Chương 2 : Chạy trốn
Trần Long đang ngồi yên ngựa quay ra đằng sau nhìn thấy lờ mờ bóng toán c·ướp đôi mắt của hắn bị các cảm xúc bao trùm lên giống như một kẻ điên cuồng .
Hắn tức giận tự cắn nát một đầu ngón tay một lúc sau hắn với đôi mắt thâm trầm nhìn đám c·ướp ở dưới bên trong ánh mắt hắn chỉ chứa sát khí ngập trời .
Trong đầu lúc này hắn bắt đầu suy nghĩ ít nhất cũng phải tìm cách trốn ra khỏi đây .
Một t·ên c·ướp hét lên báo hiệu cho những t·ên c·ướp khác:
" Tìm thấy nó rồi hiện tại nó đang chạy trên trục đường dẫn đến thành Hồng Phong".
Trần Long nhau mày quá sớm khác với dự tính của hắn.
" Có lẽ ta sẽ sớm b·ị b·ắt thôi dù sao thì với khả năng hiện tại của ta trốn thoát được so với những kẻ tập luyện này thì còn kém xa muốn chạy được khó như lên trời ".
Ánh mắt hắn hiện lên một tia bất lực đang suy nghĩ lung tung thì có một mũi tên bay vèo sượt qua hắn ghim thẳng vào cây bên cạnh.Hắn giật mình hoảng hốt lưng của hắn ướt đẫm mồ hôi quay ra đằng sau ngạc nhiên cùng ngơ ngác.
Trần Long chửi thầm:
" C·hết tiệt mẹ nó chứ ".
"Trượt rồi thưa đại nhân " .
Một t·ên c·ướp dáng vẻ kính cẩn nói với một người trẻ tuổi bên cạnh bằng một giọng thành kính thậm chí nó còn ẩn chứa một lỗi sợ kinh hoàng .
Người trẻ tuổi cũng chỉ từ tốn đáp lại .
" Hắn sẽ chạy vào rừng sâu nghĩ lấy cây làm lá chắn mà một đứa trẻ cầm dây cương đã khó, mà lại trong rừng rậm càng khó mà các ngươi không bắt được về thì tự chịu hậu quả đi .Nhớ là bắt sống để mang về dù sao chém ra một kiếm kia vẫn là quá sức cần mang về để đại ca bồi bổ".
Trong đầu của Trần Long lúc này cũng đang suy nghĩ suy nghĩ của hắn cùng thanh niên liền giống nhau y như đúc .
" Bọn nó dám bắt ép mình vào rừng rậm rồi tính bắt sống mình với kĩ năng vượt trội, nếu mà bây giờ không vào sợ ta sẽ b·ị b·ắn thành nhím mất có lẽ bây giờ chạy rừng sâu là phương án tốt nhất ".
Nghĩ xong hắn liền điều khiển hướng ngựa chạy vào rừng sâu có lẽ đây là phương án duy nhất vào thời điểm hiện tại rồi.
"Thưa đại nhân quả thật nó đã chạy vào rừng sâu rồi ạ ".
" Ừ tốt lắm nhớ bắt sống " người trẻ tuổi đáp lại.
Quả thật sau khi trốn vào trong rừng sâu Trần Long rất khó điều khiển khiến cho tốc độ giảm đi đáng kể vậy thì chỉ còn một cách ánh mắt của hắn hiện lên một tia quyết đoán . Trần Long rút ra một con dao đâm một nhát vào mông ngựa khiến nó đau đớn chạy nhanh hơn trước cũng coi như là kéo dài khoảng cách .
Nhưng không khác gì uống thuốc độc giải khát con ngựa nó càng điên cuồng hắn điều khiển dây cương cũng càng khó sơ sẩy một chút sẽ bị ngựa hất văng ra ngoài .
Nhìn đằng xa có một hang động Trần Long ánh mắt đăm chiêu.
" CHẾT TIỆT " vô số t·ên c·ướp kêu lên chẳng là lúc bắt thằng nhãi kia thì phát hiện trên yên ngựa không có ai mấy t·ên c·ướp đều phát điên mất cả ngày trời lại trắng tay . Cả bọn không dám về nếu bọn chúng về thật thì chắc chắn sẽ phải bù vào cho thằng nhóc ai dám chắc chắn số lượng cần bù vào là bao nhiêu .
Chúng nó cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng lục soát toàn bộ khu rừng ai lấy cũng đều dùng cả tính mạng ra tìm .
