Chương 241 :
Vươn vai rời khỏi căn nhà gỗ, Dũng dự định sẽ đi tới nhà của một lão tác giả trong thành phố. Lão là một nhân vật phụ trong cốt truyện, là người đã viết ra cuốn tiểu thuyết mà Akashi thích đọc nhất. Dũng không nhớ được tên của lão, nhưng hắn nhớ rất rõ, lão tác giả này đã có được cuốn nhật ký của Ryuuwon lúc mà con boss này còn trong hình dạng con người.
Dũng không có nhu cầu tìm hiểu, cũng không có ý định tìm hiểu quá khứ của gã. Nhưng trong cuốn nhật ký đó, có ghi chép về việc Ryuuwon đã cố gắng tạo ra rồng như thế nào. Bộ tộc Jarywon của gã, tuy nói là rồng nhưng hắn thấy đám này giống với khủng long hơn. Tuy nhiên, có thành ngữ là không có lửa thì làm sao có khói, Ryuuwon có thể đã thất bại trong việc tạo ra rồng nhưng rất có thể nơi đây đã từng tồn tại rồng.
Không mất nhiều thời gian để hắn đột nhập vào căn nhà của lão tác giả. Ánh đèn léo lắt phát ra từ căn phòng dù trời đã khuya chứng tỏ lão vẫn đang viết lách. Nếu vậy chứng tỏ cuốn nhật ký đang trong tay lão. Ý định ban đầu của Dũng là đánh ngất lão rồi lấy cuốn sổ. Nhưng nếu vậy thì nhàm chán lắm!
Nghĩ là làm, hai tay hắn đưa lên kết ấn :
-Nhẫn Thuật Ninja : Biến đổi ngoại hình!
Một luồng khí xuất hiện nhẹ nhàng bao trùm lấy hắn. Chỉ trong chốc lát, cả cơ thể hắn đã biến đổi. Toàn thân đỏ rực như lửa cháy, đầu đội vương miện, giáp vai và trước ngực đều hiện rõ hình ảnh của một hàm răng sắc lẹm. Ryuuwon à, cái nồi này ngươi cõng hộ ta nhé.
Rầm!
Cánh cửa chắc chắn bị sút tung ra. Lão tác giả như phi từ trên ghế xuống, hai tay run lẩy bẩy. Lão ta ngước lên, ở trong bóng đêm, một hình bóng cao lớn xuất hiện. Khi nhìn thấy hình thể của “Ryuuwon” lão như bị ai đó điểm huyệt câm mà không thể nói thêm được lời nào, hai hàm răng v·a c·hạm với nhau lạch cạch không ngừng.
Cố nén cười, “Ryuuwon” bước tới, giọng nói lạnh lẽo như vang lên từ địa ngục :
-Ta tới để lấy thứ thuộc về mình.
Không để lão tác giả nói thêm một lời nào, hắn nhanh như cắt đoạt lấy cuốn nhật ký. Lật giở vài trang sách để kiểm tra, xem ra đây đúng là thứ hắn cần. Đang định rời đi, đột nhiên một giọng nói bất ngờ vang lên :
-Tại sao? Ngươi đã từng là một mạo hiểm giả cơ mà? Tại sao ngươi lại sa đọa đến mức này? Trả lời ta đi, Ryuuwon!
Hắn quay đầu lại, không biết lão tác giả lấy đâu ra ý chí để đứng lên. Nếu đây mà là Ryuuwon thật thì lão ta đã ăn một cái bạt tai từ lâu rồi. Ngừng lại một chút, Dũng quyết định đã diễn thì diễn cho trót.
Từ người hắn tỏa ra một luồng áp lực khủng kh·iếp như muốn đè bẹp lão tác giả, giọng nói lạnh như băng lại một lần nữa phát ra :
-Ngậm cái mồm lại nếu như ngươi còn quý cái mạng của mình!
Không chịu nổi áp lực, lão tác giả ngất xỉu ngay lập tức. Dũng thấy vậy cũng nhanh chân chuồn mất. Hắn sợ ở lại thêm vài phút nữa thì sẽ cười phá lên mất.
Về đến tổ chức, hắn mới dám nghiêm chỉnh đọc cuốn nhật ký này. Xem ra phán đoán của hắn là đúng. Nơi đây thực sự tồn tại một con rồng, hay nói chính xác hơn là cách đây 4000 năm trước.
