Thế giới thứ chín

Chương 611: Đánh Lén




- Ngươi dám đoạt đồ của ta!

Lúc này, đầu trọc sát ý trùng trùng nhìn về phía Địch Cửu.

Địch Cửu từ tốn đáp lời:

- Ánh mắt ngươi mù nhưng người khác thì không. Ngươi không muốn đổi đồ với ta, ta cũng trả lại cho ngươi. Đồ ngươi cầm về rồi, tất nhiên ta phải thu lại mảnh vỡ pháp tắc của mình.

Trong lúc đầu trọc dùng khí thế đè ép Địch Cửu, một âm thanh nhàn nhạt vang lên:

- Ta từng gặp qua người không biết xấu hổ, nhưng chưa có ai rác rưởi như ngươi. Rõ ràng người không muốn đổi là ngươi, bây giờ người ta trả đồ cho ngươi xong còn bị ngươi cắn ngược lại một cái.

Người nói chuyện là một nam tử tóc dài, đây rõ ràng muốn giúp Địch Cửu. Đầu trọc không nhìn ra tu vi Địch Cửu nên nghĩ thực lực của mình mạnh hơn đối phương. Thế nhưng nam tử tóc dài lại khác, thực lực tựa hồ sâu không lường được, đầu trọc cảm thấy nam tử này chỉ mạnh hơn chứ tuyệt đối chẳng yếu thế so với mình.

Ngay cả Tề Hòa của Bách Dạ Khí Các cũng lên tiếng:

- Chuyện này đến đây là ngừng, mời vị kế tiếp tiến hành giao dịch.

Bấy giờ, sắc mặt đầu trọc biến hóa mấy lần rồi nói với Địch Cửu:

- Đã thế ta sẽ đưa lại Lạc Ngân Băng Lưu để trao đổi.

Ngay cả động Địch Cửu cũng lười, chỉ từ tốn nói:

- Lão tử không muốn đổi đồ với loại người như ngươi nữa.

Đầu trọc dường như không khống chế nổi sát ý, bất quá gã vẫn nhịn xuống được, tức giận vung tay lên một cái rồi mới ngồi xuống.

Một đạo ấn ký thần niệm nhàn nhạt từ cái phất tay của gã rơi lên người Địch Cửu. Địch Cửu cứ như không phát hiện, vẫn bình chân như vại.

Rất nhiều tu sĩ thấy được hành động này của đầu trọc, thế nhưng chẳng ai nguyện ý đứng ra nhắc nhở.

Lúc này, nam tử tóc dài kia mới thở dài một hơi, chủ động truyền âm cho Địch Cửu:

- Có khả năng đầu trọc kia đã hạ ấn ký thần niệm lên người ngươi.

Lúc đầu Địch Cửu dự định âm thầm tính sổ với đầu trọc, có điều nam tử này đúng là muốn giúp hắn, vì thế Địch Cửu ôm quyền với nam tử tóc dài rồi ngồi xuống.

Thấy biểu hiện của Địch Cửu, nam tử kia liền biết Địch Cửu cũng phát hiện được hành động của đầu trọc.

Công pháp Địch Cửu tu luyện là Quy Tắc Đạo, muốn hạ ấn ký trên người hắn xem như cường giả bước hai đỉnh cao cũng chưa chắc làm được.

Ấn ký của đầu trọc làm sao Địch Cửu không nhận ra cho được, ngay cả loại ấn ký gì hắn còn biết nữa là. Đây là ấn ký âm Dương, loại ấn ký này khi hạ lên người sẽ biến người đó thành một âm một dương, dù tu sĩ bị hạ phát hiện được cũng chỉ nhìn ra phần Dương, còn phần âm khó mà lùng ra nổi.

Đáng tiếc, người đầu trọc gặp lại là Địch Cửu. Đừng nói âm Dương, dù là ấn ký lợi hại hơn hắn cũng gặp qua rồi.

