. . . . . . . . . .. . .. . . . . . . . . . . . .. . . . . . . .. . . . . . . . . .. .. . . . .
"Ngươi là ta nhân vật mới lớn gan nhất mà ta từng thấy, cũng dám ngay tại lúc giao dịch mà truyền tống tất cả thần linh mạch trong giới chỉ trở về. " Hồ Yết Chi đi đến Địch Cửu trước mặt, giọng điệu bình thản. Hết thảy đều nằm trong dự đoán của hắn, Địch Cửu không cách nào chạy ra lòng bàn tay của hắn.
Nhưng hắn lại không biết Địch Cửu căn bản cũng không có trốn, nếu như Địch Cửu muốn chạy trốn mà nói, hắn hoàn toàn có thể phá vỡ hộ trận của Đại Đạo Trận Môn Tinh Không thành.
Địch Cửu nhàn nhạt nói ra, "Nhìn trúng cực phẩm thần linh mạch còn lại trên trên người của ta thì cứ nói thẳng đi, cần gì quanh co? Ta truyền tống đồ bên trong giới chỉ trở về chẳng lẽ các đạo hữu trên đấu giá hội lại không biết? Chỉ một mình ngươi lợi hại, người khác ngay cả chấn động khi truyền tống đều không cảm ứng được.
Ha ha, ngươi là đến hát hí khúc đấy sao? "
Chung quanh một mảnh yên lặng, rất hiển nhiên trong mắt mọi người thì lời Địch Cửu nói có vẻ đáng tin hơn một ít.
Có lẽ với thực lực của Địch Cửu còn làm không được chuyện truyền tống đồ vật trong giới chỉ mà khiến cho tất cả tu sĩ đều không cảm ứng đượckhông gian chấn động. Trừ phi Địch Cửu không ở một phương không gian này, hoặc là ở một phương không gian có quy tắc mà bọn hắn chưa từng cảm nhận.
Hồ Yết Chi không tiếp tục tranh cãi với Địch Cửu mà ánh mắt của hắn lại rơi vào người Cung Thiên Dịch và Vu Địch Nhất, "Xem ra ba người các ngươi là một phe. Chúng ta Đại Đạo Trận Môn Tinh Không thành mặc dù là đến từ mênh mông khắp nơi cường giả, thực sự không cho phép con sâu làm rầu nồi canh như các ngươi xuất hiện.
Cho các ngươi một cái cơ hội, đó chính là. . . . . . . . . . . . . . ."
Hồ Yết Chi còn không có nói ra lại để cho Cung Thiên Dịch cùng Vu Địch Nhất chủ động báo cáo Địch Cửu thì Vu Địch Nhất đã bình tĩnh nói.
"Ta tin tưởng Địch huynh, thanh danh của Hồ Yết Chi ngươi ở chỗ này ai cũng biết, không cần cố ý nhắc nhở, cũng không cần giả bộ làm kẻ tốt. "
Đối Vu Địch Nhất mà nói, nếu như Địch Cửu có thể thắng, hắn nói như thế nào đều được. Nếu như Địch Cửu không thể thắng, hắn nói như thế nào đều là chết, cần gì tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục?
Hồ Yết Chi lúc trước đích thật là thường xuyên giả vờ giả vịt, lần này hắn thật đúng là không giả vờ giả vịt. Hắn còn muốn tại Tinh Không thành ngốc một thời gian ngắn cho dù là giả vờ giả vịt cũng muốn bằng hữu bên cạnh Địch Cửu báo cáo Địch Cửu.
Huống hồ, hắn mới vừa nói là sự thật, Địch Cửu đúng là phạm vào tối kỵ, sau khi giao dịch lại cuốn đi tất cả thần linh mạch cùng Đạo Mạch.
Cung Thiên Dịch ngay cả nói cũng không có nói, hắn biết rõ dù mình nói hay không đều bị Địch Cửu liên lụy, dù sao đều là một cái chữ chết.
"Hồ Yết Chi, ngươi đang ở đây Đại Đạo Trận Môn Tinh Không thành giết quá nhiều người, rất nhiều đều là không hiểu thấu bị giết. Ta đề nghị ngươi hôm nay tốt nhất không nên tùy tiện giết người vô tội, bằng không mà nói, ta cũng sẽ không ngồi yên không lý đến. Đại Đạo Trận Môn Tinh Không thành tiếp tục như vậy nữa, ai còn dám ở tại chỗ này tìm kiếm đại đạo? " Một giọng nói lười biếng truyền đến, cùng đi theo tới là một tên nam tu dáng người cường tráng, màu da cổ đồng mặt mọc đầy râu.
