Sau khi cảm nhận được khí tức thiên địa quy tắc rõ ràng, việc dung hợp nguyên thần và nhục thân của Chủng Ngạo trở nên dễ dàng hơn hẳn, hơn nữa tu vi của y cũng đang từ từ tăng lên. Y thậm chí quên không để ý đến tu vi mà chỉ cố gắng tăng thêm tốc độ dung hợp.
Đừng bảo hơn mười dòng thượng phẩm Tiên Linh Mạch chung quanh, mà ngay cả dòng linh mạch màu xanh cũng đang chậm rãi tiêu tan sạch.
Hai vòng xoáy nguyên khí to lớn bao phủ Địch Cửu và Chủng Ngạo, kéo tu vi Địch Cửu tăng lên rất nhanh, Tiên Tôn tầng bốn, Tiên Tôn tầng năm...
Ngay cả Hắc Hỏa ở xa nhất cũng đang cấp tốc đề thăng tu vi, khi Địch Cửu đến Tiên Tôn tầng sáu, nó đã ra ngoài độ lôi kiếp Tiên Yêu cấp tám.
Tiếng động của lôi kiếp làm Chủng Ngạo giật mình tỉnh lại. Sau khi tỉnh táo thì Chủng Ngạo lại vô cùng gấp gáp, nguyên thần và nhục thân y gần như đã dung hợp hoàn toàn, hiện giờ y thậm chí cảm nhận được thiên địa quy tắc áp chế.
Tuyệt đối không thể tiếp tục như vậy, bằng không mà nói, y há còn có cơ hội trợ giúp Địch Cửu?
Thế nhưng Chủng Ngạo liền phát hiện, y vốn chẳng cách nào ngăn cản tu vi của mình điên cuồng gia tăng. Nếu chờ đợi thêm nữa thì y sẽ bị thiên địa quy tắc ép thành bã vụn mất.
- Địch Cửu huynh đệ, ta phải đi, tương lai có cơ hội gặp lại. Còn nữa, ngươi phải cẩn thận Lôi Đế, con rùa kia còn mạnh hơn cả Dạ Hy...
Chủng Ngạo rốt cuộc không chờ được, đưa tay muốn xé rách không gian, tuy tu vi y vượt xa Tiên Đế nhưng không gian vẫn không phải thứ mà ý có thể dễ dàng xé.
- Rầm rầm rầm!
Mấy đạo lôi hồ thô to đánh xuống, Chủng Ngạo tranh thủ mượn nhờ lôi hồ này xé mở điểm không gian yếu kém trong Lưỡng Giới cốc, thân thể theo lôi kiếp vọt vào trong đó rồi biến mất không thấy gì nữa.
Chủng Ngạo vừa biến mất, Địch Cửu lập tức tỉnh táo lại, hắn trông thấy nguyên khí mạch màu xanh cao vài trượng kia chỉ còn lại khoảng nửa trượng. Hơn 20 dòng thượng phẩm Tiên Linh Mạch vỡ thành từng mảnh nhỏ.
- Hắc Hỏa, ngươi tấn cấp lên Tiên Yêu Thú cấp tám rồi?
Hắc Hỏa không còn là hình dáng viên cầu màu đen nữa, đầu và thân thể nó đã tách ra rõ ràng, bốn trảo càng thêm sắc bén, đứng trên mặt đất sẽ cao khoảng chừng hơn một mét, cái sừng trên đầu biến thành màu đỏ tím.
- Đúng vậy, khi nãy lão Chủng dung hợp nhục thân và nguyên thần, làm cho nguyên khí trong cái nguyên khí mạch màu xanh kia bị rút ra, nhờ đó mà tốc độ tu luyện của đệ đặc biệt nhanh...
Địch Cửu lúc này mới hỏi:
- Hắc Hỏa, lão Chủng đâu?
- Đại ca vừa rồi tiến vào trạng thái bế quan cấp độ sâu, lão Chủng bị thiên địa quy tắc áp chế, chỉ có thể mượn nhờ lôi kiếp phá vỡ hư không, đi đến một giới khác. Đúng, khi lão Chủng đi có dặn dò đại ca phải cẩn thận Lôi Đế, y nói Lôi Đế còn mạnh hơn cả Dạ Hy.
- Chúng ta ở đây bao lâu rồi?
Địch Cửu thầm than, giờ không có Chủng Ngạo, một mình hắn đi tìm Lôi Đế quả thật là hơi quá sức. Tin tức tốt là hắn đã bước vào Tiên Tôn tầng bảy.
Nhưng dù vậy thì Địch Cửu vẫn chỉ là một vị Tiên Tôn mà thôi.
- Gần một năm.
Hắc Hỏa đáp.
Địch Cửu thở dài:
- Đi thôi, chúng ta đi tìm tên Lôi Đế kia.
