Giải Hoang kích động đến run rẩy, bởi vì khi tu luyện y lại cảm nhận được cái loại quy tắc thiên địa vô cùng rõ ràng kia.
Bấy giờ, Giải Hoang đã hiểu rõ lý do lần trước bản thân cảm nhận được loại khí tức này rồi. Kia không phải vì tu vi y tấn cấp quá nhanh hay do nguyên khí Mộc bản nguyên mà thành, nguyên nhân chân chính là vì y tu luyện bên người Địch đại ca.
Trong lòng Giải Hoang cảm thấy bản thân đúng là may mắn không gì sánh được, lại còn anh minh thần võ nữa chứ. Bằng không sao vừa thấy mặt đã kết bái với Địch đại ca, chẳng những huynh ấy đã giúp y giải trừ dục độc mà còn có cách nâng cao tu vi mình lên gấp mấy lần.
Nhớ lại thời điểm gặp đại ca lần đầu ở Tinh Không trà lâu, Giải Hoang chỉ vì tâm tính phóng khoáng mới có hành động như thế, không có bao nhiêu thật tâm hay thành ý trong đó, không ngờ chỉ vì lần tình cờ nọ mà huynh ấy đã truyền thụ mấy loại công pháp đỉnh cấp cho y, quan trọng hơn đã giúp y giải độc, bình phục lại như thường, kể từ khi ấy, Giải Hoang đã thật lòng thật dạ mà xem Địch Cửu như đại ca của mình.
Còn bây giờ, Giải Hoang càng thêm tâm phục khẩu phục mà trở thành tiểu đệ của Địch Cửu, y thật sự là bội phục vị đại ca kết nghĩa này tới mức quỳ rạp xuống đất luôn rồi.
Giải Hoang âm thầm cảm khái, sau đó tiếp tục tập trung điên cuồng tăng cấp thực lực của mình lên.
Không chỉ Giải Hoang đang cố gắng tu luyện mà Địch Cửu, Tiểu Thụ Nhân và Hắc Hỏa cũng đều hệt vậy.
Duy nhất chỉ Mặc Vũ Xuân là ngoại lệ, Địch Cửu đồng ý cho Mặc Vũ Xuân ra vào thế giới Chân Linh thoải mái, hiện tại đại điện và Chân Linh thế giới đã liền kề một chỗ.
Vô cùng tận tiên linh khí không ngừng tràn vào bên trong, Mặc Vũ Xuân chỉ cần pha trà, phẩm trà cũng đã trôi qua bình an rồi.
….
Tự Do Tiên Thành.
Bởi vì chưởng quỹ Địch Cửu của Tinh Không trà lâu rời đi nên Tinh Không Trà đã trở thành sản phẩm vô cùng khan hiếm.
Tinh Không Trà nổi danh dẫn tới danh tiếng của Địch Cửu cũng không ngừng tăng theo. Vô số tu sĩ từ khắp mọi nơi liên tục đổ dồn về Đại Đỉnh mong tìm được Địch Cửu.
Có tu sĩ tới vì trà, cũng có người tới vì đan.
Bất quá những tu sĩ kia đến tìm Địch Cửu thì cũng hệt như Chu Bất Kiếm khi trước, đều phải tay không trở về.
Đại đa số tu sĩ dù không đạt được mục đích vẫn không rời khỏi, nguyên nhân chính là vì buổi đấu giá siêu cấp sắp được cử hành tại đây.
Trên cơ bản, loại Đấu giá hội này là buổi đấu giá trăm năm khó có một lần, dù không đủ năng lực tham gia nhưng lưu lại hóng hớt một chút cũng tăng được kha khá kiến thức và kinh nghiệm.
Mặc dù Đại Tinh đan lâu vẫn tồn tại ở Đại Đỉnh nhưng so với mấy năm trước đã tiêu điều hơn không ít. Chuyện tình bọn họ tính toán lên người Địch Cửu đã sớm bị lộ ra ngoài.
