Chương 235 : Bộ não của Gordom
Thở dài một tiếng, Gajah lắc đầu :
-Không sao, lão cũng lường trước câu trả lời của ngài. Chỉ là lão mong cậu sẽ nhận lấy vật này.
Lời vừa dứt, hàng chồng những quyển sách đặt trước mặt hắn. Thấy vẻ mặt kỳ lạ của hắn, Gajah tiếp :
-Đây đều là kiến thức về Gordom. Trong đây có đủ cả, từ văn hóa, giáo dục cho đến lịch sử. Lão không cầu khôi phục vương triều Gordom nhưng mong cậu hãy phát quang những thứ này, để thế giới này biết rằng, đã từng có một nền văn minh Gordom hùng mạnh bậc nhất.
Hắn cũng không thả ra ngoan thoại, chỉ gật đầu đáp lại :
-Ta sẽ cố gắng hết mức.
Nhận được câu trả lời của hắn, Gajah chập chững bước ra khỏi căn nhà gỗ. Đợi bóng hình đó đã đi xa, hắn mới lên tiếng :
-Ra mặt đi!
Từ phía trần nhà, Shizuka nhẹ nhàng đáp xuống trước mặt hắn, gương mặt đầy sự tinh nghịch :
-Không ngờ ngài Yaiba lại là hoàng tử đó nha!
Hắn khẽ gõ đầu con bé :
-Cầm những thứ này về đưa cho Gekkou đi. Thứ này sẽ có tác dụng với lão già đó đấy!
…
3 ngày trôi qua yên bình. Dark Shadow không có nhiệm vụ gì, hắn cũng nhân cơ hội này ổn định lại vực của bản thân. Nó tựa như hố đen có thể hủy diệt tất cả nhưng có đôi khi lại có thể dùng để hồi sinh cả những vật c·hết.
Vực của hắn vừa đủ 100 mét, đạt đến cường giả nhất cấp đỉnh. Muốn đột phá cấp cao hơn cần phải ổn định lại vực. Bây giờ nó quá mức hỗn loạn, tựa như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.
Hắn ngồi thiền trên đất bằng, ma giáp Sautron cũng bọc lấy cơ thể hắn. Trong tâm thức của hắn bây giờ ngập tràn những tiếng kêu la chém g·iết. Nhưng so với những ảo ảnh ban đầu, những thứ này không khác gì trò hề là mấy.
Nhưng lần này, trong đó đã có sự thay đổi. Giữa những tiếng kêu la, một kẻ kỳ lạ xuất hiện. Gã ngồi lên trên lưng một con ngựa trắng, cả bộ giáp cũng phát ra ánh sáng trắng muốt tựa như tuyết. Gã tựa như một bông hoa sen thánh khiết đang ở trong bùn lầy h·ôi t·hối.
Thế nhưng ẩn sau vẻ bề ngoài ấy lại là vô tận sát ý. Nó giống như một miếng bánh đã ngập tràn dòi bọ được người ta phủ lên một lớp trang trí để trông đẹp đẽ hơn.
Gã là kẻ đầu tiên xuất hiện trong tận thế, cũng là kẻ mở màn cho tất cả. Gã là kỵ sĩ đại diện cho d·ịch b·ệnh. Như u linh xuất thế, gã nhanh chóng hòa làm một với Dũng.
Dũng cảm nhận được, sức mạnh vô tận mà d·ịch b·ệnh nhưng kèm với đó là sự thối rữa đến tận xương tủy. Evol cũng hóa thành một vùng bao phủ quanh người hắn, những tiếng kêu gào thảm thiết nhanh chóng hòa làm một. Hư ảnh cây cung trên mu bàn tay càng lúc càng phát sáng rực rỡ.
Keng, vực của bạn đã hoàn thành. Các đòn t·ấn c·ông khi thi triển Vực sẽ được tăng sát thương và kèm theo hiệu ứng tất trúng. Khi sử dụng sức mạnh của một trong tứ kị sĩ tận thế sẽ kèm theo hiệu ứng đặc biệt. Các hiệu ứng đã mở khóa : ăn mòn, độc tố, lão hóa, hủy diệt, đốt cháy, đóng băng, t·ê l·iệt.
