Thế giới thứ chín

Chương 324




Sau khi sử dụng 2 viên tiên tinh, Địch Cửu chỉ cần tu luyện nửa ngày là đã cảm nhận được khí tức từ lôi kiếp. Điều này khiến hắn không khỏi có chút kinh ngạc, bởi Tiên giới đã mất đi khí vận nên muốn bước vào Chân Tiên cần phải chuyển hóa Chân nguyên thành Tiên nguyên, thế mà không nghĩ tới hắn còn chưa bắt đầu chuyển hóa thì đã dẫn Lôi Kiếp Chân Tiên tới rồi.

Địch Cửu bèn đứng lên, nhanh chóng bố trí một hộ trận bảo vệ Mặc Vũ Xuân, còn chính mình thì rời khỏi động phủ để chuẩn bị độ kiếp.

Dù biết rõ nơi đây không có tiên linh khí để tu luyện nhưng Địch Cửu vẫn bố trí một Tụ Linh đại trận xung quanh mình.

Sau khi Địch Cửu lấy ra mấy ngàn viên tiên tinh và dùng Tinh Hà Quyết câu thông, đồng thời vận chuyển Thiểm Quang thì chỉ trong mười mấy giây ngắn ngủi, trên không trung đã truyền tới từng đợt âm thanh oanh minh.

Vài giây sau, chín đạo lôi hồ màu đen ầm ầm vang dội đánh xuống.

Đây là lần đầu tiên Địch Cửu trông thấy lôi kiếp có màu sắc thế này, lôi hồ kia còn chưa đánh lên người thì hắn đã cảm nhận được khí tức đáng sợ ẩn chứa trong nó.

Thân thể Địch Cửu là Thần cấp có thể hấp thu lôi nguyên, vậy nên bình thường hắn vốn chẳng hề sợ hãi lôi kiếp. Thế nhưng mấy đạo sấm sét này lại khiến hắn cảm nhận được khí tức kinh khủng kèm theo một tia chết chóc.

Địch Cửu bèn vội tế ra đao trận phòng ngự cấp 9, đồng thời Thiên Sa Đao cũng nhanh chóng hóa thành một đạo thanh hồng cuốn về phía lôi hồ. Hắn không dám chủ quan tí nào, dù cảm giác ấy có sai đi chăng nữa thì cứ ngăn cản được đạo lôi kiếp đầu tiên đang tiến tới rồi tính.

“Rầm rầm rầm!”

Lôi hồ thô to màu đen đánh thẳng vào phía trên đao trận cấp chín của Địch Cửu, âm thanh vỡ vụn của cực phẩm đao khí vang lên, sau đó trận đạo liền nứt ra thành một vết rách lớn.

Dù đao trận cấp chín này vô cùng cường đại nhưng vẫn không thể triệt để ngăn trở được nó. Nhưng còn may Thiên Sa Đao theo sát phía sau lại xé rách được hai đạo lôi hồ thành bã vụn.

“Phốc phốc!”

Lôi hồ oanh xuống người Địch Cửu khiến hắn nhịn không được, nôn ra vài ngụm máu, xương cốt hắn thì trực tiếp vỡ vụn. Thế nhưng Địch Cửu vẫn ráng kiên trì dùng nội thể cuốn lấy lôi nguyên và tiên linh khí để trùng kích gông cùm xiềng xích Chân Tiên.

“Oanh!”

Xương cốt lại một lần nữa bị đánh nát, sau lần trùng kích mới rồi thì thân thể hắn lại càng trở nên tệ hại hơn.

Đáy lòng Địch Cửu không khỏi trầm xuống, đây tuyệt đối không thể là lôi kiếp Chân Tiên bình thường, mỗi một lần nó đánh xuống đều đau đớn như thể nó đang dẫn hắn tới tử địa vậy.

Nói cách khác, nếu hắn không sử dụng đao trận phòng ngự cấp 9 thì chắc chắn sẽ không thể nào ngăn cản nổi đợt lôi hồ này.

