Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thế Gian Kịch

Chương 43 :




Chương 43 :

Hắn bình tĩnh ngồi xuống một cái hồ nước móc một ít mồi rồi thả xuống để đấy hắn lòng bằng phẳng nhìn mồi câu không biết thời gian lúc nào thấy mồi đã cắn hắn liền kéo mạnh một phát lên nhìn con cá không biết loài đằng trước hắn mỉm cười quay về phòng tập dịch . Ngồi bước lò bếp hắn cũng không biết làm gì hiện tại nơi này chỉ có hắn cùng với nữ nhân kia thôi còn mấy bộ xương hiện tại đã nằm im bất động rồi .

Còn trong một phòng khác có nữ nhân với dung mạo quốc sắc thiên hương bất kì đàn ông nào nhìn thấy nàng đều có khả năng nổi lên dục niệm nhưng kì lạ thay nàng không ngồi trên ghế mà lại quỳ trước một bé gái . Nhìn qua tấm gương thấy Trần Long đang hì hục trong bếp cô bé nở một nụ cười rồi quay lại nhìn nữ tử đằng trước mắt nói :

" Khi hắn làm xong rồi đưa hắn vào trong hang rồi đuổi hắn đi đi ".

Nữ nhân đang quỳ dưới đất liền gật đầu rồi biến mất để lại cô bé cô đơn một mình trong căn phòng trống . Trần Long mất 1 canh giờ mới làm xong những món trên bàn lau mồ hôi một chút thì hắn lại thêm một nữa b·ất t·ỉnh .

Hắn mở mắt ra thì hắn đã xuất hiện trong một hang động khác đằng trước hắn toả ra một luồng sát ý như muốn chém rách cả bầu trời đằng trước . Hắn cau mày bình tĩnh bước lại gần càng gần bên trong hắn càng cau mày đi đến cuối cùng hắn bắt gặp một động phủ ghi ba chữ " Sát thiên phủ ". Trần Long hắn cau mày đẩy cửa bước vào đập vào mắt hắn là căn phòng trống không được bao phủ một màng sương đỏ còn chính giữa còn có một thanh kiếm . Hắn nuốt chửng nuốt bọt không nói nhiều lời lao thẳng vào bên trong .

Khi chạm vào luồng sát ý con mắt hắn đỏ au con mắt hắn lúc này nhìn mọi thứ liền có cảm xúc g·iết phá hủy hết thảy . Nhưng cảm xúc tiêu cực trong đầu hắn không ngừng chảy ra phóng đại lên miệng hắn lắp bắp nói từ chữ không ngừng run rẩy :

" Nguyễn Hải Thành quốc Công quốc chỉ cần có cơ hội ta sẽ quay về đồ sát các ngươi ".

Trong ánh mắt đột nhiên có một tia nghi vấn tại sao ta lại như thế này điều gì đã khiến ta trở lên như thế này . Hắn bắt đầu ngồi thiền xuống mất đến một lúc lâu sau hắn mới có thể thở nhẹ nhóm một tiếng hắn nhìn thanh kiếm tên huyết sát mỉm cười . Cơ thể hắn bắt đầu có sự chuyển hoá sát kiếm ý không ngừng diệt trừ độc kiếm ý đến 3 khắc sau kiếm liền chuyển hoá hoàn toàn . Trần Long nhìn vào sâu cơ thể hắn mỉm cười từ từ bước lại gần thanh kiếm vừa mới chạm liền có một tia bài xích giành cho hắn hắn bình tĩnh phóng thích sát ý trong người ra thanh kiếm từ từ yếu dần cho đến khi bị hắn kí chủ hoàn toàn .

Bên trong thanh kiếm từ từ hiện lên một sinh vật bé có chút xíu khuôn non nớt như một đứa trẻ với đôi mắt đỏ đậm của máu làn da có màu vàng ánh sở hữu đôi cánh đằng sau lúng hắn nhìn nhìn Trần Long rồi nói với giọng ngơ ngác :

" Ngươi không phải người của sát thiên phủ vào đây kiểu gì vậy hơn phía bên ngoài còn có Bạch cốt phu nhân canh giữ một con sâu kiến như ngươi vào đến trong này thật sự kì lạ ".

Trần Long nhìn kiếm hồn đằng trước mắt rồi hơi ngơ ngác hắn chớp mắt vài cái rồi hét ầm lên chạy nhanh ra phía ngoài :

" Mẹ nó trong phủ này có ma không đúng có lẽ là một tên đại năng nào bị phong ấn vào trong kiếm rồi Nhật Nguyệt tông lấy ta làm mồi thả hắn ra ngoài ".



Tên kiếm hồn kia ánh mắt vẻ thích thú đôi mắt híp lại nở một nụ cười trông vô cùng hèn mọi hắn điều khiển thanh kiếm lao ra ngoài hét to :

" Ha ha một ngàn năm ta mới thấy thân xác có thiên phú tốt như vậy cơ thể của ngươi là của ta chắc rồi ".

Trần Long nghe xong liền chạy càng hăng hắn chạy qua mấy ngã rẽ nhưng cứ một lúc không thấy tên kia một lúc sau lại suất hiện làm hắn nổi da gà . Cho đến khi hắn chạy đến đường cùng nhìn thanh kiếm đã gần sát đến Trần Long liền lao lên đập một chưởng vào linh hồn nhưng nó tan ra rồi lại hội tụ vào làm cho hắn cau mày . Thấy tên kia càng ngày càng đến gần hắn bực mình sử dụng sát uy thuật mong sao có tác dụng kết quả làm hắn bất ngờ khi thấy hắn sử dụng sát uy đã khiến cho hắn co rúm người lại trốn vào bên trong thanh kiếm .

Trần Long cười cười khoe ra hàm răng trắng buốt từ từ tiến lại gần khi đến gần thanh kiếm hắn liền gõ gõ mấy tiếng làm linh hồn kia hiện lên hắn nhìn chằm chằm vào kiếm hồn nở miệng cười :

" Ngươi rốt cuộc là ai bị phong ấn bao lâu rồi . Ngươi biết gì về Sát Thiên phủ thì nôn hết ra ".

Kiếm hồn đằng trước mắt nhìn Trần Long một chút hắn bắt đầu thở ra một hơi dài ánh mắt hắn đã trở lên đợp buồn có vết nắng đọng của thời gian được một lúc hắn mới giấu đi cảm xúc ấy quay lại nhìn về phía Trần Long nói :

" Ngươi nghe cho rõ đây ta chính là Sát Đạo Kiếm Nhân người thành lập Sát Thiên phủ năm ấy ta cùng với ma độc cô sư đại chiến với chính phái hơn một trăm năm cuối cùng ta bị k·ẻ g·ian hãm hại độc cô sư thấy ta khó có thể trốn thoát liền dùng một thanh kiếm nghịch phẩm này hoá thành tà vật đưa linh hồn ta vào bên trong để trốn tránh thiên ".

Thấy một thằng nhóc đằng trước đã trở lên tin tưởng hắn bình tĩnh thở ra một hơi rồi nhìn trực diện về phía Trần Long nói :

" Bây giờ ta đưa ngươi một môn sát thuật chỉ cần ngươi không ngừng g·iết chóc là sẽ mạnh lên ngươi chỉ cần hứa với thiên đạo là trả thù cho ta là được ".

Trần Long nghe xong liền bỗng dưng nở một nụ cười mỉm ánh mắt hắn thèm thuồng nhìn thanh kiếm hắn bỏ ngoài tai tên kia vì biết hắn không có khả năng tác động đến cơ thể hắn . Truyền chân khí vào thanh kiếm chỉ một lúc lâu sau hắn liền có thể làm chủ thanh kiếm hắn ánh mắt sắc bén quay sang nhìn tên linh hồn kia nói :

" Lần thứ nhất ta tha đến lần sau ngươi có ý khác liền c·hết . Còn bây giờ giới thiệu lại ngươi là ai ".

Kiếm hồn đằng trước chớp mắt vì thằng nhóc đằng trước hắn ho ho mấy tiếng lấy lại dáng vẻ bình thường liền bắt đầu nói :



" Ta là kiếm hồn thanh huyết sát này còn Sát Thiên phủ là một trong các phủ của Nhật Nguyệt tông có tác dụng giống tên còn lại làm khí sư ta ở đây đã được hơn 400 năm rồi ".

Trần Long nghe xong liền gật đầu . Hắn bình tĩnh soi xét lại những cơ duyên của hắn mấy hôm nay giật mình một chút hắn liền bình tĩnh quỳ xuống dập đầu hướng về một phía bất kì hét to :

" Đệ tử Trần Long tạ ơn như trời biển của tông môn ".

Làm xong thủ tục cần làm hắn từ từ đứng lên mặc kệ ánh mắt nghi hoặc của thanh kiếm hắn ánh mắt không gợn nhưng lòng đã là thao thiên cự lãng . Hắn bình tĩnh bước đi nhẹ nhàng nhưng lòng hắn lại càng thêm nặng thêm một chút . Hắn hiện tại chắc chắn một điều những thứ được gọi là hạt giống phải làm một công việc gì đó ít nhất có tiêu chuẩn cùng giai vô địch .

Nhìn con đường không ngừng có ngã rẽ phía trước hắn nhìn nhìn rồi rẽ sang đi đã được 1 canh giờ những vẫn không thấy đường ra . Kiếm hồn ánh mắt hồ nghi nhìn Trần Long hỏi với giọng tràn đầy thắc mắc :

" Ngươi rốt cuộc là đang đi đâu vậy ".

Trần Long bình tĩnh nhìn hàng ngàn lối rẽ đằng trước hắn nhìn nhìn rồi quay sang kiếm hồn đằng sau nói :

" Nếu đã từng phục vụ cho tông môn chắc chắn phải có nơi để tài nguyên chứ sao trong này không có một cọng linh thảo nào vậy ".

Kiếm hồn nhìn tên nhóc đằng trước mắt không nín được cười nữa liền cười phá lên đôi mắt hắn nhìn Trần Long giống một tên đần :

" Ngươi có phải không biết đường ra đúng không ngươi cũng thừa biết nơi đây chỉ là nơi đặt ta còn cái linh dược hoàn toàn là không có ".

Trần Long nhìn thanh kiếm hồn đằng trước mắt cau mày lại rồi liền dãn ra trông vô cùng hiền từ nói :

" Vậy ngươi chắc cũng biết đường ra đúng không ".



Chờ một lúc lâu thấy kiếm hồn kia lắc đầu rồi hôn gió hắn một cái kiếm hồn không dám chậm thêm một chút trốn vào bên trong thanh kiếm. Trần Long gân xanh nổi lên đây là đầu tiên hắn bị chơi một vố như vậy con mắt bỗng dưng huyết hồng . Hắn gào lên giống như một con dã thú hắn hận thù như muốn xé rách cái kiếm hồn bé nhỏ kia ra . Hiện tại kiếm hồn đang không ngừng mỉm cười vì kiếm được thêm một kiếm nô mới .

" Ngươi nghĩ giải được những sát ý còn sót lại dễ lắm sao ".

Trần Long cắn chặt môi cố kìm nén lại sát vọng trong tâm trí của mình nhưng hắn không kiếm soát được nữa lao thẳng vào mũi kiếm khi cách mũi kiếm một chút hắn xoay người dùng sát uy thuật g·iết vào bên tròn . Không mất quá lâu liền là một màn người đuổi theo kiếm Trần Long nhìn thanh kiếm ngưng thần di chuyển thanh kiếm vào lòng bàn tay của mình nhìn thanh kiếm hắn nở một nụ cười dữ tợn hắn không cần đồ phế . Ngưng thần lại hắn quyết định hút toàn bộ năng lượng trên thanh kiếm đột nhiên một giọng nói sâm uy vang vọng khắp hang động :

" Dừng lại mau cho ta ".

Tên kiếm hồn đang đau khổ vì động phải tổ kiến lửa này mặt hắn sáng lên .

" Bạch cốt phu nhân mau mau cứu ta ".

Tại trước mắt hắn xuất hiện một người phụ nữ toả ra khí chất giống như lúc đầu hắn gặp nhưng lần này khác hắn đã thấy được dung mạo tuyệt trần kia ánh mắt hắn liếc qua một chút cũng mặc kệ bắt đầu hấp thụ năng lượng .

" Hình như đây là cơ duyên tông môn đưa cho ta còn việc ta muốn dùng như thế nào đó là cách của ta ".

Nữ nhân đằng trước mắt cau mày nhìn về một hướng rồi quay lại gật đầu .

" Ngươi cứ giữ lại đi tương lai nó chính là một cái then chốt đấy ".

Trần Long nhìn nhìn rồi cố gắng hấp thụ thêm một chút năng lượng của thanh kiếm hắn nhìn rồi vứt thanh kiếm lại gần nữ nhân nói :

" Vậy thì tiểu nhân không cần chỉ xin vị đại nhân đây có thể cho ta một môn nghịch phẩm ".

Nữ nhân đột nhiên cười lên nụ cười có như mùa xuân nở có thể làm chìm vào trong bể mật nhưng đáng tiếc không có tác dụng với một người như Trần Long .

" Ngươi biết nghịch phẩm là gì không nó có khả năng đánh gãy sợi xích hạn chế đáng nhẽ ra một sinh mệnh cần lên có hiện tại trong tông ta chỉ có mười quyển nghịch phẩm trong đó có 5 cuốn nhân phẩm mà thống kê tất cả lại thì trong đại lục chỉ có 123 cuốn nghịch phẩm cấp nhân thôi đấy là còn được tích từ thời hồng mông cho đến tận ngày nay ước tính cứ một thời đại cách nhau hàng ngàn vạn vạn năm tính " .

Trần Long nghe xong liền mừng rỡ không thôi vì môn độc công của hắn chỉ mất có 21 năm nghiên cứu tuy có c·hết hàng vạn người đi chăng nữa nhưng so với mốc thời gian không đáng mà mấy tên hắn g·iết một là ăn c·ướp hai là thờ phụng thần linh hay một cả một tộc đàn săn người nào đấy . Hắn gật đầu nghe xong lời bà già kia nói hắn đã xác định không có công pháp hắn chỉ đành ngửa tay ra xin lại thanh kiếm . Cầm thanh kiếm chắc trong tay khi hắn về chắc chắn hắn sẽ đổi sang thanh kiếm khác . Đôi mắt hắn suy tư không biết nghĩ gì trong đầu.