Sau khi tiễn Tịnh Lạc Ôn đi, Địch Cửu bèn tăng thêm tốc độ hoàn thiện toàn bộ các loại pháp trận trong Tinh Không Tiên Thành.
Quả nhiên như hắn dự liệu, Đại Ngũ Hành Trận bởi vì có Thất Tinh Tịnh Thủy Kỳ và Ly Địa Diễm Quang Kỳ nên tự động thăng đến cấp tám.
Tiên trận cấp tám thì cho dù Tiên Vương đỉnh phong tới đây cũng sẽ bị hắn vây khốn.
Kích phát xong tất cả pháp trận, Địch Cửu bèn đi thẳng tới nơi đang giam giữ đám đệ tử Dịch Vận Tiên Tông.
Hắn tới là để giết người!
Năm đó hắn lưu lại mạng nhỏ của mấy chục gia hỏa này là vì muốn kéo dài thời gian, hiện tại thời gian hắn cần đã đủ rồi. Hắn muốn giết hết bọn chúng, thứ nhất là để trả thù cho năm đó chúng dám tàn sát ở phụ thành Tinh Không, thứ hai là để dẫn dụ cường giả Dịch Vận Tiên Tông tới, sau đó tung lưới bắt gọn tất cả. Chỉ có xử lý hết những cường giả nọ xong thì hắn mới có thể an tâm rời khỏi Tinh Không Tiên Thành, đi tìm Đại Đỉnh.
Ba mươi sáu đệ tử Dịch Vận Tiên Tông bị Địch Cửu nhốt trong Khốn Sát Trận đã sớm bị tra tấn gần như điên cuồng. Hiện tại trông thấy hắn tiến vào, Hải Yết Nhi lập tức đỏ mắt gào lên:
- Ngươi vây chúng ta lại ba năm rồi, dù Dịch Vận Tiên Tông ở mãi tận Tân Sinh Tiên Vực thì giờ chắc hẳn cũng đã biết tin tức. Ngươi có vây nhốt chúng ta nữa cũng chẳng có bất kỳ ý nghĩa gì đâu.
Địch Cửu mỉm cười.
- Không sai, ta đã từng cân nhắc đến điểm này, tiếp tục vây khốn các ngươi đích thật chẳng có ý nghĩa gì hết, cho nên lần này ta tới tiễn các ngươi lên đường.
Hải Yết Nhi thầm vui mừng, ngoài mặt giả vờ nghiêm túc gật đầu.
- Địch thành chủ yên tâm, mặc dù giữa chúng ta có chút hiểu lầm, nhưng ngươi không hề lạm sát, giữa chúng ta coi như không đánh nhau không quen biết. Ngươi là Tiên Trận đại sư cấp sáu, đủ tư cách làm trưởng lão tại Dịch Vận Tiên Tông.
Địch Cửu cười nhạt.
- Thế nhưng các ngươi lại giết mấy ngàn người bên ngoài phụ thành Tinh Không của ta, mặc cho những tu sĩ kia chưa từng đắc tội với Tân Sinh Tiên Vực, càng không đắc tội với Dịch Vận Tiên Tông các ngươi. Các ngươi tự cho rằng đệ tử Dịch Vận Tiên Tông là chúa tể toàn bộ vũ trụ ư? Hôm nay ta đến nói cho các ngươi biết, Dịch Vận Tiên Tông trong mắt ta chỉ như một quả trứng mà thôi. Còn nữa, ngươi nói sai, bây giờ ta không phải là Tiên Trận đại sư cấp sáu, mà đã là Tiên Trận Vương cấp bảy rồi...
Thời điểm chữ “Vương” vừa thốt ra khỏi miệng Địch Cửu thì hai đạo đao trong sát trận ập tới, mở toang mi tâm Hải Yết Nhi ra. Hải Yết Nhi chờ đợi ba năm, không ngờ chưa trông thấy người Dịch Vận Tiên Tông tới cứu thì đã bị Địch Cửu đích thân giết chết.
- Chúng ta là đệ tử Dịch Vận Tiên Tông, ngươi lại dám giết chúng ta...
Thấy Địch Cửu giết Hải Yết Nhi, một tên Đại Ất Tiên khác giận dữ quát.
Địch Cửu lắc đầu.
- Tố chất Dịch Vận Tiên Tông đâu rồi? Hóa ra ngươi nghĩ mình đến Tinh Không Tiên Thành giết mấy ngàn người thì được, còn ta giết mấy người các ngươi thì không được sao?
“Phốc!”
Lại thêm mấy đạo đao khí cuồn cuộn ập tới, tên Đại Ất Tiên vừa hô to gọi nhỏ ban nãy lập tức chết ngay tại chỗ.
Số đệ tử Dịch Vận Tiên Tông còn lại đều đã hiểu, xem ra ngày hôm nay Địch Cửu muốn chém tận giết tuyệt rồi. Tất cả điên cuồng giãy giụa, đáng tiếc giới chỉ của họ đều bị Địch Cửu lấy đi, không có pháp bảo, loại chống cự như thế ở trong Khốn Sát Trận cấp sáu thật sự chẳng có tác dụng gì.
