Thời điểm sắp rời khỏi Thí Đạo Hồ, Địch Cửu chợt nhớ ra chuyện gì đó liền quay sang đưa cho Trác Vô Gia một cái nhẫn:
- Trác huynh, nơi này có chừng ba vạn điểm cống hiến, ngươi nhận đi.
Trác Vô Gia lập tức khoát tay:
- Địch huynh, sau khi ta hối đoái toàn bộ côn trùng sẽ có chừng năm vạn điểm cống hiến. Hiện tại hạng mười trên bảng điểm cống hiến chỉ khoản ba vạn, số điểm cống hiến hiện tại đã đủ để tiến vào năm vị trí đầu.
Địch Cửu cười bảo:
- Chúng ta dự định đến ngày cuối cùng mới đi đổi điểm cống hiến, ngươi có thể xác định người khác sẽ không làm như vậy sao? Hơn nữa, điểm cống hiến trên người ta còn hơn mười vạn điểm cống hiến, đây là không tính trứng Thải Dực Thiểm Điện Trùng. Nếu tính luôn thì ta sẽ có chừng hai mươi vạn điểm cống hiến. Nhiều hơn cũng vô dụng, cớ sao phải để ngươi mạo hiểm?
Trác Vô Gia lập tức hiểu ý Địch Cửu, Địch Cửu nói quả thật có đạo lý, nếu như có người cũng giống như bọn họ, đợi đến thời điểm cuối cùng mới đi đổi điểm cống hiến vậy thì thật sự là có khả năng xảy ra chuyện.
- Đã như vậy, xin đa tạ rồi.
Trác Vô Gia không tiếp tục từ chối. Đúng như Địch Cửu nói, dù nhiều hơn mấy vạn điểm cũng chẳng có ý nghĩa gì.
...
Địch Cửu cùng Trác Vô Gia rời khỏi Thí Đạo Hồ vốn không phải chuyện hiếm lạ gì, bởi vì hai tên này mỗi ngày đều sẽ đi dạo toàn bộ trùng khu để thu mua các loại côn trùng.
Chỉ là hôm nay hai người bọn họ lại đổi hướng đi thẳng tới đại quảng trường để đổi điểm cống hiến.
Nơi đổi điểm khá vắng vẻ, Địch Cửu nhìn bảng điểm treo phía trên tường, chỉ còn vẻn vẹn hơn một canh giờ là hết thời gian rồi.
Nhưng hạng mười điểm cống hiến đã lên tới hơn bốn vạn ba, Trác Vô Gia nhìn thoáng qua Địch Cửu, thở phào một hơi, nói:
- Địch huynh suy nghĩ không sai, đích thật là có người cũng làm giống như chúng ta. Hạng mười ban đầu hiện tại đã rơi xuống thứ mười ba rồi.
Trông thấy Địch Cửu và Trác Vô Gia tiến đến, mọi ánh mắt đều tập trung vào hai người.
Chỉ lát nữa thôi sẽ quyết định danh ngạch Top 10 điểm cống hiến, người lúc này đi đổi điểm trên cơ bản đều là muốn đột ngột trùng kích Top 10.
Trác Vô Gia lên đổi trước, khi y hoàn tất, điểm cống hiến đã vọt thẳng lên tới hơn tám vạn bảy.
Điểm cống hiến này vừa xuất hiện liền xông lên năm vị trí đầu. Chỉ cách vị trí thứ ba chừng năm nghìn điểm.
Trác Vô Gia xuất hiện trong top đầu, hiển nhiên đồng nghĩa với việc người xếp hạng mười lập tức bị đá ra khỏi bảng. Tất cả mọi người đều ngây dại, hàng năm việc trùng kích top 10 bảng điểm cống hiến vào ngày cuối không phải là không có, thế nhưng chưa bao giờ có người một lần duy nhất lấy ra hơn tám vạn điểm tích lũy. Bởi vì dù muốn làm thì yêu cầu bắt buộc là phải lấy ra được bấy nhiêu đó điểm.
- Là viên đan dược kia cùng một gia hỏa tên Trác Vô Gia...
- Có phải là hai gia hỏa mỗi ngày đều thu mua côn trùng không?
- Không sai, chính là bọn họ...
- Xem ra Vấn Đạo đường Vương Tà sắp bị đá xuống rồi.
Vấn Đạo đường Vương Tà xếp hạng chín trên bảng điểm cống hiến, hiện tại Trác Vô Gia tùy ý đá người hạng mười xuống khiến Vương Tà biến thành thứ mười. Địch Cửu mà đổi xong, chắc chắn Vương Tà sẽ rơi ra khỏi tốp đầu. Trác Vô Gia có hơn tám vạn điểm, Địch Cửu từ trước đến nay luôn đi cùng với y, điểm của hắn mà thấp mới là lạ.
- Thu mua côn trùng thật sự tốt như vậy?
- Có lẽ là thật, trước nay ta chưa từng thu mua.
- Bọn họ mới tới nên có rất nhiều tiên tinh, còn chúng ta dù muốn mua cũng không có tiên tinh...