Mana để duy trì : 1000/s
Thở ra một tiếng, hắn đứng dậy. Định đẩy cửa đi ra ngoài một phen, Dũng bất ngờ. Cánh cửa gỗ lim vừa mới chạm phải, trực tiếp mục nát thành bột phấn vụn. Shizuka xuất hiện, gương mặt trùng xuống :
-Cái cửa này đắt lắm á! Chúng ta còn chưa kiếm được xu nào mà ngài đã bắt đầu phá của rồi á.
Ho khan hai tiếng, hắn đáng trống lảng :
-Nhóc đến đây có việc gì?
-Nhóc!? – Shizuka sửng cồ, ưỡn cả người lên – Chỗ nào của ta nhỏ hả, Yaiba?
Liếc qua một cái, công nhận cũng không bé a. Khụ, khụ, lộn chủ đề!
-Công việc ta giao đã hoàn tất rồi đúng không?
Shizuka gật đầu :
-Vâng, trường học đã chuẩn bị hoàn tất. Nhưng tại sao ngài lại muốn làm nó?
Không sai, chính là trường học Ninja. Thứ này cũng từng xuất hiện trong phim, nhưng lúc đó mục tiêu của Dark Shadow là g·iết toàn bộ học viên để đổi lấy một báu vật, một con thuyền có thể chạy trên mặt nước với tốc độ ánh sáng. Hắn cảm thấy, lúc đó tổ chức này hẳn là bị lừa đá mới làm ra trò g·iết gà lấy trứng như vậy.
Danh tiếng của Dark Shadow đúng là không tốt nhưng đó là với những kẻ cầm quyền chứ không phải dân thường. Naruto nè, Ninja loạn thị nè,…Vô số các ấn phẩm về ninja, hơn nữa toàn là danh tiếng tốt. Chỉ cần bọn họ dạy những thứ cơ bản, bảo đảm lượng học viên sẽ đủ học phí duy trì tổ chức. Thứ vừa có danh tiếng lại có cả tiền, tội gì mà lại không làm.
Ngẫm nghĩ thêm một lát, hắn tiếp :
-Bảo lão Gekkou tạo ra mấy con quái vật có màu sắc tươi sáng một chút là được. Nhớ kỹ, không cầu số lượng chỉ cần chất lượng. Thứ ta cần là một đội ngũ tinh anh đủ sức dạy người khác chứ không phải là một đám đầu óc ngu si, tứ chi phát triển chỉ biết đánh nhau.
-Ngài Gekkou cũng đoán được ngài sẽ nói như vậy nhưng chúng ta dạy về cái gì đây? – Shizuka tò mò
-Các kiến thức cơ bản về phiêu lưu, các nền văn hóa cổ đại, một vài bùa phép thông dụng là được. – hắn tùy tiện trả lời – Miễn không phải là những thứ tối quan trọng là được.
Cũng giống như việc ai cũng biết trong vật lý có công thức: E=mc2 để thể hiện mối tương quan giữa năng lượng và vật chất nhưng không phải ai cũng có khả năng áp dụng nó để làm ra v·ũ k·hí h·ạt nhân. Việc dạy cho bọn họ những bùa chú cơ bản kia cũng vậy, nếu như trong số những người đó có đủ tiềm năng để sáng tạo ra các bùa chú cấp cao hơn, lúc đó Dark Shadow mời chào họ cũng được.
Nhưng nếu có kẻ phản bội đem tiết lộ thông tin thì sao? Nếu vậy thật xin lỗi, lúc đó hắn sẽ cho kẻ đó biết, có những thứ so với c·ái c·hết còn đáng sợ hơn nhiều.
-À còn một chuyện nữa! Đám SGS kia hình như đang đánh nhau với kẻ nào đó!
Việc này Shizuka thu thập thông tin cũng không quá khó khăn. Dù sao hai con gattai khổng lồ cao như hai quả núi khổng lồ đập nhau, trừ phi bị mù đui câm điếc còn nếu không, muốn suy luận ra cũng không khó.
-Ta ra ngoài có chút việc.
Hắn vẫn chưa quên, việc mình cần hồi sinh Yukino. Hơn nữa, nếu trái tim Gordom đã có cấp độ SS thì bộ não của Gordom cũng không thua kém.
Có bản đồ trong tay, không mất bao lâu để Dũng đến trận chiến. Không quá ngạc nhiên khi Great Evil Dragon Dold bị DaiBouken chặt làm hai khúc mang đi nấu chuối. Nếu như con rồng này có thể thắng, hắn liền mang chiêu bài Dark Shadow ăn hết.