Chỉ vài hô hấp, Địch Cửu đã thanh lý sạch sẽ bọn chúng, đồng thời thu hồi Khốn Sát Trận lại.
Tất cả pháp trận trong Tinh Không và phụ thành đều được nâng lên cấp bảy, Khốn Sát Trận cấp sáu không cần dùng nữa.
Hắn dám giết đệ tử Dịch Vận Tiên Tông thì đoán chừng tu sĩ Tân Sinh Tiên Vực chẳng mấy chốc sẽ kéo tới. Trong khoảng thời gian này, hắn cần tăng tu vi của mình lên mới được.
Đi vào Tiên giới thời gian dài như vậy, ngoại trừ gần trăm năm đứng cảm ngộ tại biên giới Cổn Đế Hải ra, toàn bộ thời gian còn lại Địch Cửu đều dùng cho việc nghiên cứu Trận Đạo, bởi vậy mới khiến tu vi của hắn một mực chững lại tại Chân Tiên tầng năm.
...
Tân Sinh Tiên Vực.
Mặc dù tiên linh khí nơi đây vẫn còn xem như nồng đậm, thế nhưng tu sĩ chỉ cần hơi cường đại một chút thôi đều trông thấy không gian tựa hồ nhiều hơn một loại huyết sắc nhàn nhạt có thể khiến người ta cảm giác được lệ khí.
Toàn bộ tu sĩ Tân Sinh đều xuất thân từ Hoàng Hôn Tiên Vực, có ai mà chưa từng trải qua tình cảnh giết chóc? Cho nên họ rất hiểu loại huyết sắc nhàn nhạt kia mang ý nghĩa gì. Nó đại biểu cho Tân Sinh sắp đi vào thời kỳ hoàng hôn, trở thành một Hoàng Hôn Tiên Vực thứ hai.
Hơn nữa, đã hai năm rồi mà ở đây chưa hề có một giọt nước mưa.
Chuyện này khiến tất cả tu sĩ đều lo lắng không thôi, ánh mắt mọi người dần dần tụ tập về phía Dịch Vận Tiên Tông. Cũng may Dịch Vận Tiên Tông vẫn im lặng bấy lâu, rốt cuộc hôm nay đã phát ra lệnh tông môn đại tụ.
…
Đại điện Dịch Vận Tiên Tông.
Toàn bộ tông chủ và thế lực khắp nơi ở Tân Sinh Tiên Vực đều đang tụ tập tại đây.
Bọn họ tới đây chỉ có một mục đích duy nhất, ấy là thảo luận đường ra tương lai nằm ở nơi nào.
Dịch Trinh đứng lên, y ôm quyền thi lễ rồi nhàn nhạt nói:
- Các vị đạo hữu, ta tin tưởng mọi người đều rất rõ ràng vì sao hôm nay Dịch Vận Tiên Tông tụ tập tất cả tới đây.
Một nam tu tướng mạo hung hãn, toàn thân mang theo khí tức sát lục cực nặng cũng đứng lên ôm quyền.
- Dịch tông chủ, chúng ta đều đi theo Dịch Vận Tiên Tông, người cứ nói đi. Thời điểm cần thiết, Thương Ngoan ta sẽ là người đầu tiên xung phong. Năm đó nếu không nhờ Dịch tông chủ, chúng ta sao có thể đi vào Tân Sinh Tiên Vực được?
Rất nhiều người đều thầm khinh bỉ gã Thương Ngoan này. Gã là tông chủ Cửu Vận Tiên Môn. Đừng nhìn cái tên Cửu Vận Tiên Môn có vẻ văn nhã đạo đức, trên thực tế Thương Ngoan giết người vô số kể, lệ khí cực nặng. Khi Hoàng Hôn Tiên Giới đến, rất nhiều tiểu gia tộc và một số môn phái nhỏ đều bị gã tiêu diệt. Có thể nói đôi tay gã dính đầy máu tươi của hàng ngàn tu sĩ.
Dịch Trinh gật đầu, y rất hài lòng về Thương Ngoan.
Năm đó không nhờ vào Dịch Vận Tiên Tông, những người trước mặt sao có cơ hội biết đến Tân Sinh Tiên Vực? Hiện tại mặc dù hưởng ứng lời kêu gọi mà tề tụ đông đủ, nhưng y biết rõ trong lòng bọn họ đang nghĩ gì. Con số đệ tử Dịch Vận Tiên Tông bị giết tại Tân Sinh Tiên Vực đã vượt qua sáu người rồi.
- Các vị, năm đó chúng ta đến đây, vốn cho rằng nơi này có thể trở thành chỗ để chúng ta định cư, trở thành Tiên giới tân sinh, cho chúng ta một ngôi nhà mà ai cũng hằng mong đợi. Hiện tại ta rất tiếc nuối nói cho mọi người biết, Tân Sinh Tiên Vực sẽ lần nữa đi vào thời kỳ hoàng hôn, nếu chúng ta tiếp tục lưu lại đây, kết cục chỉ có một con đường chết...