Những giao dịch sau tuần tự diễn ra, Địch Cửu không ra tay nữa. Nếu không vì chưa đến lúc kết thúc thì không được rời đi, hắn đã sớm biến mất dạng.

Sau một ngày, cuối cùng giao dịch cũng kết thúc, Địch Cửu không vội vàng rời khỏi Bách Dạ Khí Các mà đặc biệt đi mua một Hư Không Cực Trúc. Hắn thiếu pháp bảo phi hành tốt, sắm cái này là để luyện chế một kiện Thần khí phi hành. Lúc Đầu Lạc Ngân Băng Lưu là lựa chọn tốt nhất, đáng tiếc đầu đà lại có lòng tham không đáy, hắn cũng lười trao đổi với hạng người như đối phương.

Đồ giúp hỏa diễm tấn cấp đã tới tay, việc đầu tiên Địch Cửu muốn làm là tiến hành nâng cấp Đạo Hỏa của mình. Vừa rời khỏi Đại Khí Hành hắn liền biết gã đầu trọc kia đã theo tới.

Đầu trọc tuyệt đối là cường giả Đạo Nguyên, Địch Cửu rất muốn thử xem hắn và cường giả Đạo Nguyên chênh lệch thế nào. Địch Cửu biết rõ kẻ địch của mình không phải Dục Đạo hay Hóa Đạo bình thường mà là loại ngoan nhân như Hư Bạch Khương và Khương Đại.

Nếu không thử một chút, Địch Cửu rất khó xác định thực lực mình nằm ở đâu.

Thấy bộ dáng nghênh ngang rời khỏi Đại Khí thành của Địch Cửu, đầu trọc lặng lẽ đi sau lưng hắn hừ lạnh một tiếng. Không giao ra thứ gã muốn thì gã tự tới lấy cũng được.

Kiên nhẫn của gã có hạn, vừa rời khỏi Đại Khí thành đầu trọc liền xông về phía Địch Cửu, chỉ sau mười giây lại đột ngột dừng lại.

Chuyện gì xảy ra?

Gã không cảm nhận được ấn kỳ thần niệm mà mình hạ lên người Địch Cửu. Phải biết đó không phải ấn kỳ thần niệm bình thường mà là ấn ký Minh Ám. Một khi ấn ký hạ xuống người tu sĩ, nó sẽ tự động phân thành hai cái. Một ở ngoài sáng, một ở trong tối, xem như Địch Cửu phát hiện minh ký cũng tuyệt đối không phát hiện được ám ký.

Đừng nói Địch Cửu, xem như tu vi mạnh hơn cũng chưa chắc nhìn ra được.

Dù Địch Cửu rất muốn biết cường giả Đạo Nguyên lợi hại thế nào cũng không tự đại tới mức cứng đối cứng cùng đầu trọc.

Sau khi rời khỏi Đại Khí thành, Địch Cửu đã bỏ ấn ký kia vào thế giới Đệ Cửu rồi bỏ chạy.

Sau nửa nén hương, hắn dừng lại tại một nơi hoang dã, bắt đầu bố trí các loại khốn trận cùng sát trận.

Hiện tại dù địch Cửu không phải Thần Trận đại sư cấp bốn cũng gần đột phá rồi. Nếu không phải hắn chẳng dám lấy Ngũ Phương Trận Kỳ ra, Địch Cửu hoàn toàn có thể bố trí được thần trận cấp bốn.

Không thể bố trí thần trận cấp bốn, Địch Cửu tạo ra bảy cái Giảo Sát đại trận và bảy cái Khốn Sát đại trận, sau đó tập hợp tất cả lại cùng một chỗ, miễn cuỡng hợp nhất thành một thần trận đỉnh phong cấp ba. Dù chưa tới cấp bốn nhưng Địch Cửu nghĩ rằng liên hoàn thần trận này do hắn khống chế, hẳn có thể khiến đầu trọc ăn một vố đau.

