Thế giới thứ chín

Chương 613: Khương Đại Tìm Tới Cửa Diễn Nhất Đạo Tông




Chuyện Khương Đại lần nữa nổi bão đã truyền khắp Đạo giới chỉ trong thời gian ngắn. Nguyên nhân là vì ông ta tới Đại Phật sơn, yêu cầu người ta giao Đinh Trì ra. Thế nhưng thái độ của Tông chủ Đại Phật sơn rất cứng, ngay cả nguyên nhân cũng chẳng hỏi liền cự tuyệt Khương Đại. Đại Phật sơn không phải Úy Lam Thánh Đan tông lúc trước.

Kết quả trong lúc tức giận, Khương Đại trực tiếp đánh nát sơn môn của Đại Phật sơn. Ba cường giả Hỗn Nguyên liên thủ vây công Khương Đại, ngoài ra còn có bảy Đạo Nguyên đỉnh phong tham gia vào.

Kết quả trận chiến này hủy đi phân nửa Đại Phật sơn, Khương Đại đánh chết hai cường giả Hỗn Nguyên của Đại Phật sơn, đồng thời giết mất bốn Đạo Nguyên đỉnh phong. Vậy mà ông ta chỉ bị thương không nặng không nhẹ mà thôi.

Cuối cùng là Đinh Trì chủ động chạy ra mới khiến Khương Đại từ bỏ việc tiêu diệt Đại Phật sơn, ngược lại đuổi giết Đinh Trì.

Sau chuyện này, Đại Phật sơn trực tiếp đóng cửa sơn môn, mai danh ẩn tích trong Đạo giới kể từ đây.

Cho tới tận thời khắc này, tu sĩ Đạo giới mới tỉnh ngộ nhận ra Khương Đại là người thế nào. Đây chính là hung danh tồn tại hiển hách, năm đó chỉ một mình ông ta liền tiêu diệt Úy Lam Thánh Đan tông.

Bây giờ ông ta lần nữa xuất hiện lại diệt Đại Phật sơn chỉ vì một chuyện lông gà vỏ tỏi.

Với đông đảo tu sĩ Đạo giới mà nói, nguyên nhân diệt môn này đúng là không có gì đặc sắc. Bất quá là vì Đinh Trì không đi qua pháp trận kiểm tra mà Khương Đại bố trí thôi.

Việc Khương Đại bố trí pháp trận kiểm tra bên ngoài Đại Đạo lĩnh là chuyện thập phần vô lý, hiện tại còn giận chó đánh mèo lên Đại Phật sơn, càng thấy được ông ta có bao nhiêu cường thế và phách lối.

...

Trong đại điện tông môn của Diễn Nhất Đạo Tông.

Tông chủ Phỉ Tuyên đang gióng trống khua chiêng cải cách toàn bộ Tông môn, sau khi ông ta giết chết Nhị Trưởng lão và Tam Trưởng lão, cắt chức một số Điện chủ và Phong chủ thuộc phe phái của hai người kia thì Diễn Nhất Đạo Tông đã thay đổi hoàn toàn.

Giờ khắc này, bên trong đại điện tông môn có rất nhiều Điện chủ và Phong chủ, phần lớn đều vừa được cất nhắc lên.

Ánh mắt Phỉ Tuyên hài lòng đảo qua đông đảo Trường lão và Phong chủ, sau đó mới cao giọng nói:

- Gần đây nhất Diễn Nhất Đạo Tông của ta đã cắt đi khối u ác tính, bước lên con đường chính đạo. Có điều lại thiếu người kế tục, không có tu sĩ thiên tài chân chính nào. Ta đề nghị Tông môn lập tức tổ chức tuyển nhận đệ tử mới, đối đãi thật tốt với người có tư chất cao. Đúng rồi, còn đệ tử ngoại môn Địch Cửu đã thoát ly Tông môn kia, xin An Cốc chủ tìm hắn về, đệ tử này thật không tệ.

Tất cả mọi người đều hiểu ý tứ của Phỉ Tuyên là gì, người có thể xem là thiên tài tại Diễn Nhất Đạo Tông hiện tại chỉ có mỗi Cận Chước Hành. Chỉ là đối phương có quan hệ quá gần với Nhị Trưởng lão, xem như thiên tài đi nữa thì Phỉ Tuyên cũng chẳng dám bồi dưỡng thành người nối nghiệp.

Còn mấy đệ tử không tệ khác như Thiếu Dung Khâm, hắn ta lại là đệ tử thân truyền của Nhị Trưởng lão.

