Dịch: Lap Tran
----
“Từ bỏ Vạn Tộc Thánh Thành, mọi người toàn lực ra tay! Đây là một đạo thần thông cuối cùng của hắn. " Ngao Tốn điên cuồng gào thét, hắn hiểu được thực lực của Địch Cửu tuyệt đối sẽ không thấp hơn hắn, đáng sợ nhất là loại thần thông này của Địch Cửu căn bản cũng không sợ vây công nha.... Giờ phút này, tuyệt đối không phải lúc có thể do do dự dự.
Giờ khắc này, tất cả tu sĩ trong Vạn Tộc Thánh Thành đều chạy ra khỏi động phủ của mình.
Hiển nhiên trong trận đại chiến này, song phương chiến đấu căn bản cũng không có để ý Vạn Tộc Thánh Thành có bị phá huỷ hay không, nếu như còn ở lại động phủ của mình thì muốn chết đó. Nếu không nhanh chóng ra ngoài thì sẽ có nguy cơ không thể nào ra nữa, không có người nào nguyện ý bỏ qua cơ hội.
Giờ này trong mắt Nguyên Thường Tiêu tràn ngập sự kinh hãi, cho tới giờ khắc này hắn mới hiểu được, Địch Cửu không phải giống như hắn nghĩ, hắn khẳng định nếu như một mình hắn chiến đấu với Địch Cửu, hắn thật sự không chắc mình là đối thủ nha....
Trong lòng Địch Cửu lo lắng không thôi, hắn biết rõ một khi mình dùng một lớp sóng biển đao thế, vậy đến phiên đối phương công kích. Mặc dù mình không sợ nhưng có thể cường giả Hồng Lâm Tộc sẽ kịp thời chạy đến, lúc đó hắn sợ là cao thấp không xong.
Cũng không phải hắn lo lắng mình không ngăn được thần thông của đám người Ngao Tốn, hắn lo lắng Hồng Lâm Tộc đến rồi sẽ dùng chiến thuật xa luân chiến với hắn. Sóng đao thứ bảy có thế công mạnh mẽ nhưng vẫn không giết hết mấy người Ngao Tốn. Tốt nhất là khi sóng đao thứ bảy sóng đao thứ bảy của hắn bị áp chế xuống thì cường giả Hồng Lâm Tộc tiến đến, lúc đó Tuế Nguyệt Tứ Trương Cơ của hắn mới có thể phát huy được uy lực lớn nhất
Bước thứ năm Khuyết Thánh so bước thứ tư lập ngôn thánh nhân không biết mạnh hơn bao nhiêu lần. Nếu không phải gặp Ngao Tốn ở chỗ này ngăn lĩnh vực và đao thế của hắn lại thì những tên thánh nhân bước thứ tư lập ngôn này đã sớm bị hắn giết hết.
Cảm nhận được sự điên cuồng của đám người Ngao Tốn, Địch Cửu gào to một tiếng, khí thế đạo vận quanh thân cuồn cuộn, Hỗn Độn nguyên khí cũng hoàn toàn hòa vào trong trong đạo vận cuồn cuộn, sóng đao vốn mới thành hình chỉ trong chớp mắt liền biến thành sóng đao thế vượt qua năm ngàn vạn trượng.
Đao mang chín vạn dặm, hóa thành sát ý vô tận rền vang xuống, sóng cuồn cuộn xoắn tới!
Mặc kệ cườn giả Hồng Lâm Tộc có thể vượt qua Tuế Nguyệt Tứ Trương Cơ chuyến này pháo hoa hay không, hắn mượn trước trợ Tuế Nguyệt Tứ Trương Cơ thu hoạch một đám rồi tính tiếp. Cùng lắm thì chờ cường giả Hồng Lâm Tộc đến rồi bản thân hắn rời khỏi là được. Vạn Tộc Thánh Thành đều đã bị hắn hủy diệt rồi, Địch Cửu hắn muốn đi còn không có ai có thể ngăn lại.
Sát phạt đạo vận bên trong sóng đao là thực chất, kể cả Ngao Tốn ở bên trong cùng mấy tên cường giả vay công Địch Cửu đều biết, nếu như không ngăn được một lớp sóng đao này của Địch Cửu thì e là bọn hắn không thể toàn mạng. Nếu như chặn được một lớp đao sóng này của Địch Cửu thì người chết nhất định là Địch Cửu.
