Thế giới thứ chín

Chương 391




Cửa hàng nổi danh nhất Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành đương nhiên là Tinh Không trà lâu.

Tinh Không trà lâu hiện tại không chỉ nổi tiếng vì trà, mà chính chủ cửa hàng - Địch Cửu cũng hấp dẫn đông đảo thế lực đến đây bái phỏng, mỗi ngày có vô số điểm tự do chảy vào quán.

Nguyên nhân là tin tức Địch Cửu luyện chế thành công Thất Khiếu Tụ Hồn Đan đã được truyền ra ngoài, tông chủ các đại tông môn, Đan Hội, một vài tu sĩ lấy được đỉnh cấp vật liệu muốn luyện đan đều nhao nhao đến bái phỏng hắn.

Có thể nói nếu không phải tiểu đệ Giải Hoang là trưởng tử cung chủ Tinh Ma cung, Tinh Không trà lâu nho nhỏ này sớm đã bị hủy đi.

Hiện tại đã là tháng thứ năm từ khi Địch Cửu và Giải Hoang bế quan, Giải Hoang rốt cục đã đình chỉ việc tu luyện, tu vi của y từ Đại Chí Tiên sơ kỳ hạ xuống Đại Ất Tiên sơ kỳ.

Tâm trạng hiện giờ của y có thể nói là cực kỳ vui sướng, cuối cùng y đã thành người bình thường lại rồi.

Ngoại trừ vui sướng ra, còn có một loại cảm giác may mắn sau tân sinh. Nếu không phải đi đến Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành, nhận Địch Cửu làm đại ca, y nào có thể được như ngày hôm nay?

Mặc dù tu vi hạ xuống đến Đại Ất Tiên, tuy nhiên Giải Hoang dám khẳng định hiện giờ y không yếu hơn trước. Chờ đến khi y lần nữa đột phá đến Đại Chí Tiên, thực lực đương nhiên sẽ tăng hơn gấp bội.

- Không sai, thần niệm của ngươi đã đạt đến tiên niệm cấp ba, mặc dù còn yếu một chút nhưng so với khi trước đã mạnh hơn nhiều rồi.

Địch Cửu dạy cho Giải Hoang biết Tinh Không Quyết, thậm chí thể nội Tinh Hà mạch cũng do Địch Cửu hỗ trợ mở, cho nên nội tình y như thế nào, hắn là người biết rõ ràng vô cùng.

Giải Hoang cười trêu chọc:

- Đại ca, tiên niệm cấp ba mà hơi yếu ư? Chỉ sợ đại ca ngay cả cấp ba cũng chưa tới đúng không? Ha ha, trên tu vi, ta gần như nghiền ép được đại ca đấy.

Từ khi đến đây, tu vi của Địch Cửu hầu như không hề tiến bộ, cứ kẹt mãi ở cấp bậc Tiên Quân. Mấy tháng bế quan, trình độ Đan Đạo của hắn đã bước vào tiên đan ngũ phẩm, nhưng tu vi thì vẫn chẳng có chút tiến bộ nào.

Địch Cửu lười trả lời Giải Hoang, cứ xem như tu vi của y lên Đại Ất Tiên sơ kỳ thì hắn vẫn có thể nhẹ nhàng thu thập được tên gia hỏa này.

Không chỉ bởi vì công pháp của Giải Hoang do hắn dạy, quan trọng nhất là thần niệm của hắn mạnh hơn Giải Hoang. Có lẽ rất ít tu sĩ có thần niệm vượt qua tu vi như hắn.

- Đi thôi, bế quan hơn năm tháng, chúng ta ra ngoài xem thử coi Thụ đệ giúp ta kiếm lời bao nhiêu điểm tự do rồi.

Địch Cửu vừa nói chuyện vừa mở cấm chế ra.

- Đại ca...

Thụ đệ trông thấy Địch Cửu xuất hiện, mừng rỡ tiến lên đón.

- Chúng ta kiếm được nhiều điểm khủng khiếp, thật sự rất khủng khiếp, đại ca nhìn đi, mau mau nhìn đi.