Vẫn theo như cốt truyện, chỉ khác là lần này Gajah là kẻ chủ động tìm đến Ryuuwon để tìm ra bộ não của Gordom. Nhưng diễn biến cũng không khác biệt là mấy. Sau khi bị Gajah chơi cho một vố, Ryuuwon liên điên tiết xử đẹp lão. Gajah nhanh chóng chuồn khỏi. Sau đó là Bouken Red tới giảng đạo lý, một đòn đập bay tên vua này xuống đáy vực.
Những thuộc hạ mà Ryuuwon và Gajah dẫn tới đây cũng không ít nhưng nếu đám lính lác này có thể chạm vào cộng lông của chiến đội sấm sét trong trạng thái biến thân, đó mới là chuyện lạ.
Chỉ khác là lần này, khi đang chuẩn bị thu hồi báu vật, bộ não Gordom như có linh trí mà tự động bay về phía hắn. Nhìn thấy bóng hình đó, Akashi lắc đầu :
-Dark Shadow. Các vị duỗi tay cũng quá dài rồi!
Các thành viên khác chưa dám tiến lên nhưng cũng đã nắm chắc v·ũ k·hí. Hắn thấy vậy liền cười nhạt :
-Bouken Red, đây không phải lần đầu tiên cậu tiếp xúc với xã hội. Bảo vật thuộc về kẻ mạnh, cờ đến tay ai người đó phất. Nếu như các cậu có thể đánh bại tôi, bộ não này là của các cậu. Nếu không, chúng ta ai về nhà người nấy, thế nào?
Akashi tuy không biết trong hồ lô của Yaiba bán thuốc gì nhưng anh ta rất tự tin với thực lực của đội viên. Dù sao cũng là năm chọi một, nếu còn không thể đánh bại, vậy bọn họ trực tiếp trở về đào tạo lại từ đầu là được.
Kế hoạch của bọn họ rất đơn giản, dùng năm thành viên vây công lấy lại báu vật. Nhưng trần đời này, có những kế hoạc vĩnh viễn không theo kịp biến hóa. Masumi tiến lên một bước, hai tay nắm chặt lấy cây búa Rajaru Hanma :
-Để tôi!
Akashi không nghi ngờ thực lực của Masumi nhưng câu nói này làm anh ta thấy có điều gì đó không ổn. Dũng thấy vậy thì suýt phá lên cười. Từ xưa đến nay, bất cứ tên nào trong bất cứ chiến đội Super Sentai nào dám nói câu này đều không có kết cục tốt. Đơn cử và tiêu biểu nhất chính là Gao Sliver của GaoRanger. Bên team địch anh là chó sói dũng mãnh. về team chính nghĩa, anh là Gao Husky.
Không để đối phương có cơ hội, Masumi lao lên, Rajaru Hanma vung vẩy như muốn phá hủy tất cả. Xem ra từ lần trước, cậu ta đã luyện tập không ngừng. Chỉ đáng tiếc, đối thủ của cậu ta lại là hắn, một đại vĩ nhân về v·ũ k·hí.
Lùi lại một bước né đòn, hắn chém ra một kiếm, một kiếm xuất ra, tựa như ác ma xuất thế, phảng phất có thể nghe thấy âm thanh khóc gào.
Keng!
Lưỡi kiếm v·a c·hạm với thân búa, âm thanh kim loại rền vang khiến anh ta lui lại phía sau. Lực phản chấn thực sự rất mạnh, đến mức thân búa đã có dấu hiệu rạn nứt, hai tay cậu ta đã tê rần. Quan trọng hơn cả là đường kiếm đó chém vô cùng chuẩn xác, nếu không phải Masumi dứt khoát giơ búa lên đỡ thì giờ này cậu ta đã trọng thương chứ chẳng đùa. Tùy tiện một kiếm liền có uy lực khủng kh·iếp đến mức này sao?
Ngạc nhiên nhưng Masumi không định ngừng, Rajaru Hanma xoay tròn trong không gian, đầu búa càng lúc càng tỏa ra năng lượng khủng kh·iếp, mơ hồ có thể thấy hình ảnh của đồng hồ đo tốc độ, biểu tượng của GoGo Sentai Boukenger. Nếu đánh lâu dài, người thua ắt hẳn là cậu, nếu vậy thì một đòn xử lý luôn đi.
