Thế giới thứ chín

Chương 1629: Đại Đạo chi tranh




. . . . . . . . . . .

Sinh Tử đạo vận va chạm vào đạo thụ, thật giống như như giòi trong xương lập tức thẩm thấu vào trong.

Địch Cửu cảm nhận được đạo vận bên ngoài đạo thụ lưu chuyển nhanh chóng hơn, Địch Cửu lập tức biết ngay Sinh Tử đạo vận vậy mà đang tróc bong căn cơ của đạo thụ đại đạo.

Rất hiển nhiên Sinh Tử đạo vận thẩm thấu vào có linh tính, chỉ sợ người lưu lại sinh tử đại đạo đạo vận định tróc bong hết thảy đạo vận của tu sĩ nhân tộc tiến vào Sinh Tử Môn.

Nhưng mà đạo thụ của hắn có ba đại đạo đạo cơ, muốn tróc bong cũng không có dễ dàng như vậy.

Địch Cửu không chút lựa chọn tại đại đạo chu thiên bên trong thẩm thấu tiến sinh cơ của mình tiến vào, đạo thụ vốn đang bị Sinh Tử đạo vận thẩm thấu đuọc sinh cơ của Địch Cửu tiến vào, ba chi đại đạo đạo vận càng nở to ra hơn, mạnh mẽ hơn, tuy còn không đến mức nghiền ép sinh tử đạo vận đang thẩm thấu vào nhưng cũng không bị Sinh Tử đạo vận thẩm thấu thêm nữa.

Bên trên đạo thụ có ba đạo đại đạo đạo vận lưu chuyển không ngừng dưới sự thôi thúc của sinh cơ tràn ngập từ Địch Cửu, thời gian dần trôi qua bắt đầu thẩm thấu tiến vào bên trong sinh tử đại đạo đạo vận. Chẳng qua là dùng một tốc độ rất chậm, Địch Cửu bởi vì không ngừng sử dụng sinh cơ cho nên thân thể cũng bắt đầu trở nên khô héo.

Nếu như không phải là ba đạo đại đạo khí tức đã bắt đầu áp chế Sinh Tử đạo vận kia thì Địch Cửu đã sớm trực tiếp chém đứt sinh tử đại đạo đang bám vào bên trên đạo thụ rồi trực tiếp bỏ chạy mất.

Hiện tại hắn có ba đạo đại đạo khí tức có thể thời gian dần qua áp chế thẩm thấu vào Sinh Tử đạo vận, Địch Cửu tự nhiên sẽ không cần phải chạy. Chỉ cần hắn có thể kiên trì. sớm hay muộn cũng trấn áp được Sinh Tử đạo vận, sau đó hóa sinh tử đại đạo trở thành một đại đạo chi nhánh bên trên đạo thụ của chính mình.

Thời gian thời gian dần trôi qua, hiển nhiên Địch Cửu vẫn xem thường sự đáng sợ của Sinh Tử đạo vận hoặc là nói sinh tử đạo vận bên trong Sinh Tử Môn thật sự đáng sợ. Giờ phút này sinh cơ của hắn liên tục không ngừng bị chu thiên vận chuyển mang đi, tóc dần dần xám trắng rồi biến thành một màu trắng phau, cả người đều tản mát ra khí tức tử vong.

Địch Cửu rất rõ ràng, chỉ cần kéo dài thêm một thời gian ngắn nữa, dù hắn muốn chém rụng Sinh Tử đạo vận cũng không cách nào làm. Trên thực tế, dù là hiện tại hắn cũng không cách nào tùy tùy tiện tiện chém rụng sinh tử đại đạo đạo vận đã thẩm thấu tiến vào đại đạo chu thiên của hắn.

Điều duy nhất để cho Địch Cửu còn kiên trì chính là ba đạo đạo vận của hắn vẫn còn chiếm thế thượng phong như cũ, hơn nữa ưu thế càng lúc càng lớn.

Đồng thời Địch Cửu cũng hiểu ra, loại cảm giác ưu thế càng lúc càng lớn rất có thể là một loại ảo giác, một khi hắn không kiên trì nổi, dù là hắn lấy được ưu thế lớn hơn nữa cũng sẽ đột nhiên tan vỡ, đạo thụ cùng ba đạo đại đạo đạo cơ đều sẽ bị Sinh Tử đạo vận cuốn đi, hóa thành đại đạo chi nhánh của người khác.

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Tán Ô, Bái Tuyển Tiêu cùng Văn Mạc Khuynh Vũ, ba tên cường giả bước thứ sáu vừa tiến vào Sinh Tử Môn lập tức hiểu ra bọn hắn quá coi thường Sinh Tử Môn.

Cho dù là bọn họ dùng hai tu sĩ nhân tộc bước thứ năm hiến tế cho Sinh Tử Môn nhưng vẫn còn thiếu rất nhiều.