Nghe xong, An Đồ Ngưng liền ôm quyền lên tiếng:

- Vâng thưa Tông chủ, hẳn Địch Cửu vẫn còn trong Đại Đạo lĩnh chưa ra, chờ hắn rời khỏi ta sẽ tới nói chuyện với hắn. Đối phương là người biết tiến biết lùi, thiên phú lại phi thường kinh người, đặc biệt là thiên phú về Đan Đạo, Diễn Nhất Đạo Tông ta đúng là thiếu loại đệ tử có thiên phú dạng này.

Nghe xong, Phỉ Tuyên gật gật đầu, vừa tính lên tiếng thì bỗng nhiên một chấp sự áo xám vội vã chạy vào, ngữ khí lo lắng nói:

- Tông chủ, tại hạ có việc gấp cần bẩm báo.

Phỉ Tuyên biết nếu không có việc gấp thì Chấp sự ngoại môn sẽ không cấp thiết chạy tới, vì thế ông ta gật đầu, bảo:

- Vào đi.

- Vâng thưa Tông chủ.

Chấp sự áo xám vừa bước vào đại điện ba bước liền ngừng lại, khom người bẩm báo:

- Tại hạ vừa nhận được tin tức, Khương Đại điện chủ của Đại Hòa điện đã tới Đại Phật sơn, đồng thời….

Không đợi Chấp sự này nói xong, Phỉ Tuyên đã cau mày ngắt lời:

- Vậy liên quan gì tới chúng ta?

Gã Chấp sự này càng thêm sợ hãi, cung kính đáp:

- Khương Đại tới Đại Phật sơn vì lúc đệ tử Đinh Trì rời khỏi Đại Đạo lĩnh lại không để ý tới lệnh của Khương Đại, chẳng chịu bước vào pháp trận kiểm tra bên ngoài Đại Đạo lĩnh. Vì thế Khương Đại tới Đại Phật sơn yêu cầu họ giao Đinh Trì ra, Đại Phật sơn từ chối yêu cầu của Khương Đại, kết quả ông ta cưỡng ép oanh kích hộ trận của Đại Phật sơn. Ba cường giả Hỗn Nguyên và bảy cường giả Đạo Nguyên đỉnh phong liên thủ vây công Khương Đại, kết quả Hỗn Nguyên Thánh Đế Khan Tịch và Thương Hư vẫn lạc tại chỗ, ngoài ra còn có bốn cường giả Đạo Nguyên khác cũng không thoát khỏi….

Nghe xong, Phỉ Tuyên nhịn không được hít một hơi thật sâu, Khanh Tịch Thánh Đế và Thường Hư Thánh Đế có thực lực thế nào Phỉ Tuyên biết rõ, tùy tiện đi ra một người ông cũng chẳng phải đối thủ. Vậy mà bọn họ đều vẫn lạc trong khi cùng vây công Khương Đại.

Chấp sự kia run rẩy kể tiếp:

- Kết quả Đinh Trì chạy khỏi Đại Phật sơn, Khương Đại đuổi theo mới khiến Đại Phật sơn không bị tiêu diệt, hiện tại đã phong sơn rồi…

Phỉ Tuyên hiểu được, chuyện này thật sự có quan hệ với Diễn Nhất Đạo Tông, Đại Phật sơn và Diễn Nhất Đạo tông đều nằm trong Ngũ đại tông môn tại Đạo giới.

Hiện tại Đại Phật sơn bị Khương Đại tìm tới tận cửa, vô luận thế nào thì Diễn Nhất Đạo Tông và Tam đại tông môn cũng phải liên hợp lại mà chất vấn Khương Đại. Thế nhưng hung danh của ông ta quá lớn, mấy chục vạn năm trước đã tiêu diệt Úy lam Thánh Đan tông, hiện tại mấy đại tông môn nào dám đứng ra chất vấn Khương Đại?

Chấp sự lại nói thêm:

- Khi Đinh Trì rời khỏi Đại Đạo lĩnh không chịu đi qua Kiểm Tra Trận của Khương Đại nên bị ông ta tìm tới cửa, ngoài Đinh Trì của Đại Phật sơn ra, còn có Địch Cửu vừa thoát ly Diễn Nhất Đạo Tông…

- Cái gì?

Nghe tới đây, Phỉ Tuyên đột nhiên đứng lên, ông ta cảm thấy vấn đề này thật sự không xong rồi.