Không cần Ngao Tốn nhắc nhở, tất cả vây cường giả vây công Địch Cửu đều điên cuồng thiêu đốt đạo vận hoặc là máu huyết của chính mình, mỗi một kiện pháp bảo xoáy bên dưới sóng đao khủng bố đều chưa từng có khí tức sát phạt từ trước đến nay.
Giờ khắc này, không phải ngươi chết chính là ta vong. Mỗi người trong mảnh chiến trường này đều không có đường lui nữa.
Ngao Tốn rất muốn tế Lôi Chùy Chi Tiễn ra, hắn tin tưởng Lôi Chùy Chi Tiễn tuyệt đối có thể trọng thương Địch Cửu, nhưng mà trong lòng của hắn cũng hiểu được một khi hắn thi triển Lôi Chùy Chi Tiễn, dù là hàng tỉ Lôi Tiễn xuyên qua sóng đao của Địch Cửu thì e là bên bọn hắn cũng tổn thất không kém gì bên Địch Cửu.
Sóng đao thế của Địch Cửu ngoại trừ hắn ra thì không ai có thể ngăn cản bên ngoài, lập ngôn thánh nhân bước thứ tư tuyệt đối không ngăn được, một khi xông qua hắn thì tử thương nhất định vô cùng nghiêm trọng. Cả nhóm đều là Vạn Tộc Thánh Thành Kim Giáp Thánh giả. Chỉ do dự trong chốc lát, lôi chùy của Ngao Tốn nhanh chóng biến thành một biển sấm sét, mặc dù biển sấm sét không có xoáy lên mấy ngàn vạn trượng nhưng lại phô thiên cái địa cuốn về phía sóng đao đáng sợ kia.
Tất cả bị thần thông Tuế Nguyệt Tam Trương Cơ và lĩnh vực quy tắc thời không của Địch Cửu áp chế, thánh nhân lập ngôn bước thứ tư cũng cảm nhận được toàn thân buông lỏng, càng điên cuồng tế ra thần thông mạnh nhất của mình và oanh về phía sóng đao đáng sợ kia, hoặc là trực tiếp oanh về phía Địch Cửu.
Tu sĩ đứng xa xa ngoài quan sát, cho dù là thánh nhân bước thứ tư lập ngôn cũng phải kinh hồn bạt vía. Loại sóng đao thế đáng sợ của Địch Cửu, bọn hắn chắc chắn một khi bản thân bọn hắn gặp phải thì chỉ có thể chờ cái chết mà thôi.
Với loại sóng đao thế tràn ngập sát phạt đạo vận này, ngay cả thần niệm của bọn hắn cũng đều không thể chạm đến, chớ đừng nói tới muốn thi triển thần thông chống đỡ. Tu sĩ có tu vi cường đại hơn một chút cũng nhìn ra, nếu như không phải Ngao Tốn đứng mũi chịu sào, hơn mười tên lập ngôn thánh nhân bước thứ tư cùng Ngao Tốn ra tay với Địch Cửu đã bị chém giết hầu như không còn từ sớm rồi.
Có thể thấy được lúc trước Địch Cửu giết chết ba tên lập ngôn thánh nhân Hồng Lâm Tộc căn bản cũng không phải đánh lén gì đó. Với thực lực này mà muốn giết ba tên lập ngôn thánh nhân, còn cần phải đánh lén sao?
Cho dù thần niệm và ánh mắt của mọi người không thể xuyên qua quy tắc thời không đáng sợ của Địch Cửu, cũng không cách nào thẩm thấu vào bên trong sóng đao thế khủng bố của Địch Cửu nhưng bọn họ đều biết đây là thời khắc sinh tử mấu chốt nhất. Có thể thấy được song phương đều không có tính toán dây dưa mà là vừa đụng liền dốc hết toàn lực mà thi triển thần thông công kích.
Sóng đao ngút trời rốt cục cũng các loại thần thông va chạm lẫn nhau, sóng đao vô biên bát ngát cuốn tới, trong thời khắc này trực tiếp bị xé nứt.
Biển sấm sét cũng bị xé nứt, biển sấm sét ngay lập tức nổ tung như núi tuyết lở ra, bắt đầu cuộn trào.
Khí tức tử vong tràn ngập một phương thiên địa này, những tu sĩ đứng không quá xa bị khí tức tử vong này cuốn lấy, không kịp trốn tránh mà hóa thành tro bụi trong trong nháy mắt.
Tất cả tu sĩ đứng ngoài xa quan sát đều lập tức điên cuồng lui nhanh về phía sau, bọn hắn dự cảm rằng đây còn chưa phải chuyện đáng sợ nhất, đáng sợ nhất hẳn là sóng đao thế ngàn vạn trượng đang chuẩn bị ập xuống kia kìa.