Dựa theo lẽ thường, lôi kiếp của hắn sẽ gồm có chín đợt, mỗi đợt chín đạo, nhưng mới lần đầu mà hắn đã gặp phải thảm trạng như thế, có thể đoán được nếu đợt sau còn mạnh hơn mới rồi thì không chút nghi ngờ Địch Cửu sẽ vẫn lạc ngay tại đây.

Sau khi ngăn cản đợt lôi hồ này xong, hắn cố gắng giữ cho bản thân tỉnh táo, rồi dùng Tinh Hà quyết cuốn lấy linh khí lôi nguyên nồng đậm và tiên tinh dung hợp lại với nhau.

Cũng may phương pháp đó thật sự hiệu quả, toàn thân trên dưới Địch Cửu thoải mái giống như được vô số linh vũ vỗ về. Tinh Hà mở rộng tới mức lớn nhất để chuyển hóa những tiên linh khí ấy thành nguyên khí. Tụ Linh Trận xoắn tiên linh khí lại giúp hắn có thể hấp thu dưới không gian tràn ngập lôi kiếp. Giờ khắc này, tu vi của Địch Cửu đang từ từ tăng lên.

Thương thế cũng cấp tốc khôi phục, hắn biết chỉ khi bản thân mình nhanh chóng đột phá Chân Tiên chi cảnh thì may ra mới ngăn trở được hết thảy số đạo lôi kiếp đáng sợ còn lại.

Thế nhưng, những tia sấm sét nọ cũng mang đến cho Địch Cửu lợi ích cực kỳ lớn. Dưới thời đại Tiên giới không thể tu luyện này thì lôi hồ chẳng những giúp hắn tu luyện được mà tốc độ tu luyện lại còn rất nhanh. Thậm chí ở thời điểm độ kiếp, Địch Cửu còn kết hợp thành công việc chuyển hóa Chân nguyên thành Tiên nguyên nữa.

Đao khí vỡ vụn vừa được Địch Cửu bổ sung xong thì đợt hắc lôi thứ hai đã đánh xuống. So với đợt đầu tiên thì đợt thứ hai này quả nhiên cường hãn hơn rất nhiều.

Đao trận tiếp tục nghênh đón lôi hồ, Thiên Sa Đao cùng quyền cước đồng thời được hắn sử dụng.

Đối mặt với lôi kiếp đáng sợ như vậy, Địch Cửu ngoài việc thi triển hết mọi thủ đoạn của mình ra để bảo toàn mệnh thì chẳng còn cách nào khác. Muốn lợi dụng lôi hồ để tu luyện thì chỉ khi bước vào Chân Tiên mới đủ khả năng thực hiện.

Chín đạo lôi hồ lần nữa đánh xuống cùng lúc, hắc lôi nổ tung xen lẫn trong đó là huyết vụ và tiếng xương cốt của Địch Cửu vỡ vụn.

Nếu có ngoại nhân trông thấy cảnh này thì họ nhất định sẽ nghĩ nơi đây đang có người đấu pháp chứ không phải độ kiếp, bởi vì khung cảnh ấy thật sự quá khủng khiếp!

…..

Hai bên bờ Thiên Trúc là rừng trúc xanh tươi rậm rạp cực kỳ đẹp mắt, vậy nên con sông này đã từng nổi danh vô cùng ở Tiên giới.

Thiên Trúc không chỉ hấp thu được linh khí từ thiên địa mà còn là vật liệu dùng để luyện khí. Nếu có được Thiên Trúc vạn năm thì khả năng luyện chế thành công Tiên khí thượng phẩm sẽ càng tăng thêm.

Bên cạnh bờ sông từng có một Tông môn đỉnh cấp được gọi là Thiên Trúc Tiên Tông.

Từ sau thời đại Hoàng Hôn Tiên Giới bắt đầu, Thiên Trúc dần dần trở nên khô héo, cả Thiên Trúc Hà và các biển hồ xung quanh đấy cũng đều khô cạn hết. Thiên Trúc Tiên Tông cũng không khác gì các Tông môn khác, đành phải rời bỏ Trụ sở chính mà đi.

Chỉ là Thiên Trúc Tiên Tông biết nắm bắt thời cơ để di chuyển sớm, thế nên tuy bọn họ cũng lâm vào loạn chiến nhưng ít nhiều vẫn giữ được đa số tu sĩ có thực lực.

