Chương 83 : một ngày lại trôi qua
Một tên mặc đồ đen hở cặp mắt hắn ta mở bịt miệng ra nhìn Trần Long trước mắt nói :
“ Nói thật đi cho cả hai chúng ta đỡ đau đầu ngươi có phải Trần Long không ? “.
Trần Long sợ hãi khóc rống lên miệng hắn nói một cách nấc cụt .
“ Ta thật sự không phải mà ta chỉ là một kẻ trùng tên họ thôi “.
Tên đằng trước liền lắc đầu lấy ra một cái kìm hắn nhìn Trần Long trước mắt nói :
“ Ta hỏi lại một lần nữa ngươi có phải là Trần Long không “.
Trần Long lần này khóc càng to hơn hắn không ngừng dãy nảy lên nhưng vô ích hắn mở miệng giống như hét thẳng vào mặt tên đằng trước .
“ Ta thật không phải mà ngươi thả ra đi “.
Tên đằng trước lắc đầu tiến tới bịt miệng Trần Long lại mặc kệ thằng nhóc kêu gào . Hắn ta cầm cái kìm tiến đến gần rồi kẹp vào móng tay của Trần Long rút mạnh ra máu cứ thế tuôn .
Trần Long dãy lên như cá mắc trên cạn miệng hắn bị bịt chỉ phát được những tiếng ú ớ nước mắt chảy thòng dòng xuống .
Tên cầm cây kìm con mắt giống như có ý cười đặt bàn tay lên đầu Trần Long khiến cho hắn ngay lập tức bình tĩnh lại sau đó mở bịt miệng cho Trần Long
Tên cầm cây kìm nhìn Trần Long lạnh lùng rồi gằn giọng mở miệng :
“ Ngươi có phải Trần Long không “.
Trần Long nhìn ra phía trước cố ngẩng cao đầu giọng nói tràn đầy hoảng sợ .
“ Các ngươi bắt sai người rồi ta thật sự không phải Trần Long . Mong các ngươi tha cho ta “.
Tên cầm cây kìm lắc đầu đây không phải là phương án hắn muốn nghe hắn lại bịt miệng Trần Long vào .
Tiếp tục hành động dã man của mình mặc kệ kẻ hắn làm chỉ là một đứa nhóc .
Tầm nửa canh sau hắn bình tĩnh bước ra khỏi căn phòng với cái kìm đã nhuốm màu đỏ tươi hắn nhìn tên mặc đồ đen trước mắt nói :
“ Thưa đại nhân có vẻ như ta đã bắt nhầm rồi “.
Tên đằng trước mặc đồ đen đeo một mặt nạ hình con quỷ hắn nhìn vào sâu căn phòng chưa đóng cửa nói :
“ Tiếp tục làm việc của ngươi đi còn như thế nào là do ta quyết định “.
Nói xong hắn liền rời đi tên cầm kìm quay trở lại phòng t·ra t·ấn mắt lạnh lẽo nhìn thằng nhóc cơ thể tàn tạ trước mắt nói :
“ Thật không ngờ có ngày ta phải t·ra t·ấn một đứa trẻ “.
Một thùng nước lạnh hắt thẳng vào người Trần Long tên cầm cây kìm nhìn thằng nhóc phía trước lặp lại câu hỏi như cũ .
“ Ngươi có phải là Trần Long “.
Thằng nhóc ngồi trên ghế vẫn lắc đầu từ chối tên cầm kìm liền hơi nhăn mày lại sau đó liền lắc đầu .
“ Ngươi có phải Trần Long không “.
...
“ Ngươi có phải Trần Long ? “ tên cầm kìm nhìn thằng nhóc treo trên cây cột hình chữ thấp híp mắt lại hắn nhìn thằng nhóc lạnh lùng hỏi .
Không thấy thằng nhóc trả lời tên cầm kìm vẫn bình tĩnh hít một hơi thật sâu nói :
“ Ngươi chỉ cần nhận mình là Trần Long có phải đỡ đớn đau rồi không “.
Thằng nhóc treo trên cây cột hình chữ thập không trả lời một tiếng roi vụt tới tiếp xúc với da thịt của hắn mới khiến hắn kêu “ A “ một tiếng.
“ Ta thật sự không phải Trần Long do các ngài tìm kiếm nhận cho dù đường nào cũng là đường c·hết chi bằng cứ để ngài t·ra t·ấn ít ra còn 1 đường sống “.
Tên cầm kìm lắc đầu trên tay hắn cầm con rết dài tầm 10 cm cả người đen tuyền từ từ bước đến lạnh lùng nói :
“ Bây giờ cho dù ngươi không đúng thì vẫn phải nhận đầu tiên từ con rết này đi “.
Trần Long bị treo trên cột chỉ kịp hét lên .
“ Không đừng làm thế “.
Tên cầm kìm tiến nhanh tới bóp mồm Trần Long mặc kệ hắn vùng vẫy thế nào hắn ta nhét con rết vào bên trong .
Con rết vừa chui vào cơ thể tên kia liền buông mồm Trần Long Trần Long cúi người xuống ho sặc sụa hắn cảm nhận được con rết đang tiến đến lục phủ ngũ tạng của hắn .