Trông thấy người này tới đây, rất nhiều người đều lập tức là xa xa ôm quyền thi lễ, đối đãi người này còn tôn kính hơn so với đối đãi Hồ Yết Chi nhiều.
Cung Thiên Dịch càng cúi người hành lễ, cao giọng nói ra, "Cung Thiên Dịch bái kiến Ti An tiền bối. "
Hồ Yết Chi có chút lúng túng nhưng cũng không dám phát tác, bởi vì người đến không yếu hơn hơn yếu, là một trong ba đại thánh chủ của Đại Đạo Trận Môn Tinh Không thành, Dương Ti An.
Trong mắt Hồ Yết Chi thì sở dĩ Dương Ti An xen vào việc của người khác hiển nhiên là muốn vũ trụ cực mạch cùng Mênh Mông Thiết Tinh. Dương Ti An trong miệng nói xinh đẹp, thật ra tất cả đều là đánh rắm.
"Dương Ti An, chuyện này không có quan hệ gì với ngươi. " Coi như đáng nhau với Dương Ti An thì Hồ Yết Chi cũng tuyệt đối không lại để cho Dương Ti An mang Địch Cửu đi.
Vũ trụ cực mạch là thứ hắn phải có được, không có bất kỳ chỗ nào có thể thương lượng.
Dương Ti An thật giống như không có nghe được lời Hồ Yết Chi nói, chẳng qua là nhìn về phía Địch Cửu nói ra, "Vị đạo hữu này, nếu là có cái gì bất bình sự tình, ta ngược lại là có thể giúp ngươi làm chủ, nếu không thì đến động phủ của ta ở lại? Ta tin tưởng vẫn chưa có người nào dám đi nện chỗ ở của ta. " Địch Cửu cười nhạt một tiếng, "Đa tạ vị đạo hữu này, ta không có gì bất bình sự tình, tới nơi này sau cảm giác không sai, tất cả mọi người rất tốt, Hồ đạo hữu càng hữu hảo đến mức khiến cho ta ngoài ý muốn. Trên thực tế thì sâu trong nội tâm ta thật sự rất cảm kích Hồ đạo hữu. "
Dương Ti An khẽ giật mình, khi hắn nghĩ đến mình nói ra lời này, Địch Cửu sẽ nhanh chóng dựa sát vào hắn, không nghĩ tới lại nhận được một câu trả lời thuyết phục. Chẳng lẽ Địch Cửu không sợ chết? Hoặc là nói Địch Cửu không biết Hồ Yết Chi là người nào? Không sai nha, có lẽ Cung Thiên Dịch đã sớm nói cho Địch Cửu về Hồ Yết Chi làm người. Hồ Yết Chi ở đâu còn dám tiếp tục cho Dương Ti An cơ hội nói chuyện, hắn lập tức nói, "Địch Cửu, chuyện này là ta và ngươi chuyện giữa, nếu như ngươi đồng ý, chúng ta ly khai Tinh Không thành chậm rãi nói. "
Nếu như không có Dương Ti An, Tinh Không thành là nơi giải quyết tốt nhất, nhưng mà Dương Ti An ra mặt thì Tinh Không thành đã không cách nào mang đến sự bảo đảm cho hắn. Nếu Địch Cửu không muốn đi ra ngoài, vậy hắn chỉ có thể đập nồi dìm thuyền lập tức động thủ, tốt nhất là xuất kỳ bất ý nắm bắt Địch Cửu.
Địch Cửu nghi hoặc nhìn Hồ Yết Chi, "Ta và ngươi có chuyện gì? Nếu như ngươi cần ta cùng ngươi đi ra ngoài một chuyến cũng có thể, ta sẽ không đi không được gì lộ. . . . . . . . . . . . . . ."
Hồ Yết Chi tức giận vô cùng ngược lại cười, tiện tay cầm ra một cái giới chỉ đưa cho Địch Cửu, "Ngươi xem những thứ kia có đủ hay không. "
Địch Cửu tiếp nhận giới chỉ thần niệm phá vỡ đơn giản cấm chế, trông thấy một đống Luyện Đạo Kim, lập tức thu hồi giới chỉ cười nói, "Cũng tạm được miễn cưỡng đủ nha. "
Nói xong, Địch Cửu quay người nói với Vu Địch Nhất và Cung Thiên Dịch, "Nếu các ngươi nếu không ở chỗ này chờ ta thì tới luyện đạo vũ trụ trước đi, ta cùng Hồ Yết Chi đi ra ngoài trước đàm phán một chút. "
Cung Thiên Dịch không chút do dự liền ôm quyền, "Chúng ta đây đi trước, sau này còn gặp lại. "
Nói xong, hắn liếc mắt ra hiệu cho Vu Địch Nhất rồi quay người phóng về hướng luyện đạo vũ trụ.
