Lão giả chỉ vào thập tự lộ cuối cùng:
- Bên này đi qua, lộ trình một nén nhang sẽ đến Trùng Động. Thời gian thủ hộ Trùng Động của mỗi khu là một tháng...
Lão giả nói đến đây thì dừng lại một chút, lão nhìn Địch Cửu và Trác Vô Gia rồi từ tốn khuyên bảo:
- Xem ra các ngươi rất khôn khéo, chưa gia nhập thế lực nào, bất quá dù như vậy cũng chẳng tốt hơn bao nhiêu. Trong vòng bốn tháng, các ngươi nhất định phải đi Trùng Động chí ít một lần, một năm ít nhất phải đi ba lần.
Địch Cửu quét thần niệm dọc theo thập tự lộ này, cuối cùng phát hiện ra phường thị rất lớn, tuy nhiên lập tức bị pháp trận ngăn cách cường hãn ngăn lại, Địch Cửu khẳng định dù hắn dùng pháp tắc trận kỳ cũng vô pháp phá vỡ trận pháp ấy,
Địch Cửu thu hồi thần niệm rồi lại hỏi:
- Vãn bối thỉnh giáo một chút, chúng ta nhất định phải gia nhập một thế lực nào đó sao?
Lão giả lắc đầu:
- Không nhất định, các ngươi có thể tùy ý lựa chọn nơi ở tại bốn khu, lựa chọn khu nào thì xem như ngươi là người khu đó. Đến thời điểm, đội đầu khu vực này sẽ đến an bài các ngươi đi Trùng Động. Các ngươi không thể cự tuyệt, một khi cự tuyệt, chỉ có con đường chết. Đương nhiên, các ngươi mới tới nên không hiểu rõ Trùng Động, vậy có thể đi đến phường thị tìm mua tư liệu về Trùng Động, ở đây chỉ có thứ ngươi không nghĩ tới, không có thứ ngươi không mua được.
- Xin hỏi nơi này có phải là Đạo giới không?
Địch Cửu trông thấy có người tới bèn vội hỏi lão giả.
- Đương nhiên là Đạo giới, bất quá...
Nói còn chưa dứt lời, lão giả cũng trông thấy có người tới, lão không tiếp tục nói nữa mà lại ôm quyền với Địch Cửu:
- Đa tạ về tiên tinh, cáo từ. Nếu như nhất định phải ở lại, ta đề nghị các ngươi chọn Đông khu...
Lão giả để lại một câu nói rồi vội vã xoay người rời đi.
- Đi thôi, chúng ta trước tiên tìm một nơi ở trước rồi hãy nói.
Địch Cửu không lôi kéo lão giả nữa, hắn đã hiểu đại khái, về phần những thứ chi tiết hơn thì chờ đến lúc mua ngọc giản giới thiệu là được rồi.
- Đi Đông khu sao?
Trác Vô Gia hỏi Địch Cửu.
Địch Cửu mỉm cười:
- Ta dự định ở lại nơi này, ngươi nhìn tận cùng phía Bắc có một cái hồ lớn, bên cạnh hồ kia không có ở người, ta cảm thấy nơi đó rất thích hợp để ở lại. Nếu ngươi muốn thì có thể ở cùng, nếu không...
Không đợi Địch Cửu dứt lời, Trác Vô Gia lập tức nói:
- Muốn.
Trông thấy Địch Cửu và Trác Vô Gia tiến về phương hướng ngoài rìa hồ, một tên nam tử chuẩn bị ngăn Địch Cửu lại, lộ ra vẻ không dám tin tưởng, tự lẩm bẩm:
- Gia hỏa này không phải muốn lựa chọn nơi ở ngay bên cạnh Thí Đạo Hồ chứ?
- Vì sao nơi đây lại không có người ở?
Trác Vô Gia vừa đến bên hồ, chợt cảm giác không ổn.
