Trong tình trạng mất đi Lôi Đế, mấy người còn lại chỉ có thể coi như ruồi mất đầu, thậm chí còn không thể xé mở Giảo Sát tiên trận cấp chín của Địch Cửu.
Địch Cửu ngồi dưới đất, lần nữa nuốt vào mấy viên đan dược. Mới vừa rồi bị Lôi Đế đả thương quá nặng, dù có được tiên đan và công pháp luyện thể cấp cao nhất thì sau khi liều mạng giết Lôi Đế, Địch Cửu vẫn bắt buộc phải chữa thương.
Vẻn vẹn gần nửa nén hương trôi qua, Địch Cửu đã có thể đứng lên. Hắn tạo dựng ra mười mấy đạo trận kỳ, bố trí một cái Mê Vụ tiên trận ngăn cản thần niệm rồi bước vào Giảo Sát tiên trận, Thiên Sa Đao trong tay liên tục bổ ra.
Ba tên Tiên Đế bị thương nhẹ và ba tên trọng thương, đối mặt với Thiên Sa Đao cộng thêm Giảo Sát tiên trận, bọn họ chỉ có thể miễn cưỡng phản kháng, thậm chí còn chẳng làm gì được Địch Cửu thì đã bị chém toàn bộ.
Sau khi giết sạch, Địch Cửu thu hồi giới chỉ chiến lợi phẩm, hắn không vội ra ngoài mà là sử dụng cực phẩm tiên mạch Mộc thuộc tính để tiếp tục chữa thương. Trước đó hắn đã bố trí ngăn cách thần niệm pháp trận, chính là vì việc này.
Thương thế quá nặng, nếu lại đến một gia hỏa giống như Lôi Đế, đừng bảo là cứu Khuất Ngấn và Trầm Tự Thuấn, Địch Cửu có thể đào tẩu như Chủng Ngạo hay không đã là vấn đề.
...
Lệ Lôi mang theo sáu tên Tiên Đế vây công Địch Cửu ở trong đại điện, tâm tư muốn giảo sát Địch Cửu quá rõ ràng. Tất cả Tiên Đế ở bên ngoài chỉ đành phải chờ kết quả.
Trong đại trận, thanh âm oanh minh kịch liệt liên tục truyền ra, một tiếng lôi đao xé rách toàn bộ đại điện vang lên, mọi người càng thêm khâm phục khả năng bền bỉ của Địch Cửu.
Tuy Địch Cửu cõng đao, nhưng chẳng ai nghĩ đạo lôi đao dài mấy ngàn trượng kia là do Địch Cửu bổ ra. Lệ Lôi mới là tu sĩ luyện thuộc tính Lôi, tất cả mọi người đều cho rằng, đây nhất định là đòn sát thủ của lão.
Bởi vì Giảo Sát tiên trận cấp chín và đại chiến quét sạch tiên nguyên lĩnh vực nên người bên ngoài chẳng thể nhìn rõ. Thẳng đến khi lôi đao xé rách đại điện, bọn họ vẫn chỉ có thể nhìn thấy vài thân ảnh mơ hồ. Giảo Sát đại trận do Địch Cửu dùng pháp tắc trận kỳ tạo dựng, không phải là thứ mà người bình thường có thể dễ dàng quét thần niệm vào.
Huống hồ chẳng có ai thèm quét thần niệm vô, kết quả trận đại chiến này gần như có thể khẳng định là Lệ Lôi giết chết Địch Cửu. Hiện tại quét thần niệm vào tương đương với việc bất kính với Lệ Lôi. Thủ đoạn của Lệ Lôi hiển nhiên không quang minh chính đại, nếu vô tình phát hiện thủ đoạn của lão, khẳng định sẽ bị lão nhớ kỹ. Không phải ai cũng dám cả gan đối đầu với Lệ Lôi giống như Đơn Hình.
Kết quả đúng như dự liệu, đại chiến chỉ diễn ra trong chốc lát rồi im bặt. Tuy nhiên hiện giờ phế tích đại điện vẫn bị Ẩn Nặc Trận ngăn trở, trừ phi cưỡng ép phá trận, bằng không mọi người vẫn chẳng thể nhìn rõ cảnh tượng bên trong.
- Ai, Lôi Đế thực sự không nên cầm tù hai vị hội chủ Đại Đỉnh Đan Hội, người ta tốt xấu gì cũng là đến giúp đỡ.
Tông chủ Chính Khí Kiếm Tông Phó Tuyết Lăng thở dài.
