Chương 24 : thế giới bên trong
Có một tên đang đứng canh bên cạnh tấm bia đột nhiên hắn cúi người thật sâu trên người lấp tấm mồ hôi. Đằng trước hắn lúc này không phải thứ gì đáng sợ khủng kh·iếp một cô bé vô cùng xinh xắn mắt to tròn mũi cao đôi môi chúm chíp tương lai chắc chắn thành đại mĩ nhân hại nước hại dân . Cô bé đó cũng mặc kệ tên đằng trước đang cúi người . Đi đến gần đằng trước nhìn mấy hạt giống trước mắt.
" Đây chính là hạt giống năm nay ".
Tên kia cúi người gật đầu nói lắp bắp .
" Vâng thưa tiểu thư ".
Cô bé cũng gật đầu giọng nói vô cùng dễ thương khả ái :
" Nếu tên nào c·hết nhớ mang xác đến chỗ ở của ta ".
Tên kia liền gật đầu.
" Vâng thưa tiểu thư ".
Cô bé đó cũng chỉ gật đầu rồi đi ra ngoài. Trẻ vừa đi thì già lại đến . Tên đứng gác chưa kịp hồi phục lại tình thần thì có một người trẻ trung tuấn tú lại đến .
" Tiểu nhân xin kính chào tông chủ ".
Người trẻ tuổi đằng trước gật đầu . Nhìn một chút hạt giống rồi nhíu mày sâu.
Toàn bộ không gian trong tông môn xuất hiện một ngọn núi vô hình đè áp tất cả . Tất cả mọi người đều nhíu mày nhìn bầu trời .
Người trẻ tuổi nhìn sang tên bên cạch nói :
" Tại sao lại có môn nhân của Kiếm Thanh tông ở trong này ".
Tên kia liền hốt hoảng quỳ xuống nói :
" Thật ra tên kia đầu tiên được trong môn nhân của Kiếm Thanh tông thu nhận bên ngoài, sau khi bị một tên ép dùng tà pháp lên được hành giả đưa đến đây . Hiện tại đang bị truy nã bên Thành quốc ".
Nghe thấy hắn nói xong liền gật đầu thu hồi uy áp .
"Đưa cho ta toàn bộ ghi hình ngọc cùng với tư liệu của tên đấy ".
Nhìn một chút Trần Long rồi hắn lại quay đầu rời đi .
Còn Trần Long hiện tại đang trong một thế giới khác không biết gì về bên ngoài. Nhìn bầu trời đang nhuộm một màu máu trước mắt Trần Long cũng chỉ đành im lặng không nói gì . Từ khi bước vào trong này Trần Long không gặp sinh vật sống nào nhưng hắn biết càng như thế thì lại càng nguy hiểm nhất là khi hắn tay không tất sắt .
Thấy tình hình ngày càng không ổn Trần Long liền không ngừng chạy đột nhiên hắn dừng lại .
" Tại sao mình lại chạy điều gì khiến mình trở lên điên cuồng tới thế ".
Trừ phi khi nhìn lên bầu trời nhuốm máu có lẽ chính thứ này đã phóng đại lỗi sợ hãi của mình .
Hắn lúc này liền đứng im đấy suy đoán .
" Có lẽ bước vào trong này nó sẽ phóng đại cảm xúc của mỗi cá nhân lên ".
Trần Long liền hít thật sâu rồi thở ra nhìn thật kĩ xung quanh xác định thêm một lần nữa không có bất kì một sinh vật nào Trần Long liền đi bộ hướng ngược lại.
Càng đi bộ vào bên trong Trần Long càng không ngừng sợ sệt cơ thể của hắn bắt đầu nổi tầng da gà . Trần Long liền đứng im đấy hít thật sâu rồi thở ra hắn bắt đầu bình tĩnh trở lại .
Lúc này hắn mới thật sự thấy một thứ gọi là sinh vật mà nó cũng không tính là sinh vật nữa . Nó có hình dạng bầy nhầy trông vô cùng ghê tởm. Nó không ngừng ăn mọi thứ xung quanh dù cho đất đá hay một thứ gì đi nữa trong tầm mắt nó .Vừa ăn vừa khóc nó vừa nói :
" Đói quá đói quá vẫn đói ".