Hiện tại sóng đao thế còn chưa có tan vỡ, một khi tan vỡ thì có bao nhiêu người phải chết đây?
"Dám giết Hồng Lâm Tộc lập ngôn thánh nhân, ngươi muốn chết......" Xa xa có tiếng gào thét vang dội truyền tới, khác với tất cả các tu sĩ quan sát đang nhanh chóng lui về phía sau, theo tiếng gào thết to lớn này là mười bóng dáng cường hãn ngược lại xông về thẳng về phía biển sấm sét đã tan vỡ cùng voiu71 sóng đao thế sắp sửa tan vỡ.
"Ha ha ha ha......" Ngao Tốn cười ha ha, trong lòng của hắn cuồng hỉ, hắn có thể cảm giác được tuy rằng biển sấm sét của hắn tan vỡ trước nhưng mà sóng đao thế của Địch Cửu cũng sắp tan vỡ theo rồi.
Giờ khắc này cường giả Hồng Lâm Tộc tới đây hỗ trợ vậy thì cho dù tên tu sĩ nhân loại Địch Cửu này có cường thịnh hơn nữa cũng không chỗ nào có thể trốn. Cho nên hắn vốn đang có chút bận tâm giờ phút này lại tăng cường khí thế, thậm chí chủ động xông về phía sóng biển đao thế, hắn tuyệt đối không thể để cho người Hồng Lâm Tộc mang tên tu sĩ nhân tộc khác thường này rời đi được.
Lao xao!
Sóng đao thế khủng bố ngàn vạn trượng của Địch Cửu rốt cục cũng tan vỡ, nó hóa thành hàng tỉ đao mang càn quét.
Thế mà Địch Cửu chẳng những không lui về sau nửa bước mà ngược lại còn tiến tới một bước, tiến vào bên trong hàng tỉ đao, cùng một thời gian, hắn thi triển thủ quyết, sóng đao mang rách nát không những không có tiêu tán mất mà ngược lại ngưng tụ, sau đó lại nổ tung lần nữa.
Đao thế tụ họp, sát vận nảy sinh!
Tuế Nguyệt Tứ Trương Cơ, loạn thạch xuyên không, kinh đào phách ngạn, xoáy lên ngàn tầng tuyết......
Thật giống như sóng lớn đập vào trên đá ngầm, sóng đao thế thứ bảy của Tuế Nguyệt Tam Trương Cơ thứ bảy sóng đao sóng đụng vào thần thông biển sấm sét của Ngao Tốn tạo ra vô số mảnh vỡ đao ý đáng sợ.
Sắc mặt Ngao Tốn trở nên trắng bệch, hắn biết mình khinh thường. Hắn cho rằng Tuế Nguyệt Tam Trương Cơ hẳn thần thông mạnh nhất của Địch Cửu rồi, nhưng hắn không bao giờ nghĩ tới được lại có thần thông càng mạnh hơn nữa xuất hiện.
Thế nhưng Địch Cửu chẳng những có càng mạnh hơn mà thần thông này còn mượn uy thế từ thần thông của bọn họ, phát huy sát ý đến cực hạn. Điều này chẳng khác nào bọn hắn đã giúp đỡ Địch Cửu tăng lên thần thông sát thế đạo vận, sau đó lại công kích chính bọn hắn.
Đối mặt với loại đao thế sát ý đáng sợ như thế này có mấy người có thể sống sót được? Hắn bắt gặp một đạo lôi điện màu xám xuyên qua vai trái Địch Cửu nhưng mà hắn lhông có nửa điểm vui mừng, bởi vì hắn rất rõ ràng, đây là lần cuối cùng mà Địch Cửu bị thương.
Phốc phốc! Từng đạo huyết quang nổ tung, sau đó là từng tiếng kêu rên truyền đến. Ngao Tốn không cần nhìn xem cũng biết những thuộc hạ mà hắn mang đến cùng với mấy tu sĩ Hồng Lâm tộc xông vào một đạo thần thông cuối cùng của Địch Cửu đã thành đối tượng săn giết của đối phương.
Bành! Chỉ ngây người trong một lúc mà có liên tục mấy mảnh vỡ đao mang xuyên qua thân thể Ngao Tốn, một loại khí tức đại đạo suy bại truyền đến khiến Ngao Tốn không dám tiếp tục dừng lại? Hắn không chút lựa chọn cầm ra một đạo phù lục, muốn tế lên.