Dù đã lờ mờ đoán được, nhưng khi nghe Dịch Trinh nói thẳng ra thì tất cả mọi người đều không khỏi thổn thức. Tân Sinh Tiên Vực cũng sắp bị hủy đi, họ sẽ thành một đám Tiên Nhân không nhà để về, đây là loại châm chọc cỡ nào chứ.
Ngữ khí Dịch Trinh càng trở nên nặng nề:
- Chuyện này phải trách ta, do ta không bảo vệ tốt Tân Sinh Tiên Vực.
- Dịch tông chủ đã mang bọn ta tới đây, hiện tại lại hỗ trợ bọn ta tìm kiếm đường ra, Tân Sinh Tiên Vực lâm vào tình cảnh hoàng hôn há có thể trách Dịch tông chủ, đây là Thiên Đạo muốn diệt Tiên giới mà...
- Đúng, đúng, Dịch tông chủ chỉ có đại công, sao chúng ta có thể trách cứ Dịch tông chủ được?
...
Vô số tiếng nghị luận vang lên, không ai cảm thấy chuyện này là trách nhiệm của Dịch Trinh, ngoại trừ một số người không biểu đạt ý kiến, tất cả tu sĩ còn lại đều ủng hộ y.
Đợi đến lúc tiếng nghị luận nhỏ xuống dần, y mới làm điệu bộ thở dài.
- Ta sai lầm bởi vì không nghĩ tới còn có người dám tước đoạt khí vận của Tân Sinh Tiên Giới...
- Cái gì? Khí vận Tân Sinh Tiên Vực bị người tước đoạt mất nên mới lâm vào thời đại hoàng hôn ư?
- Đến cùng là ai dám to gan tước đoạt khí vận Tân Sinh Tiên Giới?
Mọi ánh mắt đều tập trung trên người Dịch Trinh, khuôn mặt y lộ ra sự phẫn uất cùng cực.
- Ta không ngờ đến người tước đoạt khí vận Tân Sinh lại là môn chủ Thiên Tịnh môn, lúc ấy ta nghĩ Tịnh Lạc Ôn dù sao cũng là môn chủ Thiên Tịnh môn, sao có thể làm ra loại chuyện này… Thế nhưng không ngờ thời điểm ta đang nghiêm hỏi Tịnh sư muội thì bất ngờ bị nàng đánh lén trọng thương...
“Là Tịnh Lạc Ôn?”
Vô số tiếng nghi ngờ vang lên. Tuy nơi này có rất nhiều tu sĩ đều ước gì mình bắt được một đệ tử Thiên Tịnh môn để song tu. Nhưng bản thân họ đều hiểu rõ Thiên Tịnh môn Tịnh Lạc Ôn là ai.
Tịnh Lạc Ôn mà tước đoạt khí vận Tiên giới ư? Chuyện này thật sự quá cổ quái rồi!
- Lão bà ấy quả nhiên ẩn tàng cực sâu.
Lại là Cửu Vận Tiên Môn tông chủ Thương Ngoan là người đầu tiên đứng lên mắng to Tịnh Lạc Ôn.
- Ta lại cho rằng Tịnh môn chủ sẽ không làm loại chuyện như thế.
Lần này rốt cuộc dã có người đứng lên phản bác.
Đó chính là phủ chủ Cực Nguyên Tiên Phủ, Đàm Mạch.
Thương Ngoan thấy người lên tiếng là Đàm Mạch thì không dám tiếp tục lớn tiếng thể hiện nữa.
Đàm Mạch chính là Tiên Vương, Thương Ngoan gã thì chỉ mới đạt tới Đại La Tiên cảnh. Chênh lệch về cảnh giới lớn như vậy, hôm nay cãi nhau với ông ta, tương lai ai biết ông ta có thể âm thầm xử lý gã hay không.
Dịch Trinh nhìn lướt qua Đàm Mạch, bình tĩnh nói:
- Lúc ấy ta đích thật bị Tịnh môn chủ đánh trọng thương, mặc dù ta cũng kịp thời đánh trả một đòn nhưng vẫn để nàng trốn thoát về phía Hoàng Hôn Tiên Vực. Vì truy bắt Tịnh môn chủ nên ta cho 36 đệ tử...
Dịch Trinh vừa mới nói tới đây, Hợi trưởng lão bỗng nhiên đi đến trước mặt y, đưa một viên ngọc giản ra.
Thần niệm Dịch Trinh đảo qua miếng ngọc giản xong thì sắc mặt đột ngột đại biến. Toàn bộ hồn bài của 36 đệ tử được phái đến Hoàng Hôn Tiên Giới đều đã vỡ vụn, không một ai sống sót, hơn nữa còn là vỡ vụn cùng một lúc.
Sát khí trong nháy mắt bao quanh toàn thân Dịch Trinh. Đến cùng là ai chán sống rồi mà dám giết đệ tử Dịch Vận Tiên Tông?
-