Thế giới thứ chín

Chương 1623: Bước thứ bảy, Thánh Nhân nha...




-----

Thời điểm Địch Cửu bố trí đại trận bên ngoài Thiên Thủ Bán Hà thì Vấn Đạo Tháp bên ngoài Vạn Tộc Thánh Thành đã nổi danh.

Vấn Đạo Tháp là một kiện pháp bảo Vấn Đạo thật sự chứ không chỉ một kiện công cụ so tài.

Tu sĩ đi vào chẳng những có thể dùng tự vấn lương tâm, còn có thể tự vấn đại đạo của mình, thậm chí ở trong Vấn Đạo Tháp còn cảm thụ đại đạo của mình thiếu thốn, từ đó hoàn thiện đại đạo của mình, tiến thêm một bước.

Rất nhiều tu sĩ bởi vậy mà quên tiếp tục leo lên, kết quả dạo chơi ở một tầng trong thời gian quá dài, bị trực tiếp truyền tống đi ra, dẫn đến đạt được quá thấp.

Những tu sĩ không cẩn thận bị truyền tống đi ra tu sĩ tự nhiên sẽ không như vậy bỏ qua, bọn hắn nhao nhao tiến vào Vấn Đạo Tháp lần nữa, đều muốn lại tiến thêm một. Nhưng dù thực lực mạnh bao nhiêu thì chỉ cần đi vào một lần hoặc chỉ cần tu vi vượt qua bước thứ ba thì đều bị Vấn Đạo Tháp ngăn trở ở bên ngoài.

Một ít tu sĩ thiên tài từ các tiểu tộc bắt đầu xuất hiện, rất nhiều tiểu tộc chưa bao giờ tiến vào Thiên Thủ Môn giờ phút này đều kích động phát run.

Cùng một thời gian, tin tức Vấn Đạo Tháp tuyển chọn danh ngạch tiến vào Thiên Thủ Môn đã truyền khắp hầu như tất cả nơi có bóng dáng tu sĩ.

Rất nhiều tu sĩ không kịp chạy tới đều là hối hận thiếu chút nữa muốn điên rồi, những tu sĩ tới kịp đều là không muốn sống chạy tới Vạn Tộc Thánh Thành. Bỏ lỡ cơ hội này thì hối hận cả đời.

Ai mà chưa từng nghe tới Thiên Thủ Môn chứ? Đối với tu sĩ tiểu tộc bình thường, thậm chí đại tộc biên giới mà nói thì chỉ có thể xem như truyền thuyết mà thôi. Hiện tai5 chỉ cần có thực lực, truyền thuyết có thể rơi vào trên người mình, có thể không kích động ư?

Mấy trăm vạn tu sĩ tập trung ở Vạn Tộc Thánh Thành, đã xem như rất nhiều. Bởi vì thủ đoạn tuyển chọn của Địch Cửu mà trong thời gian ba ngày đã có mấy ngàn vạn tu sĩ tuôn về phía Vạn Tộc Thánh Thành, bọn họ chỉ cầu có được một trong hơn tám trăm danh ngạch này mà thôi.

Khải Hoang Nhân Giới gần như đều là tu sĩ bước thứ ba, thậm chí bước thứ hai cũng tới đã đến Vạn Tộc Thánh Thành để leo lên Vấn Đạo Tháp.

Ba ngày trôi qua rất nhanh, tu sĩ trong Vấn Đạo Tháp đều bị truyền tống ra ngoài, danh ngạch trên bảnh lớn bên ngoài Vấn Đạo Tháp cũng đã được cố định.

Trong tám trăm ba mươi tên tu sĩ nhận được danh ngạch thì thần tộc chiếm nhiều nhất với tổng cộng gần một trăm tên. Ngoại trừ Thần tộc thì còn có Hồng Lâm Tộc, Vân Tộc, Huyết tộc cùng những đại tộc khác, đều là người đứng đầu trong danh sách.

Nhân tộc đã lấy được ba mươi mốt cái danh ngạch, tuy nhiên đạt được danh ngạch thì được nhưng mà xem bài danh thì lại không đủ nhìn, trên cơ bản đều là 800 tên đến 400 tên tầm đó.

Nhân tộc có thể đạt được nhiều danh ngạch như vậy đó là bởi vì có tu sĩ nhân tộc từ Khải Hoang Nhân Giới tới, hầu như đều là chủ chiến lực. Nhân tộc cũng không có mấy tu sĩ bước thứ tư, một khi gặp phải tồn tại cường đại, chỉ có thể dùng mạng của tu sĩ bước thứ ba chồng chất. Kéo dài trường kì dẫn đến rất nhiều tu sĩ bước thứ ba cường đại.

