Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thế Gian Kịch

Chương 27 : thần thánh.




Chương 27 : thần thánh.

Trần Long đang không ngừng bước đi vừa đi vừa hát tay trái hắn cầm hồ lô bên trong đổ đầy rượu . Uống được một lúc trong hồ lô không còn một giọt nào nữa Trần Long liền chán nản. Lúc đầu hắn định dùng rượu để giải đi nỗi sầu từ lúc nào hắn đã trở thành một con sâu rượu không hay .

Trần Long nhíu mày trong bình không còn giọt nào nữa rồi đi đâu để kiếm đây . Nhìn ra đằng xa thấy một ngôi làng của bọn quái nhân Trần Long mỉm cười đi lên đằng trước.

Đứng trước cổng làng hắn hét to lên .

" Các vị ở đây có thể cho ta một ít rượu được không ".

Mấy tên quái nhân nhìn thằng nhóc bé xíu đằng trước bọn nó cau mày . Vứt một hồ lô chứa đầy rượu xuống dưới Trần Long nhanh như chớp bắt lấy hồ lô rồi quay đi nhìn vào bình rượu hắn cười cười vừa đi vừa uống .

Mấy tên quái nhân thấy thế liền thở ra một hơi nhìn thằng nhóc kì dị trước mắt . Lúc đang uống một nửa bình rượu, hắn phát hiện ra một điều sự thèm muốn của hắn càng ngày càng tăng cao, có những lúc thèm không dừng được . Nhìn lên bầu trời đỏ màu máu trước mắt hắn lắc đầu đổ toàn bộ rượu trong hồ lô đi .

" Thế giới này đã xâm chiếm tâm trí ta được bao nhiêu phần rồi ".

Mấy ngày sau hắn đã đứng trước cổng làng bước vào bên trong vẫn là những người dân hiền lành chất phác. Trần Long liền cười đùa chào nói từng người một những người nông dân liền gật đầu chào lại .

Đi được một lúc hắn chợt rẽ hướng sang nhà của trưởng làng . Bước vào bên trong hắn nói luôn :

" Bà ơi sau khi cháu đi nhiều nơi cháu phát hiện ra nhiều điều . Quan trọng nhất các vị thần linh đang ở trung tâm làng ta chỉ là một con quỷ đội lốt mà thôi ".

Bà lão lúc này liền nhăn mày lại chạy ngay tới vả mồm hắn .

" Chuyện gì ta cũng có thể bỏ qua nhưng việc cháu súc phạm vị kia là không thể ".

Trần Long liền nhẹ giọng nói lại :

" Thế cháu hỏi bà hàng năm cống phẩm của bà cho vị thần đấy là gì ?".

Bà lão liền im lặng không trả lời Trần Long cũng chỉ bình tĩnh lại nói tiếp :

" Hàng tháng qua cháu đi mọi nơi sưu tầm được nhiều công pháp đây là lúc mọi người lên học võ đừng tự đặt tính mạng của mình cho một cái hư vô".



Bà Lão nhìn ra đằng trước, nước mắt bà bắt đầu rưng rưng .

" Tại sao cháu có thể nói như vậy. Cháu là người ngoại lai cháu không hiểu . Vị thần ấy đã

ở đây bao nhiêu năm qua giúp dân làng khai hoang đánh đuổi những tên xấu sản sự hi sinh ấy có đáng là gì ".

Trần Long cũng không nói gì vứt một đống công pháp ở dưới đất rồi quay đi . Trước khi ra đến cửa, giọng hắn nói vọng vào trong :

" Công pháp ấy có thể giúp mọi người cải mệnh ít nhất cho mọi người có sức phản kháng ".

Trần Long mặc kệ rồi đi ra ngoài hắn nhìn về phía pho tượng ở giữa trung tâm làng cũng không quan tâm quá nhiều hắn liền chạy đến mộ kiếm .

Khác với lần trước, lần này hắn có kinh nghiệm trong việc tuyển chọn kiếm . Đi trên đường gặp vô số xác sống tuy chúng ít nhưng mà đông đặc biệt không s·ợ c·hết nữa cộng thêm khả năng phục hồi vô cùng kinh khủng Trần Long cũng không muốn động chạm bọn chúng .

