Chương 233 : Dark Shadow ( 2 )
Nói ra thì dài dòng nhưng từ lúc hai cơ khí đánh nhau đến lúc hắn c·ướp được trái tim quỷ thần chỉ diễn ra trong vòng chưa đầy 2 phút. Đại thần quan Gajah hạ xuống, tay vẫn cầm thanh đoản kiếm, nhóm Boukenger cũng đến, 5 khầu súng đồng loạt chĩa về phía hắn.
-Thả thứ đó xuống! – Gajah lạnh lùng chỉ về phía hắn – Đó không phải thứ mà ngươi có thể chạm vào!
Phía bên kia, đầu lĩnh Boukenger cũng lên tiếng :
- Xin hãy hạ báu vật xuống! Thứ đó vô cùng nguy hiểm!
Boukenger Red, Akashi Satoru, biệt danh “Răng nanh bất tử” và cũng là đội trưởng của nhóm Boukenger. Khác hoàn toàn với lão Gekkou, Akashi đã nói một, các đội viên tuyệt đối không dám nói hai. Ngay cả một kẻ có thể coi là bất trị như Inou Masumi còn phải thừa nhận anh ta là một đội trưởng tuyệt vời là đủ hiểu. Uy vọng cùng với tài năng của anh ta lớn đến mức, SGS đã chọn anh ta làm Boukenger Silver, được trang bị sức mạnh mới nhất, nếu như không phải là làm vị trí đó liền không được phép đi phiêu lưu thì cũng chẳng đến lượt Takaoka Eiji.
Lắc lắc đầu, hắn đưa trái tim quỷ lại gần ngực, trên thực tế là cho vào balo của hệ thống:
- Thật xin lỗi! Ta không có thói quen miếng đã đến miệng rồi nhả ra.
Không cần Boukernger động thủ, Gajah ra tay. Hàng loạt những tia sét bắn thẳng về phía hắn. Chỉ có điều, trong mắt hắn, thứ này so với sấm sét của Nemesis thì không khác gì trò hề. Dũng cũng không thèm để ý, haki quan sát khởi động, cả thân người như con cá trạch lao về phía Gajah, thanh Kurayami vung vẩy chém đứt cả sấm sét.
Gajah thất kinh nhưng hắn thì không, Dũng phi tới phía trước, dưới chân tựa như có tia lửa phát ra. Kỹ năng của Dark Shadow : Tia chớp bóng đêm.
Không đầy một hơi thở, trường kiếm đã gác lên cổ Gajah.
Dưới lớp mặt nạ, Akashi hơi ngạc. Anh ta không ngại sấm sét của Gajah nhưng không có nghĩa là anh ta có thể nhẹ nhõm lao vào thế. Hơn nữa, tốc độ ấy thật quả khủng kh·iếp. Với tư cách là đội trưởng, Akashi không phải là không biết kẻ đứng trước mặt mình là ai.
Chỉ là anh ta còn chưa lên tiếng, người bên cạnh đã hét lên :
- YAIBAAA!!!
Hắn ngó lại, là Boukenger Black. Quá khứ của kẻ này đúng chuẩn nhân vật chính trong mấy bộ tiểu thuyết. Hồi còn nhỏ bị người ta đuổi g·iết, sau đó phản diện vì một lý do tha mạng, sau đó liều mạng tu luyện lại rồi phản kích, một đòn tiêu diệt kẻ ngày xưa đã làm nhục mình. Còn thêm cô bạn đồng hành là Mamiya Natsuki là công chúa của Lemuria. Chỉ có điều nền văn minh Lemuria đã sụp đổ, nếu không thì đúng là một cái kết hoàn mỹ.
Và xui xẻo thay kẻ phản diện chính trong bộ phim đó lại là Yaiba, kẻ mà Dũng đã nhập vào. Chỉ có điều, so với Yaiba ưa thích bóng tối trong Masumi, với hắn, tên này là đối thủ mà đã là kẻ thù thì không có chuyện nương tay. Nhưng nếu ra tay ngay bây giờ thì hắn liền là đồ ngu rồi.
Quẳng cho Gajah một tấm lệnh bài, Dũng thu hồi trường kiếm :
- Biết ta là ai rồi chứ?