Thật sự là thời gian không đợi người, nếu có thể tiếp tục tu luyện thêm hai, ba năm, hắn xác định vững chắc có thể mượn nhờ nửa trượng nguyên khí mạch màu xanh cuối cùng đó để bước vào Tiên Đế cảnh.
Khi đến Tiên Đế cảnh rồi, hắn đi tìm Lôi Đế nhất định là chẳng có chút áp lực nào. Hiện tại nếu chỉ có một Lôi Đế còn tốt, lỡ như đụng phải nhiều người, e rằng hắn chắc chắn sẽ trọng thương. Về phần bị Lôi Đế xử lý thì Địch Cửu chưa bao giờ nghĩ tới. Bởi vì hắn có Thần Niệm Độn, tại Tiên giới còn chưa sinh ra vị Tiên Đế nào có thể đuổi kịp hắn. Chỉ cần hắn muốn chạy, chẳng có bất kỳ ai ở Tiên giới có thể xử lý hắn.
Địch Cửu chỉ lo lắng vì sợ rằng không có cách nào mang theo Khuất Ngấn và Trầm Tự Thuấn. Còn may Khuất Ngấn là cửu phẩm Tiên Đan Đế, Trầm Tự Thuấn là bát phẩm Tiên Đan Tôn. Nếu Lôi Đế không ngốc, dưới tình huống bình thường, gã sẽ không giết hai người bọn họ.
...
Lôi Dương môn, đệ nhất tông môn Lôi Đình tiên lục, cũng là thánh địa tu luyện có thiên địa nguyên khí nồng đậm nhất trên toàn bộ Lôi Đình tiên lục. Vì lẽ đó, tông môn mà tất cả tu sĩ ở Lôi Đình tiên lục đều muốn gia nhập tự nhiên là Lôi Dương môn.
Chỉ là muốn được vào tông môn thật sự quá khó khăn. Không phải bởi vì Lôi Dương môn chỉ lấy Lôi hệ linh căn đệ tử, mà là do yêu cầu quá cao.
Hiện giờ, bên ngoài đại trận Lôi Dương môn đã xây xong một cái Quân Điện khổng lồ, vô số tu sĩ tụ tập ở đó, gây dựng đại quân lâm thời để đối kháng với Tiên Yêu Thú.
Tiên Yêu Thú xâm lấn Lôi Đình tiên lục đã không còn tình trạng ngu ngốc xông tới như ban đầu nữa, trải qua nhiều năm đại chiến, những Tiên Yêu Thú này đã sớm tạo dựng hang ổ tại Lôi Đình tiên lục. Bọn chúng liên tục giằng co với các tu sĩ còn sống sót, hai phe chia ra ở hai phía đại trận.
Thời điểm Địch Cửu đạp trên Thái Cổ Lôi Thạch đi đến, cảnh tượng đầu tiên hắn nhìn thấy chính là loại tình cảnh này.
Một bên là vô số Hư Không Tiên Yêu Thú, bên kia là tu sĩ Lôi Đình đại lục, ở giữa là đại trận ngăn cách hai bên.
Vị trí của hắn và Hắc Hỏa đang là bên Hư Không Tiên Yêu Thú. Khó trách lúc trước hắn giết Không Hương Tân nhưng lại chẳng một ai tìm tới, hóa ra chỗ đó đã bị Tiên Yêu Thú chiếm cứ.
Mặc dù hai phe bị đại trận ngăn cách, nhưng đám Tiên Yêu Thú này hiển nhiên không biết an phận, bọn chúng không ngừng công kích đại trận. Trận Pháp sư của Lôi Đình đại lục phải liên tục tu bổ đại trận. Ngẫu nhiên có vài chỗ trên đại trận bị xé mở, vài đoàn Tiên Yêu Thú vừa mới xông tới liền sẽ bị đại quân tu sĩ đông đảo ngăn lại, tiến hành hỗn chiến.
Không gian tràn ngập mùi huyết tinh làm Địch Cửu hiểu, trận đại chiến này đã chôn vùi không biết bao nhiêu tu sĩ và Tiên Yêu Thú.
Hắn thở dài, Lôi Đình tiên lục dường như chẳng tốt hơn là mấy so với Tứ Phương tiên lục.
Tứ Phương tiên lục tiến vào thời kỳ hoàng hôn, tu sĩ hỗn chiến với tu sĩ, cuối cùng chỉ còn lại một chút hạt giống, đây là bởi vì hắn can thiệp. Mà Lôi Đình tiên lục là tu sĩ đại chiến Hư Không Tiên Yêu Thú, nếu không giết sạch đám Yêu Thú đó, chỉ sợ ngay cả một chút hạt giống cũng chẳng còn.
