.
"Vì sao không có cơ hội? " Địch Cửu hỏi, ánh mắt của hắn rơi vào trên người Vu Địch Nhất chống chất vết thương, đầu tóc rối bời, hắn đoán chừng Vu Địch Nhất không đủ thực lực nên bị người ta bức trở về.
Vu Địch Nhất lại thở dài một tiếng, "Nơi đây một đường đi qua, toàn bộ là đều là kẻ muốn truy cầu cực hạn đại đạo chứng đạo. Thế nhưng là danh ngạch tiến vào đại đạo chi lộ có hạn, rất nhiều người chỉ có thể bị ngăn cản ngăn ở trên đường, chờ cơ hội kế tiếp xuất hiện. Từ xa xưa tới nay, chỗ đó thậm chí tạo thành một cái Tinh Không thành . . . . . . . . . . . .. .. "
"Có ý gì chứ? " Địch Cửu có chút nhíu mày, bản thân chứng đạo trên đại đạo chi lộ còn phải có danh ngạch gì? Chẳng lẽ còn có người khống chế đại đạo chi lộ sao?
Địch Cửu lập tức liền nhớ lại đã đến Sinh Tử Môn, không phải có người cố ý lưu lại Sinh Tử Môn đấy sao?
Vu Địch Nhất giải thích, "Đại đạo chi lộ này có chút giống với vũ trụ thê . . . . . . . .Địch huynh, ngươi nên biết vũ trụ thê đi? "
Địch Cửu gật gật đầu, hắn từng chứng kiến vũ trụ thê rồi cũng từng leo lên một lần.
Gặp Địch Cửu biết rõ vũ trụ bậc thang, Vu Địch Nhất tiếp tục nói, "Tu vi của chúng ta cũng không thể một mực dọc theo đại đạo chi lộ này, đi đến phần cuối rốt cuộc không cách nào tiến thêm. Bởi ở cuối đại đạo chi lộ có một loại đại đạo trận môn giống như Thiên Thủ Môn.
Chỉ có lấy tới đủ nhiều luyện đạo kim, mới có thể mở ra đại đạo Trận Môn, tiến vào truy cầu đại đạo chi lộ tầng thứ cao hơn. Ta nghe nói chỉ cần đi vào đại đạo Trận Môn, thì có một cái giàn giáo quy tắc tinh không đỉnh cấp, bên trên giàn giáo này, có thể hoàn thiện đại đạo đạo vận của mình, hơn nữa còn có thể đánh cho đạo cơ kiến cố khi tấn cấp kế tiếp. "
"Cái gì là luyện đạo kim? " Địch Cửu hỏi.
Vu Địch Nhất giải thích nói, "Luyện đạo kim là đồ vật trong tinh không mênh mông,do tinh không mênh mông cấp cao nhất rèn luyện ra, cùng loại. . . . . . . . . . . . . . ."
Vu Địch Nhất suy nghĩ kỹ một hồi bỗng nhiên nói ra, "Ngươi nên biết mênh mông thiết tinh a? "
"Biết rõ. " Địch Cửu hồi đáp, hắn đương nhiên biết rõ mênh mông thiết tinh, ban đầu ở Tạo Hóa sào Bạch Gia Sơn thời điểm hắn còn lấy một khối. Mênh mông thiết tinh có được linh tính, lúc trước dùng thực lực của hắn đều thiếu chút nữa để mênh mông thiết tinh bỏ chạy. Nếu không phải trên đường có người ra tay, tăng thêm quy tắc của hắn cường đại thì hắn chỉ có thể nhìn mênh mông thiết tinh biến mất.
Mênh mông thiết tinh có thể nói là bảo vật đỉnh cấp trân quý nhất trong tinh không mênh mông, Thiên Sa Đao của hắn cũng bởi vì có gia nhập thêm khối mênh mông thiết tinh lấy ở Bạch Gia Sơn, cuối cùng tấn cấp trở thành Tạo Hóa bảo vật. Hôm nay hắn Thiên Sa Đao có thể phá vỡ hư vô đều nhờ mênh mông thiết tinh mang đến.
