Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thế Gian Kịch

Chương 10: Dục vọng nuốt chửng con người




Chương 10: Dục vọng nuốt chửng con người

Khi trời vừa tờ mờ sáng toàn bộ đều tập chung tại quảng trường cả binh lính lẫn tông môn .

Thành chủ của thành Hồng Phong đứng trước mặt tất cả mọi người nói rõng rạc cộng thêm với giọng nói đã to sẵn của hắn :

" Đây sẽ là lần tổng tiến công đối thành Phong Hưng cũng sẽ là bước đệm để chúng ta bẻ gãy thế công đối với quân địch" .

Toàn bộ mọi người hoan hô trong vui sướng chỉ có hai người biểu hiện chẳng ra làm sao một là Hứa Phàm hai là Trần Long đang ngồi ở quán mì trong góc thành. Hai kẻ đều nhíu mày vì Trần Long cần Hứa Phàm giúp nếu hắn c·hết kế hoạch coi như đổ bể còn Hứa Phàm liền đau đầu vì không biết hắn phục kích ở đâu hay phục kích trên đường về . Chung quy biết càng nhiều áp lực càng lớn hắn cần bảo vệ vẹn toàn các đồng môn của hắn . Càng nghĩ thì càng bực mình hắn nắm chặt tay nhìn với ánh mắt căm thù nhưng lại hiện lên sự vui tươi đối với thành chủ.

Nguyễn Hải Linh lúc này gật đầu rồi gọi Hứa Phàm cùng với mấy tên đứng đầu các tông môn một số tướng lĩnh cấp cao tất cả vào trong phòng bàn bạc kế hoạch.

Trong phòng lúc này thì không khí vô cùng nhẹ nhàng vui tươi thành chủ của thành Hồng Phong lúc này lên tiếng :

" Bây giờ Hứa Phàm cùng với tông môn của ngươi sẽ đánh chéo phần bên hậu cẩn thận có cá lọt lưới . Còn các ngươi sẽ mang toàn bộ tông môn đánh vào sâu trong khu rừng này . Công việc của ta sẽ cùng với binh lính tổng tiến công vào trực diện thành tạo ra bất ngờ " .

Hứa Phàm lúc này lên tiếng nói luôn :

" Không cần phải như thế chỉ cần chúng ta tổng tiến công vào là được" .

Thành chủ của Hồng Phong nói tiếp :

" Ngươi không hiểu nếu bây giờ bọn chúng mà chạy thoát một tên làm lộ hết kế hoạch cái này ngươi không chịu được hết trách nhiệm " .

Hứa Phàm định nói tiếp nhưng bị chặn lại .

" Ngươi đến nơi này là nghe ta phân việc chấm hết" thành chủ thành Hồng Phong nói .

Lúc này Nguyễn Hải cũng nói theo :

" Ừ tốt nhất là cứ như vậy đi ".

Hứa Phàm định nói thêm nhưng không được bọn hắn là được triều đình cử đi ra phía đông để chặn lại bước tiến chân của Công quốc . Bọn hắn đến để nghe lệnh của thành chủ kì cần không đâu đầu vào chỗ c·hết là được .

" Ta nên làm thế nào bây giờ dù sao cũng không có bằng chứng".

Hứa Phàm liền chở lên chán nản.

Nghĩ càng nhiều thì Hứa Phàm càng tức giận nhưng không thể làm gì được.

Lúc chuẩn bị đi Hứa Phàm liền nói với đồng môn của hắn khi nào đến địa điểm liền lập tức phân tách nhau ra trốn. Vì đi bây giờ cũng không thoát được có lẽ bọn hắn đang chờ sẵn ngoài thành chỉ cần bước chân ra liền đón nhận c·ái c·hết.

Còn Trần Long lúc này ngồi ăn bát mì đối diện là một trong nhưng chúng nữ tuy nhiên lại sử dụng thuật dịch dung thành đàn ông.

" Điều mà nhóc nói đến bao thành là thật".

Trần Long buồn rầu đáp lại .

"Điều này là thật lúc đó ta liền nghe lỏm thấy thành chủ của thành Hồng Phong này có ý định g·iết sạch hết bọn tỷ đổ lỗi cho thành chủ của ta có ý định một mình nuốt chọn quân công".