Ở đằng xa có một đôi mắt yên tĩnh theo dõi tất cả . Trăng đã lên cao tất cả đều phát hoảng đi tìm.
Có một t·ên c·ướp nhìn thấy trong một bụi cỏ cách đấy không xa có một đứa bé mặc áo thường dân đang nằm ngủ đôi mắt t·ên c·ướp sáng lên hắn từ tiến tới sợ kinh động thằng bé rồi lại từ từ rút thanh đao ở hông ra .
Hắn cầm thanh đao lại gần khi vừa bước tới nơi thì chân của hắn đạp cọc nhọn xuyên thủng qua da hắn gào lên thảm thiết nhưng khu vực này lại quá vắng vẻ hét lên cũng không có ai nghe thấy .
Đôi mắt của hắn cố mở to ra để nhìn thắng bé đâu ngược lại chỉ có một nắm cát . Hắn còn chưa kịp hoàn hồn một dao ngang cổ máu bắn lên khuôn mặt một đứa trẻ kì lạ thay mặt của hắn vẫn bình tĩnh một cách đáng sợ giống như đã quen từ trước .
Trần Long liền kéo lê xác của hắn vào hang mà hắn tìm thấy lục lọi xác c·hết một chút tìm một ít lương khô ăn ngấu nghiến cùng một tấm bản đồ
Hiện tại trên tay hắn có bản đồ ít nhất cũng không cần khắp nơi chạy loạn biết đường để đi . Hắn định chạy sang thành Hồng Phong men theo một con sông lớn nhưng hạn chế lớn nhất của hắn hiện ra chính là thể lực quá đuối .
Cả khu rừng lúc này đã vô cùng náo nhiệt tiếng xì xào bàn tán của bọn c·ướp vang lên.
" Thiếu một tên có lẽ do sợi hãi lên nó đã trốn đi rồi ".
Một t·ên c·ướp đáp lại với giọng nói chắc nịch :
" Đừng có đùa trên cơ thể của chúng ta bị gieo huyết ấn căn bản là không trốn được .Nhanh tìm đi nếu không tìm được thì một trong số chúng ta phải bù vào thằng nhãi đấy" .
Nói xong câu đấy vẻ mặt bọn c·ướp lên trở hung tợn hơn bao giờ hết.
Kẻ vừa nói xong câu đó suy nghĩ .
" Chẳng nhẽ tên kia đã tìm ra cách giải ấn rồi đợi chờ thời cơ trốn thoát hoặc " .
Sắc mặt hắn trở lên ngưng trọng có lẽ trong tất cả bọn họ ở đây đều ra đáp án nhưng không muốn nói mà thôi.Biện pháp an toàn nhất bây giờ là đi chung nhưng khu rừng quá rộng nếu đi theo cả đội thì tìm đến sáng mai cũng không hết được khu rừng vì vậy chẳng tên nào nói cho tên nào vì điều ấy là không thiết.
Mỗi một tên đều sắc mặt ngưng trọng tâm tình trở lên nặng nề như treo một tảng đá hắn vừa chạy vừa hét tiếng hét vang vọng khắp khu rừng :
" Thấy xác của tên đã bỏ trốn" .
Bọn chúng lại tập chung lại với nhau lần nữa cả đám đều bao quanh cái xác.
Bọn hắn bắt đầu bàn tán với nhau tất cả đều có một suy nghĩ trong khu rừng này có vị cao thủ . Nghĩ đến đây thôi cả bọn liền lạnh tóc gáy một tên đ·ã c·hết không thể đảm bảo bọn hắn sẽ không phải người tiếp theo
" Tìm thấy được ở đâu? " một giọng nói vang từ Cường là một tên có uy tín trong băng.
Tên kia hơi suy nghĩ một chút hắn đáp lại :
" Cách đây khoảng gần 200 mét".
Tất cả ở trong chỗ này đều có thực lực tương đương nhau ngoại trừ tên Cường thì cao hơn một bậc.
Cường đi đến gần cái xác nói :
" Các vết đâm trên cơ thể không giống đánh nhau mà giống với sau khi c·hết liền hành xác thì đúng hơn mục đích có lẽ là trả thù ".
Tên Cường đưa tay lên mắt tử thi mở ra thì nhìn thấy ít cát bên trong rồi hắn lại nhìn xuống cổ tay . Hắn trầm ngâm một lát liền nhanh chớp lột cả hai chiếc giày ra nhìn thấy một lỗ to tổ bố ở lòng bàn chân.
Tên Cường miệng liền nhếch lên bắt đầu giải thích cho cả bọn :
" Lợi dụng trời tối lại thêm sự bất cẩn hắn ta đã dẫm trúng vào bẫy của thằng nhóc kia ".