"Mênh mông thiết tinh khó lấy được thế nào ngươi cũng biết, loại vật này gần như chỉ có thể ngộ nhưng không thể cầu. Nhưng là luyện đạo kim nhưng là bảo vật cap cấp hơn cả mênh mông thiết tinh, do quy tắc đại đạo cấp cao nhất nhiều lần cô đọng ra. So với mênh mông thiết tinh đến, luyện đạo kim trân quý hơn không biết bao nhiêu lần. " Vu Địch Nhất nói ra.
Tất nhiên Địch Cửu biết rõ mênh mông thiết tinh có bao nhiêu quý giá, lúc trước hắn ở Bạch Gia Sơn lấy được khối mênh mông thiết tinh kai, có không biết bao nhiêu cường giả ngấp nghé muốn cướp đoạt. Đổi thành hắn có tu vi thấp một chút thì khối mênh mông thiết tinh kia đã không có quan hệ gì với hắn rồi. Luyện đạo kim quý giá hơn mênh mông thiết tinh rất nhiều lần, vậy có rất khó được phải không? "Ý của ngươi là nói, đại đạo Trận Môn cần luyện đạo kim mới có thể mở ra? " Lòng Địch Cửu trầm xuống, đại đạo chi môn nếu như cần luyện đạo kim trân quý như thế mới có thể mở ra, vậy hắn chạy đi đâu tìm ra luyện đạo kim?
"Đúng, hoàn toàn chính xác cần luyện đạo kim. Luyện đạo kim tại vũ trụ chúng ta thì nghĩ cũng đừng nghĩ. Nhưng ở một phương mênh mông này thì luyện đạo kim cũng không phải rất khó được. . . . . . . . . . . . . . “
Địch Cửu không nhịn được đã cắt ngang lời Vu Địch Nhất, "Vì cái gì chứ? "
Vu Địch Nhất nói ra, "Ta đến đây thời gian cũng không dài, cũng không có thăm dò được vì sao cả, chỉ biết là ở phần cuối của đại đạo chi lộ, ngoại trừ đại đạo Trận Môn bên ngoài, còn có một phương luyện đạo vũ trụ. Tiến vào luyện đạo vũ trụ, có thể đạt được luyện đạo kim. Thời điểm ta vừa đạt được tin tức này còn mừng rỡ như điên. Bởi vì chỉ cần có thời gian, dù là tốn thêm nhiều thời gian cũng có thể kiếm đủ luyện đạo kim, bước vào đại đạo Trận Môn. . . . . ."
Nói đến đây, Vu Địch Nhất tự giễu lắc đầu, "Ta thật sự là quá ngây thơ rồi. "
"Là có người cướp đoạt luyện đạo kim, hay là không cho phép người khác tìm kiếm luyện đạo kim? " Địch Cửu hỏi.
"Cũng không phải. " Vu Địch Nhất trong mắt có chút cô đơn cùng bất đắc dĩ, "Đến địa phương đó, chủng tộc tranh đấu rất yếu, chỗ đó chỉ có thực lực mới có quyền nói chuyện. Thời điểm ta vừa tới còn không có cái gì, qua vài năm ta ý định cùng người khác cùng đi tìm kiếm luyện đạo kim, bởi vì không hiểu một ít quy củ, kết quả bị người uy hiếp, muốn in đại đạo lạc ấn trên người của ta. Một khi ta tìm kiếm luyện đạo kim đi nhất định phải mở thế giới vũ trụ của mình ra trước, sau đó giao nạp chín thành luyện đạo kim. "
Sau đó Vu Địch Nhất cũng không nói gì, Địch Cửu cũng đã hiểu ra hẳn là Vu Địch Nhất không cam lòng, chủ động trốn thoát. Với loại cường giả uy tín lâu năm như Vu Địch Nhất thì muốn chạy trốn mà nói, vẫn là có thể làm được.