Trần Long đứng đằng xa dùng đồng nhãn nhãn cầu cả hai mắt của hắn lúc này đã thật sự tách làm hai . Hắn cũng chỉ đứng đây nhìn sinh vật kia . Dùng một nhánh cây truyền chân khí vào bên trong bắn vào cơ thể của nó trực tiếp nổ tung bắn ra các mảnh vụn Trần Long thấy thế liền mừng rỡ chạy lại sát gần cầm một miếng thịt lên ngắm nghía.
Thấy không có vấn đề gì Trần Long thử truyền chân khí vào bên trong . Kết quả hắn lại đến vùng không gian khác Trần Long liền mừng rỡ quả nhiên . Nhìn thấy tấm bia tự trước mắt Trần Long liền đứng sát lại gần . Sau một lúc đọc hắn mới biết đây chỉ là một cuốn công pháp trung phẩm " thực huyết công " chỉ cần không ngừng ăn uống sinh vật càng mạnh hắn liền càng mạnh . Tác hại nếu không kiềm chế được sẽ bị nổ c·hết hoặc bị công pháp cắn trả tự nuốt chính mình .
Nhìn xong công pháp hắn lắc đầu . Có lẽ con này là bậc thấp hắn lúc này có thể xác định được chỉ cần càng mạnh thì công pháp càng khủng bố . Trần Long nhìn xong liền ghi nhớ lại trung quy có liền hơn không .
Hắn liền thoát ra đằng trước mắt hắn lúc này liền là con quái vật ấy đã khôi phục hoàn toàn hắn cũng không chần chờ chạy mất. Hắn lúc này đoán ra được có lẽ quái vật chỉ ngang bằng với cảnh giới của mình thôi .
Nghĩ xong một luồng cảm xúc tự mãn kiêu căng thổi bùng lên trong người hắn . Hắn liền đứng im lại hít thở thật sâu.
" Nếu vậy thì sinh vật càng lên cao thì càng thông mình có lẽ bị ảnh hưởng bởi cảm xúc càng ít . Mà ta ở càng lâu có lẽ sẽ bị ảnh hưởng cành nhiều ".
Hít một hơi thật sâu rồi hắn bắt đầu chạy loang quanh khắp nơi . Lúc này Trần Long đang đứng trước một ngôi làng .
" Cái quái gì đây bọn chúng còn đi theo bầy đàn".
Thấy tình hình không ổn Trần Long liền lập tức rút lui có lẽ trong kia liền là thượng phẩm. Không nói nhiều lời hắn liền chạy lên một ngọn núi gần đó quan sát .
Trong ngồi làng ấy gồm hơn một trăm người không phân biệt được giới tính có làn da màu xanh nhạt cao tầm 1,2 mét . Một tên có vẻ là đứng đầu nói một thứ tiếng hắn cũng chịu không dịch được . Nói xong hắn liền chắp tay cầu nguyện đem một người lên trên bàn hiến tế . Trần Long nhìn xong liền cau mày ở đây cũng có nhân loại sao . Hắn cũng không có ý định ngăn cản thấy việc cử hành chuẩn bắt đầu . Trần Long liền thở dài chung quy hắn cần một người dẫn lối .
Hắn liền chạy một mạch xuống cổng ngôi làng thấy gần đến nơi một kẻ liền cầm một thanh kiếm xông vì phía Trần Long hắn chỉ mỉm cười dùng hư ảnh ra đằng sau tay đặt lên đầu rồi bóp vỡ đầu tên đấy .
Cầm thanh kiếm lên nhìn vào trong làng hắn liền thực hiện một cuộc đồ sát toàn bộ không cần phân biệt chỉ gặp là g·iết hết từ nhỏ cho đến già . Đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận sự khoái trí của việc g·iết người hắn cố gắng kiểm soát lại cảm xúc một lúc cơn khoái cảm liền ngừng lại rồi trôi đi . Trần Long nhăn mày bắt đầu không kiểm soát được rồi sau đó hắn xem cuốn công pháp chỉ đến thượng phẩm.
Bước đến chỗ tế đàn hắn nói :
" Tỷ có thể giải thích cho đệ biết đây là đâu không ".