Đám người nghị luận ầm ĩ, đủ loại âm thanh hối hận cùng đáng tiếc vang lên. Sớm biết thu mua côn trùng đơn giản như vậy thì bọn họ đã bắt đầu thu mua côn trùng từ lâu rồi. Hiện tại tiên tinh tiêu hao hầu như không còn, dù muốn thu mua côn trùng cũng không có tiền vốn.
Địch Cửu vừa lấy giới chỉ ra, còn chưa kịp đi lên đổi điểm cống hiến thì một bàn tay chợt chộp tới hắn:
- Ta nói người giết bằng hữu của ta là ai, hóa ra là ngươi lén lút hạ thủ.
Theo cánh tay này bắt tới, không gian chung quanh hoàn toàn bị khí thế bao phủ lại.
Trùng khu không được phép đánh nhau, thế nhưng lúc này Vương Tà đã không còn nghĩ nhiều như vậy được nữa, gã tuyệt đối không thể để cho Địch Cửu đổi điểm cống hiến. Một khi Địch Cửu giống như Trác Vô Gia, cũng có mấy vạn điểm cống hiến trong nhẫn, vậy gã liền xong đời.
Chớ nhìn điểm cống hiến của Vương Tà hiện tại là hơn năm vạn, một khi qua hôm nay mà gã còn chưa xông vào Top 10, lấy được danh ngạch tiến tới Dược Đạo Môn, vậy thì số điểm cống hiến sẽ lập tức rút lại chỉ còn hơn một vạn. 15,000 điểm cống hiến năm nay biến thành 7500, năm ngoái hơn ba vạn điểm cống hiến cũng giảm xuống chỉ còn một phần tư ban đầu, cũng chính là chưa tới một vạn. Về phần điểm cống hiến xa hơn thì rút lại còn một phần tám, thậm chí nhiều hơn.
Địch Cửu biết rất rõ không thể động thủ ở đây, dù hắn muốn giáo huấn Vương Tà một trận thì cũng không thể giáo huấn ngay tại quan khẩu này. Hắn thật sự không nghĩ mình sẽ tranh đoạt danh ngạch với Vương Tà.
Hắn cười tủm tỉm đưa tay tóm lấy bàn tay của Vương Tà:
- Vương đạo hữu, không nghĩ tới ngươi cũng tới chúc mừng ta. Đừng sốt ruột, chờ ta đến Đạo giới rồi sẽ mời ngươi ăn uống một bữa no say.
Trong lúc nói chuyện, Địch Cửu đã tiện tay tạo dựng một đạo pháp tắc cấm chế trong thân thể Vương Tà.
Chút tu vi của Vương Tà trong mắt hắn chẳng khác nào sâu kiến.
Trong lòng Vương Tà cảm thấy lạnh lẽo, hiển nhiên gã đã cảm nhận được không gian xung quanh chẳng còn chút liên hệ gì với mình, bàn tay của gã dễ dàng bị Địch Cửu siết chặt, không có khả năng động đậy, tu vi Địch Cửu rốt cuộc đáng sợ đến cỡ nào?
- Ta đến đổi điểm cống hiến.
Địch Cửu cười tủm tỉm đưa giới chỉ cho người phụ trách.
Tu sĩ phụ trách lạnh lùng liếc Địch Cửu rồi lại liếc qua Vương Tà, sau đó thần niệm trực tiếp rơi vào trong giới chỉ.
Khi trông thấy một đống thi thể côn trùng, thậm chí còn có thi thể Thải Dực Thiểm Điện Trùng, tu sĩ kia liền khiếp sợ ngẩng đầu nhìn hắn.
Thải Dực Thiểm Điện Trùng là loại côn trùng cực kỳ trân quý, đừng nhìn ở đây chỉ đổi nó lấy một vạn điểm cống hiến, một khi cầm nó tới Đạo giới, nhất định sẽ có rất nhiều người cướp đoạt.
Thải Dực Thiểm Điện Trùng thường sẽ không xuất hiện trên chiến trường, gần như tương đương với giám quân, loại côn trùng như vậy mà cũng bị Địch Cửu bắt được, chuyện này khó tin đến cỡ nào?
- Không biết ngươi có tìm được trứng của Thải Dực Thiểm Điện Trùng không?
Tu sĩ phụ trách hối đoái vốn không thể hỏi thăm những vấn đề này, tuy nhiên bởi vì trứng Thải Dực Thiểm Điện Trùng quá mức trân quý nên mới nhịn không được mà mở miệng hỏi.
Địch Cửu tiếc nuối đáp:
- Không lấy được.
Đồng thời hắn nhẹ nhàng buông tay Vương Tà xuống.
Vương Tà kiêng kỵ nhìn thoáng qua Địch Cửu, quả thực gã không có lá gan lại đến gây sự với hắn. Không thể ngờ thực lực Địch Cửu lại cường đại như vậy, cường đại đến mức gã không dám tưởng tượng.
Tên tu sĩ kia cũng thở dài đáng tiếc, quả thế, trứng Thải Dực Thiểm Điện Trùng quý hiếm cỡ nào, há có thể tùy tiện lấy được nó?