Toàn bộ Vạn Tộc Thánh Thành vẫn một mảnh vui mừng, so về nhân tộc đến, còn có thêm mấy tiểu tộc mà hầu như cho tới bây giờ đều không có thò đầu ra, lần này cũng lấy được một hai cái danh ngạch.

Đừng nhìn danh ngạch rất ít nhưng đối những tiểu tộc đó mà nói là một cái cơ hội ngàn năm một thuở.

Chỉ cần có một cường giả đứng lên thì chủng tộc có cơ hội sừng sững đứng lên, ít nhất có thể sinh tồn trong phương vũ trụ này.

"Bởi vì Thiên Thủ Môn sắp mở ra, tu sĩ vốn nhận lấy ngọc bài tiến vào từ Nhân Tộc Giác sẽ trực tiếp dời bước đến bên ngoài Thiên Thủ Bán Hà. Tắm trăm ba mươi tu sĩ bài danh trên bảng cũng có thể đi nhận lấy ngọc bài tiến vào Thiên Thủ Môn thuộc về mình. Mời mọi người nhớ kỹ, tất cả tiến ngọc bài tiền vào Thiên Thủ Môn ngọc bài đều không thể trao đổi, cũng không thể qua tay bán ra. Nếu không thì tự gánh lấy hậu quả. "Sau khi vào Vấn Đạo Tháp bị quan bế, Hợi Y là người thứ nhất ra ngoài, hán lớn tiếng nói.

Dựa theo ý tưởng vốn có của Địch Cửu thì vì gia tăng uy vọng của nhân tộc, những tu sĩ đạt được danh ngạch tiến vào Vấn Đạo Tháp đều phải tới Nhân Tộc Giác để nhận lấy ngọc bài.

Sau khi Địch Cửu bố trí xong đại trận ở bên ngoài Thiên Thủ Môn thì hắn lại trực tiếp cải biến chủ ý.

Hiện tại hắn ở chỗ này, mọi người đến Nhân Tộc Giác nhận lấy ngọc bài đúng là tăng cường uy ọng của nhân tộc.

Một khi hắn rời khỏi nơi đây thì loại hành vi này chính là gia tăng áp lực cho nhân tộc.

Sau khi nghe Hợi Y nói, dù có đạt được thứ tự hay không có đạt được thứ tự đều là chen chúc xông về Thiên Thủ Bán Hà.

Dựa theo thời gian, Thiên Thủ Môn cũng sắp mở ra.

. . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . .

Thiên Thủ Bán Hà sớm đã biến mất rồi, thay vào đó là một quảng trường thật lớn, cuối quảng trường có một mâm tròn hình song ngư, bên trên mâm tròn bên trên đạo vận lưu chuyển, đúng là cửa vào mà Địch Cửu bố trí không lâu.

Một ít kẻ đến sau, đặc biệt là tiểu tu sĩ đến từ tiểu tộc vắng vẻ, tuy bọn hắn đã lấy được danh ngạch nhưng tâm thần có chút bất định. Bọn họ là đã lấy được thứ tự thế nhưng ngoại trừ có một cái tên trên bảng bên ngoài Vấn Đạo Tháp thì không cón tin tức khác.

Hơn nữa tên trên bảng cũng nhanh chóng biến mất không thấy, đây là giải thích nếu như cường giả khống chế danh ngạch nói ngươi không có danh ngạch không tồn tại, vậy cũng chỉ có thể cam chịu số phận.

Liêm Nhan Hạo chính là một người nghĩ như vậy, hắn tiến vào Vấn Đạo Tháp đã lấy được hạng thứ ba trăm hai mươi mốt.

Nói thật thì thứ hạng này xem như cao rồi, với tư cách đến từ một tiểu tộc nhỏ bé như Khải Sinh Tộc, không chỉ là ba trăm hai mươi mốt, chỉ cần đặt tới tám trăm thì đó cũng một chuyện đáng mừng.

Nghe Hợi Y nói xong, hắn gần như muốn trước tiên phóng tới Thiên Thủ Bán Hà.

Nhưng mà hắn vừa mới lao ra khỏi quảng trường bên ngoài Vạn Tộc Thánh Thành đã bị hai người ngăn cản. Sắc mặt hai người đều đen kịt, trông thật giống như đổ ra từ một cái khuôn nào đó. Nhưng Liêm Nhan Hạo vẫn cảm giác được một người trong đó hẳn là bước thứ tư.

"Ngươi gọi Liêm Nhan Hạo? " Nói chuyện chính là một tên tu sĩ mặt đen bước thứ tư.