Thụ đệ đưa thân phận bài của Địch Cửu cho hắn, trông thấy số liệu phía trên, Địch Cửu đơ người mất một lúc, cảm thấy rung động không thôi.

Hắn không cho Thụ đệ tăng số lượng Tinh Không Trà bán ra ngoài, nhưng trong điều kiện như vậy mà vẻn vẹn nửa năm, điểm tự do trên thân phận bài của hắn đã đạt đến 1.1 tỷ, quả là số liệu rất rất kinh khủng.

Nếu sớm biết như vậy, Địch Cửu đã không dám làm sinh ý này. Điểm số tự do không lồ như vậy, sợ rằng lão cha của Giải Hoang cũng không đủ sức che đậy được.

- Đại ca, Tinh Không Trà bị rất nhiều người mua đi, sau đó dùng giá cả gấp bội bán ra, như vậy là chúng ta bị thiệt thòi rồi.

Thụ đệ chẳng thèm để ý đến tu vi của bản thân mình, nhưng việc kinh doanh thì nó lại rất bận tâm.

Địch Cửu không nói gì, hắn cố gắng học tập Đan Đạo, chính là định chờ Giải Hoang xuất quan, sau đó hai người ra ngoài tìm kiếm động phủ của vị đại năng kia lưu lại.

Theo kế hoạch ban đầu, hắn và Giải Hoang sẽ rời khỏi đây, Tiểu Thụ Nhân và Mặc Vũ Xuân lưu lại trong cửa hàng, nhưng hiện tại xem ra phải hủy bỏ ý định cũ, Thụ đệ và Mặc sư muội nhất định phải cùng đi.

- Đúng rồi, đại ca, phó hội chủ đan hội, còn cả Lâm Thanh chấp sự có tìm đại ca mấy lần. Ngoài ra, Đoái điện chủ Chấp Pháp điện, hai vị phó thành chủ đều tới, thêm cả trưởng lão của mấy đại tông môn cũng đến tìm huynh nữa, bọn họ đều nhắn đại ca xuất quan thì lập tức báo cho họ biết...

Thụ đệ nói vậy khiến cho mồ hôi lạnh sau ót Địch Cửu túa ra như mưa, hắn lập tức gọi Mặc Vũ Xuân và Hắc Hỏa đến.

Chờ toàn bộ thành viên tập trung rồi, Địch Cửu bèn nghiêm nghị nói:

- Chúng ta nhất định phải rời khỏi Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành ngay lập tức.

- Đại ca, chúng ta đi rồi thì thương thế của Mặc tỷ tỷ phải làm sao bây giờ?

Hắc Hỏa biết Địch Cửu đến đây chủ yếu là để tìm A Hàm Chân Ly Thủy trị thương cho Mặc Vũ Xuân.

Bây giờ thực lực của nó đã tiếp cận Tiên Yêu cấp bốn, thật sự tiến bộ rất nhanh.

Giải Hoang lần đầu tiên nhìn thấy Hắc Hỏa liền ngạc nhiên không thôi, vây quanh nó vài vòng mà vẫn không nhận ra Hắc Hỏa là giống loài gì.

- Ta không sao.

Mặc Vũ Xuân vội vàng lên tiếng, nàng mỗi ngày đều tu tâm dưỡng tính, dung mạo ít nhiều đã khôi phục một chút. Nàng mơ hồ có cảm giác xấu, đó chính là Tinh Không trà lâu đang ở đầu ngọn gió, dường như bất kỳ lúc nào cũng có thể gặp chuyện bất trắc.

Địch Cửu trầm giọng bảo:

- Chúng ta nhất định phải đi ngay, A Hàm Chân Ly Thủy cứ giao cho Hoắc chấp sự. Một khi Đại Đỉnh xuất hiện A Hàm Chân Ly Thủy, Hoắc chấp sự sẽ lập tức phát tin cho chúng ta, khi đó chúng ta hãy trở về.

