Thế giới thứ chín

Chương 590




Làm sao có thể?

Trong lúc An Đồ Ngưng còn đang chần chờ thì truyền tin châu vang lên lần nữa, tin tức vẫn không khác trước.

Không chỉ vậy, nội dung tin tức còn nói về việc Địch Cửu đứng Top 50 khiến thứ tự của Diễn Nhất Đạo Tông tăng cao. Vạn Hoà Huyết bảo Địch Cửu gian lận, muốn Đan Bỉ điều tra đối phương. Kết quả trong quá trình luyện đan được giám sát kia, tất cả mọi người đều chứng kiến được thực lực của hắn. Cuối cùng chứng minh Địch Cửu không hề gian lận.

Rốt cuộc An Đồ Ngưng cũng không nhịn được nữa, nhanh chóng quay người xông ra ngoài, nàng nhất định phải tới Đại Canh Đan Hà.

Hẳn là Diễn Nhất Đạo Tông có một thiên tài Đan sư vừa gia nhập, trong vô tình được nàng phát hiện ra?

Còn cái tên thất phu Vạn Hòa Huyết kia, nàng tuyệt đối không buông tha cho lão.

Vì mau chóng đuổi tới Đại Canh Đan Hà, An Đồ Ngưng còn thông qua biện pháp thiêu đốt thần tinh để điều khiển phi thuyền.

...

Đan Bỉ còn bốn ngày nữa sẽ kết thúc, dù là tu sĩ đứng ngoài quan sát cũng không khỏi bội phục tính bền dẻo của Địch Cửu.

Tu sĩ khác luyện Thần Nguyên Đan một thời gian dài đều uể oải chịu không nổi, tốc độ tu luyện sẽ dần hạ xuống. Dù là Ngư Hộ luôn miệng bảo bản thân là đệ nhất thì tốc độ đã chậm đi nhiều.

Chỉ có mỗi Địch Cửu vẫn giữ nguyên phong độ, Thần Nguyên Đan đều đặn được luyện ra.

Thời khắc này, Địch Cửu đã lên tới hạng thứ 32, Diễn Nhất Đạo Tông cũng đứng thứ 71.

Vào ngày thi cuối, An Đồ Ngưng đã tới đấu trường, nàng liếc mắt nhìn thứ hạng, Tông môn đã đứng thứ 49, tiến nhập Top 50, thứ hạng của Địch Cửu là 21.

Là thật ư? An Đồ Ngưng kích động đến mức da đầu run lên. Đan Đạo của Diễn Nhất Đạo Tông vẫn một mực đình trệ, đừng nghĩ Diễn Nhất là một trong Ngũ đại tông môn mà nhầm, trên thực tế, đã nhiều lần Tông môn này chỉ đứng cao nhất là hạng 116 mà thôi, còn Đan sư cá nhân thì rớt tận phía xa.

Mà Đại Canh Đan Hà Bỉ lần này, Diễn Nhất Đạo Tông đã lọt vào Top 100, không phải, là Top 50. Đan sư cá nhân gần tới Top 20 rồi.

An Đồ Ngưng chưa bao giờ nghĩ lần ám toán này lại mang đến cho mình cơ duyên lớn như vậy. Chờ trở lại Tông môn, nàng tuyệt đối sẽ không để cho tên thất phu Uông Đằng sống tốt.

- An Cốc chủ của Diễn Nhất Đạo Tông tới.

An Đồ Ngưng vừa xuất hiện liền có tu sĩ nhìn thấy.

Vừa thấy An Đồ Ngưng đến, Vạn Hòa Huyết quay đầu nhìn theo bản năng. Thế nhưng An Đồ Ngưng không tính buông tha cho lão, nàng trực tiếp triệu hồi pháp bảo rồi đánh về phía Vạn Hòa Huyết.

Vạn Hòa Huyết biết An Đồ Ngưng sẽ tìm mình gây sự nhưng lão chưa bao giờ nghĩ nàng ta sẽ trực tiếp động thủ như vậy. Thời điểm lão cảm nhận được sát ý thì pháp bảo An Đồ Ngưng đã đánh tới.

Giờ phút này, Vạn Hòa Huyết nào dám chần chờ, thân hình lão mở ra, trực tiếp né tránh.