Mọi người hẳn nên liên thủ đối phó thú triều mới đúng, kết quả Lôi Đế lại bắt nhốt người đến hỗ trợ, đuổi đi Chủng Ngạo lợi hại. Vậy còn chưa tính, hiện tại lại đưa tới Địch Cửu báo thù. Kết quả xem ra, Địch Cửu cũng sẽ bị Lôi Đế bắt giữ.
Đơn Hình đã lỡ đắc tội Lôi Đế, gã nghe vậy thì hừ lạnh một tiếng, nói:
- Lôi Lệ chính là vì tư lợi, thậm chí ta hoài nghi lão có dính líu tới lần thú triều này. Không phải vì đảo chủ Lưỡng Tích đảo Ung Tả Thành là bằng hữu của ta mà ta nói như vậy. Trên thực tế, Lệ Lôi không hề có tư cách dẫn đầu chúng ta chống cự thú triều, Ung đảo chủ lúc ấy nói sai sao? Kết quả lại bị Lệ Lôi ám toán, cuối cùng vẫn lạc trong thú triều.
- Đơn thành chủ nói vậy không đúng, ta không bàn chuyện phải trái, trong lòng mọi người đều có chủ kiến. Nhưng nhắc tới thú triều dính líu tới Lôi Đế vậy thì quá cực đoan. Loại thú triều này sớm muộn gì cũng quét sạch Lôi Đình tiên lục, đừng bảo Lôi Đế có bản lĩnh dẫn tới loại thú triều ấy hay không, xem như Lôi Đế có bản lĩnh thì mục đích dẫn thú triều tới là cái gì? Hủy tông môn của chính mình đi hay sao?
Một tên Tiên Đế trung kỳ nhịn không được liền phản bác một câu.
Trên thực tế, người này không phải thuộc về phe của Lệ Lôi, mấy tên Tiên Đế chân chính một lòng với Lệ Lôi đều đang đại chiến với Địch Cửu.
Thiết Bắc Sơn trầm giọng nói:
- Đơn thành chủ đúng là nói hơi cực đoan một chút, bất quá ta cho rằng Lôi Đình tiên lục đột nhiên xuất hiện thú triều quả thật rất quái lạ. Thiên địa quy tắc của Lôi Đình tiên lục ta tương đối hoàn thiện, hộ giới đại trận không có vấn đề gì. Thế nhưng Hư Không Thú Triều vô thanh vô tức đột nhiên xuất hiện, ta rất muốn biết Hư Không Yêu thú tới đây bằng cách nào?
- Đúng, ta nhớ tới Tứ Phương tiên lục. Tứ Phương tiên lục dường như cũng bất ngờ tiến vào thời kỳ hoàng hôn một cách khó hiểu.
- Tứ Phương tiên lục hoàng hôn nghe nói là bởi vì có người lấy đi Tứ Phương Thần Đỉnh trấn áp khí vận Tiên giới, trong khi khí vận Lôi Đình tiên lục ta chưa hề biến mất...
- Khí vận Lôi Đình tiên lục tuy chưa biến mất, thế nhưng một khi bị thú triều quét sạch, vậy thì có khác gì?
- Chẳng lẽ có người muốn tiêu diệt tứ đại tiên lục?
...
Càng nói càng nhiều, thật giống như lạc lối trong sương mù thì càng đi càng lạc. Bất cứ chuyện gì cũng không phải vô duyên vô cớ, bởi vậy Tứ Phương tiên lục không phải vô duyên vô cớ tiến vào thời kỳ hoàng hôn, chẳng lẽ thú triều ở Lôi Đình tiên lục quả thật là có kẻ rắp tâm sao?
- Có người đi ra kìa...
Câu nói này đánh gãy việc mọi người suy đoán và tranh luận.
Mê Vụ đại trận trên phế tích đại điện biến mất, một thanh niên áo lam cõng Thiên Sa Đao, mang theo sủng vật đi ra. Thái Cổ Lôi Thạch vẫn đang nằm dưới chân của hắn.
- Lôi Đế biến mất...
- Mấy người Tiết u cũng biến mất...
Mọi người rất nhanh liền phát hiện có sự khác biệt, đi ra ngoài chỉ có Địch Cửu và thú sủng của hắn. Lệ Lôi và sáu tên Tiên Đế khác đều đã không còn thấy tung tích.
Giờ khắc này, kẻ ngớ ngẩn cũng biết Địch Cửu đã giết bảy người Lôi Đế rồi mới một mình đi ra.
Trông thấy Thiên Sa Đao, lúc này mới có người nhớ tới đạo lôi đao dài mấy ngàn trượng trước đó. Khi đó bọn họ cho rằng đạo lôi đao kia là Lôi Đế bổ ra, bây giờ mới biết thì ra là do Địch Cửu.