"Có người tiến đến. " Địch Cửu không hỏi thăm Vu Địch Nhất chạy trốn như thế nào ngược lại nhìn về phía xa xa.
Vu Địch Nhất biến sắc, mấy hơi thở về sau có một gã nam tu dáng người khôi ngô liền xuất hiện ở bên ngoài hộ trận của phi thuyền.
Vừa nhìn thấy khí tức hỏa đạo lưu chuyển quanh thân gia hỏa này thì Địch Cửu đã biết rõ lúc trước Vu Địch Nhất bị gia hỏa này gây thương tích.
"Ha ha, còn có một đồng bạn . . . . . . . . . ." Tên nam tu khôi ngô này trông thấy hộ trận phi thuyền của Địch Cửu đang mở ra thì hắn thậm chí không nói thêm gì, trực tiếp nhảy lên trên phi thuyền của Địch Cửu.
"Thằng này gan nha, vậy mà dám leo lên phi thuyền của ta. " Địch Cửu lạnh nhạt nói ra, hắn ngay cả hộ trận của phi thuyền cũng lười khởi động.
"Dọa dọa người khác nha, nếu như ta không nhìn lầm thì có lẽ ngươi ngay cả bước thứ năm cũng không có tiến vào. " Nam tu nam tu khôi ngô cười ha ha, giọng điệu tràn ngập sự khinh thường.
Hắn không phải quá chắc chắn nhưng mượn nhờ kinh nghiệm của bản thân, hắn thấy Địch Cửu không bước vào bước thứ năm.
Lui một bước mà nói, coi như Địch Cửu có bước vào bước thứ năm thì như thế nào, trong mắt hắn vẫn là con sâu cái kiến. Không chỉ nói bước thứ năm, cho dù là bước thứ sáu, chỉ cần là mới vừa tới đến cái chỗ này, đều không đủ nhìn hắn. Chính là bởi vì như vậy, hắn mới dám đi vào phi thuyền của Địch Cửu.
Thực lực chênh lệch đến một cấp độ nhất định thì cần gì phải e ngại nữa chứ.
Vu Địch Nhất theo bản năng nhìn thoáng qua Địch Cửu, hắn biết rõ thực lực của Địch Cửu, nếu như nói Địch Cửu không bước vào bước thứ năm, hắn thật sự không tin tưởng lắm. Thế nhưng là Vu Địch Nhất rất rõ ràng tên nam tu vừa đến mạnh bao nhiêu, chính là Bái Tuyển Tiêu cùng Tán Ô ở trước mặt hắn cũng không đủ dùng. Không phải nói Bái Tuyển Tiêu và Tán Ô không được mà là bởi vì đối phương đã bồi hồi ở đại đạo Trận Môn Tinh Không thành không biết bao nhiêu năm rồi, thực lực đã sớm ở xếp àng vào trên nhất tầng nhóm người kia.
Tu sĩ ở bên ngoài đại đạo Trận Môn, chỉ cần trải qua một thời gian nhất định thì thực lực đều được cô đọng, sau đó mạnh mẽ tăng lên.
"Ngươi chính là bước thứ tư, còn không lọt vào trong mắt của ta, nhưng mà hiện tại ta cần nhân thủ, tiện nghi ngươi rồi, tróc bong một tia hồn phách đi, để cho ta lạc ấn khí tức. " Nam tu khôi ngô quét mắt nhìn Địch Cửu rồi chuyển ánh mắt sang trên người Vu Địch Nhất, "Ngươi để cho ta cảm thấy cực kỳ không thoải mái, ngươi biết ngươi lãng phí biết bao nhiêu thời gian của ta ư . . . . . . . . . . . "
Địch Cửu căn bản cũng không chờ đối phương nói cho hết lời, một quyền liền oanh về phía nam tu có vóc người khôi ngô này.