Dựa theo đạo vận sinh tử mênh mông bên trong Sinh Tử Môn xâm nhập cơ thể thì bọn hắn phải xuyên qua Sinh Tử Môn, chỉ sợ ít nhất cần hiến tế một tên tu sĩ nhân tộc bước thứ sáu.

Sinh Tử Môn không có đường lui, nếu như vào được vậy cũng chỉ có thể tiếp tục tiến lên thôi.

Lúc này, dù là Tán Ô và Bái Tuyển Tiêu hay Văn Mạc Khuynh Vũ đều điên cuồng chạy trốn, bọn hắn chỉ hy vọng khi còn có thể hành tẩu,trước khi bị đại đạo đạo cơ chưa bị Sinh Tử Môn tróc bong thì có thể lao ra Sinh Tử Môn.

Cho dù cũng biết cơ hội này cực kỳ bé nhỏ thế nhưng bọn hắn không có đường lui nào.

Nếu như nói ba người Tán Ô vẫn còn có thể lựa chọn điên cuồng chạy trốn vậy thì Kinh Vạn Ảnh và Hồng Lâm lão tổ, Vu Địch Nhất chính là không hề có lựa chọn nào, chỉ có thể dốc sức liều mạng thiêu đốt máu huyết cùng thọ nguyên chạy theo phía sau.

Giờ phút này bọn hắn mới hiểu được, muốn mượn nhờ máu huyết nhân tộc huyết tế Sinh Tử Môn, sau đó xuyên qua Sinh Tử Môn là ý tưởng ấu trĩ đến cỡ nào.

"Tán Ô, nếu như không phải ngươi không quả quyết, lần này chúng ta sẽ không lâm vào loại cục diện bị động như thế này. "

Bái Tuyển Tiêu rất là khó chịu lên tiếng.

Nếu không phải Tán Ô thì ba người bọn hắn có mười phần nắm chắc tiêu diệt Địch Cửu. Thực lực của Địch Cửu tương đương với bước thứ sáu tuyệt đối có thể huyết tế Sinh Tử Môn, để cho bọn họ bình yên thông qua.

Tán Ô trầm mặc không nói, một hồi lâu mới lên tiếng, "Lần này đúng thật là lỗi của ta, ta không nên ngấp nghé những thứ đồ vật tạm thời vô dụng kia . . .. . . . .. . . . .. . . . . . . .. . . . ."

Bất kể là Bái Tuyển Tiêu hay Văn Mạc Khuynh Vũ đều rất rõ ràng Tán Ô ngấp nghé chính là cái gì, đó là đại đạo hoàn mỹ của Địch Cửu. Đại đạo của Địch Cửu tuyệt đối hoàn mỹ nhất, đã vượt qua ba người bọn hắn.

Bằng không mà nói, không cách nào đối kháng một trảo của Bái Tuyển Tiêu, hơn nữa Địch Cửu tung một quyền mang đến cho người ta cảm giác như hoàn toàn hòa vào trong quy tắc không gian của thiên địa

Cảm nhận được Sinh Tử đạo vận thẩm thấu càng ngày càng lớn mạnh, Bái Tuyển Tiêu nhịn không được nói,

"Văn Mạc Khinh Vũ đạo hữu, có phải trong thế giới của ngươi còn có một tu sĩ nhân tộc bước thứ năm hay không? "

Văn Mạc Khuynh Vũ còn chưa kịp trả lời thì toàn thân mấy người đều bị chấn động, Tán Ô khiếp sợ ngẩng đầu nhìn xa xa, thì thào nói ra, "Chuyện gì xảy ra? "

Chẳng những là Tán Ô, Bái Tuyển Tiêu cùng Văn Mạc Khuynh Vũ cũng đều là có chút khiếp sợ nhìn phía xa. Bởi vì sinh tử đạo vận áp lên bọn họ, thậm chí muốn xóa bỏ bọn họ bỗng nhiên yếu bớt, hơn nữa còn càng ngày càng yếu.

Văn Mạc Khuynh Vũ lạnh lùng lên tiếng, "Bất kể là chuyện gì xảy ra, ta cảm thấy chúng ta có lẽ nên nhanh chóng hơn một chút đi, bằng không mà nói, cuối cùng sẽ vẫn lạc bên trong Sinh Tử Môn. “

Không cần Văn Mạc Khuynh Vũ nhắc nhở, Tán Ô và Bái Tuyển Tiêu đều nhanh chóng trốn nhanh chóng. Khí tức của sinh tử đại đạo nghiền ép bỗng nhiên yếu bớt, ba người chợt cảm thấy nhẹ nhàng, tự nhiên phải càng lúc càng nhanh rồi.

Nhưng mà Vu Địch Nhất, Kinh Vạn Ảnh cùng Hồng Lâm lão tổ theo phía sau lại nhẹ nhõm hơn rất nhiều, vốn đã chuẩn bị tâm lý vẫn lạc nhưng hiện tại lại nhẹ cả người, cả ba nào có thể bỏ qua loại cơ hội này, điên cuồng phóng thật nhanh về phía trước.