- Địch đạo hữu, Lôi Đế...
Tu vi Thiết Bắc Sơn cao nhất ở đây, không thấy Lôi Đế, Thiết Bắc Sơn lập tức ôm quyền hỏi thăm Địch Cửu.
Địch Cửu từ tốn trả lời:
- Bị ta làm thịt rồi.
Tuy rằng tất cả mọi người đều đã đoán được kết cục này, thế nhưng việc Địch Cửu khẳng định vẫn khiến bọn họ ngây ngẩn cả người. Không gian bình tĩnh trái ngược với tình cảnh kinh đào hải lãng trong lòng họ. Lôi Đế bị giết rồi ư? Nếu trước đây ai dám nói như vậy, đoán chừng người đó sẽ bị coi là đang nhục mạ Lôi Đế.
Địch Cửu lợi hại hơn nữa thì cũng mới chỉ là một vị Tiên Đế tầng chín mà thôi, Lôi Đế nhiều năm trước đã bước vào Tiên Đế tầng chín, hơn nữa linh căn còn là Lôi thuộc tính. Nếu chiến đấu với Lôi Đế thì phải gánh chịu vô cùng vô tận lôi hồ áp bách.
Thế nhưng hiện tại Địch Cửu tuyên bố đã làm thịt Lôi Đế, phải biết vừa rồi bên cạnh Lôi Đế còn có sáu tên Tiên Đế khác, bên cạnh Địch Cửu có ai? Chỉ có một con Tiên thú sủng vẫn chưa tới cấp chín mà thôi.
Thiết Bắc Sơn thở dài nói:
- Địch Đan Đế, tính tình Lôi Đế tuy không được tốt, chỉ là hiện tại thú triều đang tấn công Lôi Đình, chúng ta thiếu một người liền...
Địch Cửu không đợi Thiết Bắc Sơn nói xong, lạnh lùng quát:
- Các hạ có ý là Lệ Lôi muốn giết ta, ta chỉ có thể thúc thủ chịu trói, sau đó ngoan ngoãn đi chết?
Thiết Bắc Sơn vốn không muốn nói chuyện vì Lôi Đế, nhưng bây giờ Thiết Bắc Sơn đã trở thành đệ nhất nhân Lôi Đình tiên lục, thay thế vị trí Lôi Đế, nhất định phải đứng ra nói chuyện. Nếu không phải thực lực Địch Cửu thật đáng sợ, nói không chừng Thiết Bắc Sơn đã xông lên giết Địch Cửu, lấy lại uy phong cho Lôi Đình tiên lục rồi.
Trông thấy thần thái bất thiện của Địch Cửu, một lão giả bên cạnh vội vàng hòa giải:
- Chuyện đã qua thì cho nó qua đi, Thiết tông chủ, Địch Đan Đế, hiện tại Lôi Đình tiên lục đang bị thú triều càn quét, hay là chúng ta tìm một chỗ thương lượng cách đối phó thú triều đi. Phòng Ngự Trận phía ngoài sợ rằng không kiên trì được bao lâu nữa.
Thiết Bắc Sơn vốn chẳng muốn ra mặt cho Lệ Lôi, lập tức xuống thang:
- Đúng, đúng, hiện tại chúng ta hẳn nên lấy an nguy Lôi Đình tiên lục làm chủ...
Địch Cửu từ tốn đáp:
- Chờ ta gặp được hai vị hội chủ Đại Đỉnh Đan Hội rồi nói sau.
Đơn Hình sớm đã muốn giết chết Lệ Lôi, báo thù Ung Tả Thành. Đáng tiếc thực lực Đơn Hình quá kém, vốn chẳng phải là đối thủ của Lệ Lôi. Hiện tại Địch Cửu xử lý Lệ Lôi, trong lòng Đơn Hình thoải mái không gì sánh được:
- Địch Đan Đế, ta khẳng định hai vị hội chủ bị Lệ Lôi nhốt ở Lôi Dương môn, chúng ta chỉ cần đi Lôi Dương môn là có thể tìm thấy bọn họ.
- Đã như vậy, chúng ta hãy tới Lôi Dương môn thương thảo chuyện đối phó thú triều đi.
Thiết Bắc Sơn thuận miệng tiếp lời, Thiết Bắc Sơn đương nhiên là muốn mượn cơ hội này để xử lý Lôi Dương môn.
Địch Cửu lạnh lùng nhìn lướt qua Thiết Bắc Sơn, hắn tự nhiên biết ý đồ của ông ta. Tuy nhiên dù biết rõ bị Thiết Bắc Sơn lợi dụng thì hắn vẫn muốn kéo tới Lôi Dương môn để tìm người.