. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .. .. . . . . . . . . . .. .
Từng đạo từng đạo sóng đao oanh trên cự hoàn sáng trắng, quy tắc không ngừng nổ vang trong tinh không, khí tức đạo vận tức thì bị oanh mất trật tự không chịu nổi.
Lần lượt có các lỗ đen xuất hiện nhưng mà trong những lỗ đen đều không có quy tắc, trông còn đáng sợ hơn cả Hỗn Độn.
Tuế Nguyệt Tam Trương Cơ xoáy lên sóng đao thứ nhất, tất cả đều bị cự hoàn ngăn lại. Thật giống như trong hư không vẽ một vòng tròn, sau đó bao bọc tất cả sóng đao vào bên trong. Vô cùng vô tận đao đạo sát thế bị tia sáng trắng quầng sáng vòng trở ra, lập tức liền biến mất ở giữa cự hoàn, sau đó vô tung vô ảnh.
Cho dù trông cự hoàn của đối phương có vẻ nhẹ nhõm nhốt chặt sáu sóng đao thế của hắn nhưng Địch Cửu rất rõ ràng, Hồ Yết Chi tuyệt đối vòng không ngăn được sóng đao thứ bảy, hắn thậm chí ngay cả Tuế Nguyệt Tứ Trương Cơ cũng không cần thi triển liền có thể tiêu diệt Hồ Yết Chi.
Khi sóng đao mấy ngàn vạn trượng không ngớt cuốn tới lần nữa, Hồ Yết Chi cảm nhận được áp lực tử vong càng lúc càng cường thịnh. Khi hắn ngăn trở đợt sóng đao thứ sáu xong, hắn khẳng định nếu như cứ tiếp tục như vậy thì hắn tuyệt đối không ngăn được sóng đao thứ bảy. Loại giao phong này trông có vẻ nhẹ nhõm nhưng bởi vì là pháp bảo của hắn.
Giờ phút này, lòng Hồ Yết Chi chìm đến đáy cốc, Địch Cửu Tuế Nguyệt Tam Trương Cơ xuất ra, khi đao thế cuồn cuộn đao thế giống như tinh hà vũ trụ cuốn tới thì hắn biết Địch Cửu có thực lực rất mạnh. Hiện tại sau sóng đao thứ sáu của Địch Cửu thì hắn đã rất rõ ràng, Địch Cửu không phải rất mạnh, mà là mạnh không hợp thói thường. Ít nhất, hắn hiện tại tuyệt đối không phải đối thủ của Địch Cửu.
Hắn hoài nghi hẳn là Địch Cửu bước vào bước thứ bảy, kém cỏi nhất cũng là đụng chạm đến bước thứ bảy, bằng không mà nói thì hắn không đến mức chật vật như thế, thậm chí không có sức hoàn thủ.
Hiện tại thần thông Thiên Đạo Hoàn của hắn đã hết đạo vận, không chỉ như thế, Hỗn Độn Võng của hắn cũng bị một loại quy tắc không gian hắn chưa bao giờ nhìn thấy qua trói buộc trong lĩnh vực của đối phương. Mà sóng đao của Địch Cửu hiển nhiên còn chưa có đình chỉ, chỉ cần sóng đao thứ bảy cuốn tới đây thì hẳn là hắn phải chết không thể nghi ngờ.
Sắc mặt Hồ Yết Chi tái nhợt, hắn biết mình nhất định phải có chỗ bỏ qua, hôm nay thật sự là đá trúng thiết bản.
Hồ Yết Chi vừa mới nghĩ tới đây, một loại sát ý cuồng bạo kinh khủng phô thiên cái địa ập đến, đè nén tinh thần của hắn, khiến hắn không ngừng run rẩy. Thần niệm phía dưới là sóng đao thế mênh mông vô biên, sóng đao thế đã vượt qua bảy trăm ngàn trượng nha? Nếu như bị loại này kinh khủng đao thế sóng biển che khuất, Hồ Yết Chi hắn có thủ đoạn gì nữa cũng chỉ có con đường chết.
Sự thật quả nhiên giống như hắn nghĩ, sóng đao thứ bảy nhanh tới.
Ngay lúc Địch Cửu muốn xem xem Hồ Yết Chi đối phó sóng đao thứ bảy của hắn như thế nào thì Hồ Yết Chi bỗng nhiên xông về pháp bảo Thiên Đạo Quyển của mình.
Địch Cửu nao nao, đây là muốn chết sao? Theo hắn dự đoán thì có lẽ Hồ Yết Chi có lẽ có thể miễn cưỡng ngăn hắn lại sóng đao thứ bảy, sau đó bỏ chạy. Lúc này hắn chỉ cần một mũi Tuế Nguyệt Trường Tiễn là có thể nhẹ nhõm tiêu diệt Hồ Yết Chi.