Theo cuốn nhật ký này kể lại thì 200 năm trước, một nhà mạo hiểm giả đầy đam mê và nhiệt huyết cùng đồng đội đã chu du trên con thuyền để tìm kiếm nền văn minh cổ đại Lemuria. Nhưng văn minh thì không thấy đâu mà chỉ thấy rất nhiều vàng bạc, cùng một lượng lớn tiền vàng. Nhà mạo hiểm đề nghị nộp lại cho ngân khố quốc gia nhưng đám kia đời nào đồng ý.
Có một câu nói rất hay là lúc trên đống cát, ai cũng là quân tử, trên đống vàng thì kẻ nào cũng có thể là tiểu nhân. Những tên đồng bọn đã âm mưu chiếm đoạt số kho báu nói trên mà ra tay với nhà thám hiểm kia. Chúng trói anh ta lên một hoang đảo rồi định bỏ mặc anh ta đến c·hết. Tất cả mọi thứ, ngoại trừ lương thực, nước uống đều bị ném xuống biển.
Thế nhưng số phận đã mỉm cười với anh chàng mạo hiểm kia. Anh ta không c·hết, ngược lại còn tìm thấy một bộ hài cốt của rồng. Là rồng hàng thật giá thật chứ không phải là khủng long bị huyễn hóa thành rồng.
Dựa theo những văn tự cổ kia ghi lại, con rồng này vốn là thủ hộ thần của vương quốc Lemuria nhưng trong trận đại kiếp đã b·ị t·hương. Nhưng người Lemuria đã phản bội nó, đồng thời còn lấy đi trái tim và quả trứng của nó hòng tạo nên một thủ hộ thần khác. Trong cơn phẫn nộ đến tột đỉnh, nó đã cùng với hắc long tam đầu, một kẻ thù của vương quốc Lemuria, hai con rồng đã hủy diệt toàn bộ vương quốc Lemuria.
Tuy thù đã được báo nhưng nó đã trọng thương còn hắc long tam đầu thì biến mất không rõ tung tích nên nó đã quyết định tìm một hòn đảo để nghỉ ngơi vào những ngày cuối đời. Ma xui quỷ khiến thế nào mà nhà mạo hiểm trẻ kia đã đọc được câu chuyện đó.
Cảm thấy đây chính là sự sắp đặt của số phận, anh ta quyết định từ bỏ cái tên của mình, trở thành Ryuuwon, vua của bộ tộc Jaryuu, vua của loài rồng!
Ngoài ra, trong cuốn nhật ký còn ghi chép về cách tạo ra máu thịt của loài rồng như thế nào, đồng thời các thất bại trong lúc thử nghiệm, các kinh nghiệm quý báu trong lúc thử nghiệm. Hơn nữa, trong đây còn ghi rõ những nguyên liệu nào có thể tạo ra rồng.
Thứ này tuy không phải báu vật nhưng xem về giá trị, nó cũng không thua kém gì so với báu vật nguy hiểm. Nếu có thể có được thứ này, việc tạo ra rồng là hoàn toàn khả thi. Xem ra, những báu vật của Lemuria này, hắn không nhường được rồi.
Nhưng trước hết, hắn cần chuẩn bị cho thật kỹ lưỡng.
Trở về căn cứ của Dark Shadow, lão Gekkou đã bay ra :
-Mi mang thứ c·hết tiệt gì vậy!? Cứ ba phút nó phóng sét ra một lần, ngay cả ta cũng không khống chế nổi a.
Shizuka ở bên cạnh cũng gật đầu, còn giơ ra nắm đấm nhỏ :
-Zuban sở dĩ được gọi là thánh kiếm vì nó đã sản sinh ra linh trí của bản thân. Muốn nó nhận chủ e rằng vô cùng khó. Em cũng hết cách a!
Thấy vậy, hắn liền bước vào căn hầm của Dark Shadow. Nơi đây vốn là tối tăm nhưng bây giờ lại sáng rực tựa như ban ngày. Xung quanh Zuban tỏa ra hào quang rực rỡ, thân kiếm liên tục phát ra những tia lửa nhỏ li ti tựa như sấm sét đang bảo hộ lấy nó. Xem ra nó không thích bị giam giữ ở đây.
Dũng cũng không nhiều lời, xung quanh hắn như có vô tận hắc ám bao phủ, hư ảnh Sautron hiện ra đằng sau. Hắc khí càng lúc càng nhiều khiến không chỉ Gekkou mà ngay cả Shizuka cũng hoảng sợ.