Mấy ngày trôi qua, Tán Ô đi tuốt ở đàng trước bỗng nhiên bước chân dừng lại, thậm chí ngừng lại.

"Chuyện gì xảy ra?" Trông thấy Tán Ô dừng lại, Bái Tuyển Tiêu cùng Văn Mạc Khuynh Vũ cũng đều theo bản năng ngừng lại.

Tán Ô ngây người chỉ vào một bóng dáng như cây gỗ khô ở phía xa xa rồi nói,

"Có phải là Địch Cửu hay không? "

Bái Tuyển Tiêu cùng Văn Mạc Khuynh Vũ đồng thời nhìn thấy Địch Cửu, giờ phút này thay vì nói Địch Cửu hay là một người, không bằng nói là một đoạn cây gỗ khô queo.

Trên người Địch Cửu không có nửa điểm sinh cơ khí tức, cả người đều mang theo một loại khí tức tử vong màu xám trắng. Xung quanh hắn là sinh tử đạo vận vô cùng vô tận đang không ngừng thẩm thấu tiến vào thân thể Địch Cửu.

"Ta hiểu được. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . " Văn Mạc Khuynh Vũ có chút run rẩy nói, nàng biết rõ Địch Cửu gặp phải chuyện gì.

"Khó trách chúng ta cảm giác được Sinh Tử đạo vận yếu bớt, nhẹ nhõm một mảng lớn, nguyên lai là có chuyện như vậy. " Tán Ô cũng là cảm thán một tiếng nói ra.

Lúc này bọn hắn đều rất rõ ràng, phần lớn sinh tử đạo vận trong Sinh Tử Môn đã bị Địch Cửu xoắn tới, nhưng đang nghiền ép tróc đại đạo và sinh cơ của Địch Cửu.

Bởi vì Địch Cửu cuốn đi hầu như chín thành sinh tử đại đạo đạo vận cho nên bọn hắn mới nhẹ nhõm.

Văn Mạc Khuynh Vũ theo bản năng bước về phía Địch Cửu hai bước, Tán Ô quát lạnh một tiếng, "Ngươi không muốn sống nữa sao . .. . . . . .. . . .. . . .. . . . . . . . . "

Văn Mạc Khuynh Vũ dừng bước, nàng minh bạch Tán Ô ý tứ. Sinh tử đạo vận trong Sinh Tử Môn đang tróc bong đồng hóa đại đạo và sinh cơ của Địch Cửu, một khi nàng một khi tới gầm sẽ có thể bị cuốn vào đi vào, sau đó trở thành Địch Cửu kế tiếp, bị Sinh Tử Môn tróc bong đại đạo cùng sinh cơ.

"Đi. " Bái Tuyển Tiêu nói một chữ sau, càng tăng thêm tốc độ tiến về phía trước. Nếu không bắt lấy loại này cơ hội tốt thế này thì đầu óc không đủ dùng rồi. Chuyện này ngang bằng với Địch Cửu chủ động huyết tế Sinh Tử Môn, sau đó mở đường cho bọn hắn.

Ba người Bái Tuyển Tiêu đi khỏi nơi đây hơn một ngày thì ba người Vu Địch Nhất mới tới nơi này lần nữa.

Kinh Vạn Ảnh cùng Hồng Lâm lão tổ trông thấy Địch Cửu, ngay cả ngừng đều không có ngừng nhanh chóng trốn đi. Vu Địch Nhất thì ngừng lại, nhìn Địch Cửu một hồi lâu, lúc này mới liền ôm quyền nói ra, "Địch huynh, năng lực ta có hạn, không giúp được ngươi . . . . . . . . . . . . . . . . .."

Sau khi nói xong, thân hình cũng là lóe lên, biến mất ở phía xa.

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .. . . . . . . . . . .. . . . .. . . . .. . . . . .. . . .

. . . . . . .. . . . .. . . .. .. . .. . . . . . . . .. . . . . . . .. . . . . .. .. . . . . .. . . . . .

Địch Cửu rất rõ ràng, hiện tại hắn đã đến thời điểm mấu chốt nhất, sinh cơ sắp hao tổn hết. Hoặc là nói nếu như không nhờ có Kiến Mộc thì sinh cơ đã sớm biến mất hầu như không còn. Hiện tại Kiến Mộc đều sắp héo rũ, không chỉ nói chính hắn. Nhưng Địch Cửu minh bạch sinh tử đạo vận trong Sinh Tử Môn cũng biến thành nỏ mạnh hết đà, chỉ cần hắn kiên trì nữa một thời gian thì hắn sẽ hoàn toàn nghiền ép Sinh Tử đạo vận, sau đó tróc bong đại đạo hóa thành đại đạo chi nhánh trên đạo thụ của mình.