Sáu viên Đế Già Đan cửu văn được Địch Cửu luyện chế trong vòng nửa nén nhang, sau đó đan dược được hắn khảm vào cửa đá tầng thứ tư của Đại Hòa điện.
Từng đợt âm thanh oanh minh xong, tầng thứ tư Đại Hòa điện chầm chập mở ra.
Thiên Hạ Đệ Cửu Trailer
Đúng như Địch Cửu dự liệu, trong đại điện là 72 đầu Tiên Linh Mạch cực phẩm.
Địch Cửu còn chưa bước vào đại môn Đại Hòa điện, vô cùng vô tận nguyên khí thiên địa lập tức cuốn tới.
Dù đẳng cấp loại này không cao như Lục Mạch, thế nhưng được nhiều loại nguyên khí thiên địa xoay quanh, Địch Cửu vẫn cảm giác từng đợt thư sướng tỏa ra khắp người mình.
Tiên Linh Mạch cực phẩm trước mắt là thứ cần thiết nhất với Địch Cửu hiện giờ, hắn bước vọt một bước tới ngay giữa Đại Hòa Điện.
Ở giữa 72 đầu Tiên Linh Mạch cực phẩm là một chiếc hộp.
Vừa nhìn thấy cái hộp ấy, trong lòng Địch Cửu khẽ giật thót.
Tại tầng thứ ba ở đại điện, hắn từng đạt được Ngũ Hành độn thuật, chiếc hộp được đặt ở tầng này chắc chắn sẽ chứa thứ cao cấp hơn cả tầng ba.
Ngũ Hành độn thuật là độn thuật đỉnh cấp, cao cấp hơn nó….
Càng nghĩ Địch Cửu càng xác định suy đoán của bản thân không sai.
Hắn không thu mấy đầu Tiên Linh Mạch cực phẩm kia ngay mà mở hộp trước, Địch Cửu cấp thiết muốn biết trong chiếc hộp chứa đựng thứ gì.
Sau khi mở cái hộp ra, đạo văn với tốc độ nhanh tới chóng mặt chớp mắt bao lấy Địch Cửu.
Giờ khắc này, đạo văn đã thẩm thấu toàn bộ kinh mạch trên thân Địch Cửu, ngay cả thức hải mà nó cũng chẳng bỏ qua.
Dựa theo tốc độ thẩm thấu của đạo văn, một loại công pháp tu luyện huyền ảo tự động được khắc họa bên trong thức hải Địch Cửu.
May mắn thức hải của hắn vốn cường đại, nếu yếu hơn một chút, nói không chừng đã sớm ngất đi.
Đúng lúc ấy, một thanh âm uy nghiêm vang lên từ sâu bên trong thức hải của Địch Cửu:
- Ngươi có thể đi đến đây quả thật không tệ. Bản thánh sẽ thu ngươi là đệ tử thứ năm, về phần công pháp, vừa rồi bản thánh đã truyền cho ngươi. Đột phá được đến đâu đều do năng lực của chính ngươi, việc này vi sư không thể giúp. Còn mấy đầu Tiên Linh Mạch cực phẩm xung quanh đều là lễ gặp mặt ta tặng cho ngươi.
Tương lai nếu có một ngày, ngươi có thể tu luyện tới Tiên Đế tầng chín liền đủ tư cách tới gặp vi sư. Trong hộp ngọc có hai viên phù lục, một viên bạch phù, một viên hắc phù. Ngươi chỉ cần bóp nát bạch phù thì sẽ có bốn người tới đây tìm ngươi, chỉ cần năm người các ngươi đều tiến vào Đại Hòa điện, sau đó bóp nát hắc phù thì có thể phi thăng lên Đạo giới gặp vi sư. Nhớ lấy, đạo danh của vi sư là Khương Đại.
Khương Đại, lại là Khương Đại.
Giờ phút này, Địch Cửu mới hiểu Đại Hòa điện là do Khương Đại thành lập, điện được xây dựng ở nơi đây cũng vì thu thập khí vận từ tứ đại Tiên giới.
Vì sao gia hỏa này còn muốn tìm thêm người bóp nát Hắc Bạch Phù?
Chẳng lẽ hắn lại là người thứ năm mà Khương Đại muốn tìm ư, hắn có thể giúp được gì cho ông ta?
Bất quá, ý nghĩ này vừa động, hắn liền dập tắt ngay.
Trên người hắn bị một loại đạo văn không ngừng thẩm thấu, thời thời khắc khắc loại đạo văn này lấy tốc độ không tưởng thấm vào xương cốt và huyết nhục, thậm chí ngay cả thức hải nó cũng không bỏ qua.
Công pháp Địch Cửu tu luyện là Quy Tắc Đạo, đối với quy tắc của thiên địa hắn tinh thông không gì sánh bằng.
Đợi đạo văn này thẩm thấu toàn bộ cơ thể, tất nhiên hắn sẽ biến thành khôi lỗi.
Vẫn hành động như người bình thường, ngay cả cảm ngộ cũng chẳng có cải biến.
Thế nhưng một khi chủ nhân đạo văn xuất hiện, người bị đạo văn thẩm thấu sẽ biến thành một con chó.
Không, phải nói ngay cả chó hắn cũng không bằng.
Dù là chó, nó còn biết phản kháng, thế nhưng trúng phải loại đạo văn của lão họ Khương kia, ngay cả năng lực phản kháng Địch Cửu cũng chẳng có.
Quả là một gia hỏa độc ác, Địch Cửu khẳng định nếu hắn không tu Quy Tắc Đạo, hắn chết chắc.
Dù tu luyện Quy Tắc Đạo, nếu chưa từng đụng phải đạo văn này hắn cũng lành ít dữ nhiều.