Giờ phút này, tại đáy Thiên Trúc Hà khô cạn có một người thanh niên mặc áo gai đang khom người, trong mắt y tràn đầy kinh hỉ, bởi vì người nọ nhìn thấy một dòng thanh tuyền đang chảy ra từ đáy sông.

Dù dòng nước ấy vừa nhỏ lại vừa ít ỏi, thế nhưng chỉ nhiêu đó thôi cũng đủ khiến y kích động đến nỗi khó diễn tả được thành lời.

Người thanh niên mặc áo gai này tên là Cù Đồng, là một tán tu từ Tu Chân Giới. Y tiến lên nơi đây đã hơn vài trăm năm, cũng đã đi qua rất nhiều nơi, chứng kiến vô vàn khung cảnh thê thảm rồi.

Đây là lần đầu tiên Cù Đồng nhìn thấy nước từ sau khi tới Tiên giới, sau mấy trăm năm, bây giờ y mới biết được ngoại trừ huyết thủy thì Tiên giới vẫn còn có chân chính thanh tuyền.

Cù Đồng chậm rãi quỳ xuống lòng sông khô cạn, y dùng đầu lưỡi liếm một ít chất lỏng ngọt ngào tươi mát kia. Giây phút ngẩng đầu lên, gương mặt Cù Đồng đã lấm lem nước mắt.

Chẳng lẽ thời kỳ khổ cực tại Tiên giới sắp qua đi rồi? Hoàng Hôn Tiên Giới sắp kết thúc ư? Bằng không sao y còn có thể thấy lại nước suối ở đây?

“Rầm rầm rầm!”

Đột nhiên, âm thanh kinh khủng của sấm sét truyền tới khiến y giật nảy mình, xa xa là từng đạo hắc lôi đang điên cuồng đánh xuống.

Đang có người độ kiếp sao? Lại còn là hắc lôi nữa chứ!

Cù Đồng khẽ dụi mắt, y xác định mình không nhìn lầm xong bèn nhanh chóng vọt về hướng đó.

Bởi vì y biết sau khi thời đại này mở ra thì đã chẳng còn lôi kiếp nữa. Tu sĩ tiến vào Tiên giới chỉ có thể chuyển hóa Chân nguyên thành Tiên nguyên rồi mới bước vào Chân Tiên được. Chí ít thì thời điểm y chuyển hóa Tiên nguyên hoàn toàn không hề dẫn tới bất kỳ đạo lôi kiếp nào.

Vận khí Cù Đồng xem như không tệ, y từng nhặt được một chiếc nhẫn có cấm chế đã bị hư hao tại Tiên giới, trong đó có một số lượng lớn tiên tinh. Y đã dùng một tỷ tiên tinh trong ấy để tiến vào Tam Hành Tiên Thành, tại đây Cù Đồng đã thành công chuyển hóa Chân nguyên thành Tiên nguyên.

Chỉ là trong tiên thành có quá nhiều chuyện xấu xa khiến y không cách nào chứng kiến nổi, cuối cùng Cù Đồng quyết định rời khỏi nơi nọ và đi lang thang mãi tới tận ngày hôm nay.

Nơi Địch Cửu độ kiếp cách Thiên Trúc Hà không xa, Cù Đồng chỉ mất một ít thời gian đã tới ngoại vi khu vực.

Khi y trông thấy hắc lôi thô to kinh khủng kia thì trong lòng thầm sợ hãi. Nếu để chính y độ loại lôi kiếp này, y khẳng định mình không chống đỡ nổi tới đạo thứ 3 chứ đừng nói 9 đạo liên miên bất tận thay nhau đánh xuống. Y nghĩ dù là Thành chủ Tam Hành Tiên Thành có danh xưng là chân chính Kim Tiên mà gặp loại lôi kiếp trước mặt, đoán chừng cũng chỉ ba bước quỳ mà thôi.

Lôi kiếp người nọ đang độ thật sự là Chân Tiên chi cảnh chứ? Nếu thật thế, vậy thì tu vi của hắn cũng quá mức cường hãn rồi.