- Đại ca, có nguy hiểm gì sao?

Giải Hoang cảm nhận được sự lo lắng của Địch Cửu.

Địch Cửu gật đầu:

- Đúng vậy, lợi nhuận của Tinh Không Trà quả thật đáng sợ, đoán chừng nhờ vào mặt mũi của cha ngươi nên những người này mới ráng đợi ta xuất quan. Bốn người các ngươi trước hết hãy tiến vào Chân Linh thế giới, ta nhất định phải lập tức ra khỏi Đại Đỉnh Tiên Thành ngay bây giờ.

Địch Cửu chẳng hề do dự lấy nửa giây, hắn từ Dịch Vận Tiên Tông đạt được một bộ “Thiên Dịch Toán Kinh”. Mặc dù chỉ học được một phần nhưng nó vẫn giúp hắn có chút dự cảm về tương lai.

Giải Hoang đang định há miệng muốn nói “Cha ta…” thì chợt nhớ đến lời khuyên khi trước của Địch Cửu, y bèn hắng giọng nuốt câu nói kế tiếp xuống. Về sau tuyệt đối không thể cứ dựa vào phụ thân được, có chuyện gì chỉ có thể dựa vào chính mình, đại ca nói rất đúng.

- Giải Hoang, ngươi lấy Ảnh Tượng Ngọc Bài mà cha ngươi đưa cho, đặt nó ở lầu hai đi.

Địch Cửu để Mặc Vũ Xuân, Hắc Hỏa cùng Thụ đệ tiến vào Chân Linh thế giới trước rồi mới quay sang nói với Giải Hoang.

- Đại ca, mặc dù sau này không cần dựa vào cha ta nữa, thế nhưng có lệnh bài này, vạn nhất chuyện gì xảy ra thì cũng có thể lấy ra cản một chút được mà.

Giải Hoang nghi hoặc.

Địch Cửu cười nhạt đáp:

- Ngươi giữ Ảnh Tượng Ngọc Bài của Giải cung chủ thì còn lịch luyện cái rắm! Xảy ra chuyện đều trông cậy vào chỗ dựa sẽ khiến tu vi của ngươi khó phát triển được.

- A, ta đã biết.

Giải Hoang không dám phản bác, đành phải nghe lời mang Ảnh Tượng Ngọc Bài để lại trong động phủ.

Địch Cửu nói không sai, tuy nhiên hắn yêu cầu Giải Hoang làm vậy chẳng phải vì muốn gia tăng áp lực cho y, mà là do hắn không cách nào tin tưởng Giải Vạn Lăng.

Hiện giờ bọn họ cần rời khỏi đây, tuy Địch Cửu tin tưởng tính cách của Giải Hoang, nhưng nếu mang theo Ảnh Tượng Bài của lão cáo già Giải Vạn Lăng thì khó nói hắn sẽ không bị bại lộ tung tích.

Sau khi đưa Giải Hoang vào Chân Linh thế giới, Địch Cửu bố trí một cái Hiển Kỳ Trận ngoài cửa hàng, dịch dung xong rồi cấp tốc dùng Thần Niệm Độn rời đi.

Địch Cửu sở hữu tiên niệm cấp bốn, hơn nữa mức độ cô đọng còn nhiều hơn so với tu sĩ bình thường. Thời điểm rời đi, hắn đã sớm trông thấy mấy đạo thần niệm giám thị bên ngoài Tinh Không trà lâu.

Quả nhiên hắn đoán chẳng sai, Tinh Không trà lâu sớm đã bị để mắt tới, ngay cả thân phận cung chủ Tinh Ma cung cũng không đủ trấn áp.

Địch Cửu dùng tốc độ nhanh nhất rời xa Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành, Thần Niệm Độn liên tục được thi triển, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành đã bị hắn bỏ lại trong hư không.

...