Đi sâu vào bên trong kiếm khí toả ra càng kinh khủng đến trước một cây kiếm tên là " huyết mệnh " Trần Long liền cầm lên . Đột nhiên cây kiếm liền hút máu trong cơ thể hắn nhưng sau một lúc nó liền ngừng lại trông vô cùng sắc bén Trần Long liền tấm tắc khen . Rồi hắn dùng vải quấn vào thanh kiếm bắt đầu đi thử .

Đến tối muộn hắn liền bước chân vào trong nhà đang luyện kiếm ở ngoài sân thì vanh lên tiếng gọi .

" Này mở cửa ra đi ".

Trần Long nghe thấy liền đoán ra được giọng dì Mai hắn liền chạy ra mở cửa . Dì vẫn trông như thế làn da nâu của việc đồng áng, đôi mắt lúc này hiện lên một số tia cảm xúc .

Giọng nói dì nói trầm trầm

" Đến nhà dì ăn cơm đi nhanh lên đi nào ".

Nói xong xong rồi dì bước đi Trần Long thấy thế liền theo sau . Khi đến nhà thì Trần Long gặp chú Hưng chú gật đầu . Bọn trẻ đã đợi ngồi trên bàn Trần Long liền ngồi vào bắt đầu ăn cơm . Cả nhà liền trở lên sinh động ăn cơm xong Trần Long liền chào chú dì rồi đi về .

Về đến nhà Trần Long liền nằm lên giường bắt đầu đi ngủ . Khi trăng đã lên cao có một đám người đứng trước cửa nhà hắn chỉ sau mấy phát đạp của những tên đàn ông cánh cửa đã sụp đổ cả đám người liền tiến vào bên trong .

Một đám người chui vào trong phòng của Trần Long dùng cái cuốc không đập . Được một lúc tên đấy liền mở chăn ra phát hiện không có ai hắn giật mình .



Ngoài đường lúc này có một bóng người bước đến tay hắn cầm thanh kiếm.

" Cho ta hỏi một chút rõ ràng ta muốn tốt cho các ngươi tại sao các ngươi lại muốn g·iết ta ".

Cả đám người liền sững sờ bà lão trưởng làng bước lên đằng trước . Khác với vẻ hiền từ mọi khi lần này bà trông vô cùng dữ tợn.

" Ngươi sỉ báng thần linh đã là tội c·hết rồi thần linh đã truyền xuống khẩu dụ muốn hiến tế ngươi".

Ánh mắt Trần Long liền lạnh lùng .

" Bất chấp rằng ta muốn tốt cho các ngươi các ngươi không có chút gì tình cảm với ta sao ".

Bà lão lạnh lùng đáp lại .

" Đã từng có nhưng từ khi có khẩu dụ đã không còn ".

Trần Long nghe xong liền gật đầu.

"Ừ ta hiểu rồi ta sẽ cho các ngươi một c·ái c·hết nhẹ nhàng không đau đớn ".

Máu chảy lênh láng ra đường trước mặt Trần Long liền là một đống cái xác không đầu xếp thành một đống . Hắn thở dài hơn 1000 con người không biết phân biệt tốt xấu sao nhìn những cái xác đằng trước hắn bước tới pho tượng .

" Các ngươi đã thờ thứ thần thánh này sao thật là ngu xuẩn sinh mạng các ngươi trước nó không đáng một đồng ".

Pho tượng lúc này đột nhiên mở mắt nở một nụ cười man rợ .

" Ngươi độc ác thế đến người ngươi yêu thương ngươi cũng g·iết ".

Trần Long không nói gì không lên trước tên quái nhân thấy vậy liền vỗ cánh bay lên bầu trời. Trần Long ngẩng đầu nhìn lên hắn lạnh lùng nhảy mạnh lên không trung hướng về phía quái nhân . Tên quái nhân thấy thế liền mỉm cười rồi hắn vỗ cánh bay đi .