Hiện tại Địch Cửu lại chạy đi đâu mất, rất nhiều người đều không biết lý do. Với khả năng trừng trị chưởng quỹ Phúc Đồng đại tức lâu của Địch Cửu, không thể nào chỉ vì bị tính kế một chút như thế mà chạy mất chứ?
Bởi vì Địch Cửu từng tặng một số Tinh Không Trà nên mấy năm nay Hoắc Thiển Thiên thu được không ích món lợi, hiện tại nàng đã là Đại La Tiên tầng tám. Hoắc Chấp sự vô cùng cảm kích Địch Cửu, không có hắn, ít nhất phải mấy trăm năm nữa nàng mới thành công đột phá tu vi hiện tại. Bây giờ có thể trở thành tu sĩ Đại La Tiên hậu kỳ thì chỉ có thể nói rằng năng lực của Tinh Không Trà quá mức đáng gờm mà thôi.
Hoắc Thiển Thiển cũng biết số người muốn tiếp cận Địch Cửu rất nhiều, cho nên nàng vẫn luôn âm thầm lo lắng cho hắn, đồng dạng nàng cũng biết Địch Cửu không phải là kẻ đơn giản.
Nếu hắn không lợi hại, đoán chừng đã bị đám người kia ăn tới xương cũng không còn.
- Hoắc Chấp sự, đây là thứ có khả năng sẽ xuất hiện trong buổi Đấu giá hội liên hợp của Đại Đỉnh.
Một tên tiểu nhị đứng bên ngoài động phủ tu luyện của Hoắc Thiển Thiên, khom người nói.
Cửa ra vào động phủ của Hoắc Thiển Thiên có đánh một cái cấm chế, ngọc giản mà tiểu nhị đang cầm trong tay nhanh chóng bị cuốn vào phủ. âm thanh của Hoắc Thiển Thiên vang lên:
- Ngươi ra ngoài trước đi.
Chờ trong phủ không còn ai, thần niệm Hoắc Thiển Thiên mới tùy tiện quét tới mảnh ngọc giản kia một chút rồi lập tức vứt nó sang bên cạnh. Loại ngọc giản đấu giá này hằng năm đều có rất nhiều. Đây chính là thứ nàng chủ động yêu cầu, bất kỳ món đồ đấu giá nào nàng cũng đều muốn biết.
Bất quá ngay sau đó, Hoắc Thiển Thiên đã lập tức nhào về phía ngọc giản kia, thần niệm lần nữa được kích khởi.
Ngay khi nàng thấy một trong những vật phẩm được bán đấu giá là A Hàm Chân Ly Thủy thì gấp gáp đứng bật dậy.
Đây là chuyện duy nhất mà Địch Cửu nhờ Hoắc Chấp sự giúp mình, nàng đã sai rất nhiều người đi qua khắp mấy tiên lục còn lại để nghe ngóng, thế nhưng A Hàm Chân Ly Thủy trân quý vẫn chẳng có chút động tĩnh nào.
Không ngờ lần này nó lại xuất hiện tại Hội đấu giá liên hợp tại Đại Đỉnh, việc này nàng nhất định phải mau chóng thông báo cho Địch Cửu biết.
Hoắc Thiển Thiên không dám trực tiếp thông báo cho Địch Cửu thông qua truyền tống tin tức ở Đại Đỉnh, nàng chỉ có truyền tin cầu mà Địch Cửu truyền cho nhưng chưa bao giờ dùng qua mà thôi.
Hoắc Thiển Thiển dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi Đại Đỉnh.
Vừa ra khỏi thành, nàng liền phát liên tục ba đạo tin tức báo cho Địch Cửu biết A Hàm Chân Ly Thủy đã xuất hiện.
Nàng không biết đối phương đang ở nơi nào, hiện tại điều duy nhất Hoắc Thiển Thiên có thể làm chỉ là những việc nhỏ nhặt này.
…..
“Răng rắc!”
Trong Tinh Không mạch lạc của Địch Cửu lại lần nữa xuất hiện một đầu Tinh Hà mơ hồ, mà thực lực hắn đã đột phá tới Đại Ất Tiên tầng tám.