Nhận lấy tấm thẻ bài, Gajah suýt chút nữa quỳ xuống. Dũng không quá rõ về thứ này, chỉ biết nó là tấm thẻ bài đại diện cho Hoàng Gia Gordom. Nhưng đại thần quan như Gajah lại không thể không rõ, thứ này đại diện cho ngai vàng, vị vua của nền văn minh Gordom, thấy lệnh bài như thấy người, kẻ thấy không quỳ, xử c·hết không tha.
- Ta cần thời gian, trái tim quỷ thần tạm gửi lại chỗ ng…
Lời chưa dứt, từ dưới biển sâu, một con quái vật trồi lên. Cái đầu to lớn, hàm răng lởm chởm toàn những gai nhọn. Nó há một cái thật lớn định đớp mất cả hắn lẫn Gajah. Là Đại Ác Long Dold của tên Ryuwwon, vua của chủng loài Jaryuu.
Dũng mặt không đổi sắc, từ sau lưng hắn xuất hiện một hư ảnh cao lớn không kém gì quỷ thần Gordom. Mang theo khí thế hủy thiên diệt địa, Khí Hình Hóa Thực : Sautron!
Khác biệt hoàn toàn với lúc ở thế giới High School of the Dead, lúc này hắn đã hoàn toàn làm chủ khí hình hóa thực.
Ở giữa nơi đây, một ma thần kiêu hãnh đứng sừng sững tại nơi ấy. Toàn thân giáp hợp kim đen bóng pha lẫn màu kim loại, nằm chễm chệ giữa ngực là một lò phản ứng kiểu Iron Man với những cú pháp Laser đầy c·hết chóc. Cơ thể nó mọc đầy gai góc dọc theo vùng vai cho tới cánh tay. Những miếng giáp trên người lắp kín san sát tựa không góc c·hết ấy cùng với luồng aura hắc ám nhàn nhạt toả ra.
Từ sau lưng ma thấn ấy, xuất hiện bốn vật thể lạ lằm bằng hợp kim, mỗi cái có vẻ giống như một tàu con thoi nhỏ với phần t·ên l·ửa đẩy nằm ở phía bụng dưới con thoi, chúng lơ lửng tạo thành hình dạng cánh phía sau.
Ma Giáp Sautron xuất chiến!
Sautron đấm ra một quyền, một quyền xuất thế liền khiến phiến thiên địa đông cứng lại, theo sau ấy tựa như có vô tận ác quỷ đang khóc gào.
Rầm!
Đầu của Đại Ác Long Dold không chịu nổi áp lực liền co rút xuống biển ngay tắp lự. Nếu nó dám ở lại thêm một giây nữa, hắn sẽ biến nó thành bãi phế liệu ngay và luôn. Một quyền của Sautron mang theo không chỉ là áp lực, nó còn là lời cảnh cáo đến tất cả các phe.
Nếu nói Rider kick là đặc trưng của dòng phim Kamen Rider thì đám Gattai khổng lồ này lại chính là đặc sản của Super Sentai.
Khoảnh khắc Sautron xuất thế, nó như một lời khẳng định, rằng : Dark Shadow đã có đủ thực lực để vật cổ tay với tất cả các người!
-Các vị, chúng ta rút lui được rồi chứ?
Gajah lập tức biến mất. Tạm thời chưa cần nói đến thân phận của kẻ này, chỉ cần dựa vào con quái vật đen sì phía sau là quá đủ để làm thịt gã.
Akashi thấy vậy thì lắc đầu :
-Thật xin lỗi. Nhiệm vụ của chúng tôi là thu hồi báu vật.
-Tốt! – Hắn gật đầu – Vậy các người tính thế nào? Tất cả cùng lên hay xa luân chiến.
Kurayami xuất ra khỏi vỏ khiến máy phát hiện báu vật của bọn họ kêu lên liên tục. Akashi hơi kinh ngạc, xem ra hôm nay bọn họ xui xẻo rồi. Trái Tim Quỷ Thần hoàn toàn không có sức chiến đấu, chỉ đơn giản là một nguồn năng lượng, sức chiến đấu là bằng không.
Nếu chỉ có một mình Yaiba, bọn họ hoàn toàn có thể thử sức một phen. Nhưng nếu thêm một báu vật có khả năng chiến đấu nữa thì câu chuyện lại hoàn toàn khác.
Có thể thu hồi cả hai báu vật thì tốt nhưng nếu dùng mạng của đồng đội để đổi lấy báu vật thì thằng này xin phép từ chối.
