Thế giới thứ chín

Chương 1580: Lắng đọng




Dịch: Lap Tran

----

Tam sinh đại đạo và quy nhất đại đạo hình thức ban đầu đã hình thành hình, Địch Cửu mừng như điên, đang định điên cuồng vận chuyển chu thiên giúp hai đại đạo này triệt để vững chắc, chỉ cần hai đại đạo triệt để vững chắc xuống thì hắn liền hoàn thành bước đầu tiên.

Chẳng qua là không đợi Địch Cửu vận chuyển xong một chu thiên thì quy tắc của Tam sinh đại đạo xuất hiện vết rách, lập tức răng rắc hóa thành mảnh vỡ, cùng lúc đó, Quy nhất đại đạo cũng hóa thành mảnh vụn.

Cho dù hai đại đạo này mới vừa hình thành hình thức ban đầu nhưng hiện tượng này không giống với đại đạo cắn trả mà vẫn khiến môt ngụm máu tươi tràn đến bên miệng Địch Cửu. Nếu như không phải Địch Cửu phản ứng nhanh thì hắn lập tức muốn phun ra rồi.

"Đạo hữu, ngươi không sao chứ? " Hiển nhiên Hợi Y thánh nhân nhận ra Địch Cửu gặp phải vấn đề, trong lòng của hắn thầm than Địch Cửu quá yếu đồng thời quan tâm hỏi thăm một câu.

Địch Cửu lắc đầu, sắc mặt hơi trắng trắng đáp lời, "Ta không sao. "

Nói xong câu này, Địch Cửu lại nhắm mắt lần nữa, tiếp tục bắt đầu xây dựng Tam sinh đạo cùng quy nhất đạo.

Địch Cửu biết, có lẽ đây là cơ hội duy nhất của mình.

Nơi này có mấy ngàn thánh nhân biện đạo, trong quá trình hai người biện đạo đều xuất hiện rất nhiều khả năng. Hắn tận mắt chứng kiến những khả năng này, những khả năng này sẽ giúp hắn giải quyết không biết bao nhiêu vấn đề.

Một người dù nghịch thiên mạnh mẽ như thế nào cũng không có khả năng đồng thời nhìn thấy nhiều đại đạo bất đồng huống chi lần này là vô số đại đạo bất đồng va chạm?

Bỏ qua cơ hội lần này, coi như tương lai hắn có thể tìm tới mấy ngàn cường giả có tu vi đến bước thứ ba biện đạo thì cũng không có khả năng có hiệu quả như bây giờ, với hại hắn cũng tìm không thấy.

Mấy ngàn thánh nhân nơi đây biện đạo có thể giống như mấy ngàn người bước thứ ba đi ra từ Khuê Hà vũ trụ biện đạo sao? Tu sĩ từ Khuê Hà vũ trụ tiến đến đều tu luyện dưới quy tắc của Khuê Hà vũ trụ, đại đạo có phát triển cũng không thoát khỏi nền tảng ban đầu. Đây cũng là lý do mà vì sao cường giả Tạo Hóa cảnh đền từ Khuê Hà vũ trụ dễ dàng bị thánh nhân nơi đây đoạt xá.

Thánh nhân có Thánh Vị đều có đại đạo của riêng mình, hơn nữa mỗi lần một vị đều là tồn tại khống chế vũ trụ mênh mông vô số kỷ nguyên. Đối với cô đọng và khống chế đại đạo, tuyệt đối vượt xa bất lỳ tu sĩ tu luyện đại đạo nào. Biện đạo như vậy mới có ý nghĩa đối với Địch Cửu.

Địch Cửu không để ý tới ánh mắt đồng tình của Hợi Y thánh nhân mà lại bắt đầu xây dựng Tam sinh đại đạo cùng Quy nhất đại đạo.

Thời gian tan vỡ nhanh hơn so với lần thứ nhất, chỉ không đến một ngày thì hai đại đạo vừa dựng nên lại tan vỡ.

Đã có kinh nghiệm từ lần đầu tiên nên lần này Địch Cửu không gặp phải vấn đề lớn gì. Thời điểm tiếp tục xây dựng đại đạo lần thứ ba thì thần niệm của Địch Cửu đã rơi vào hai thánh nhân vẫn còn đang biện đạo.

Hắn vừa quan sát đại đạo xung đột khi hai tên thánh nhân biện đạo vừa hoàn thiện hai loại đại đạo mới của mình.