Thế nhưng là Hồ Yết Chi phóng tới cự hoàn kia là có ý gì? Đây là sợ chết không dứt khoát ư?
Bành! Hồ Yết Chi phóng tới cự hoàn đồng thời, bốn phía cự hoàn có vô số Đạo Tắc nổ ra, sau một khắc thì cự hoàn đã biến mất vô tung vô ảnh trong đạo tắc, tựa như dịch chuyển thời không.
Thật là lợi hại! Địch Cửu âm thầm sợ hãi thán phục, hắn gặp qua rất nhiều thủ đoạn bỏ chạy, như Hồ Yết Chi mượn nhờ pháp bảo của mình bỏ chạy, hơn nữa vô thanh vô tức không để lại nửa điểm dấu vết, hắn thật đúng là chưa từng nhìn thấy qua.
Cường giả loại này, hắn có thể chiến bại đối phương, muốn giết một cái đích thật là rất khó. Bất quá loại thủ đoạn này ở trước mặt hắn cũng chỉ có một lần thi triển cơ hội mà thôi.
Không có giết mất Hồ Yết Chi Địch Cửu cũng không thèm để ý, hắn khẳng định Hồ Yết Chi không dám lại hồi Tinh Không thành, chỉ cần tại Tinh Không thành trông thấy Hồ Yết Chi, hắn hội không chút lựa chọn tiếp tục động thủ. Lần thứ hai động thủ, hắn liền nhìn xem Hồ Yết Chi như thế nào trốn.
Địch Cửu lật tay, hỗn độn võng còn bị đại đạo quy tắc của hắn trói buộc trong hư không rơi xuống, bị Địch Cửu trực tiếp đưa vào trong thế giới của mình.
Cuối cùng cũng không phải tay không mà về, đã chiếm được một đồ vật.
Lấy Hỗn Độn Võng xong, ánh mắt Địch Cửu đã rơi vào một chỗ tinh không xa xa. Vừa rồi có một gia hỏa nấp ở đó, khi hắn suýt nữa tiêu diệt Hồ Yết Chi thì gia hỏa này liền bỏ chạy. Có lẽ Hồ Yết Chi nên cảm tạ gia hỏa ẩn nấp này, ít nhất cũng góp một phần công sức giúp hắn đào tẩu.
Địch Cửu không phát giác gia hỏa này là ai, nhưng xem ra rất có thể là Dương Ti An. Dương Ti An có thực lực không sai biệt với Hồ Yết Chi lắm, Hồ Yết Chi không phải là đối thủ của hắn, Dương Ti An cũng không chạy được tơi đâu.
. .. . . . . . . . . .
Địch Cửu lông tóc không tổn hao gì đi về Đại Đạo Trận Môn Tinh Không thành, người trông thấy hắn đều sợ ngây người.
Địch Cửu đi ra ngoài củng Hồ Yết Chi, hiện tại Địch Cửu vậy mà trở về, hơn nữa bình yên vô sự.
Ý là thế nào? Nếu như là Địch Cửu đào thoát khỏi sự đuổi giết của Hồ Yết Chi vậy hắn tuyệt đối không dám tùy tùy tiện tiện trở về thế này. Vậy chỉ còn có một khả năng, Hồ Yết Chi không phải đối thủ của Địch Cửu, cho dù khả năng này hầu như không tồn tại nhưng sự thật đang bày trước mặt.
Một gã tại đấu giá hội đi ra còn theo dõi qua Địch Cửu tu sĩ, đang cảm thấy Địch Cửu bước vào Tinh Không thành Trận Môn một khắc này mặt mũi trắng bệch, hắn tranh thủ thời gian cúi đầu xuống.
"...,. " Địch Cửu hai chữ này lại để cho tim hắn thiếu chút nữa nhảy ra khỏi cổ họng.
"Tiền bối. . . . . . . . . . .. ." Tên tu sĩ tranh thủ thời gian ngừng lại, khom người thi lễ với Địch Cửu. Mặc dù hắn đã là bước thứ sáu sơ kỳ nhưng vẫn không thể không gọi Địch Cửu tiền bối.
Địch Cửu mặc kệ gia hỏa này có theo dõi hắn hay không, thuận miệng hỏi, "Ta có hai bằng hữu ở chỗ này, thời điểm ta đi ra ngoài bọn hắn đi nơi nào? "
"Ti Dạ dẫn bọn hắn tới luyện đạo vũ trụ, ta nghĩ hẳn là đi tìm Luyện Đạo Kim. " Tên tu sĩ tranh thủ thời gian hồi đáp, hắn lo lắng Địch Cửu một lời không hợp sẽ ra tay với hắn.