Trải qua vô số trận chiến, Akashi rất mẫn cảm với sát ý. Tuy kẻ trước mặt không nói rõ nhưng anh ta có thể cảm nhận, nếu như đồng ý, rất có thể đây sẽ là một trận tử chiến.
-Yaiba! – Inou Masumi đứng ra – C·hết đi!
Bouken Black lao lên, cây súng Sabaibasuta biến hình thành dạng kiếm chém thẳng về phía hắn.
Thấy cảnh này, Dũng cười thầm. Kỹ xảo chiến đấu của tên này thực sự quá kém. Hơn nữa, đầu óc hình như cũng không tốt. Nếu là quần chiến, tốt nhất là cả đợi cả team cùng lao lên. Hơn nữa, gã hình như bị mù hay sao mà không thấy Sautron to khổng lồ đứng phía sau. Có tin nó chỉ cần dẫm một cái là ngươi liền về chầu ông bà ông vải không?
Dũng cũng vung kiếm lên đáp trả, Kurayai chém xuống giống như tử thần múa bút. Không phải là một đường, mười đường mà là hàng vạn đường kiếm nhanh như sấm sét chém xuống. Kōsaka Ryū: Chigiri Mantan!
Những tia lửa liên tục lóe lên trên người Bouken Black, nếu như không phải là do bộ giáp thì giờ này cậu ta đã b·ị c·hém thành hàng ngàn mảnh rồi. Không đầy một nhịp thở, Masumi gục xuống ngất đi.
Lúc này thì đến lượt nhóm Boukenger kinh ngạc. Tuy nói là Masumi được Akashi chiêu mộ về đội nên bọn họ cũng có chút coi thường cái danh siêu trộm của cậu ta. Nhưng không có nghĩa là họ coi nhẹ sức chiến đấu của Masumi. Vậy thứ bọn họ vừa thấy là gì, không đầy một giây, cái tên Yaiba kia đã triệt để chém gục của cậu ta.
Akashi thấy vậy cũng bước lên một bước :
-Chuyện này dừng ở đây thôi. Ván này, Dark Shadow các vị thắng.
Dũng cũng thu kiếm lại :
-Được! Vậy ta xin phép đi trước.
Lời nói vừa dứt, gã cũng biến mất tại chỗ. Các đội viên khác không hiểu nhưng đội trưởng đã quyết thì bọn họ cũng không ý kiến. Giải trừ biến thân, Natsuki bước vội lại lay vai Masumi. Bouken Blue, Mogami Souta sau khi xem xét rõ liền cười nhẹ :
-Yên tâm đi, cậu ta không c·hết đâu. Chỉ bị ngất đi thôi.
Nishibori Sakura, Bouken Pink lên tiếng trước :
-Đội trưởng. Sao anh lại…
-Một báu vật rất quan trọng nhưng đồng đội của chúng ta không phải là còn quan trọng hơn cả báu vật sao? – Akashi cười nhẹ - Được rồi, chúng ta rút về căn cứ thôi!
Sakura cũng cạn lời với người đội trưởng này. Tính cách làm việc vô cùng quả quyết khiến mọi thành viên phải tin phục nhưng đôi khi lại vô cùng trẻ con khiến nàng cũng đôi lần bó tay.
Tại căn cứ của SGS, một ông bác trung niên đang cặm cụi trên cái bàn làm việc. Đó chính là kỹ sư cũng kiêm luôn thợ máy chính của nhóm Boukenger - Morio Makino. Ước mơ cả đời của lão là chứng minh Atlantis có tồn tại nhưng với thực lực hiện tại, e rằng chờ đến lúc đó thì lão đã xuống mồ. Thế nên ông ấy đầu quân cho SGS chế tạo các cơ khí để phục vụ cho tổ chức.
Makino coi nhóm Boukenger như con cháu trong nhà. Với lão, mấy cái báu vật cũng quý đấy nhưng so với Boukenger, chúng không đáng nửa xu. Nên ngay khi thấy đám trẻ trong nhà trở về, Makino liền hồ hởi :
-Sao rồi mấy đứa? Có đứa nào b·ị t·hương không?
Chưa đợi Akashi lên tiếng, một giọng nói từ màn hình máy tính đã vang lên :
-Thất bại sao?