Nếu chuyện này không liên lụy tới Diễn Nhất Đạo Tông còn dễ nói, ngược lại…

Khóe miệng Phỉ Tuyên có chút run rẩy, thực lực của Diễn Nhất Đạo Tông trước đây cũng chẳng mạnh hơn Đại Phật sơn. Hiện tại Nhị Trưởng lão và Tam Trưởng lão vừa mất, thực lực Diễn Nhất Đạo Tông còn không bằng Đại Phật sơn nữa kìa.

Không đợi Phỉ Tuyên lên tiếng, một thanh âm rõ ràng truyền tới:

- Khương Đại từ Đại Hòa điện đến bái phỏng Tông chủ Phỉ Tuyên của Diễn Nhất Đạo Tông.

Nghe xong, Phỉ Tuyên nắm chặt hai tay:

- Đi, đi gặp Khương Đại kia thôi.

- Tông chủ, hay để ta đi thông tri cho Diễn Quân lão tổ?

Một Điện chủ vội vàng lên tiếng:

Phỉ Tuyên khoát tay chặn lại:

- Không cần, nếu Khương Đại dám công kích Diễn Nhất Đạo Tông, lão tổ sẽ tự động biết.

Thời điểm Phỉ Tuyên dẫn theo một đám Điện chủ và Trưởng lão tới cửa trận môn, Khương Đại đang đứng chắp tay sau lưng đợi ở đó.

Thần sắc ông ta thanh nhàn, trông cứ như tới ngắm cảnh dạo chơi mà thôi.

- Nguyên lai là Khương Điện chủ đại giá quang lâm, Phỉ mỗ chậm trễ tiếp đón.

Phỉ Tuyên ôm quyền, tận lực khiến ngữ khí của mình nghe khách khí hơn. Mà Khương Đại ngay cả ôm quyền cũng lười, chỉ từ tốn nói:

- Hình như quý tông có một đệ tử tên Địch Cửu, ta và hắn có chút việc riêng, xin Phỉ Tông chủ gọi hắn ra đây.

Phỉ Tuyên thở dài một hơi:

- Tên đệ tử này thật may khi được Khương Điện chủ biết tới, vốn dĩ Địch Cửu là đệ tử ngoại môn của ta, còn nằm trong 20 vị trí đầu của Đại Canh Đan Hà. Vốn ta muốn đề cử hắn thành đệ tử hạch tâm, có điều vì nội bộ không ổn mà hai vị Trưởng lão khác không đồng ý. Từ đó mà nản lòng thoái chí rút lui khỏi Tông môn, trước khi vào Đại Đạo lĩnh, Địch Cửu đã thoát ly Diễn Nhất Đạo Tông, hiện tại hắn không còn là đệ tử của chúng ta nữa.

Nghe tới đây Khương Đại liền chau mày, ông lập tức phát ra một đạo phi kiếm, trong chốc lát, đạo hồng quang kia liền trở về tay ông. Bấy giờ, Khương Đại mới gật đầu với Phỉ Tuyên, nói:

- Nếu Địch Cửu trở về hoặc có tin tức gì liền báo tới Đại Hòa điện cho ta, quấy rầy rồi.

Nói xong, Khương Đại sải bước mà đi, không gian xung quanh ông xuất hiện gợn sóng nhàn nhạt rồi biến mất vô tung vô ảnh.

- Người này thật phách lối.

Một Phong chủ hừ lạnh, ngữ khí không vui nhận xét.

- Im ngay.

Bấy giờ, Đại Trưởng lão Chung Trọng Lãnh quát to một tiếng, so với bất kỳ ai lão càng biết rõ sự lợi hại của Khương Đại này.

An Đồ Ngưng dè dặt đáp:

- Cũng may, Địch Cửu đã sớm thoát ly Diễn Nhất Đạo Tông…

Phỉ Tuyên thở dài một hơi, ngữ khí có chút lạnh lẽo:

- Đây là do Tông môn ta vô năng, nếu Diễn Nhất Đạo Tông đủ mạnh, dù Địch Cửu chỉ là đệ tử ngoại môn cũng không để một người ngoài tới ép hỏi.

Nói xong câu này, Phỉ Tuyên có chút mất hết hứng thú, xoay người rời đi, đồng thời cũng truyền âm cho An Đồ Ngưng:

- An Cốc chủ, nếu ngươi biết Địch Cửu ở đâu, hãy bảo hắn chạy càng xa càng tốt.

-