Rạng sáng ngày hôm sau, giống như bình thường, vô số tu sĩ vây quanh Tinh Không trà lâu. Bởi vì số lượng Tinh Không trà mỗi ngày bán có hạn, mọi người đều phải xếp hàng, ai tới trước mới được mua. Hơn nữa Tinh Không trà lâu còn có quy định, kẻ nào xếp hàng trước sẽ bị tước đoạt tư cách mua sắm. Nhất định phải chờ đến lúc Tinh Không trà lâu mở cửa mới có thể đến xếp hàng.

Nhưng hôm nay, đông đảo tu sĩ vọt tới cửa ra vào Tinh Không trà lâu đều ngây dại.

Trà lâu thế mà không mở cửa buôn bán, trên cửa ra vào chỉ có một lời nhắn ghi: “Tinh Không Trà đã bán hết, mời mọi người chờ đến đợt Tinh Không Trà tiếp theo.”

Đây là do Địch Cửu bố trí Hiển Kỳ Trận, sau khi hắn đi rồi, trên cửa mới hiện ra nội dung như vậy.

Tinh Không trà lâu đột nhiên đóng cửa, rất nhiều người đều trợn tròn mắt khi hay tin này.

Đặc biệt là một vài con buôn trông cậy vào Tinh Không trà để kiếm lợi càng hoảng hốt không thôi. Những con buôn ấy đã sớm có thủ đoạn mua sắm Tinh Không Trà, đó chính là chờ ở xung quanh trà lâu, đến lúc Tinh vừa mở cửa liền phóng đến xếp hàng ngay.

Hiện tại Tinh Không trà lâu đóng cửa không chỉ khiến đám con buôn mất đi sinh ý, mà còn làm bọn họ không cách nào hoàn thành rất nhiều đơn đặt hàng đã nhận lời từ trước.

Trà lâu của Địch Cửu xưa nay không nhận đặt hàng, những con buôn đó vì lôi kéo khách nhân hoặc muốn kiếm lợi nhuận cực cao nên nhao nhao vỗ ngực hứa hẹn. Mấy tháng qua, Tinh Không trà lâu mỗi ngày đều đúng giờ mở cửa, hiện tại đột nhiên đóng cửa, bọn họ hoảng hốt là chuyện đương nhiên.

Thời điểm nhận được tin tức này, rất nhiều thế lực trong Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành đều nhịn không được, hai vị phó thành chủ, mấy tên trưởng lão đồng loạt xông thẳng đến cửa tiệm.

Trước đó, bọn họ nguyện ý chờ Địch Cửu xuất quan, ngoại trừ kiêng kỵ Giải Vạn Lăng ra thì còn do không ai muốn làm ảnh hưởng quan hệ với Địch Cửu. Ai lại muốn vạch mặt với người có thể luyện chế ra Tinh Không Trà đồng thời là Tiên Đan sư luyện chế được Thất Khiếu Tụ Hồn Đan chứ? Hiện tại Địch Cửu vô thanh vô tức đóng cửa, nếu hắn còn ở Tinh Không trà lâu thì thôi, còn nếu hắn đã rời khỏi đây, vậy thì rất khó nói rồi.

Thế nhưng rất nhiều người vẫn không cho rằng Địch Cửu đã chạy trốn, bên ngoài Tinh Không trà lâu luôn sắp xếp người theo dõi hắn, nếu Địch Cửu mà thật sự rời đi, họ sẽ phát hiện ngay.

- Địch đan sư, Lôi Dương môn Ngư Viêm Tử đến đây bái phỏng.

Một nam tử trên mặt tràn đầy lôi văn đi tới cửa ra vào Tinh Không trà lâu, ôm quyền, cất cao giọng.

Âm thanh này mang theo một tia khí tức tiên nguyên thẩm thấu, đối với tu sĩ, đây coi như là cưỡng ép bái phỏng.

Nơi đây đang có rất nhiều người tới tìm Địch Cửu, tuy nhiên vẫn chưa có ai dám cưỡng ép bái phỏng. Hiện giờ đã có một người ra mặt, tất cả đều muốn xem xem liệu Địch Cửu còn ở trong Tinh Không trà lâu hay không.