Zuban nếu có thể nói đã sớm chửi ầm lên. Đáng lẽ theo cốt truyện thông thường không phải là hai phe sẽ lời qua tiếng lại, lẫn nhau trao đổi lợi ích hay sao. Đột nhiên sao lại biến thành huyết chiến, một mất một còn thế này.
Yuriko đi theo từ đầu đến cuối nhưng tuyệt nhiên không nói một lời nào. Nàng không hiểu rõ thần binh là thứ gì, cũng không biết uy lực của nó mạnh yếu ra sao. Nhưng nàng biết rất rõ, để một v·ũ k·hí sống bất tuân mệnh lệnh ở cạnh mình thì không khác gì với việc đi phá bom mà không có đồ bảo hộ. Hơn nữa, Zuban xét cho đến cùng cũng chỉ là một thanh v·ũ k·hí, mất đi linh trí có lẽ sức mạnh sẽ bị giảm sút nhưng sẽ không mất quá nhiều.
Từ trên thánh kiếm Zuban, hào quang sấm sét tỏa ra càng lúc càng dữ dội. Nó đã có linh trí, hiển nhiên xóa đi linh trí của nó tức là muốn g·iết nó. Nó không muốn c·hết, ít nhất là c·hết như thế này!
Những tia sét nổ ra liên tục. Chúng sáng rực cả một căn phòng như ánh trăng trong bóng đêm. Nhưng đáng tiếc, đối thủ của Zuban lại là một kẻ mạnh hơn nó quá nhiều. Những tia sét cứ như bị nuốt chửng bởi màn đêm vô tận. Từ sau lưng hắn, hai bàn tay của Sautron từ từ đưa ra. Hai bàn tay đó đen kịt, tựa như hai cái hắc long trảo tóm chặt lấy thánh kiếm Zuban.
Không khí căn phòng như hạ xuống cả chục độ C, ngay cả Gekkou, kẻ đã trải qua cả ngàn trận chiến cũng cảm thấy lông tơ dựng đứng. Nó giống như tử thần từ địa ngục trồi lên nhằm kéo các linh hồn đến với cõi vĩnh hằng. Tà công tăng tiến sức mạnh rất nhanh nhưng đổi lại tính cách cũng sẽ biến đổi theo. Muốn sát khí ngưng tụ thành thực thể, tên Yaiba này đã g·iết c·hết bao nhiêu kẻ vậy!?
Cạch! Cạch!
Những tiếng động phát ra khiến Dũng chú ý. Thân kiếm dần dần nứt ra, vết nứt không quá to nhưng đủ để khiến hắn dừng tay. Rất rõ ràng, linh trí đã liên kết với thanh kiếm, phá hủy linh trí của nó sẽ tương đương với phá hủy thánh kiếm. Hơn nữa, Dũng tuy không quá cần thiết Zuban nhưng đột nhiên mất đi một thanh thánh kiếm, hắn cũng tiếc của a.
Quả nhiên gã đã dừng tay. Được rồi, lúc này có thể thuyết phục được rồi a. Dù sao nó tiêu chuẩn cũng không cao, miễn đừng quá phế vật, coi nó như chùy mà đập là được.
Trong phim Akashi sở dĩ có thể rút được nó ra, chẳng qua lúc đó là nó gặp phải Ryuuwon, một tên điên đúng nghĩa, ăn không được thì đạp đổ. Chậm đi vài giây thì nó đã đi gặp các cụ từ lâu rồi. Sau này nó kết thân với nhóm Boukenger là vì lão Gajah đã suýt phá hủy nó và được Akashi cứu giúp a. Với lại, trong nhóm Boukenger cũng có công chúa của Lemuria là Natsuki ( Lilina ) cái này cũng có thể coi như “hàng Hán chứ không hàng Tào”
Nhưng bây giờ, người dưới mái hiên không thể không cúi đầu, nếu bây giờ chống trả, Zuban tin rằng tên kia hoàn toàn có thể chơi theo kiểu g·iết lầm còn hơn bỏ sót.
Một luồng thông tin từ thân kiếm đưa vào trong não bộ của Dũng. Zuban đồng ý quy phục hắn nhưng với điều kiện là nó sẽ không làm hại dòng máu hoàng gia của Lemuria. Còn lại thì nó không quan tâm.
Điều kiện đúng là không tồi, Dũng cũng hiểu là không nên ép chó đường cùng bằng không nó sẽ cắn ngược.
-Được! Tao chấp nhận hợp đồng này!