Đó là một hình ảnh 3d, trông nó như quân vua trên bàn cờ vua nhưng được nhân hóa với cặp mặt hình elip, hai cái râu dài khiến nó trông buồn cười hơn là đáng sợ. Là Mister Voice, người bí ẩn đứng sau SGS. Bao năm qua, có rất nhiều đồn đoán về người này là ai, tại sao lại lập ra SGS nhưng kết quả đều chỉ là một con số không tròn trĩnh.
Cả nhóm cúi đầu xuống đợi một tràng trách phạt, duy chỉ có Akashi dám lên tiếng :
-Với tư cách là đội trưởng, tôi xin nhận toàn bộ trách nhiệm cho lần hành động này!
Phụt! Hahahhaha…
Một tràng cười dài phát ra từ hình ảnh 3d ấy, ngay cả lão Makino cũng cười :
-Không sao đâu Akashi. Không cần căng thẳng thế. Mấy đứa còn sống mà về là may rồi!
Makino cũng không nói dối. SGS mạnh thì có mạnh thật đấy nhưng cũng không dám nói là cả trăm phi vụ đều thành công trăm phần trăm. Nếu họ đạt đến trình độ ấy, thế giới này đã sớm nằm dưới chân họ từ lâu rồi.
-Được rồi! – Mister Voice cũng thu hồi bộ dạng hài hước – Ta cũng vừa nhận được video báo cáo chiến đấu lần này. Nói thật thì cậu làm tốt đấy, xem ra mắt nhìn người của ta cũng chưa bị hao mòn đi. Nhưng anh bạn mới kia liệu có ổn không thế?
-Ngài yên tâm, cậu ấy chỉ bị sốc nên ngất đi thôi, đã sớm tỉnh lại rồi. – Souta lên tiếng – Vết thương không có gì đáng ngại.
-Ta không nói về v·ết t·hương vật lý mà là v·ết t·hương tinh thần. Makino, chiếu chậm lại đoạn video cho người mới xem đi.
Trên máy chiếu đang phát lại cảnh Yaiba chiến đấu, sau đó là chém gục Masumi. Video vốn chỉ có chưa đầy mười mấy giây, nay lại được làm chậm đến cả triệu lần khiến Bouken Black cúi đầu thật sâu. Bọn họ đang làm gì vậy, là hạ mã uy, nói rằng mình là kẻ phế vật, ngay cả nhiệm vụ đầu tiên cũng không thể hoàn thành được sao?
-Mọi người có cảm nghĩ gì? – Mister Voice cất giọng – Red, nói trước đi!
-Mạnh, rất mạnh! Thứ màu đen đó hoàn toàn có thể so sánh được với DaiBouken, thậm chí là còn mạnh hơn. – Akashi lên tiếng.
-Tốc độ ra chiêu của tên Yaiba cũng rất nhanh, thậm chí đã vượt qua người thường! - Souta tiếp lời.
-Quan trọng nhất là sát ý! – Sakura chốt hạ - Lúc ra tay, gã làm vô cùng thành thục, mỗi chiêu đều như muốn lấy mạng Masumi. Nếu không phải có bộ giáp…
-CÁC NGƯỜI NÓI ĐỦ CHƯA!?
Masumi hét lớn, hai mắt đỏ bừng, đôi tay nắm chặt, năm móng tay đâm sâu vào da thịt khiến máu chảy ra làm cô bạn Nasumi lo lắng không thôi.
Thấy cảnh này, Mister Voice nghiêm giọng :
-Tất cả nhìn lại lần nữa!
Akashi lúc này mới để ý. Tên Yaiba đó chỉ dùng sống kiếm! Chỉ mới dùng sống kiếm đã có uy lực lớn đến mức này, nếu như ngay từ đầu gã xài tới lưỡi kiếm thì chẳng phải Masumi đ·ã c·hết rồi hay sao?
-Các cậu nghĩ mục đích của Yaiba là gì? – Mister Voice hỏi lại lần nữa
-Là lời cảnh cáo. – Sakura lên tiếng trước – Gã chém gục Masumi là muốn nói là ta có đủ thực g·iết các ngươi. Nhưng dùng sống kiếm ám chỉ rằng chỉ cần hai phe không xen vào chuyện của nhau thì hắn cũng sẽ không liều c·hết để đối đầu đến cùng.