Cô gái ngợ nhìn đứa bé trước mắt rồi oà khóc nói :
" Cảm ơn ngươi đã giúp ta ".
Trần Long cũng chỉ gật đầu không nói .
Cả hai lúc này vừa đi trên đường vừa nói chuyện .
" Nơi này là giới dục vọng ở bên ngoài lâu bị ảnh hưởng càng nhiều . Thế làng của đệ đâu ".
Trần Long vẻ mặt lảng tránh nói :
" Làng của đệ bị một làng của tộc khác t·ấn c·ông, sau khi tu thành đệ liền quay lại tìm nhưng không thấy rồi gặp tỷ ".
Cô gái ấy gật đầu không ngừng nói xin lỗi rồi dắt hắn đi đến một ngôi làng. Chính giữa ngôi làng liền là một pho tượng khổng lồ hai cách mọc đằng sau đầu hổ thân người cả chân lẫn tay đều có hình con gấu đằng sau mọc ra đuôi . Trần Long vừa mới bước chân vào liền gặp đám người liềm nở đón tiếp vô cùng nồng hậu Trần Long cũng chỉ cười trừ từ chối .
Cô gái vừa nãy dắt hắn đến một ngôi đền bên trong vang lên những tiếng tục kinh . Trần Long thấy một bà già đằng trước đang đọc một thứ tiếng vô cùng khó hiểu đợi đến một lúc lâu liền dừng lại . Người phụ nữ đó quay lại nở một nụ cười vô cùng hiền từ .
" Vào đi ".
Trần Long chỉ lắc đầu nói :
" trên người cháu dính nhiều máu, không lên vào trong nơi linh thiêng".
Người phụ nữ chỉ lắc đầu mỉm cười:
" Không sao đâu chỉ cần tâm sạch là được ".
Trần Long nghe thấy xong liền gật đầu không làm kiêu đi vào bên trong .
Đi vào bên trong Trần Long từ từ ngồi xuống nói :
" Vị thần nãy đã bảo vệ cho người dân trong làng bao lâu rồi ạ ".
Người phụ nữ hiền từ đáp lại :
" Vị thần ấy đã bảo hộ cho chúng ta được hơn 100 năm rồi ".
Trần Long gật đầu nở một nụ cười nói :
" Bà ơi bà có vật nào để bảo vệ thần chí không ạ " .
Người phụ nghe thấy liền gật đầu lấy ra trong ngăn tủ một khối gỗ nói :
" Đây coi như là phần thưởng của con khi đã cứu con Chi ".
Trần Long gật đầu cảm tạ rồi đi ra ngoài, hỏi một chút chỗ tắm rửa. Hắn nghe xong liền gật đầu đi một mạch ra chỗ đấy .
Sau khi tắm rửa sạch sẽ rồi hắn mặc lại bộ quần áo cũ đi lòng vòng khắp nơi xác nhận một điều.
Hắn lúc này cau mày rồi quay trở lại trong làng . Nhìn thấy người dân tươi vui hớn hở hắn cũng chẳng nói gì gặp một đứa trê ngang tuổi hắn dắt hắn ra chơi một trò chơi hắn cũng chỉ đi theo . Bữa tiệc đến tối liền dừng lại, Trần Long được một người dân tốt tính cho ở nhờ . Sáng vừa đến Trần Long liền dụi mắt đi ra ngoài thấy một người mời hắn ăn nhưng hắn lại từ chối đi ra đến cổng thôn .
Chạy liền một mạch vào trong rừng sâu nhìn thấy được một con hổ đang chuẩn bị săn mồi bị Trần Long một kiếm cắt ngang cổ . Hắn liền ngồi xuống bắt đầu ăn hổ nướng đã thấy no hắn liền dọn dẹp bắt đầu đi săn công pháp .
Càng tìm hắn càng thở dài nếu không phải trung phẩm thì là thượng phẩm tác dụng phụ quá lớn .
Tìm một lúc hắn thấy phía trước có một ngôi làng quy mô bằng với ngôi làng hắn đang ở phía chính giữa có một bức tượng quái nhân. Nhưng người sống bên trong không phải nhân loại . Xác định qua vị cùng với hướng đi hắn liền quay trở lại trong làng.