Thứ này Địch Cửu đã gặp qua một lần, nằm trong Liệt Giới Phù mà Hội chủ Khuất Ngấn của Đại Đỉnh Đan Hội đưa cho hắn.
Độc Văn trên tấm Liệt Giới Phù kia khiến hắn xém chút đã mất mạng trong hư không, cuối cùng rơi xuống Địa Cầu, may mắn gặp được Nông Tú Kỳ hỗ trợ mà hoàn thiện quy tắc trong đạo tâm, cuối cùng triệt để tách Độc Văn kia ra.
Mà đạo văn này, mặc dù có cùng nguồn gốc với Độc Văn hắn trúng khi trước nhưng cường đại hơn rất nhiều.
Địch Cửu hít một hơi thật sâu, xếp bằng ngồi xuống đất, điên cuồng vận chuyển quy tắc chu thiên.
Chỉ vẻn vẹn một nén nhang, đạo văn đã bị Địch Cửu tống ra khỏi cơ thể.
Ngay lúc đấy, hắn lập tức lấy một viên bạch ngọc ra rồi chuyển hết đống đạo văn kia vào trong.
Trong quá trình đạo văn bị Địch Cửu giải trừ, toàn thân hắn dần dần nhẹ nhàng hẳn.
Ngẫm lại mà xem, lúc trước hắn phải bỏ ra bao nhiêu năm?
Khi ấy xém chút là mạng nhỏ đi tong mới tách xong đạo Độc Văn kia.
Còn bây giờ, chỉ mới hết một nén nhang, hắn đã tiêu trừ toàn bộ đạo văn.
Có lẽ sau lần này, chỉ cần một ý niệm trong đầu hắn, đạo văn liền bại niết vô tung vô ảnh.
Đồng thời, chuyện xảy ra cũng khiến Địch Cửu hiểu rõ đạo lý, nếu nhặt được đồ tốt, còn nằm tại nơi an toàn, nhất định không được lơ là mà xông tới.
Sở dĩ hôm nay hắn còn sống đều là nhờ Quy Tắc Đạo cộng với lần ám toán của Độc Văn khi trước.
Nếu lại đụng phải một lần nữa thì sẽ nguy hiểm tới cỡ nào?
Sau khi kiểm tra toàn bộ thân thể một lượt, xác định không có bất kỳ vấn đề gì, Địch Cửu mới đặt bạch ngọc vào trong một cái hộp, lại tạo thêm tầng tầng cấm chế bao lấy nó rồi mới cất vào.
Địch Cửu cũng chẳng khách khí, cứ thế thu hết 72 đầu Tiên Linh Mạch cực phẩm vào Thế giới Đệ Cửu.
Khương Đại đã nói, chỉ cần hắn tu luyện tới Tiên Đế tầng chín liền có thể đi gặp ông ta, đây hiển nhiên là nói nhảm.
Người tiến vào tầng thứ tư Đại Hòa điện làm sao có thể chưa đột phá Tiên Đế tầng chín được?
Chỉ là bốn người nữa là ai?
Chẳng lẽ là bốn tên gia hỏa thu thập khí vận của Tiên giới sao?
Địch Cửu nghĩ ngợi một chút lại lấy bạch phù ra xem xét.
Hắn khẳng định hai trong bốn người đó là Dịch Vận và Lệ Lôi.
Khi hắn bóp nát bạch phù, nếu bốn người đó vẫn còn sống, chắc chắn sẽ xuất hiện tại đây.
Bằng không, Khương Đại sẽ không để hai miếng ngọc phù lại chỗ này.
Bất quá, Địch Cửu cảm thấy nên cẩn thận mới tốt, vì thế hắn đặt bạch ngọc về lại chỗ cũ rồi dùng đại trận quy tắc khóa nó lại, bố trí Quy Tắc Xúc Phát Trận lần nữa, xong xuôi rồi mới ra khỏi nơi đây.
Đại Hòa điện thuộc về Khương Đại, Địch Cửu đứng trong đó càng lâu hắn càng thấy bản thân bị dày vò.
Sau khi rời khỏi Đại Hòa điện, Địch Cửu thông qua việc khống chế đại trận quy tắc để bóp nát bạch phù.
"Oanh!"
Vùng hư không trước mắt nổ lớn, kèm theo đó một đạo bạch quang cũng nổ tung từ hư không, vòng xoáy truyền tống xuất hiện trước mặt Địch Cửu.
Thần niệm Địch Cửu nhanh chóng thấm vào, lập tức bị vòng xoáy cuốn đi vô tung vô ảnh.
Lúc này, Địch Cửu thầm nghĩ Khương Đại đúng là tên vương bát đản âm hiểm. Nếu hắn dựa theo những gì Khương Đại nói mà lơ là bóp nát bạch phù, Địch Cửu chết là cái chắc.
Bởi vì hắn sẽ bị truyền tống đi, còn việc bốn người khác tụ họp còn lâu mới tới.
Bất quá rất nhanh Địch Cửu liền cảm nhận được khí tức quy tắc từ xung quanh lốc xoáy truyền tống, nếu hắn không đủ khả năng trừ bỏ đạo văn trên người, xem như hắn dùng thủ đoạn nào khác để kích phát bạch phù, Địch Cửu vẫn bị cuốn vào trong.
Lo lắng có người tới gần bị cuốn vào truyền tống trận, Địch Cửu dứt khoát bố trí Pháp Tắc Phòng Ngự Trận ngay bên ngoài truyền tống trận, ngăn cản bất kỳ kẻ ngoại lai nào tới gần. Sau đó hắn đi ra bên ngoài, đợi xem ai tới đây.
Liệu có giống với suy đoán của hắn, ba người kia là Dạ Hy, Dịch Vận và Lệ Lôi? Thế nhưng người thứ tư sẽ là ai?