Tuy nguyên nhân khác biệt, thế nhưng kết quả lại giống nhau, đó chính là tất cả tu sĩ trên tiên lục đều sẽ tiêu vong.
Tứ Phương tiên lục bị Dịch Mãng Tiên Đế cướp đi Tứ Phương Thần Đỉnh nên mới khiến Tiên giới khí vận bại niết, tiến vào hoàng hôn, còn Lôi Đình tiên lục thì sao?
Nếu Lôi Đình tiên lục cũng là có kẻ cố ý gây họa, vậy chuyện này có chút cổ quái.
Nếu thật vậy, chẳng lẽ con rùa đó điên rồi sao? Dẫn tới Hư Không Thú Triều?
- Đại ca, Thanh Hành hỏa diễm của đệ hiện giờ là Tiên Diễm cấp bảy đỉnh phong, chúng ta giết thẳng qua đó đi.
Hắc Hỏa vừa mới bước vào Tiên Yêu Thú cấp tám, cho nên nó vẫn đang rất kích động. Lần thú triều ở Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành, nó chỉ có thể ở bên cạnh nhìn xem, lần này quyết phải chơi cho đã nghiền.
Địch Cửu khoát tay chặn lại:
- Nếu cứ tiến lên như vậy, chúng ta không chết thì cũng phải lột một lớp da. Ngươi cho rằng Hư Không Tiên Yêu Thú ở đây giống với thú triều ở ngoài Đại Đỉnh sao? Nếu bị thú triều công kích trong hư không thì có thể chạy trốn về hướng nào cũng được.
Còn thú triều ở đây sớm đã tạo thành quy mô, chẳng có nơi nào để trốn, một khi chúng công kích thì sẽ là điên cuồng xông tới. Tiên Diễm cấp bảy có thể đối phó vài con Tiên Yêu Thú cấp chín. Nhưng đây là thú triều, ngươi biết có bao nhiêu Tiên Yêu Thú đỉnh phong không? Chí ít sẽ hơn lúc ở Đại Đỉnh rất nhiều. Huống hồ chúng ta còn phải đối phó Lôi Đế, bên cạnh Lôi Đế lại có bao nhiêu cường giả? Nếu tình cảnh đó diễn ra thì quả thật quá sức chúng ta.
Còn một câu mà Địch Cửu chưa nói, khi ở ngoài Đại Đỉnh, hắn còn có thể mượn nhờ Giảo Sát đại trận và Khốn Sát đại trận trong thành, còn hiện tại thì không có.
- Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?
Hắc Hỏa hỏi.
Địch Cửu vừa tạo dựng pháp tắc trận kỳ vừa đáp:
- Hiện giờ phải tạo dựng Khốn Sát đại trận cái đã, để lại đường lui cho mình rồi tính tiếp.
Từng cây pháp tắc trận kỳ liên tục được Địch Cửu tạo dựng ra. Hư Không Tiên Yêu Thú thật sự quá nhiều, thần niệm của Địch Cửu quét qua mà chỉ thấy thú triều vô biên vô hạn.
Dù Địch Cửu đã rất cẩn thận nhưng hắn và Hắc Hỏa vẫn bị Yêu thú phát hiện vào ngày thứ ba. Những Hư Không Tiên Yêu Thú giằng co suốt mấy năm với tu sĩ Lôi Đình tiên lục, cho nên khi phát hiện ra con mồi mới là Địch Cửu, bầy thú cuồng bạo lập tức xông về Địch Cửu cứ như ong vỡ tổ.
Địch Cửu dặn dò Hắc Hỏa:
- Đi thôi, chúng ta có thể gặp mặt Lôi Đế rồi.
Nói xong, Thái Cổ Lôi Thạch dưới chân Địch Cửu tỏa ra vô số lôi hồ, mang theo cả hai vọt thẳng vào trong bầy thú.
Tình cảnh giống hệt như bánh quai chèo trong chảo dầu sôi, phía dưới Thái Cổ Lôi Thạch cũng liên tục vang lên tiếng nổ lốp bốp. Địch Cửu hiện giờ đã bước vào Tiên Tôn tầng bảy, uy lực của lôi hồ nhờ vậy mà tăng lên hẳn, Tiên Yêu Thú cấp bảy chỉ cần dính phải một đạo lôi hồ thì lập tức bị oanh sát.
Hắc Hỏa nấp sau lưng Địch Cửu, liên tục vung đạo hỏa ra, lấy mạng những con Hư Không Tiên Yêu Thú còn sống sót dưới đợt lôi hồ.
Cử động điên cuồng của hai người rốt cục hấp dẫn Tiên Yêu Thú cấp chín. Bảy, tám con Tiên Yêu Thú cấp chín đỉnh phong nhanh chóng xông về phía hai huynh đệ hắn.