Địch Cửu mang Hồ Yết Chi đi, đây là cơi hội đào tẩu duy nhất của bọn hắn.
"Chúng ta cũng đi thôi. " Địch Cửu nhìn Hồ Yết Chi rồi cười cười, sau đó nhanh chóng bước ra khỏi Tinh Không thành Trận Môn.
Cơ hồ là Địch Cửu vừa mới đi, Cung Thiên Dịch cùng Vu Địch Nhất đã bị hai người ngăn lại, "Trước khi Hồ thánh chủ trở về, các ngươi không cho phép ly khai một bước. "
"Ha ha, Cung con rùa đen, hôm nay ta xem ngươi đi như thế nào. " Sau lưng hai tên tu sĩ ngăn Cung Thiên Dịch có một giọng nói lanh lảnh truyền đến, đúng là nam tu khỉ ốm lúc trước mỉa mai Cung Thiên Dịch.
Sắc mặt Cung Thiên Dịch sắc mặt khó coi, hắn không chút do dự tế pháp bảo ra, lúc này không đánh, chờ sau khi Hồ Yết Chi không có cơ hội đánh đâu.
"Ồ, con rùa đen hôm nay vậy mà duỗi đầu ra, còn dám tế pháp bảo? " Nam tu khỉ ốm kinh ngạc kêu lên một tiếng, trong mắt tràn ngập sự khinh thường.
"Bính Thông Trù, hôm nay thằng này lỳ liền di chuyển thoáng một phát Địch huynh bằng hữu thử xem. " Thanh âm có chút khàn khàn, dáng người khôi ngô vậy mà không chênh lệch với Dương Ti An bao nhiêu.
Bính Thông Trù ngẩng đầu nhìn thấy người tới sau, sắc mặt lập tức tràn đầy nụ cười, "Thì ra là Ti Dạ huynh, cũng không phải là ta muốn động hai người bọn họ mà là Hồ thánh chủ muốn động. Đương nhiên, Ti huynh ra tay ngăn trở, ta tự nhiên là không có ý kiến. . . . . . . . . . . . ."
Bính Thông Trù nói ra Hồ Yết Chi thời điểm, theo bản năng nhớ tới Dương Ti An, hắn ngẩng đầu lại nhìn lúc, Dương Ti An sớm đã biến mất không thấy gì nữa, không biết khi nào thì đi. Bính Thông Trù lại là cười khan hai tiếng, tranh thủ thời gian lui ra phía sau lại nói.
Dương Ti An đã đi ra, hiển nhiên đuổi theo Hồ Yết Chi, chuyện này rất khó nói Hồ Yết Chi liền khẳng định thắng.
Mà Ti Dạ cũng là tu sĩ hắn không muốn đắc tội.
"Ti đạo hữu, ngươi đây là ý gì? " Hai gã ngăn tu sĩ Cung Thiên Dịch cùng Vu Địch Nhất nhìn chằm chằm vào Ti Dạ, lạnh giọng hỏi.
Ti Dạ bình tĩnh nói, "Động đến bằng hữu của Địch huynh chính là cừu nhân của ta. "
Hai tên tu sĩ cản đường dừng lại, Ti Dạ đã mang theo Cung Thiên Dịch cùng Vu Địch Nhất đi xa. Ti Dạ cũng không phải là kẻ yếu, đồng dạng là cường giả đỉnh cấp trong Đại Đạo Trận Môn Tinh Không thành, bọn hắn không đắc tội nổi. Hơn nữa, không cần phải bán mạng cho Hồ Yết Chi.