-Thú vị a!
Dũng thu kiếm, xung quanh hắn như có một cơn lốc cuốn tất cả mọi thứ xung quanh. Đất, đá, sỏi, lá…Tất cả mọi thứ trong phạm vi hai mét xung quanh hắn như bây lên tạo thành một quả cầu bao phủ lấy gã.
Một trong những kỹ năng đặc thù của Yaiba chính là bão hạc bóng đêm, điều khiển những con hạc giấy rồi bắn thẳng về phía đối thủ như một khẩu súng máy nhả đạn. Nhưng tại sao lại là hạc giấy? Đơn giản là vì nó nhẹ, đỡ tốn sức hơn, lực cản của gió cũng nhỏ hơn nhiều.
Vốn ban đầu, hắn cũng cho là như vậy nhưng Gekkou đã tạt cho hắn một gáo nước lạnh: Bão hạc bóng đêm à, ngày xưa nghèo quá mới lấy hạc giấy chứ bình thường đều lấy phi tiêu mà luyện tập á. Với lại bản chất của chiêu này vốn là để hướng dẫn học viên điều khiển nhiều vật thể nhỏ bằng khí chứ không dùng để chiến đấu.
Nếu vậy, hôm nay liền dùng Masumi làm vật luyện tập đi.
Vung tay lên, hàng ngàn vật thể lạ bắn thẳng về phía Bouken Black tựa như chiêu bão hạc giấy. Nhưng cậu ta cũng chẳng phải là đèn đã cạn dầu, càng không khuyết thiếu kinh nghiệm chiến đấu. Rajaru Hanma xoay tròn với một tốc độ khủng bố, đánh bật tất cả mọi thứ bay đến.
Thế nhưng, hắn không phải là Yaiba, chiêu thức này cũng không phải là bão hạc bóng đêm.
ĐOÀNG!!
Những t·iếng n·ổ liên tục vang lên khiến nơi Masumi đứng trực tiếp bị sụt ra một hố to như bị dội bom hàng loạt. Bụi mù tán loạn khắp nơi. Masumi tuy b·ị đ·ánh bay mất bộ giáp nhưng vẫn chưa gặp nguy hiểm về tính mạng. Chỉ là lần này, cậu ta lại thua thêm một lần nữa.
Akashi thấy cảnh này thì lắc đầu, tay vung trường thương lên, cả người giống như sấm sét lao thẳng vào giữa trận chiến.
Soạt!
Trường kiếm của Dũng đã sớm gác lên cổ Masumi nhưng đổi lại trường thương Bouken Jaberin cũng đã chĩa thẳng vào người hắn. Phía đằng sau, ba khẩu súng cũng đồng loạt chĩa vào đầu tên Yaiba.
-Phiền anh bạn đây bỏ kiếm xuống được chứ?
Akashi vẫn cười nhưng Dũng cam đoan, nếu dám nói một chữ không, Bouken Red sẽ cho hắn biết tại sao biệt danh của anh ta lại là “răng nanh bất tử”. Cảm thấy không cần thiết tiếp tục chiến đấu, hắn thu hồi Kurayami vào bao. Đồng lúc, Bouken Jaberin cũng chuyển trạng thái thành Bouken Bo, các đội viên khác cũng hạ súng xuống.
Lùi lại hai bước, hắn cười nhạt :
-Không đánh mà lui có vẻ như không phải phong cách của chiến đội siêu nhân nhỉ?
Akashi cũng vô cùng thoải mái mà cười tươi :
-Không sao! Dù sao thì tôi cũng chưa nói là nhiệm vụ kết thúc!
Bầu không khí vốn có chút hòa hoãn nay lại ngập tràn mùi thuốc súng.
Ngẫm lại cũng đúng ha. Một kẻ chỉ cam tâm nhận thất bại khi và chỉ khi gã đã tung hết bài chủ lực ra mà vẫn thua. Dũng có thể đánh bại Bouken Black nhưng không đồng nghĩa với việc hắn có thể chiến đấu với cơ khí khổng lồ của anh ta : Gogo Formula.
Hắn vẫn cười nhưng phía sau hắn, hư ảnh khổng lồ của Sautron xuất hiện. Hắn thật sự không muốn làm kẻ thù của chiến đội Boukenger nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc hắn ngại chiến đấu. Bọn họ muốn chơi thì hắn sẵn sàng trải nệm!