Nơi bọn họ nhắm tới thiên địa nguyên khí nồng đậm hơn so với địa phương khác, không chỉ như vậy, hoàn cảnh nơi đây cũng tốt hơn, loại địa phương này hẳn phải được người người cướp đoạt mới đúng, thế nhưng bây giờ không có người ở, hiển nhiên là không thích hợp.
Địch Cửu cũng cảm thấy cổ quái, tu sĩ tu luyện ngoại trừ cần địa phương thiên địa nguyên khí sung túc ra thì chỉ hy vọng hoàn cảnh an tĩnh để tu luyện. Trong mảnh phường thị này, thật đúng là không có nơi nào tốt hơn ở đây.
Thần niệm của Địch Cửu trong nháy mắt rà quét toàn bộ nội và ngoại vi hồ, không có bất kỳ phát hiện nào, hết thảy đều rất bình thường.
- Ở lại trước rồi nói sau.
Địch Cửu nói xong liền tế ra một tòa động phủ pháp bảo.
Hiện tại xung quanh khắp nơi đều có người dùng thần niệm quan sát hắn và Trác Vô Gia, không thích hợp dùng Đạo Đồng lắm. Chờ đến khi bố trí xong hộ trận, hắn khẳng định phải dùng Đạo Đồng xem xét, vì sao nơi đây cho đến bây giờ vẫn chưa có ai đến ở.
Trông thấy Địch Cửu tế ra động phủ pháp bảo, Trác Vô Gia cũng tế ra một cái pháp bảo, sau đó nói:
- Ta đi bố trí hộ trận.
Địch Cửu vốn dự định đích thân bố trí hộ trận, trình độ Trận Đạo của hắn sớm đã siêu việt Tiên Trận Đế cấp chín, tuy nhiên Trác Vô Gia muốn ra tay, hắn không cần phải kiên trì, chỉ có điều hắn vẫn âm thầm tạo dựng pháp tắc trận kỳ, nhưng miệng vẫn đáp:
- Tốt, ngươi đi bố trí hộ trận đi.
Trình độ Trận Đạo của Trác Vô Gia rất khá, thậm chí có thể bố trí ra tiên trận cấp tám.
Địch Cửu không sửa chữa tiên trận của Trác Vô Gia, mà hắn dùng thần niệm tạo thêm một cái Pháp Tắc Phòng Ngự đại trận dự bị phía bên ngoài, đây là đại trận siêu việt cấp độ tiên trận cấp chín, để phòng ngừa vạn nhất.
Ngoài ra, hộ trận động phủ cũng là siêu việt tiên trận cấp chín.
Hộ trận vừa mới bố trí tốt, một vị nam tử trung niên đúng lúc đi tới.
Trông thấy hai người Địch Cửu bọn họ, nam tử trung niên cười rạng rỡ ôm quyền:
- Ta là Bắc khu đội đầu Thẩm Trường Thủy, đầu tiên hoan nghênh hai vị đến Bắc khu định cư, đồng thời chúc mừng hai vị có thể phi thăng Đạo giới.
- Hóa ra là Thẩm đội, mời đến động phủ ngồi chơi.
Địch Cửu rất khách khí. Hắn còn không biết phải ở chỗ này bao lâu, người nọ là Bắc khu đội đầu, dĩ nhiên nên giữ quan hệ xã giao thì vẫn tốt hơn.
Thẩm Trường Thủy nhìn có vẻ trung thực chất phác, bất quá Địch Cửu tuyệt đối sẽ không tin tưởng gia hỏa này thật sự là người như vậy. Chưa nói trên người Thẩm Trường Thủy có một cỗ sát khí nhàn nhạt, chẳng biết cần phải chém giết bao nhiêu sinh linh mới có thể dưỡng thành; chỉ bằng việc gia hỏa này có thể trở thành Bắc khu đội đầu thì đã không phải là chuyện đơn giản.
Thẩm Trường Thủy cười tủm tỉm bảo:
- Đạo hữu khách khí, ta chỉ nói đơn giản mấy câu liền đi, không cần vào ngồi đâu.