Địch Cửu đổi điểm cống hiến hoàn tất liền vươn lên xếp hạng nhất bảng với 113.400 điểm. Còn Vương Tà đương nhiên đã bị Địch Cửu đá xuống.
Trông thấy tên của mình biến mất khỏi Top mười, trong lòng Vương Tà run lên, tiếp qua một nén nhang nữa, điểm cống hiến mà gã khổ sở tích lũy sẽ từ hơn năm vạn chỉ còn hơn một vạn.
- Sau khi ta đi rồi, ngươi sẽ gặp vận may, hơn nữa còn là đại vận.
Địch Cửu vỗ vỗ bả vai Vương Tà, cười tủm tỉm thần bí nói một câu.
- Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng. Đừng bảo ngươi không thu mua được nhiều thi thể côn trùng như vậy, dù ngươi thu mua được thì cũng không mua nổi Thải Dực Thiểm Điện Trùng...
Vương Tà kêu lên, vừa rồi gã tận mắt nhìn thấy tu sĩ phụ trách điểm cống hiến lấy ra thi thể Thải Dực Thiểm Điện Trùng.
- Ngớ ngẩn, ta lúc nào nói đám thi thể côn trùng ấy đều là thu mua?
Địch Cửu khinh bỉ Vương Tà, sau đó nháy mắt với Trác Vô Gia, hai người đồng thời đi tới dưới bảng điểm cống hiến.
Địch Cửu cùng Trác Vô Gia không cần đợi lâu, bảng điểm cống hiến nhanh chóng phát ra từng đạo kim quang, kim quang bọc lấy mười cái lệnh bài xuất hiện ở trong hư không. Trên mỗi một lệnh bài đều có danh tự một tu sĩ.
Cái tên Tử Mặc cùng Trác Vô Gia thình lình xuất hiện, giờ phút này Địch Cửu đương nhiên không khách khí, hắn không chút do dự phi thân lên vồ lấy lệnh bài khắc tên mình, cái nháy mắt vừa rồi với Trác Vô Gia có nghĩa là lập tức đi ngay.
Không cần Địch Cửu nhắc nhở, Trác Vô Gia cũng biết không thể lãng phí dù chỉ một phút đồng hồ. Dù là kẻ ngớ ngẩn cũng biết điểm cống hiến của bọn họ rất quái lạ.
Hiện tại vẫn chưa sao đó là bởi vì người có năng lực tìm bọn họ còn chưa biết tình huống cụ thể mà thôi.
Trông thấy bọn họ nhanh chóng xông ra khỏi khu vực tứ đại phường thị, tiến về phương hướng Dược Đạo Môn, tất cả mọi người đều hâm mộ nhìn xem bóng lưng của hai người.
Bọn họ đã rất lâu rồi chưa được trông thấy loại tu sĩ vừa mới tới chừng một năm mà đã có thể rời khỏi khu vực thủ hộ Trùng Động, hai người này thật sự là quá may mắn.
- Ta khẳng định, bọn họ không thể thu mua côn nhiều côn trùng đến vậy.
Địch Cửu và Trác Vô Gia vừa đi, lập tức có người thốt lên.
- Vậy côn trùng của bọn họ từ đâu mà có?
- Đúng vậy, côn trùng của bọn họ từ đâu mà có?
...
- Địch huynh...
Trác Vô Gia vừa mới cất lời, Địch Cửu liền khoát tay:
- Đến Đạo giới hãy nói.
Đối với Địch Cửu, chỉ cần chưa rời đi hẳn địa phương này thì hắn vẫn chưa có cảm giác an toàn.
Mười danh ngạch vào Dược Đạo Môn hiện tại mới chỉ có hai người bọn họ lấy đi. Tám người còn lại mặc dù thu được danh ngạch nhưng phải bàn giao rất nhiều việc. Bọn họ muốn nhận sự chúc mừng, đương nhiên không cần vội vã đào mệnh.
Tốc độ hai người cực nhanh, chưa đến nửa nén hương liền đi tới chỗ đường rẽ. Lúc bọn họ bước lên con đường tiến vào Dược Đạo Môn, hai tên tu sĩ thủ hộ không hề nói nhảm, hiển nhiên là chú ý tới lệnh bài trong tay hai người.
Sau khi bước qua chỗ canh gác của hai người nọ, thần niệm của Địch Cửu liền nhìn thấy một tòa thành vô cùng to lớn, bên ngoài thành lơ lửng năm chữ khổng lồ, Dược Đạo Môn Thần Thành.
- Dừng lại!
Địch Cửu và Trác Vô Gia vừa đến cửa thành liền bị một tên tu sĩ áo xám ngăn lại.
Địch Cửu lấy lệnh bài ra, khiêm tốn nói:
- Chúng ta đạt đến Top 10 điểm cống hiến khu thủ hộ Trùng Động, đang muốn rời khỏi nơi này đi Đạo giới, đây là lệnh bài Top 10 của chúng ta.
Trác Vô Gia cũng lấy lệnh bài ra, lệnh bài ấy chẳng cần kiểm tra, vừa nhìn liền biết đó là thật hay giả.