo không hề đơn giản.
Ngay sáng sớm ngày hôm nay, Tiết Vũ và Đinh trì cùng tới Hư Không Chi Hải tìm chút cơ duyên. Trước khi đi, hai người họ từng tới Doanh Hải đan các, muốn mua một ít đan dược.
Không nghĩ tới hai người lại phát hiện một nữ tu Dục Đạo trẻ tuổi, bởi vì bán một viên đạo quả giả mà bị Doanh Hải thương lâu bắt giữ, muốn phế bỏ tu vi của nàng.
Lúc ấy, Tiết Vũ lại truyền âm cho Đinh Trì, kỳ thật đạo quả mà nữ tu nọ bán được không phải giả, do tiểu nhị vụng trộm muốn nuốt riêng nên cố tình vu oan giá họa. Truyền âm xong, Tiết Vũ mới chủ động đứng ra nói chuyện, bảo đạo quả mà nữ tu lấy ra là thật, đồng thời cũng chỉ ra nơi tiểu nhị giấu đạo quả thật.
Vào đúng lấy này, Thiếu Các chủ Ngang Nguyên đi tới, sau khi nghe lại đầu đuôi, gã không chút do dự giam cầm Tiết Vũ, ném y xuống Hư Không Chi Hải, đồng thời không cho phép Tiết Vũ lên bờ.
Địch Cửu nghe xong thì nộ khí bộc phát, hắn hiểu vì sao Tiết Vũ làm thế. Này tuyệt đối vì chịu ảnh hưởng từ hắn, Địch Cửu lưu lại Đạo giới tu bổ hộ trận, hẳn Tiết Vũ tự nghĩ bản thân không có năng lực tu bổ hộ trận, nếu chuyện thế này còn không thể ngăn cản thì y khác gì phế vật đâu cơ chứ.
Quả nhiên giải thích xong, Đinh Trì mới thở dài rồi nói:
- Thời điểm Tiết Vũ đứng ra chứng minh, y đã truyền âm cho ta, y làm thế đều vì ngươi, so với việc ngươi từng làm, y cảm thấy bản thân thật ích kỷ. Nếu ngay cả chuyện bất công này Tiết Vũ cũng chẳng thể ra mặt thì y không xứng làm bằng hữu của ngươi.
Quả nhiên như hắn nghĩ.
Địch Cửu nhìn về phía Thâm Hồng Thánh Đạo thành xong liền quay đầu nói với Đinh Trì:
- Ta muốn tới Doanh Hải đan các nhìn thử, ngươi có muốn đi cùng không?
Đinh Trì không chút do dự nói:
- Tất nhiên là đi chung rồi.
Đừng nói hiện tại Doanh Hải đan các không có cường giả, xem như có đi nữa, chỉ cần Địch Cửu muốn tới đó, Đinh Trì cũng chẳng chút do dự đi theo. Nếu Đinh Trì hèn nhát hắn sẽ không đứng ra giúp cho Tiết Vũ khi ở bến tàu. Bởi vì Đinh Trì biết, chỉ cần hắn đứng ra cầu tình, tám chín phần mười sẽ phải gặp hậu quả không tốt.
- Đúng rồi, nữ tu được Tiết Vũ cứu đâu rồi?
Thời điểm Địch Cửu tiến vào Thâm Hồng Thánh Đạo thành, hắn đột ngột hỏi.
Địch Cửu tới đó là vì Đinh Trì bảo ở Doanh Hải đan các không có cường giả Hỗn Nguyên. Nếu có, chắc chắn Địch Cửu sẽ không qua. Xem như báo thù đi nữa cũng phải chờ hắn đột phá Đạo Nguyên rồi tính sau.
Đinh Trì lắc đầu:
- Ngay lúc Ngang Nguyên bắt Tiết Vũ, nàng ấy đã nhân cơ hội chạy trốn. Ta nhìn thấy rõ ràng, nàng chẳng nói đỡ cho y một câu, ngay cả một chữ cũng chẳng thốt lên.
Nói tới đây, hiển nhiên Đinh Trì thở dài một hơi vì Tiết Vũ. Người được cứu chẳng những không để ý đến sự sống chết của ân nhân mà nhân cơ hội bỏ chạy. Tiết Vũ vẫn lạc chẳng có chút giá trị nào.
Nghe thế, Địch Cửu nhíu mày một cái, không nói thêm gì.
Những tu sĩ vây xem kia thấy được Địch Cửu và Đinh Trì tiến vào thành, tựa hồ hướng về phía Doanh Hải đan các liền tò mò đi theo sau.
Doanh Hải đan các là nơi nào, gia hỏa mới tới này chẳng những hủy đi lệnh truy nã ngoài cửa thành còn dám tới Doanh Hải đan các, đúng là trâu tới tận trời luôn rồi.
….
Tại Thâm Hồng Thánh Đạo thành, Doanh Hải đan các tuyệt đối được xem như đại thương lâu. Toàn bộ thương lâu có năm tầng, mỗi tầng đều được bố trí tráng lệ và cực kỳ xa hoa.
- Ngang Nguyên kia có việc gấp nên rời đi, bằng không mà nói, chỉ sợ gã đã sớm tới tìm chúng ta.
Tới trước cửa Doanh Hải đan các, Đinh Trì thấp giọng bảo.
- Kệ hắn ta đi, chúng ta vào trước rồi nói.
Địch Cửu vừa nói chuyện vừa bước vào Doanh Hải đan các, tay không ngừng phác thảo pháp tắc trận kỳ.
- Xin hỏi bằng hữu muốn mua đan dược gì?
Một tiểu nhị tươi cười rạng rỡ tiến lên nói với Địch Cửu, dường như không nhận ra Đinh Trì đứng bên cạnh hắn.
Bấy giờ, Địch Cửu cười ha ha, vỗ vỗ quầy hàng nói:
- Không phải a, sáng sớm bằng hữu của ta để lại hai viên Càn Nguyên Quả ở lại đây đúng không? Vốn hắn muốn dùng để luyện chế Càn Nguyên Đạo Đan. Chỉ là bản thân ta là Đạo Nguyên Đan Thánh, vì thế bằng hữu của ta dự tính lấy lại hai viên Càn Nguyên Quả, không cần các người hỗ trợ luyện chế nữa.
- Cái gì? Càn Nguyên Quả?
Nghe thế, tiểu nhị trợn tròn hai mắt, Càn Nguyên Quả trân quý cỡ nào cơ chứ, thứ này có thể tùy tiện lấy ra? Chưa nói tới việc bỏ lại đan các mời người luyện đan.
- Bằng hữu, Doanh Hải đan các của chúng ta chưa hề lấy Càn Nguyên Quả của các người.
Sắc mặt tiểu nhị lạnh lẽo, dứt khoát đáp.