Cơn đau nhức từ lục phủ ngũ tạng truyền tới khiến hắn không chịu được mà gào hét .
“ A đau c·hết ta mất “ một lúc sau Trần Long đã ngất lịm đi vì quá đau đớn.
Tên cầm kìm nhìn thời gian đã tới một dao rạch bụng Trần Long ra đưa bàn tay vào trong bụng lôi con rết ra ngoài .
Tiện đà lấy luôn một viên đan dược nhét vào mồm Trần Long dù sao nếu thằng nhóc này c·hết ở đây mạng của hắn cực kì không ổn .
Hắn đặt tay lên đầu Trần Long khiến mọi cơn đau dịu xuống rồi giật phăng chiếc cuốn mắt ra mỉm cười nói :
“ Chúc mừng ngươi đến với chuỗi ngày địa ngục “.
Nói xong hắn tiện thể lấy một con dao đâm vào sâu lòng bàn tay Trần Long khiến cho Trần Long lập tức tỉnh lại định gào lên nhưng bị một bàn tay to lớn bịt mồm lại .
Tên cầm kìm nhìn thằng nhóc phía trước cười hớn hở .
“ Thật không ngờ ta lại gặp một chiếc xương cứng nếu ngươi không nhận mình là Trần Long thì ta c·hết t·ại c·hỗ “.
Nói xong hắn bịt mồm Trần Long chỉ để lại mắt, tên cầm kìm cầm nốt một con dao đâm vào tay bên kia khiến cho thằng nhóc tiếp tục gào thét .
Tên cầm kìm tiếp tục cầm roi da vụt tới tấp càng vụt khiến hắn càng thích thú trong lòng hắn hình như đã nổi lên một ngọn lửa vô hình .
Tên cầm kìm vứt roi da đi chỗ khác nhìn thằng nhóc cơ thể đã tan nát mỉm cười nói :
“ Xin tự giới thiệu ta tên là Phương Hưng “.
Phương Hưng bỗng chốc cảm thấy sững sờ khi nhìn thấy con mắt thằng bé không cảm xúc nó giống như một hồ nước không gợn sóng .
Phương Hưng nhìn thấy liền híp mắt lại sau đó hắn tiến tới giật phăng chiếc bịt mồm ra nói :
“ Ngươi đúng là Trần Long rồi “.
Thằng nhóc treo trên cột bỗng nhiên cười phá lên .
“ Quả nhiên ngươi chỉ là một tên đần lừa một tí ngươi đã tin “.
Phan Hưng bỗng nhiên sững sờ sau đó khuôn mặt hắn trở nên dữ tợn hơn bao giờ hết . Cả đời hắn chưa bao giờ phải chịu nhục nhã như vậy .
Hắn lập tức lấy con dao chém ngang hai mắt khiến cho thằng bé treo trên cột gào thét trong vô vọng .
“ Ta sẽ cho ngươi thấy thế nào sống không bằng c·hết “.
Hắn bóp lấy cổ thằng bé nhìn chăm chú vào gương mặt rồi hủy hoại dây thanh quản .
“ Ngươi không cần trả lời cho ta biết ngươi là ai nữa đâu “.
Nói xong hắn cầm con dao đang trong lòng bàn tay rút ra đâm vào một ngón tay Trần Long trên cột dãy dụa trong vô dụng .
Hắn còn biến thái bắt Trần Long nuốt lấy ngón tay của mình .
Cả căn phòng t·ra t·ấn liền vang lên tiếng cười điên cuồng.
“ Hahaha vui quá tiếp tục đi tiếp tục vui chơi với ta nữa đi “.
Thời gian trôi qua đến đêm nhìn vào thằng nhóc đã mất hai tay hai chân cả cơ thể bị b·ỏng n·ặng hắn không nhịn được mà gật đầu .
“ Coi như ta chịu thua ngươi “.
Tên đeo mặt nạ quỷ cùng một tên mặc áo đen bước vào tên mặc áo đen lạnh lùng bước đến gần thằng bé . Phương Hưng định nói gì đó nhưng lại thôi .
Tên đeo mặt nạ quỷ nhìn thằng nhóc bình tĩnh nở một nụ cười nói :
“ Sở dĩ chúng ta t·ra t·ấn hắn không phải ép hắn khai ra mà vì ép cho linh hồn đạt đến mức tối đa tránh hắn phản kháng lại . Khi sưu hồn không gây tổn thương lớn đến linh hồn của hắn “.
Tên sưu hồn bước vào trong vùng linh hồn Trần Long liền giật mình .
Một thằng nhóc ăn mặc khá sang trọng đang đứng giữa một đám xác c·hết chất thành đống hắn nhìn thấy liền nhíu mày lại sau đó liền b·ất t·ỉnh .
Trần Long ở một nơi xa khác hắn nhìn về phía bàn cờ bình tĩnh xoay xoay li rượu bỗng cảm nhận được cái gì đó khiến hắn ngẩng đầu lên nhìn ra phía trước lẩm bẩm .
“ Ngươi chui vào đạo kinh nơi ta là chúa tể giả kế hoạch coi như hoàn thành một bước “.