Thời gian cứ chầm chậm trôi qua như vậy, không chỉ Địch Cửu, cả Hợi Y thánh nhân bên cạnh Địch Cửu cũng bị vô số lần thất bại của hắn làm chết lặng. Hắn không nghĩ ra vì sao Địch Cửu có thể trở thành một cường giả trận đạo. Về phần đồng hóa quy tắc bên ngoài Cửu Trọng Thiên thì hắn chắc chắn không liên quan đến Địch Cửu rồi. Địch Cửu chỉ tiến đến hoàn thiện khốn trận, đúng lúc vận khí không tệ gặp Đàm Tịch thánh nhân và Thái Hoằng thánh nhân không thèm để ý.

Trên đài biện đạo, thánh nhân lần lượt thay đổi, trong quá trình Địch Cửu tại xây dựng đại đạo mới, chứng kiến đủ loại đại đạo, hắn thậm chí được chứng kiến vô vi chi đạo. Tu luyện vô vi chi đạo tới cảnh giới có thể khống chế vũ trụ, thậm chí trở thành thánh nhân một phương, Địch Cửu cũng thật sự bội phục. Địch Cửu cũng đã hiểu rõ phương thức biện đạo rồi. Người thứ nhất lên trên biện đạo đài chính là Nhất Tuyển thánh nhân, hắn luận về đại đạo của mình, sau đó Địch Nan thánh nhân lên đài biện đạo cùng Nhất Tuyển thánh nhân. Nhưng Địch Nan thánh nhân biện đạo thất bại, Nhất Tuyển thánh nhân giữ được biện đạo đài. Sau đó có Hư Hoàng thánh nhân lên đài, Hư Hoàng thánh nhân chiến thắng Nhất Tuyển thánh nhân. Rồi Hư Hoàng thánh nhân bắt đầu luận đại đạo của mình, chờ hắn luận xong thì Bất Quá thánh nhân lại lên biện đạo với Hư Hoàng thánh nhân.

Cứ lần lượt thay phiên như vậy, người khiêu chiến không cần luận đại đạo của mình trước, chỉ có khiêu chiến thành công mới cần luận đại đạo của mình.

Một khi thánh nhân giữ vững vị trí trên biện đạo đài, liên tục thắng ba thánh nhân khác thì có thể xuống đài nghỉ ngơi, sau đó sẽ có thánh nhân mới lên biện đạo đài.

Phương thức biện đạo như thế này chẳng những có thể khiến đại đạo của thánh nhân thắng cuộc bày ra kỹ càng trước mặt tất cả thánh nhân còn khá công bình công chính, nhưng mà hơi tốn thời gian. Bởi vì có thánh nhân biện đạo vượt qua thời gian hơn nửa năm.

Đảo mắt đã mấy năm trôi qua, trên đài vẫn còn thánh nhân biện đạo, Địch Cửu lại cải biến phương pháp. Hắn không còn đồng thời xây dựng tam sinh đại đạo cùng quy nhất đại đạo mà lựa chọn xây dựng tam sinh đại đạo trước, chờ tam sinh đại đạo triệt để vững chắc thì hắn lại thử xây dựng quy nhất đại đạo.

Nhưng mà hơn mười năm trôi qua, Địch Cửu vẫn không làm nên chuyện gì. Dù hắn xây dựng được tam sinh đại đạo nhưng chỉ cần chu thiên vận chuyển của tam sinh đại đạo đạt tới trình độ nhất định thì lập tức sẽ xuất hiện xung đột với quy tắc đại đạo, sau đó đại đạo tan vỡ, lại trở về điểm xuất phát lần nữa.

Mấy chục năm nếm thử lại để cho thể xác và tinh thần của Địch Cửu mệt mỏi. Hắn ngừng việc tiếp tục nếm thử lại, bắt đầu chuyên tâm quan sát thánh nhân biện đạo, sau đó ghi nhớ vô số đại đạo khởi nguyên cùng với những biến hóa rất nhỏ trong quá trình biện đạo.

Trăm năm, ngàn năm......

Ngàn năm trôi qua, tu vi của Địch Cửu không hề tăng thêm một chút nào, đồng dạng, tam sinh đại đạo cùng quy nhất đại đạo cũng chưa thấy bóng dáng.

Nhưng Địch Cửu không có chút thất lạc nào, thời gian ngàn năm, hắn chứng kiến đại đạo của mấy ngàn tên thánh nhân, chứng kiến quá trình đại đạo va chạm khi mấy ngàn thánh nhân biện đạo.

Địch Cửu tin tưởng, chỉ cần cho hắn đầy đủ thời gian để hắn hấp thu những gì mình chứng kiến, hắn chắc chắn có thể xây dựng ra tam sinh đại đạo cùng quy nhất đại đạo.

Giờ phút này, trên biện đạo đài đã không còn thánh nhân, Thái Hoằng thánh nhân đứng giữa biện đạo đài, cao giọng nói, "Trải qua ngàn năm biện đạo, có một trăm ba mươi mốt tên thánh nhân theo trổ hết tài năng, lấy được cơ hội cùng chúng ta tiến vào hỗn độn mênh mông, bởi vì thánh nhân có đại đạo cường đại thật sự quá nhiều cho nên danh ngạch đã nhiều thêm ba mươi mốt người.

Tuy nhiên đây là cơ hội, đồng dạng cũng là nguy hiểm. Mỗi chúng ta đều biết rõ, một khi chúng ta xảy ra bất kỳ vấn đề nào trong hỗn độn mênh mông thì sẽ vĩnh viễn biến mất. Hiện tại, tất cả thánh nhân có tư cách tiến vào hỗn độn bắt đầu xuất phát. "

Thật sự không trì hoãn thêm một chút nào nữa, tất cả thánh nhân ở nơi đây cũng không cần trì hoãn thêm thời gian. Nếu như không phải vì biện đạo thì ngàn năm chờ đợi không cần thiết chút nào.

Địch Cửu trông thấy Thái Hoằng thánh nhân thu hồi biện đạo đài thì lòng hơi tiếc nuối. Hắn tự nhiên biết rõ, nếu muốn biện đạo đài từ Thái Hoằng thánh nhân thì chính là hành vi muốn chết. Hắn khẳng định Thái Hoằng thánh nhân và Đàm Tịch thánh nhân đều biết rõ thân phận thật sự của mình. Chuyện hắn cần làm bây giờ là ít xuất hiện lại.

Sau khi thu hồi biện đạo đài, Thái Hoằng thánh nhân lại nói, "Thuyền tiến vào hỗn độn đã đậu ở quảng trường Thánh vị, chúng ta lên thuyền rồi trực tiếp tiến vào hỗn độn. "

Phần đông thánh nhân tiêu sái ra đại điện, Địch Cửu lại trông thấy rất nhiều thánh nhân trò chuyện với nhau, hắn căn bản không dùng nghe được những thánh nhân này nói gì, chỉ có thể đoán được có chuyện gì xảy ra. Sắp tiến vào hỗn độn, cho dù là thánh nhân cũng có thể mạng bất kỳ lúc nào.

Cho nên những thánh nhân này cũng bắt đầu tìm kiếm đồng minh, ý nghĩ của mọi người đều giống nhau, tự nhiên là ăn nhịp với nhau.

Địch Cửu nhìn về phía Hợi Y, hắn định tìm Hợi Y tạo làm đồng minh, hắn tin tưởng có lẽ Hợi Y thánh nhân cũng nghĩ như mình.

Nhưng điều khiến Địch Cửu không ngờ tới chính là Hợi Y thánh nhân lại đi hướng về các thánh nhân khác, sau đó bắt đầu trò chuyện nhiệt tình, không cần hỏi cũng biết là Hợi Y đang lôi kéo đồng đội.

Địch Cửu nhìn chung quanh, thầm than trong lòng, hắn biết hẳn là mình không có đồng đội rồi. Thực lực của Địch Uẩn thánh nhân vốn không cao, nhân duyên cũng bình thường. Tăng thêm bây giờ trên người hắn không hiện khí tức của Địch Uẩn thánh nhân nên rất nhiều người chưa quen thuộc hắn. Tổ đội tự nhiên phải tìm người quen tổ đội, chưa quen thuộc, ai dám tổ đội với ngươi?

Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người cũng đã ra khỏi đại điện, đi tới quảng trường Thánh Vị.

Giữa quảng trường Thánh Vị có một chiếc thuyền to, Địch Cửu quét thần niệm một thoáng, đã biết rõ bên ngoài thuyền đều là thần trận thiêu đốt. Đồ vật trong thần trận thiêu đốt, Địch Cửu không cần nghĩ cũng có thể đoán được đó là cực phẩm thần linh mạch.

Tiến vào trong hỗn độn, quả nhiên phải thông qua thiêu đốt cực phẩm thần linh mạch.

Không biết thuyền này chế tác từ tài liệu gì, Địch Cửu không nhìn ra.