Tay hắn chỉ vào lòng bàn chân nói tiếp :
" Tiếp sau đó hắn ném cát vào mắt gây ra bất ngờ và sợ hãi cuối cùng là ngang cổ c·hết .Còn mấy vết đâm này có lẽ hắn định phục thù g·iết cha ".
Hắn nuốt nước bọt nói:
" Sau khi đâm mấy nhát xong có hắn liền phục hồi lại lí trí liền kéo xác ra chỗ vừa rồi có lẽ chỗ đấy còn dấu vết .Chung quy vẫn là thằng trẻ con không thể kiểm soát được cảm xúc, nếu hắn không bồi thêm mấy nhát nữa thì mọi chuyện sẽ đi sang một hướng khác rồi ".
Cả đám lúc này chạy ra chỗ tìm thấy xác quả nhiên có vết kéo lê mắt tên nào tên lấy đều không khó nhìn ra sự hưng phấn chạy theo dấu vết thì thấy cái hang. Cả đám lục lọi bên trong quả nhiên có dấu v·ết m·áu lúc này ai lấy đều cười lên như điên ngoại trừ tên Cường giật mình đi kèm với khuân mặt giật dữ.
Hắn vừa chạy vừa hét :
" Bị lừa rồi cả đám chúng ta đều đi bộ vào đây vì thuận tiện nên buộc ngựa tập chung vào một chỗ " .
Câu nói vừa dứt cả đám liền hiểu ra về điểm hẹn đầu tiên cũng là nơi buộc ngựa.
Chạy ra tới nơi cả đàn ngựa đều bị g·iết c·hết, đếm thiếu mất một con. Tên Cường đau khổ nghĩ.
" Công pháp của trại chủ là cần rút huyết đồng tử nếu không có cần nhiều người lớn bù vào,đấy cũng là lí do bọn hắn đi tìm cật lực như vậy .Bây giờ về xác định ăn cứt".
Tên Cường cúi đầu xuống đất thấy hàng chữ :
" Thời tiết hanh khô cẩn thật củi lửa".
Đồng từ hắn giãn ra có mùi rượu xông thẳng vào mũi hắn . Đây là lần đầu tiên hắn chán ghét mùi này đến như vậy một ngọn lửa đột nhiên xuất hiện đốt cháy toàn bộ .
Cường liền chạy v·út ra đám lửa cả cơ thể của hắn đều bốc hoả đôi mắt của hắn nhìn ra phía trước . Quả nhiên lúc này trước mắt hắn có một đứa trẻ cả quần áo đều dính máu nở một nụ cười ngây thơ nhưng lại khiến cho người ta phát lạnh. Hắn nhìn với con mắt không cam tâm liền ngã xuống.
Chạy được một đoạn Trần Long phát giác ra phía sau có người đang đuổi theo hắn lẩm bẩm " Lì vậy " .
Một mũi bắn vèo xuyên qua vai hắn không để cho cơ hội bắn thêm một mũi nữa hắn liền lảo đảo giả vờ ngã xuống một dòng sông gần đó.
"Thưa đại nhân có phải đuổi theo không ạ " giọng nói của t·ên c·ướp nói với tên cạnh với sự thành kính.
" Không " giọng của người trông khá trẻ tuổi đáp lại đôi mắt hắn nhìn phía xa như đang suy tính một điều gì đó.
Tên trẻ tuổi lạnh lùng đáp :
" Mang mấy kẻ thất bại rút huyết bù vào cho chỗ của thằng nhóc kia, rút quân".
Tên trẻ tuổi chỉ mỉm cười rồi quay ngựa lại rồi đi.
Trần Long lúc này đang cố bám vào một tấm gỗ đang trôi trên sông sau đó hắn liền leo lên được may hắn còn là trẻ con cân nặng vẫn còn nhẹ không đáng bao nhiêu .Ánh mắt lúc này hiện lên rõ vẻ tuyệt vọng .
Hắn chưa bao giờ thấy mình yếu đuối đến như vậy hắn căm tức bản thân đến độ bật khóc . Hắn cứ khóc mặc cho dòng nước siết cuốn hắn đi đến một lúc sau tiếng khóc dần dần tắt hẳn rồi biết mất .
-------------
Do không thông thạo đơn vị đo ngày xưa lên sẽ lấy đơn vị đo hiện tại để nó không bị sai số quá nhiều tôi vô cùng xin lỗi vì sự bất cập này.