"Cám ơn. " Địch Cửu nói xong, thần niệm không chút lựa chọn quét ngang đi ra ngoài. Khi hắn thần niệm quét đến Tinh Không thành quy tắc rõ ràng nhất, hoàn cảnh cũng là tốt nhất một mảnh địa phương thời điểm, lập tức lại hỏi,
"Vậy có một cái hồ độc lập, bên hồ còn có một rừng trường sinh trúc là động phủ của ai?"
Tên tu sĩ này lại là kính cẩn thi lễ, "Hồi tiền bối, đó là động phủ của Hồ Yết Chi. "
Bình thường bọn hắn cũng không dám trực tiếp xưng hô Hồ Yết Chi, một khi nói đến Hồ Yết Chi, cái kia đều là Hồ thánh chủ. Bây giờ đang ở Địch Cửu trước mặt, hắn ở đâu còn dám tên gì Hồ thánh chủ?
Động phủ của Hồ Yết Chi sao? Địch Cửu cười ha ha, nói một tiếng cám ơn rồi vừa sải bước đi xuyên qua hơn mười đầu nhỏ hẹp đường đi, tới bên ngoài động phủ của Hồ Yết Chi.
"Thật mạnh. " Tên tu sĩ bước thứ sáu bị Địch Cửu cản lại trong nội tâm giờ phút này mới buông lỏng xuống, lúc này mới phát hiện sau lưng lành lạnh, đã có thêm một tầng mồ hôi.
Tất cả tu sĩ chung quanh đều có chút rung động nhìn phương hướng mà Địch Cửu tiến đến, mọi người nhanh chóng tứ tán rời đi, không ai hỏi thăm Hồ Yết Chi đi nơi nào, cũng không có một người nào nói tới chuyện Địch Cửu.
Nhưng trong lòng hết thảy mọi người đều đã hiểu một sự kiện, Tinh Không thành ngoại trừ tam thánh chủ chỉ sợ lại thêm một cường giả đỉnh phong nữa. Không đúng, hẳn là ngoại trừ hai thánh chủ còn có thêm một tên cường giả mới này, e là thực lực còn phải ở trên hai thánh chủ.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .. . . . . . . . . . . . . . .. . . . . . . . . . .
Đi vào động phủ của Hồ Yết Chi, Địch Cửu không chút do sự mà hủy diệt hộ trận do Hồ Yết Chi thiết lập, ngay sau đó nhẹ nhõm bố trí hộ trận của mình.
Cái chỗ này tương lai là chỗ hắn bế quan, hộ trận tự nhiên phải bố trí thật tốt.
Chuẩn bị hết thảy thỏa đáng rồi, Địch Cửu hủy diệt tràng tu luyện cũ của Hồ Yết Chi, tự mình kiến tạo một cái phòng tu luyện mới.
Đây cũng không phải ghét bỏ Hồ Yết Chi, mà là đại đạo của hắn phù hợp thiên địa quy tắc, chỉ có tự mình xây dựng phòng tu luyện mới có thể càng thích ứng đạo thụ đạo vận lưu chuyển.
Cung Thiên Dịch cùng Vu Địch Nhất đi luyện đạo vũ trụ, Địch Cửu cũng không phải quá lo lắng, huống hồ còn có Ti Dạ hỗ trợ.
Hắn hiện tại hắn muốn làm một sự kiện, chính là cầm Khối Mênh Mông tinh thiết như tinh cầu trong luyện chế thành làm một chiếc Hỗn Độn phi thuyền to lớn. Tương lai hắn tiến vào hư không hoặc là Hỗn Độn cũng không cần phải nữa mượn nhờ Thiên Sa Đao hoặc là Khai Thiên bút phi hành.
Thiên Sa Đao cùng Khai Thiên bút đều là pháp bảo công kích, phi hành luôn thiếu khuyết một chút thoải mái, tốc độ cũng chênh lệch một ít. Về phần quy tắc độn thuật của hắn thì cũng không thể quanh năm thi triển quy tắc độn thuật nha, dù đại đạo của hắn có hùng hậu hơn nữa mà quanh năm thi triển quy tắc độn thuật đi chuyển cũng không thực tế.
Mênh Mông Thiết Tinh thì khác biệt, luyện chế ra pháp bảo phi hành có thể hành tẩu bên trong Hỗn Độn, tốc độ không có một pháp bảo nào có thể vượt qua.
Nếu là thủ đoạn của hắn tốt thì phi thuyền chế tạo từ Mênh Mông Thiết Tinh còn có khả năng tấn cấp Tạo hóa bảo vật trong tương.
Đại Đạo Trận Môn Tinh Không thành yên tĩnh không có ai quấy rầy, thích hợp nhất hắn luyện chế phi thuyền.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .