Chương 28 : bình yên
Trên bầu trời có một bóng người nhỏ con đang theo dõi một ngôi làng bằng đôi mắt lạnh lùng sau khi xác định những đứa trẻ của tộc khác đều thoát ra hết Trần liền đáp xuống đất .
Hắn nhìn qua ngôi làng Trần Long đôi mắt nhìn chăm chú từng ngóc ngách rồi nhìn ra hướng mộ mà hắn xây bọn trẻ hắn trầm ngâm một lát liền dùng hoả diễm thuật đốt trụi ngôi làng .
Trần Long lúc này liền làm ước mơ của mình là đi khắp đại lục này cho đến khi nó kết thúc thì thôi hắn nhặt một chiếc lá lên vứt nó lên trời rồi đi theo hướng của chiếc lá bay đi theo cơn gió. Hắn thật sự tò mò về có tất cả bao nhiêu chủng tộc ở đây được tạo ra hay là do tự nhiên sinh thành.
Khi lá bay chỉ về hướng tây hắn mỉm cười tiếp tục bước đi . Hắn cứ đi mãi mãi cho đến khi hắn gặp được ngôi làng đầu tiên của một chủng tộc mà hắn chưa bao giờ nhìn thấy .
Hắn cứ bước tiếp cho đến khi đứng trước cửa ngôi làng hắn hét lên :
" Có ai không hãy cho tôi ở lại một đêm ".
Hắn vừa hét xong thì có một đám người chạy ra tay người nào cũng cầm chắc v·ũ k·hí trong tay nhìn hắn với vẻ thù địch. Một ông lão tóc tóc bạc mắt ánh lên sự kiên cường bất khuất đứng ra đằng trước nói :
" Nơi đây không giành cho những kẻ ngoại lai ngươi có thể đến nơi khác ở tạm ".
Trần Long liền mừng rỡ vừa cười vừa nói :
" Thật sự cháu bất ngờ khi có người biết nói đạo ngữ cháu đến đây để xem toàn bộ tộc của ông thế nào thôi . Đến hết tuần cháu liền đi ".
Ông lão nghe xong liền gật đầu quay sang phiên dịch cho tộc nhân nghe bằng một thứ tiếng khó hiểu . Tộc nhân nghe xong gật đầu buông v·ũ k·hí trong tay xuống mời hắn vào làng.
Vào đến làng hắn phát hiện ra ở đây không có pho tượng nào hết hắn hài lòng gật đầu . Từ sau vụ kia hắn thật sự dị ứng với những kẻ có niềm tin mù quáng vào những thứ hư vô .
Ông lão đi đường trước bắt đầu giới thiêu :
" Nơi đây là Tam Nhãn thôn nằm gần sát với dòng sông Trúc Âm ".
Ông lão vừa đi vừa giới thiệu những quan cảnh đẹp ở nơi đây Trần Long nghe xong liền hứng khởi muốn đi đến ngay lập tức nhưng đột nhiên hắn hít thật sâu một hơi rồi thở ra nhìn lên bầu trời màu đỏ của máu .
" Ông à cháu đi nhiều nơi rồi ở đây không có thần linh sao ".
Ông lão đằng trước liền trở lên tức giận nói bằng một thứ tiếng bản địa hắn nghe không hiểu đợi một lúc ông ấy nhìn thằng nhóc rồi nói.
" Thần Linh cái mẹ gì chứ chúng nó chỉ là những con ác quỷ không ngừng dâng hiến vật tế vật sống để không ngừng nuôi dưỡng cho chúng nó ".
Trần Long nhìn ông lão hắn ngạc nhiên trước ông lão không đúng phải là trước tâm tính của dân làng nơi này . Hắn nhìn ông lão thật sâu hỏi:
" Thế ông không sợ tộc của mình bị mấy tộc khác tiêu diệt sao ".
Lão già đằng trước liền cười lên hắn nhìn lên trời đầy máu hắn nói :
" Sợ chứ ai mà chẳng s·ợ c·hết, đến cây cỏ vô tri còn tranh giành nhau để sống huống chi là sinh vật có ý thức như chúng ta nhưng sống theo cách nào đó là cách của chúng ta bị nơi ở đè bẹp thay đổi nhân sinh quan đó là không nằm trong cuốn từ điển của bộ tộc ta ta có thể c·hết nhưng không thể làm sai lương tâm".
Trần Long nhìn ông lão đằng trước đầy ngưỡng mộ có lẽ đây chính là cốt cách của bộ tộc này . Nếu ta đã cứng cộng thêm sự ảnh hưởng ở đây nó sẽ khiến cho ta càng thêm kiên cường đây là đầu tiên hắn nhận ra được mặt tốt của nơi này .
Hắn cứ đi ngắm xung quanh thấy dân ở đây đang bắt đầu trồng trọt chăn nuôi . Hắn thấy những con người ở đây có một con mắt ở trên trán cộng thêm một cái đuôi nhưng họ có phần người hơn những những kẻ hắn từng gặp.
Trần Long lúc này đang nằm ườn trên một mái nhà bên cạnh là hồ lô rượu hắn vừa uống rượu,hắn vừa ngắm trăng. Hắn đang cố tận dụng từng chút thời gian trong này để thỏa mãn dục vọng của chính mình.
Đang nằm ườn ra thì hắn phát hiện có người dân ở đây cầm đuốc lửa có tay cầm đinh ba giáo gậy đang tập trung trước cổng làng. Hắn thật sự tò mò xem người dân ở đây làm cái gì.
Không để hắn đợi quá lâu từ trong rừng già bước ra một con hổ tinh . Con hổ to đến hàng chục mét nó mở rộng mồm nhe răng sắc nhọn của nó .
Hắn cứ ngồi nhìn xem đột nhiên con hổ tinh mở mồm nói chuyên .
" Các ngươi bây giờ chỉ cần quy phục ta ta sẽ bảo vệ các ngươi hằng năm chỉ cần dâng cho ta một đứa trẻ là được ".
Câu nói vừa dứt dân làng liền giận dữ gào ầm lên Trần Long đứng ở trên mái nhà hắn mở miệng cười tay hắn xoa bụng .
" Tối nay có thịt hổ ăn rồi coi như là chống đói qua đêm đi ".
Khi hai phe chuẩn bị đại chiến thì đột nhiên có một bóng đen suất hiện trên đầu lão hổ . Một đấm giáng xuống khiến đầu của lão hổ lún xuống đất sâu khi Trần Long chưa kịp định hình lại đã thấy lão hổ chạy mất Trần Long mỉm cười vỗ cánh đập mấy phát đã đến gần lão hổ.
Lão hổ lúc này liền dừng lại nhìn thằng nhóc đằng trước đột nhiên có một tràng khí áp hướng thẳng về phía Trần Long . Trần Long nhìn thấy lão hổ tự nhiên đáng sợ hơn một tí
hắn rút kiếm hướng lão hổ chém tới.
Lão hổ liền nhau mày rồi tiếp tục chạy Trần Long liền bất ngờ rồi vỗ cánh không nói nhiều hắn đã lướt qua lão hổ để lại một vết rách trên da hổ . Lão hổ liền đứng im vì sợ hãi Trần Long nhìn lão hổ đằng trước hỏi :
" Tại sao ngươi lại chạy ?" .
Lão hổ nhìn thằng nhóc như một thằng đần.
" Đột nhiên khi ngươi đánh ta thì sức mạnh của ta bị áp chế còn một thành ngu gì không chạy chờ c·hết à ".
Trần Long nhìn lão hổ đằng trước nói.
" Cũng đúng".
Câu nói vừa dứt Trần Long liền dùng lướt kiếm phi nhanh về phía lão hổ . Chỉ hơn chục hiệp đấu hắn liền áp chế được lão hổ . Lão hổ hiện tại đang không ngừng cầu xin khóc lóc tha mạng nhưng hắn đã cầu nhầm người .
Trần Long bước vào không gian công pháp bên trong làm hắn thật sự bất ngờ " sát uy thuật " cần không ngừng g·iết người cho đến khi luyện thành mới thôi nếu tâm người tu không kiên định sẽ bị công pháp nuốt chửng đánh mất lí trí.
Trần Long ghi nhớ toàn bộ công pháp hắn nhìn một chút bầu trời rồi lôi cái xác về làng .
Cả thôn lúc này đang đứng trông ngóng đợi ngoài cổng thôn đột nhiên có một cái bóng đang không ngừng lê cái một cái xác khổng lồ đến . Cả dân làng nhìn thấy liền mừng rỡ lão già nói chuyện với hắn nước mắt chảy ròng rã chạy ra ôm lấy hắn .
" Ta thật sự cảm ơn ngươi khi giúp làng ta g·iết c·hết mối hoạ này ".
Đằng sau thì không phải nói một bữa tiệc thịt hổ liền bắt đầu . Trần Long đang cầm một tảng thịt ăn ngấu nghiến đang ăn hắn nhìn ra người dân làng xung quanh khiến hắn phát hiện ra một điều . Cùng loài ăn thịt nhau kiểu khác khác loài ăn thịt nhau kiểu khác .
Tiệc liền tàn sau hơn 1 canh giờ hoạt động Trần Long đang nằm ườn trên chiếc giường hắn định sau khi tham quan hết nơi đây hắn liền di chuyển . Hắn chỉ nghĩ một chút liền lắc đầu hắn đang không biết đi đâu để đồ sát luyện cho công pháp " sát uy thuật ".
Đến sáng ngày mai ông lão đang chở hắn trên một chiếc thuyền gỗ vừa đi ông vừa giới thiêu với vẻ tự hào .
" Đây là sông Trúc Âm nơi đây là một trong những cảnh quan của làng ta ".
Trần Long gật đầu nhìn dòng sông biếc chúng cứ uốn lượn như mái tóc bay trong gió . Trần Long nhìn vẻ thích thú hai bên đường mọc một rừng trúc Trần Long nhìn gật đầu rồi cầm hồ lô lên uống . Hắn nhìn ông lão đằng trước nói :
" Ông về đi cháu muốn ở đây một mình ".
Ông lão nhìn thằng nhóc đằng trước gật đầu nhảy một phát lên trên bờ . Trần Long liền nằm trên thuyên ngắm mọi thứ xung quanh lúc chán hắn uống một hớp rượu .
Con thuyền cứ trôi trên dòng sông đến gần tối Trần Long mới mở mắt tỉnh dậy sau cơn ngủ hắn dụi mắt ngắm nhìn bầu trời không còn đỏ như máu nữa thay vào đó lấp lánh những ngôi sao hắn nhìn lên bầu trời đầy thoả mãn . Được một lúc hắn gật đầu uống nốt chỗ rượu còn sót lại rồi quay lại làng .
Bước vào làng khi thấy mọi người đã ngủ say hắn cũng muốn không làm phiền liền quay lại chỗ thuyền nằm trên đấy ngắm các ngôi sao. Hắn chép miệng hiện tại không có rượu thật ngứa mồm .
Hắn liền ngồi dậy không có rượu nhưng ít sẽ có thịt . Cũng không cần suy nghĩ quá nhiều hắn liền đi vào rừng sâu đi được một lúc hắn phát hiện dấu hiệu của động vật lớn hắn liền phi nhanh lên đằng trước .
Đang chạy hắn ngửi thấy một mùi hương kì lạ hắn nhăn mày dừng lại chạy lên một ngọn núi trên cao dùng đồng nhãn nhìn ra đằng xa .
Trên một bãi đất trống có một quái vật nhầy nhụa đang giơ xúc tu của nó ra bắt từng sinh vật một nhét vào mồm ăn mồm của nó toả ra mùi hương cuốn hút đến nỗi tất cả sinh vật đều không thể dừng lại được. Trần Long liền nhìn chằm chằm vào nó hắn tò mò không biết công pháp của nó là gì .
Trần Long liền vỗ cánh bay lên trời cao xác định đúng vị trí của nó hắn rút thanh kiếm ra phi thẳng xuống . Trên bầu trời có một tiếng xé gió rít lên kèm theo một tiếng hét " đâm xuyên " con quái vật ngẩng mặt lên nhìn lên bầu trời chưa xác định được cái gì nó đã bị chia làm hai nửa .
Trần Long đáp xuống đất g·iết hết toàn bộ sinh vật ở đây luyện sát uy thuật hắn liền bước vào không gian " túy độc công " cần không ngừng nuốt các c·hất k·ích t·hích vào cơ thể rồi tập chung nó lại với nhau tạo thành đan điền ở bụng chỉ đến thượng phẩm . Tác dụng phụ nuốt quá nhiều c·hất k·ích t·hích có thể khiến cho người tập bị nghiện khi đan điền mà bị vỡ thì người dùng sẽ c·hết vì sự hưng phấn quá độ .
Trần Long liền cười ngượng ngùng công pháp này dành cho hái hoa tặc không dành cho hắn . Nhưng hắn vẫn nghĩ một ý nghĩ điên cuồng hơn bây giờ nuốt thay c·hất k·ích t·hích bằng độc dược chân chính có tác dụng gì . Nghĩ xong hắn liền hứng khởi bắt đầu suy diễn công pháp.