Thời điểm ngay khi Địch Cửu muốn xông phá lên tầng chín thì truyền tin châu bên cạnh hắn đột ngột phát sáng.
“Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành sẽ tổ chức một buổi Đấu giá liên hợp vào nửa năm sau, trong Đấu giá hội lần này sẽ có A Hàm Chân Ly Thủy.”
Một tin tức được phát ra ba lần tiên tiếp.
Sau khi nghe xong, Địch Cửu mừng như điên, hắn vội vã vào trong thế giới Chân Linh để nói cho Mặc Vũ Xuân biết. Nếu không nhận được tin tức này, vốn dĩ Địch Cửu cũng tính sau khi xông phá Đại Chí Tiên sẽ đi tới Ma Y tiên lục, hiện tại xem ra hắn không cần tới đó nữa rồi.
- Mặc sư muội…
Địch Cửu chưa nói hết câu đã kinh hãi phát hiện Mặc Vũ Xuân đang ngã sấp xuống bên cạnh một gốc trà.
Phần cổ của nàng đã xuất hiện một chút vết tích màu tím, mi tâm thì trông hắc ám vô cùng, ngay lập tức Địch Cửu liền hiểu chuyện gì xảy ra. Hắn gấp gáp lấy Thất Sắc Bàn Đào ra rồi đưa vào miệng Mặc Vũ Xuân.
Quả nhiên, Bàn Đào vừa tiến vào miệng nàng ấy xong, sắc mặt Vũ Xuân đã khôi phục nguyên dạng, sinh cơ lần nữa xuất hiện trên thân thể nàng.
Trông thấy Địch Cửu đang đỡ mình, Mặc Vũ Xuân mới áy náy nói:
- Muội còn tưởng có thể kiên trì đôi chút, không ngờ nhanh như vậy đã hôn mê bất tỉnh.
Tuy đây là viên Bàn Đào cuối cùng, thế nhưng Địch Cửu lại chẳng mấy bận tâm, hắn vui vẻ nói:
- Mặc sư muội, ta vừa nhận được tin A Hàm Chân Ly Thủy sẽ xuất hiện tại Đại Đỉnh vào nửa năm sau.
Vừa nghe tới A Hàm Chân Ly Thủy đã hiện thế, Mặc Vũ Xuân không nén nổi sự kích động, nàng kinh ngạc ngước nhìn Địch Cửu, qua một hồi lâu mới lo lắng cất lời:
- Địch sư huynh…
Tất nhiên Địch Cửu biết nàng ấy đang muốn nói gì, hắn lập tức khoát tay, ra hiệu ngừng lại rồi bình tĩnh nói:
- Mặc sư muội, ta hiểu muội có ý gì. Đó đúng là vật rất nhiều cường giả muốn tranh đoạt, thậm chí có thể xuất hiện kẻ địch là Tiên Đế cũng không chừng. Thế nhưng ta nhất định phải có được nó, này không chỉ vì muội mà còn vì đạo tâm của ta nữa.
Mặc Vũ Xuân nghe vậy thì bèn thở dài một hơi, nàng cúi đầu xuống lẳng lặng suy nghĩ. Sâu thẳm trong nội tâm của nàng có một thứ gì đó đang cuộn trào, Mặc Vũ Xuân vốn là đệ tử duy nhất của tiên môn thủ hộ Thế giới Tiểu Trung Ương, nàng đã từng chứng kiến quá nhiều cảnh cướp đoạt cũng như ích kỷ vì tư lợi.
Mặc Vũ Xuân là một nữ tử có chủ kiến, mặc dù nàng là đệ tử duy nhất của Thiên Tịnh môn, thậm chí còn là người mang chức trách thủ hộ, thế nhưng trong nội tâm nàng lại chẳng có bao nhiêu đồng tình với những Tông môn kia, sự ích kỷ cùng ham muốn quyền lợi trong lòng họ khiến nàng chán ghét vô cùng. Chính vì vậy, nàng mới không muốn đi tìm kiếm đệ tử cho chính mình, chẳng muốn đời tiếp theo của Thiên Tịnh môn phải mang trói buộc ấy trên lưng.