Trông thấy Ti Dạ đi xa, vài tên tu sĩ nhận thức Vu Địch Nhất đều là âm thầm kinh dị, bọn hắn rất rõ ràng ban đầu Ti Dạ đuổi giết Vu Địch Nhất rời đi. Không nghĩ tới Ti Dạ trở về chẳng những không có động thủ với Vu Địch Nhất mà còn ra tay bảo vệ hai người bọn họ, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. Trong lòng Vu Địch Nhất hiểu rõ hơn bất kỳ ai khác, có lẽ trong mắt người khác thì Ti Dạ đang báo đáp ân Địch Cửu ân không giết. Nhưng trong lòng của hắn biết rõ đây tuyệt đối không phải nguyên nhân chủ yếu, nguyên nhân chủ yếu là Ti Dạ được chứng kiến thực lực đáng sợ của Địch Cửu. Hiện tại Ti Dạ ra tay giúp hắn và Cung Thiên Dịch, rất có thể là cho rằng Hồ Yết Chi không làm gì được Địch Cửu.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
"Không cần đi nữa, ta khẳng định ở chỗ này không có bất kỳ người nào có thể tìm tới, coi như là Dương Ti An trong thời gian ngắn cũng tìm không thấy nơi đây. " Hồ Yết Chi ngăn phía trước Địch Cửu, Địch Cửu rất rõ ràng, một phương không gian này đã sớm bị một kiện pháp bảo hình lưới của Hồ Yết Ch bao lấy.
"Ngươi gan lắm, dám đụng đến đồ vật của ta, để cho ta nhìn xem ngươi có bao nhiêu năng lực. . . . . . .. . . . . . . .. . ." Hồ Yết Chi vừa nói chuyện vừa tế ra một bạch hoàn to lớn.
Địch Cửu cũng chẳng muốn nói nhảm, Thiên Sa Đao xoáy lên mênh mông vô biên đao màn, bắn thẳng về phía Hồ Yết Chi, "Ngươi nói nhảm quá nhiều, muốn đánh thì đánh đi. "
Hồ Yết Chi mỉa mai nở nụ cười, cự hoàn giống như mặt trời bị cắn mất trung tâm, tản mát ra ánh sáng chói mắt trực tiếp bao phủ xuống. Lỗ đen chính giữa thật giống như có thể thôn phệ hết thảy tánh mạng làm cho người ta cảm thấy tuyệt vọng.
Cùng một thời gian, pháp bảo hình lưới trói buộc một phương không gian này cũng bắt đầu co rút lại.
Thứ nhất là toàn lực ra tay bởi vì hắn quá lo lắng Dương Ti An. Vũ trụ cực mạch xuất hiện, Dương Ti An tuyệt đối sẽ không ở một bên xem náo nhiệt, hơn nữa nhất định chằm chằm vào cực mạch, cho nên hắn nhất định phải nhanh chóng bắt lấy Địch Cửu.
Chỉ là bởi vì muốn giữ lại Địch Cửu vũ trụ thế giới, hắn không cách nào hạ sát thủ.
Địch Cửu thật giống như không trông thấy trong hư không bao phủ xuống đến mạng lưới khổng lồ, vô biên đao màn đã là biến thành tầng tầng lớp lớp sóng đao cuốn tới.
Tam Trương Cơ kéo vô biên sát ý rền vang cuộn trào, đập vào mắt chỗ tất cả đều là cuồn cuộn sóng đao.
Hồ Yết Chi có chút nhíu mày, dưới lĩnh vực đại đạo của hắn và Hỗn Độn lưới trói buộc phía dưới, Địch Cửu lại vẫn có thể thi triển ra đao sóng thần thông, hơn nữa cái này thần thông tựa hồ không thấy yếu bớt, ngược lại càng lúc càng mạnh ?
Tại Địch Cửu đao thế sóng biển hình thành đệ ngũ đạo thời điểm, Hồ Yết Chi cảm thấy không đúng. Hắn Hỗn Độn mạng lưới chẳng những không có càng lúc càng nhanh co rút lại không gian, ngược lại là càng ngày càng chậm, tựa hồ bị một loại hắn chưa bao giờ được chứng kiến hoàn toàn mới không gian quy tắc ngăn trở.
Dùng Hồ Yết Chi ánh mắt, làm sao có thể không biết đây nhất định là quy tắc không gian do Địch Cửu xây dựng?
Sắc mặt Hồ Yết Chi thay đổi, hắn hiện tại mới biết được, Địch Cửu căn bản cũng không phải là chưa từng gặp qua các mặt của xã hội, nghé mới sinh không sợ cọp, mà bản thân chính là một đầu mãnh hổ, e là còn mạnh mẽ hơn so với hắn . . . . . . . .. . . . . .
Giờ phút này Hồ Yết Chi ở đâu còn lo lắng giữ lại mạng nhỏ của Địch Cửu? Cự hoàn phát ra tiếng vang rền trong hư không, gần như bỏ qua hết thảy quy tắc vũ trụ, nhanh chóng cuốn tới đỉnh đầu của Địch Cửu.
. .