Oanh!

Chỗ ngồi của Vạn Hòa Huyết bị An Đồ Ngưng oanh thành bã vụn.

- An Đồ Ngưng, ngươi muốn Diễn Nhất Đạo Tông và Vĩnh Đình Thánh Đạo đại chiến à?

Sau khi né ra, sắc mặt Vạn Hòa Huyết tái xanh, lão gằn giọng quát.

An Đồ Ngưng không đuổi giết nữa, sắc mặt nàng ta băng lãnh, lạnh lùng đáp:

- Vĩnh Đình Thánh Đạo thành ghê gớm lắm sao? Diễn Nhất Đạo Tông của ta không sợ.

Vạn Hòa Huyết không nói gì thêm, lão biết chuyện này là do mình gây nên, nếu Địch Cửu gian lận thì dễ rồi, lão có thể đánh Diễn Nhất Đạo Tông xuống vực sâu. Thế nhưng bây giờ chứng minh Địch Cửu không gian lận, đạo lý thuộc về bọn họ, một khi đấu đá, tổn thất mà Vĩnh Đình Thánh Đạo thành phải chịu sẽ rất lớn.

- An Cốc chủ, nơi đây là Đan Hà thi đấu của Đạo giới, không nên tùy tiện động thủ.

Một lão giả đứng dậy, ngữ khí hòa giải.

An Đồ Ngưng cũng ôm quyền nói:

- Vương Chấp sự, đều vì Vạn Hòa Huyết thừa dịp ta không có ở đây mà ức hiếp đệ tử dự thi của Diễn Nhất Đạo Tông nên nhất thời phẫn nộ. Nếu Vương Chấp sự đã lên tiếng, tất nhiên ta sẽ không tìm lão, chờ tranh tài xong xuôi, Diễn Nhất Đạo Tông sẽ từ từ tính sổ đủ với Vĩnh Đình Thánh Đạo thành. Còn Vương Chấp sự, đã chứng minh đệ tử Tông môn của ta không gian lận thì xin ngươi hãy đóng bình phong giám sát lại.

Vương Chấp sự chỉ có thể nhẹ gật đầu, làm người chủ trì lần tranh tài này, ông cũng có trách nhiệm. Thừa dịp người phụ trách của Diễn Nhất Đạo Tông không ở nơi đây, chỉ vì một câu của Vạn Hòa Huyết liền giám sát quá trình dự thi của Địch Cửu.

Nếu Địch Cửu gian lận thì không nói, hiện tại Địch Cửu không gian lận mà nhà tổ chức lại làm thế, tất nhiên sẽ đắc tội với Tông môn nhà người ta.

An Đồ Ngưng đập nát chỗ ngồi của Vạn Hòa Huyết cũng xem như xả giận giúp Địch Cửu, đổi thành người khác động thủ, Vương Chấp sự đã sớm giết đối phương, sao lại dễ nói chuyện như vậy.

Hiện tại An Đồ Ngưng yêu cầu họ đóng bình phong lại, Vương Chấp sự không có bất kỳ lý do nào để từ chối, ông vung tay lên, trực tiếp trừ bỏ việc giám sát với Địch Cửu.

Giám sát cũng giám sát mấy ngày rồi, hiển nhiên Địch Cửu không gian lận, Vương Chấp sự trừ bỏ việc giám sát cũng không có ai bất mãn.

Tuy trong lòng An Đồ Ngưng vẫn còn khó chịu nhưng nàng cũng đã cố hết sức. Cường giả ở đây nhiều như mây, Diễn Nhất Đạo Tông là một trong ngũ đại tông môn nhưng không phải đệ nhất Tông môn tại Đạo giới.

Đừng thấy nàng đập nát chỗ ngồi của Vạn Hòa Huyết mà lầm, này đều vì nàng chiếm lý, trên thực tế, Vĩnh Đình Thánh Đạo thành đúng là cũng không sợ Diễn Nhất Đạo Tông.

...

Địch Cửu cảm nhận được việc giám sát đã được trừ bỏ. Thế nhưng hắn vẫn từng bước mà làm, muốn biểu hiện vào ngày cuối này của mình sẽ thật tốt.