Trần Long lạnh lùng nhìn theo tên quái nhân đang bay đi . Đột nhiên hắn rút ra một cây cung nhãn đồng tách ra làm đôi . Nhắm bắn một phát trúng cách khiến cho tên đấy lao xuống đất Trần Long liền cầm thanh kiếm đuổi theo . Khi đến nơi hắn thấy đâu đột nhiên hắn xoay người đỡ lấy một trảo của một bàn tay gấu hắn dùng hoa nở chém một kiếm về phía tên quái nhân tên quái nhân liền nhảy ra đằng xa .



Trần Long nhìn thấy tên quái nhân đằng trước liền dùng lướt kiếm phi nhanh ra trước mặt nó dùng đâm xuyên tên quái nhân chỉ dùng hai trảo gấu vồ về phía Trần Long . Thấy tình không ổn Trần Long xoay người đổi chiêu thành hoa nở tên quái nhân thấy vậy liền vồ một trảo hướng lên thanh kiếm . Tuy nhiên lực đạo của hắn vẫn yếu hơn của Trần Long lên bị bật ra chớp lấy cơ hội Trần Long liền tiến tới đâm xuyên tim tên quái nhân . Hắn cầm lấy đầu của tên quái nhân xem công pháp tiên phẩm bên trong hắn nhìn một chút rồi cười " dực hành công " tu luyện thành hắn có thể mọc ra hai cái cánh . Trần Long liền tìm hang động tu luyện công pháp .

Ba tuần sau có một kẻ từ trong hang bước ra cơ thể tí hon của hắn chạy về phía ngôi làng . Khi vừa chạy đến ngôi làng đã tan hoang . Trần Long nhìn cảnh tượng đằng trước lắc đầu bên trong làng còn bọn trẻ . Suy nghĩ một lúc lâu hắn quyết định từ bỏ, hắn sẽ không bao giờ để lại mối hoạ tiềm tàng có thể liền g·iết bết .

Đang định bước đi thì có tiếng gọi lại .

" Trần Long đợi đã ".

Trần Long quay người ra hắn ngạc nhiên là đám trẻ không bị làm sao đang suy tư thì hai chị em nhà dì Mai đã chạy đến . Chúng nó thở hồng hộc.

" Hơn 3 tuần qua ngươi đi đâu vậy bọn ta tìm không thấy ngươi bọn ta đã tưởng ngươi đ·ã c·hết ".

Trần Long hơi suy ngẫm cau mày .

" Người lớn với vị thần đâu sao ta không thấy ".

Hỏi đến đây bọn trẻ khóc oà lên một đứa trẻ có vẻ đứng tuổi kiềm chế lại cảm xúc hắn nói :

" Ta cũng không biết từ sáng dậy đã không thấy cha với mẹ đâu ".

Nghe câu trả lời xong Trần Long liền nhếch môi cười .

" Không phải các ngươi đã lén xem ta đồ sát cha mẹ các ngươi sao các ngươi định để ta bảo vệ các ngươi sao ".

Bọn trẻ ở đây liền lùi lại che đi toàn bộ cảm xúc bi thương vừa nãy bằng dữ tợn . Trần Long nhìn thấy biểu cảm của chúng hắn đã xác định một điều .

Trần Long lúc này hình như đang cố tìm một cái gì đó sau đó hắn chạy vội đến nhà trưởng lão một đấm sập luôn sàn đồng thời để lộ ra một thông đạo . Trần Long nhìn thấy thông đạo hắn liền nhảy xuống bước vào bên trong .

Cảnh tượng trước mắt khiến hắn sững sờ rồi cười điên lên các đứa bé của tộc khác đột nhiên thấy người lạ con người trốn vào vào sâu trong lồng .

" Ta thật sai lầm khi tin bọn chúng dùng trẻ em của mình để hiến tế có lẽ đứa con gái tên Chi bị mang ra hiến tế để an ủi những n·gười đ·ã k·huất ".

Bây giờ hắn mới hiểu được tại sao bộ tộng kia không có tượng thần mà vẫn muốn hiến tế nhìn vào đám trẻ kia Trần Long liền dùng kiếm chém đứt lồng sắt . Hắn lạnh giọng nói :

" Bây giờ các ngươi đã được tự do còn lại các ngươi tự lo liệu đi ".

Nói xong Trần Long cũng liền đi về hướng thông đạo đi ra ngoài mặc kệ những đứa trê đằng sau .