Cù Đồng vừa tới thì Địch Cửu đã cảm nhận được ngay. Không rõ người mới vừa xuất hiện mang ý đồ gì, là người tốt hay kẻ xấu khiến hắn càng thêm lo lắng, cả người Địch Cửu hiện giờ toàn là thương tích, đã vậy xương cốt cũng đứt gãy quá nửa. Thế nhưng quan trọng nhất, đây chỉ mới là đợt thứ năm thôi.

Tuy lôi hồ giúp tốc độ hấp thu tiên linh khí của Địch Cửu phi thường nhanh, nhưng hắn vẫn chưa thể xông phá được xiềng xích Chân Tiên.

Nếu lôi kiếp qua đi mà còn chưa thành, vậy tình huống của hắn sẽ càng thêm nguy hiểm.

Bản thân thụ thương nặng như thế này, chỉ cần một tu sĩ Vực Cảnh bình thường nào đó tấn công cũng có thể giết hắn trong chớp mắt.

Nghĩ đến điều đó khiến Địch Cửu liền từ bỏ việc dùng Thiên Sa Đao để chống đỡ vào lúc đợt thứ sáu oanh xuống, làm vậy thì càng có thêm nhiều lôi hồ đánh lên người mình hơn, sau đó hắn dùng sức điên cuồng cuốn sạch tiên linh khí và lôi nguyên để trùng kích gông cùm xiềng xích Chân Tiên.

“Oanh!”

Quanh thân Địch Cửu phun đầy huyết vụ, thân thế hắn bất chợt nhẹ đi, vô cùng vô tận tiên linh khí như tìm được chỗ tháo nước thi nhau tuôn chảy. Tu vi hắn nhanh chóng tăng vọt.

Rốt cuộc cũng đột phá được cảnh giới Chân Tiên! Địch Cửu ngạc nhiên cảm nhận nguyên lực cường đại của chính mình, đồng thời cũng cảm nhận được hai đường vân màu vàng nhạt bên trong thức hải.

Đây không phải thần niệm cấp 12 nữa, hắn chân chính thăng cấp lên tiên niệm cấp 2 rồi.

Đợt lôi kiếp thứ bảy đánh xuống cũng không cách nào đè ép được Địch Cửu, bây giờ lôi kiếp chỉ càng giúp hắn hấp thu được thêm nhiều lôi nguyên để tu luyện. Thương thế Địch Cửu theo tu vi điên cuồng tăng lên mà nhanh chóng khôi phục, lúc này hắn mới dứt khoát thu lại đao trận cấp 9 kia rồi dùng toàn lực hấp thu lôi nguyên và tiên linh khí.

Thời điểm đợt thứ bảy kết thúc cũng là lúc Địch Cửu đột phá Chân Tiên tầng 2.

Cù Đồng đang đứng ở nơi xa quan sát liền cảm thấy sau lưng từng đợt rét run, y bèn lặng lẽ rút lui.

Lôi kiếp của tu sĩ này quá mức đường đại, chắc chỉ cần một bàn tay là dễ dàng xử lý y rồi. Cù Đồng không dám tiếp tục lưu lại đây nữa, Hoàng Hôn Tiên giới là chỗ mạng người chỉ như cỏ rác không hơn.

Tại đây không có bất kỳ đạo lý gì để giảng giải, ngu ngốc không đi thì y chỉ còn con đường chết.

Đợt thứ 8 và 9 nhanh chóng đánh xuống, mặc dù hắc lôi đáng sợ vô cùng nhưng cũng giúp tu vi Địch Cửu tăng tiến không gì sánh kịp.

Đợi chín làn sóng lôi kiếp qua đi, tuy có chút khó khăn nhưng tu vi của Địch Cửu vẫn thành công xông phá Chân Tiên tầng 4.

Thương thế Địch Cửu hiện giờ gần như khôi phục hoàn toàn. Thần niệm hắn liền quét tới nơi xa xa thì không thấy tu sĩ vừa nãy còn đứng lấp ló quan sát mình đâu nữa.

Mặc dù đã là Chân Tiên tầng 4 nhưng chân nguyên của Địch Cửu vẫn chưa được chuyển hóa hoàn toàn, vẫn cần một đoạn thời gian nữa để hắn hoàn tất việc này.