Nữ ấy nghe xong cũng chỉ gật đầu .

" Ta biết rồi lần sau ta cấm đệ như vậy nữa làm như vậy quá nguy hiểm" .



Trần Long ngoan ngoãn gật đầu như gà mổ thóc . Khi nữ nhân ấy bước đi Trần Long nhìn theo hướng ấy .

" Ta nói lời này cũng coi như là trả ơn các ngươi cứu ta một mạng . Bây giờ ta liền cứu ngươi một mạng hoặc ngươi đi tìm sự trợ giúp nếu các ngươi làm mồi sống thì đừng có trách ta " .

Hắn liền nhìn với ánh mắt hờ hững vô tình.

" Chỉ mong sao tên Hứa Phàm liền trụ được đến thời điểm kia ".

Sau đó hắn lắc đầu .

Lúc này tên nữ kia về báo với tất cả đồng môn . Tất cả đều hốt hoảng gần đến lúc di chuyển thì được biết tin động trời như thế này, khiến cho cả đám không biết phải làm sao thì một nữ tử cầm đầu trong đó với khuôn mặt không đẹp tì vết có lẽ cứ hàng ngàn ngươi chưa chắc tìm ra được một người nàng suy nghĩ nói:

" Ngươi nghe được tin này ở đâu" .

Nữ tử kia đáp lời :

" Muội nghe thấy từ đứa nhóc lần trước đám muội cho hắn một suất vào Kiếm Thanh Tông ".

Nữ tử kia gật đầu.

" Có lẽ là đền ơn đi".

Nữ tử đó lại nói tiếp :

" Các ngươi bây giờ hành động như bình thường nhớ tốt nhất không được biểu hiện sợ sệt cần thật làm mồi sống".

Sau đó nữ tử kia liền hỏi " Bao giờ đi " .

Có một nữ tử khác liền đáp lại :

" Bây giờ là thời gian sửa soạn tầm một khắc nữa liền bắt đầu đi".

Nữ tử chỉ gật đầu" Cho ta một căn phòng hẹn gặp với Hứa Phàm".

Trong một căn phòng có hai người ngồi đối diện là Hứa Phàm cùng với nữ tử kia .

" Tử Trúc cô nương cần gặp ta có chuyện gì ?".

Tử Trúc lúc này liền đáp :

" Ta biết được một thông tin là chúng ta đang bị vây g·iết " bằng một giọng nói khẩn trương.

Hứa Phàm đã biết nhưng vẫn giật mình tỏ ra là mình bất ngờ trước thông tin đó . Hắn ngẫm nghĩ rồi nói :

" Ngươi tìm thấy thông tin này ở đâu có uy tín không " .

Tử Trúc chỉ gật đầu gật đầu đáp lại không nói nguồn .

" Thông tin này là vô cùng chuẩn xác " .

Hứa Phàm cũng không nhiều hỏi :

" Ngươi định hợp tác như thế nào ?".



Tử Trúc bắt đầu giở bản đồ nói:

" Bây giờ tông môn ngươi sẽ đi đường này còn tông môn của bọn ta sẽ đi đường này sẽ hội ngộ nhau ở đây . Sau đó chúng ta cùng nhau thủ vững đến tối liền có thể rút quân về ".

Hứa Phàm chỉ lắc đầu.

" Làm thế thì quá nguy hiểm rất dễ làm bia sống".

Tử Trúc chỉ lắc đầu phủ nhận ý kiến của Hứa Phàm .

" Đấy là con đường thủ được duy nhất . Nếu không ta sợ sau khi chiếm được thành xong Nguyễn Hải Linh liền quay ra g·iết hết tất cả để bịp đầu mối cũng như đổ luôn sáng cho quân nhà Công " .

Quả thật là như thế nếu tách ra bây giờ cũng sẽ chỉ toàn nguy hiểm, nếu không thì hội họp vào nhau liều mạng một phen.

"Có cần mời thêm một ít tông môn khác không" Hứa Phàm liếc mắt nhìn Tử Trúc nói.

Tử Trúc chỉ lắc đầu nói :

" Làm thế dễ bị trở thành mục tiêu sống trách nhiệm cao cả này cả ta và ngươi đều không gánh được " sau đó cả hai liền gật đầu liền biến mất.

Trần Long đằng trước liền là thành chủ của thành Hồng Phong tay hắn cầm cuốn sách thật chặt nhưng môi hắn vẫn mỉm cười.

" Ngọn gió nào đã đưa đại nhân đến nơi này chỗ này vừa bẩn lại nhỏ không có gì đãi khách mong đại nhân không chê ".

Nguyễn Hải Linh liền cười lớn.

" Quả thật cái tiểu việt này vô cùng chật chội ngươi có muốn đi nơi khác không" .

Trần Long chỉ cười lắc đầu nói

" Thưa đại nhân, tiểu nhân nhàn hạ đã quen bây giờ chỉ cần đánh xong biên giới tiểu nhân liền tham gia một tông môn nào đó ".

Thành chủ lúc này cười lớn đến nỗi Trần Long phải bịt tai lại.

" Sau trận đánh lần này có lẽ ngươi sẽ suy nghĩ lại" .

Nguyễn Hải Linh nhìn Trần Long cười rồi liền biến thành một ngọn gió biến đi Trần Long lúc này khuôn mặt hoàn toàn bình tĩnh nhưng trong lòng hắn đã dấy lên một ngọn lửa lớn . Chung quy là vẫn quá yếu đuối sau đó hắn liền quay người vào trong phòng.

" Đại quân chuẩn bị suất phát" .

Bánh xe bắt đầu lăn bánh đúng như kế hoạch liền chia ra làm ba đường lúc này đi trên đường Hứa Phàm suy nghĩ ai là người nói cho người nói cho Tử Trúc thông tin kia .

Đi được một lúc thì Kiếm Thanh Tông đổi hướng sang sáp nhập vào với Ngũ Hành tông nhưng chẳng ai nói gì thậm chí Nguyễn Hải Linh còn biểu thị đồng ý .

Lúc cả ba quân hoàn toàn cách biệt nhau thì Tử Trúc với Hứa Phàm hét :

" Tất cả chuẩn bị cầm binh khí chuẩn bị chiến đấu ".

Trong bụi rậm lao ra một toán người cả hai không nói không giằng liền lao vào nhau chém g·iết khói lửa bốc lên . Hứa Phàm nhăn mày.



" Có cái gì g·iết được cả ta lẫn Tử Trúc đáng nhẽ ra trong số này thì không có ai uy h·iếp được sinh mạng ".

Tử Trúc cùng nghi vấn tương tự lên cả hai chỉ dám g·iết nếu có thể không giám bung mình hết mình mà đánh nhau gò bó vô cùng.

Còn tuyến chính đang không ngừng khởi hành đến thành Phong Hưng đến cổng thành cả hai đại quân liền lao đầu vào nhau chém g·iết tuy nhiên có hai vị cấp thành chủ toạ trấn trận chiến nhanh chóng kết thúc rồi ngày lập tức chiếm lại được thành. Nguyễn Hải Linh cười nói :

" Trận này dễ nhỉ ".

Nguyễn Hải cười đâp trả lời .

" Đúng là dễ thật".

Chưa kịp nói hết câu thì có hai tia sáng từ trên trời đáp xuống Nguyễn Hải nhướng mày lập lâu nước Công bị lộ rồi . Không nói nhiều lời sau đó cả hai liền lao vào nhau chém g·iết mức độ khủng bố của nó khiến cho tất cả mọi người xung quanh gần như là bị thổi bay không khí vang lên những t·iếng n·ổ.

Càng đánh Nguyễn Hải liền bị cành thụt lùi đến nỗi liền b·ị đ·ánh bay qua mấy ngọn núi rồi thổ huyết phun ra máu Nguyễn Hải kêu lên :

" Nếu như không phải vì vết kiếm kia đâu đến nỗi ta chật vật như thế này thời gian quá ngắn vẫn là chưa chuẩn bị đủ" .

Chưa kịp nghĩ nhiều thì một tiếng lao đến đập mạnh vào ngọn núi một lúc k·hói m·ù m·ịt tản đi, thì thấy một kẻ cả người bốc hỏa . Còn Nguyễn Hải bên này họ sặc sụa không nói nhiều lời Nguyễn Hải liền sử dụng độn phù trốn đi tên kia thấy thế cũng ngay lập tức đuổi theo.

Nguyễn Hải Linh đang đánh nhau với một tên khác khiến cho khói bay mù mịt cả hai liền lao loạn xạ vào nhau một cách nhanh chóng rồi đột nhiên Nguyễn Hải Linh xoay người hất cây thương lên xoay một vòng đập vào bộ phận áo giáp tên kia liền ho sặc sụa tên kia cố gắng chống dậy lao nhanh về phía của Nguyễn Hải đang chạy trốn.

Còn một bên khác tất cả đám tông môn đều tổ hợp vào nhau tạo lên một vòng tròn kết giới, bên ngoài là đến chục nghìn người bảo vây xung quanh cầm đầu liền là 2 tên lập lâu tam trọng tên tướng quân hét lên :

" Bọn bây bây giờ là trở thành tù binh rồi không muốn c·hết thì liệu hồn cút ra đây cho ta".

Một tên béo trông có vẻ là phú nhị đại chửi ầm lên :

" Có giỏi ngươi liền nhảy vào trong này đi ngươi mà chạm vào người ta được ta gọi ngươi một tiếng bố ".

Sau đó hắn liền làm ra vẻ trông chờ đầy tính thách thức tên tướng quân kia vào.

tên tướng quân kia liền giật dữ.

" Ngươi biết thế nào là lập lâu không" .

Không nói nhiều lời một khí thức thoát ra đè bẹp mọi thứ xung quanh khiến cho đại trận bắt đầu lung lay tên béo chỉ mỉm cười vứt ra hàng đống linh thạch củng cố lại trận pháp.

Ngược lại Hứa Phàm cùng với Tử Trúc đều chui rúc vào nhau trong một chiếc chuông bên ngoài liền có 6 vị lập lâu cảnh ba kẻ là nhị trọng

2 kẻ là tam trọng . Lúc này Hứa Phàm liền sợ vãi mồ hôi may trước khi đi hắn được ban cho chiếc chuông đồng này bên ngoài hắn nhìn thấy mấy kẻ này không lẽ hắn rút tất cả từ thành ở biên giới ra đi.

Nhìn xung quanh toàn bộ đang bị tre lấp một đại trận cả Hứa Phàm lẫn Tử Trúc thở dài . Hiện tại bọn hắn bị nhốt ở nơi này chạy cũng không được báo tin cũng không xong .

Bên khác Nguyễn Hải đang bị ăn hành ngập mồm nhất là khi hắn đang b·ị t·hương càng ngày càng nặng . Nguyễn Hải Linh bước xuống tay cầm cây thương tên kia cũng bước xuống theo Nguyễn Hải Linh giờ phút lúc này trở lên vô cùng căng thẳng Nguyễn Hải Linh giơ thẳng cây thương phía thưởng mặt Nguyễn Hải nói :

" Bây giờ ngươi có hai sự lựa chọn một là c·hết hai là hàng ".

Vừa nói xong từ trong không gian bước nấy một người hắn quay lại ngạo thị chúng sinh nói:

" Không cần phải lựa chọn".

Sau đó cả bầu trời liền từ sáng chuyển sang tối dần tất cả đám hét lên " lập lâu tứ trọng " . Không nói nhiều lời tất cả bọn đều muốn chạy kết quả tới biên giới nhưng cuối cùng liền quay lại chỗ ban đầu . Trên bầu trời xuất hiện hàng ngàn thanh kiếm màu sáng chói lập tức tất cả thanh kiếm đều lao xuống với một vận tốc kinh hồn nó xuyên thủng qua hết thảy dù cho dùng pháp bảo cũng không thể chắn được . Sau một lúc tất cả đều c·hết Nguyễn Hải Linh liền t·ự s·át từ lúc nào .

Từ trong tinh không một đội quân nữa xuất hiện quỳ trước kẻ kia tên kia liền nói:

" Bây giờ lập lâu đều bị g·iết gần hết các ngươi đi giải cứu hoặc chiếm lại thành tùy các ngươi".

Hắn nhìn qua Nguyễn Hải gật đầu rồi liền xé rách hư không bước vào trong phủ chính của thành Hồng Phong hắn hét lên" Tập chung tất cả ngày tại đây trong vòng 4 khắc nữa kẻ nào không đến lập tức trảm " .