Liêm Nhan Hạo cảm kích ôm quyền, "Đúng là Liêm Nhan Hạo, bái kiến hai vị đạo hữu. "

Tu sĩ nói chuyện gật gật đầu, "Ngươi là Khải Sinh Tộc a, hai huynh đệ của ta đều đến từ Hàn Nguyệt tộc. "

Nghe được Hàn Nguyệt tộc, Liêm Nhan Hạo cảm thấy sống lưng lạnh toát. So với Hàn Nguyệt tộc thì Khải Sinh Tộc chính là một chủng tộc cực kỳ nhỏ bé. Cường giả đứng đầu Hàn Nguyệt tộc là Chấp Tả Lăng, mặc dù là Khuyết Thánh sơ kỳ nhưng người ta có quan hệ Hồng Lâm Tộc lão tổ nên cũng không phải chuyện đùa.

Đắc tội đại tộc như Hàn Nguyệt tộc này, e là Khải Sinh Tộc chỉ có thể chờ diệt tộc.

"Ta hy vọng có thể mượn ngươi chút danh ngạch của ngươi, đương nhiên chúng ta sẽ không bạc đãi ngươi. Nếu như ngươi không muốn mà nói thì coi như ta cũng không chứa có nói qua.

Đúng rồi, ta là Lô Chân bên cạnh là ta huynh đệ Lô Phỉ. " Lô Chân bình thản nói, tựa hồ nếu Liêm Nhan Hạo thật sự không mượn bọn hắn cũng sẽ không để ý.

Liêm Nhan Hạo lại cảm nhận được từng đợt khí tức băng hàn sắc bén, hắn khẳng định nếu như mình không cho mượn mà nói thì coi như là hắn hiện tại không có chuyện gì, tương lai Khải Sinh Tộc cũng xong đời.

Mục đích hắn tới nơi này không phải lại để cho Khải Sinh Tộc xong đời, mà là muốn Khải Sinh Tộc có hoàn cảnh sống tốt hơn.

Huống hồ chắc chắn nếu bây giờ hắn không đưa thì sẽ có chuyện liền.

"Tiền bối, không phải ta không cho mượn . . . . . . . Hợi Y tiền bối nói danh ngạch này không thể cho mượn, mỗi người đều phải tự mình đi qua, hơn nữa . . . . . . . ."

Không đợi Liêm Nhan Hạo đem nói cho hết lời, Lô Chân liền khoát tay đã cắt đứt lời Liêm Nhan Hạo nói, "Ngươi chỉ cần nguyện ý cho mượn là được, trực tiếp rút đại đạo lạc ấn bằng máu tươi của ngươi đi ra, sau đó thẩm thấu một tia hồn phách vào bên trong, chuyện khác ngươi cũng không cần quản.

Ah, cũng không phải mặc kệ, ngươi cũng phải đi cùng chúng ta. Lõ như xảy ra vấn đề gì thì ngươi liền đứng ra giải thích thoáng một phát, nói là ngươi chủ động giao cho huynh đệ ta. "

Trong mắt Lô Chân thì hắn dầu gì cũng là một cái bước thứ tư lập ngôn thánh nhân. Địch Cửu Vấn Đạo Tháp hắn không bố trí ra được nhung mấy tên tiến vào Vấn Đạo Tháp thì hắn rõ ràng. Cùng lắm thì dùng máu huyết và đại đạo lạc ấn mà thôi, nhiều nhất là thẩm thấu khí tức hồn phách.

Chỉ cần huynh đệ hắn chiếm được hồn phách thẩm thấu của Liêm Nhan Hạo cùng với lạc ấn máu huyết đại đạo thì có tám phần cơ hội có thể lừa dối vượt qua kiểm tra.

Tám phần cơ hội đã có thể đi thử rồi, huống hồ mà nếu lỡ như thất bại thì có thể nói là Liêm Nhan Hạo chủ động cho, bọn hắn trả lại là được.

Sắc mặt Liêm Nhan Hạo trắng trắng rồi xanh xanh, chuyện này chẳng những là muốn bắt danh ngạch của hắn mà còn muốn tổn hại căn cơ của hắn . . . . . .

Nhưng mà hắn có thể không đáp ứng hay sao? Không đáp ứng chẳng những Khải Sinh Tộc xong đời mà Liêm Nhan Hạo hắn hiện tại cũng xong đời.

. . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . .

Ở một nơi cách Thiên Thủ Môn ức vạn dặm, có một gã nam tử ngừng tu luyện, mặt hắn tái nhợt như một trang giấy bình thường, hắn ngẩng đầu nhìn hướng về phía Thiên Thủ Môn. Trọn vẹn hơn mười hơi thở mới chậm rãi nói ra,

"Thiên Thủ Môn mở ra, lần này có lẽ đến thời gian. Không biết mấy cái lão gia hỏa có đi qua hay không, nghĩ đến chuyện bọn hắn cũng sẽ không buông tha cho cơ hội bước vào thánh nhân lần này. . . . ."

Nói đến đây, hắn dừng lại, một lúc lâu sau mới lthở dài một tiếng, "Bước thứ bảy, thánh nhân . . . . . . "