Bấy giờ, ngay cả thần niệm Địch Cửu cũng chẳng dám tùy tiện quét loạn. Hắn đã có được 100 triệu viên Thần Nguyên Đan, đây đã là một lần tài phú lớn. Mấy ngày vừa qua Địch Cửu không thèm để ý, bởi vì đan khí tại đây đã mỏng hơn không ít.

Hiển nhiên Đan Hà thi đấu không muốn tiêu hao hết đan khí tại Đại Canh Đan Hà nên tranh tài chỉ kéo dài một tháng mà thôi.

Chờ lần thi đấu này kết thúc, hắn cần rời khỏi Diễn Nhất Đạo Tông. Tên của hắn đã bại lộ, vô luận Hư Bạch Thương có phát hiện hay không, Địch Cửu vẫn cảm thấy không nên ở lại Diễn Nhất Đạo Tông thêm nữa.

Có lẽ Diễn Nhất Đạo Tông không sợ Hư Bạch Thương, thế nhưng chỉ sợ Diễn Nhất Đạo Tông sẽ không coi trọng đệ tử ngoại môn như hắn. Cái mạng nhỏ này vẫn tự giữ lấy là tốt nhất.

Vào lúc Địch Cửu đang nghĩ tới con đường kế tiếp phải đi như nào thì âm thanh vang dội bỗng vang lên:

- Thời gian tranh tài kết thúc, mọi người ngừng lại và rời khỏi Đan Hà, nếu không thành tích sẽ bị xóa bỏ.

Không ai dám làm lơ thanh âm này, Địch Cửu lập tức đình chỉ việc cô đọng Thần Nguyên Đan. Hắn đã sớm không muốn làm việc máy móc đó nữa, hắn cần mau chóng rời khỏi đây.

Chừng hai ngàn Đan sư rời khỏi Đan Hà, Địch Cửu lẫn trong đám người nên không được ai chú ý.

Ngoại trừ Địch Cửu một thân một mình lấy Thần Nguyên Đan đi, hiển nhiên mọi người đều biết việc giấu riêng Thần Nguyên Đan là một hành động tìm chết.

Mang theo 100 triệu Thần Nguyên Đan rời khỏi Đan Hà, trong lòng Địch Cửu chẳng có nửa điểm sợ hãi. Thần Đan được chứa trong thế giới Đệ Cửu sẽ không lộ ra ngoài.

Sự thật chứng minh Địch Cửu đoán không sai, thời điểm hắn trải qua pháp trận giám sát không hề có nửa điểm dị trạng gì.

Địch Cửu cầm chiếc nhẫn chứa Thần Nguyên Đan để nộp rồi đi ra ngoài để đổi lại chiếc nhẫn của mình, bấy giờ mới đi tới Đại quảng trường cùng đông đảo thí sinh khác.

Hạng hai mươi?

Lúc thấy được thứ hạng cá nhân của mình, Địch Cửu sợ ngây người, hắn ngưng luyện 119 vạn Thần Đan mà xếp hạng 20?

Đấy chỉ mới là một phần thực lực của hắn thôi đã giúp bảng xếp hạng cá nhân đứng ở vị trí 20, bảng xếp hạng Tông môn đứng ở vị trí 49.

Bất quá hạng thứ 48 vượt xa thành tích của Diễn Nhất Đạo Tông, Diễn Nhất Đạo Tông ngưng luyện được 199 vạn Thần Nguyên Đan. Mà tầng thứ 48 đã cô đọng được 181 vạn. Hạng nhất Thần Ốc Đan Môn cô đọng vượt qua ngàn vạn, đạt tới 1136 vạn Thần Nguyên Đan.

Thật là lợi hại, Địch Cửu hít một hơi lãnh khí, lập tức nhìn thấy Đan sư hạng nhất là Ngư Hộ, một mình gia hỏa này ngưng luyện được 7 triệu Thần Nguyên Đan. Không cần dùng trận pháp mà ngưng luyện gần 7 triệu Thần Đan, y đúng là người máy mà. Không chỉ vậy, ba thí sinh đến từ Thần Ốc Đan Môn đều chiếm giữ vị trí trong Top 20, quả là lợi hại.

-