Nàng vẫn nghĩ bản thân không nhìn lầm, trên thực tế, từ sau khi tới Tiên giới, chứng kiến bộ dáng máu tanh của nơi này, thậm chí đệ tử Thiên Tịnh môn như nàng còn nhiều lần suýt chết, nàng lại càng thêm khẳng định suy nghĩ của bản thân là đúng đắn.
Thế nhưng, Mặc Vũ Xuân lại chưa từng nghĩ sẽ gặp được người như Địch Cửu. Nàng chắn lửa cho huynh ấy là vì cảm giác thân thuộc lúc mất trí và vì Địch sư huynh đã dẫn theo nàng hối hả ngược xuôi khắp nơi.
Hiện tại, vì cứu nàng, huynh ấy đã phải bôn tẩu qua biết bao nhiêu địa phương? Thất Sắc Bàn Đào quý hiếm như vậy nhưng Địch sư huynh lại sẵn lòng đưa cho nàng ăn tựa như chỉ là bữa cơm bình thường. Đổi thành trước đó ở Tu chân giới mà có người nói sẽ làm vậy với nàng, nàng sẽ chỉ cười một tiếng cảm tạ chứ chẳng hề tin họ thật lòng. Nàng đã chứng kiến quá nhiều sự ghê tởm tại nơi đó rồi. Họ đối tốt với nàng chỉ vì xuất thân Thiên Tịnh môn hoặc Vô Cấu Linh Thể của nàng mà thôi. Thế nhưng Mặc Vũ Xuân có thể khẳng định, Địch Cửu hoàn toàn khác, huynh ấy đối tốt với nàng là vì nghĩ tới ân tình cứu mạng khi xưa.
Địch Cửu là tu sĩ đặc biệt nhất nàng từng gặp.
Nếu lần này vì để lấy A Hàm Chân Ly Thủy mà khiến sư huynh gặp phải nguy hiểm, nàng sẽ không cách nào tha thứ cho bản thân. Dù rất muốn ngăn cản, nhưng nội tâm nàng hiểu rõ, chuyện huynh ấy đã quyết định thì không một ai có thể khuyên can.
- Sư huynh, để muội đi với huynh đi.
Mặc Vũ Xuân nhìn thẳng vào mắt Địch Cửu, thanh âm mang theo một loại chờ đợi.
Lần đi Đại Đỉnh này nhất định sẽ cửu tử nhất sinh, nếu phải vẫn lạc, Mặc Vũ Xuân tình nguyện bồi chung một chỗ với Địch Cửu, như thế linh hồn nàng mới được an ủi một chút.
Thế nhưng Địch Cửu lại lắc đầu:
- Không được, mấy người các muội đều phải lưu lại đây tu luyện, ta đi một mình là ổn rồi, Tiểu Thụ Nhân…
- Đại ca, đệ ở đây.
Thụ đệ nghe đại ca gọi đến tên mình liền hấp tấp chạy tới, nó đã độ kiếp thành công, hiện tại đang là Tiên Yêu cấp ba. Sau khi Địch Cửu đình chỉ tu luyện thì tốc độ tu luyện của nó cũng giảm xuống không ít, cho nên dứt khoát dừng lại luôn.
Nghe tiếng gọi của Địch Cửu, Giải Hoang và Hắc Hỏa cũng đi qua, nguyên nhân đình chỉ tu luyện cũng y như Tiểu Thụ Nhân.
- Đợi ta đi rồi, Giải Hoang và Hắc Hỏa hãy cố gắng bế quan tiếp tục tăng cấp. Thụ đệ, ngươi phải cố gắng chăm sóc Mặc sư tỷ nhé.
Tuy nói một viên Thất Sắc Bàn Đào có thể kéo dài sinh mệnh của Vũ Xuân rất nhiều năm nhưng hắn vẫn lo lắng sư muội đột nhiên ngất xỉu như vừa nãy...
-