Đối với Địch Cửu mà nói, Khốn Sát trận hắn bố trí có một phần là thông qua pháp tắc trận kỳ mà nên. Đầu trọc có lợi hại tới mấy cũng không có khả năng phát hiện được tất cả.

Về pháp trận phòng ngự thì Địch Cửu không sử dụng.bản thân hắn là cường giả luyện thể Tiên Thần Thể viên mãn, cường độ chịu đựng của nhục thân sẽ không kém so với tên đầu trọc kia. Huống hồ hắn dẫn gã ta tới nơi này đâu phải vì chịu đòn mà bày ra phòng ngự trận.

Cảm thụ tại chỗ một lúc, đầu trọc liền phát hiện ấn ký thần niệm của mình, cũng biết được thần niệm đã bị tách ra, bấy giờ, sắc mặt đầu đà âm trầm vô cùng.

- Hảo tiểu tử, ngay cả âm Dương ấn ký cũng phát hiện ra được, bản thánh không tin ngươi có nhiều vận khí tốt như vậy, lần sau…

Đầu trọc còn chưa lầm bầm hết liền kích động nhìn chằm chằm một hướng, gã lần nữa cảm nhận rõ ràng được âm ký trong ấn ký thần niệm của mình.

Ngay lập tức, đầu trọc điên cuồng xông về nơi đó, trái tim thình thịch đập loạn. Đồng thời gã cũng hiểu được vì sao khi nãy không cảm nhận được ấn ký thần niệm. Hiển nhiên Địch Cửu có một thế giới Ngũ Hành, thậm chí còn là thế giới Ngũ Hành siêu việt nữa kìa. Chỉ khi trốn vào Ngũ Hành hoặc thế giới có tầng cao hơn thì đầu trọc mới mất cảm ấn với ấn ký thần niệm của mình.

Dựa vào cái gì Địch Cửu khiến gã mất đi cảm ứng? Không vì thế giới Ngũ Hành đầu trọc tuyệt đối không tin. Hiện tại gã có thể cảm nhận âm ký, khả năng duy nhất là vì đối phương tiến vào thế giới cao cấp hơn để tách dương ký ra, còn âm ký thì có lẽ đối phương vẫn chưa phát hiện được.

Lúc này, Địch Cửu đang ẩn nấp trong Liên Hoàn Khốn Sát Trận, quy tắc chu thiên bao bọc quanh người che đậy sự tồn tại của hắn.

Không để Địch Cửu đợi lâu, chưa tới nửa canh giờ, thân ảnh đầu trọc đã trực tiếp xông vào Liên Hoàn Khốn Sát của Địch Cửu. Rất hiển nhiên gã chẳng nhìn Địch Cửu vào mắt.

Cơ hồ ngay lúc ấy, đạo sát trận thứ nhất lập tức khởi động, nó đi theo Thiên Sa Đao đột ngột hóa thành một đạo thanh mang mà đánh xuống.

Khi sát ý của sát trận đầu tiên bao trùm tới, trước tiên đầu trọc liền nghĩ mình bị chơi rồi, thế nhưng trong lòng gã vẫn cười lạnh, chỉ là sát trận cũng muốn đối phó đầu trọc này à?

Ngay lúc đó, đầu trọc lấy pháp bảo của mình ra, một quyền đánh về phía Thiên Sa Đao của Địch Cửu.

Chỉ là một quyền còn chưa kịp đánh xuất hiện, sát thế khủng bố phệ thiên liệt địa từ bốn phương tám hướng đã đánh về phía đầu trọc, khiến gã thật hoài nghi, giờ khắc này gã mà không ngăn cản thứ sát thế ấy, bản thân sẽ bị đánh thành bã vụn mất.

Rốt cuộc không nghĩ tới việc tấn công Địch Cửu nữa, đầu trọc tế ra một mảnh tường đen. Dù gã muốn xé Địch Cửu thành từng mảnh nhỏ cũng phải đợi đánh lui đợt sát thế này rồi tính.

-