"Ngươi muốn chết . . . . . . . . . . . . . . . .. " Trông thấy Địch Cửu cũng dám động thủ với mình, nam tu khôi ngô bừng lửa giận. Hắn tu luyện hỏa đạo, nóng nảy hơn tu sĩ bình thường rất nhiều. Hôm nay tâm tình cũng không tệ lắm, không trực tiếp động thủ thì thôi, một con sâu cái kiến ngược lại dám động thủ trước với hắn, đây quả thực là lật trời.
Địch Cửu oanh ra một quyền, hắn hầu như không có nửa điểm suy tính đồng dạng tung một quyền về phía Địch Cửu.
Nếu như hắn không cho Địch Cửu biết rõ khi dưới hỏa diễm của hắn sẽ phải hối hận thế nào thì hắn lăn lộn ở đại đạo Trận Môn Tinh Không thành nhiều năm như vậy chỉ là uổng phí mà thôi.
Một quyền của nam tử khôi ngô xoáy lên đạo vận kinh khủng, chỉ với uy thế khi xuất thủ đã muốn biến Địch Cửu và phi thuyền dưới chân hắn thành mảnh vụn.
Vu Địch Nhất có chút ngây người, hắn đứng ở bên cạnh Địch Cửu, rõ ràng cảm nhận được uy thế từ một quyền của nam tử khôi ngô mạnh biết bao nhiêu, có thể hắn hết lần này tới lần khác không có cảm nhận được bất kỳ uy hiếp sinh tử gì, đây là . . . . . . . . Thời điểm Vu Địch Nhất còn đang suy nghĩ thì nam tu khôi ngô đột nhiên biến sắc, hắn trước tiên liền cảm nhận được không gian quy tắc biến hóa. Thời điểm một quyền này của hắn oanh ra thì nắm tay bọc lấy thần thông hỏa diễm cuồng nộ của hắn, một quyền này giống như bị nước giội tắt. Không chỉ cảm nhận được một quyền này cực kỳ khó khăn, nhưng mà hắn cũng cảm nhận được áp lực từ khí tức đạo vận.
Đây là quy tắc không gian vũ trụ cấp cao nhất, trong thời gian thật ngắn liền nghiền áp hết thảy lĩnh vực đại đạo đạo vận, sau đó biến một phương không gian của mình hóa thành một tiểju vũ trụ, đây là cảm ngộ đối với tất cả cảm ngộ về quy tắc đại đạo phải rất cường đại? Bất kể đối phương là không phải bước thứ tư hay loại thực lực này cũng không phải mình có thể chống lại.
Nam tử khôi ngô hiểu rõ đạo lý này thì ở đâu vẫn còn ý thể diện đối một quyền cùng với Địch Cửu, đạo vận điên cuồng thiêu đốt, cả người cũng điên cuồng lui hướng về phía hộ trận bên ngoài phi thuyền. Dù bị Địch Cửu oanh một quyền, hắn cũng muốn đi trước lại nói.
Chẳng qua là hắn cảm nhận rõ ràng độn thuật rất nhanh, giờ khắc này hắn cảm thấy mình giống như một con ốc sên vậy, tốc độ di động chẳng những không nhanh mà càng ngày càng chậm.
Bên tai truyền đến âm thanh Địch Cửu lạnh nhạt, "Tùy tùy tiện tiện tới thuyền của ta, cũng muốn tùy tùy tiện tiện đi ư? Ăn một quyền trước đi. . . . . . . .. . . . . . "
Lời còn chưa dứt, lĩnh vực của nam tu khôi ngô vốn bị Địch Cửu áp chế đến cực kỳ bạc nhược yếu kém đã nứt ra, sau đó một quyền giống như Thiết Phong oanh xuống.
Bành, răng rắc. . . . . . . . . .
Đạo vận quyền đạo oanh trên người nam tu khôi ngô, tất cả cốt cách quanh nam tu khôi ngô đều vỡ vụn, phát ra tiếng vang răng rắc không ngớt.
. . . .