Thấy Thẩm Trường Thủy không có ý kết giao, Địch Cửu cũng lười tiếp tục nói nhảm:
- Xin Thẩm đội đầu chỉ thị.
Thẩm Trường Thủy gật đầu:
- Không dám chỉ thị, bất quá sau khi hai vị trở thành người Bắc khu, hàng năm phải có trách nhiệm ba lần đi thủ hộ Trùng Động...
- Mỗi lần thủ hộ mất bao lâu?
Địch Cửu tuy chưa từng thấy Trùng Động, thế nhưng nếu đã mang danh thủ hộ, như vậy nhất định là một chuyện nguy hiểm.
Thẩm Trường Thủy giải thích:
- Hai vị tốt nhất nên gia nhập thế lực, Bắc khu ta hàng năm có trách nhiệm thủ hộ ba tháng. Cộng thêm hai vị, Bắc khu có hết thảy 3,120 người. Thông thường mỗi lần đều là một phần ba người đi qua, thời gian thủ hộ chừng mười ngày, đương nhiên, ngươi cũng có thể liên tục thủ hộ một tháng, hoàn thành thời gian thủ hộ của ba lần.
Bất quá, đây không phải con số nhất định, một khi gặp phải trùng triều quá nhiều, người Bắc khu còn lại đều phải lên. Bất luận ngươi có thủ đủ thời gian một tháng hay không đều phải đi qua.
- Nếu như bọn ta không gia nhập thế lực thì sao?
Trác Vô Gia hỏi.
Thẩm Trường Thủy vẫn mang theo ý cười, từ tốn đáp:
- Không gia nhập thế lực cũng được, chỉ cần giao thân phận ngọc giản của các ngươi cho ta, bên ta sẽ an bài thời gian các ngươi đi Trùng Động, chỉ cần mỗi năm các ngươi thủ hộ đủ một tháng là được rồi.
Địch Cửu tin tưởng lão giả kia chí ít nói một câu không sai, đó chính là nếu như người mới gia nhập thế lực không lấy ra được đồ tốt, vậy kết quả tất nhiên là làm pháo hôi. Địch Cửu cũng biết, dù hắn không gia nhập thế lực, đoán chừng cũng phải làm pháo hôi. Người mới cơ bản không có quyền nói chuyện. Nếu kết quả đều là pháo hôi, vậy không cần phải gia nhập một thế lực nào đó.
Địch Cửu giao thân phận ngọc giản của mình cho Thẩm Trường Thủy:
- Ta tạm thời không có dự định gia nhập thế lực, đây là thân phận ngọc bài của ta, xin mời Thẩm đội an bài.
Trông thấy Địch Cửu lấy ra thân phận ngọc giản, Trác Vô Gia lập tức cũng lấy phần của mình ra.
Thẩm Trường Thủy không cảm thấy kỳ quái, hai người kia khẳng định là chẳng biết gì, cho nên mới lựa chọn không gia nhập thế lực. Nếu hai người biết chút ít, vậy thì đã không lựa chọn ở lại bên cạnh Thí Đạo Hồ. Sau khi ghi chép tin tức trên thân phận ngọc giản của hai người, Thẩm Trường Thủy mới trả ngọc bài lại rồi bảo:
- Chờ đến phiên các ngươi thủ hộ Trùng Động, thân phận ngọc bài sẽ thông báo tin tức...
Thẩm Trường Thủy dừng một chút rồi mới tiếp tục nói:
- Nếu như không cần thiết, hai vị đừng nên ở cạnh Thí Đạo Hồ, nơi đây không thích hợp cư ngụ. Tuy Bắc khu có thực lực yếu nhất trong bốn khu, thế nhưng chỗ ở lại không ít.
- Xin thỉnh giáo Thẩm đội, vì sao không thể ở lại bên cạnh Thí Đạo Hồ vậy?
Địch Cửu vội vàng hỏi.
-