Chương 211 : Vực ( 3 )
- ...
Saya c·hết sững, hai má hơi hồng mà nhanh chóng rơi vào suy nghĩ vẩn vơ. Làm vợ Dũng ư? Thiếu nữ nội tâm không ngừng dao động, cô có thể đồng ý, nhưng tới cả mẹ cô, thậm chí là cả Saeko?
- Mẹ nói đúng! Điều kiện này thật sự không thể chấp nhận! Không đời nào con để mẹ phải làm vợ một gã như thế!!!
Thế nhưng vẫn còn một câu mà Saya chưa nói hết : Để mình con là được rồi!
….
Hộc! Hộc! Hộc!
Giữa thời tiết nắng nóng tới gần 40 độ, giữa cái nắng chói chang của mặt trời, ở giữa sân tập luyện, có một bóng hình màu đen đang ngồi thiền ở đó. Toàn thân kẻ đó bọc giáp đen kịt, hai con ngươi của mũ giáp đỏ ngàu như máu. Dũng đang duy trì cảm giác hợp nhất giữa Evol và Sautron càng lâu càng tốt, trong lúc đó cần phải liên tục vận chuyển bí thuật của Rinki. Nói thì dễ làm thì mới khó. Evol là Stand, là biểu tượng của tinh thần và ý chí của gã còn Ma giáp Sautron lại đại biểu cho Rinki của hắn, là cảm xúc tiêu cực tạo thành.
Giết chóc, đói khát, đau đớn,… Chúng như những cơn s·óng t·hần khổng lồ liên tục t·ấn c·ông vào tâm trí hắn. Mỗi đợt sau lại mạnh hơn đợt trước đó và tuyệt nhiên không có xu hướng dừng lại.
Cũng giống như câu chuyện đại bàng và bầy gà,cho dù hắn có mạnh mẽ đến mức nào đi chăng nữa nhưng nếu như cứ cho tinh thần tiếp xúc với những thứ đó quá lâu, rất có thể hắn sẽ hóa điên. Thế nhưng như Yukino đã nói hắn đang có những khả năng đặc biệt mà không ai có, một trong số đó là tinh thần Gamer. Tuy không ngăn được những cảm xúc tiêu cực từ bên trong hắn nhưng nó lại là lớp phòng ngự tuyệt vời trước những công kích tinh thần từ bên ngoài.
Trong cơ thể, hắn dần cảm giác được có thứ gì đó đang dần hoàn thiện. Ban đầu, nó chỉ bé bằng đầu đũa, thậm chí có thể coi nó như là một hạt cát trong sa mạc. Thế nhưng nó giống như một hố đen điên cuồng hút lấy hắc khí của hắn, ma giáp Sautron giống như một bộ lọc, hấp thụ những cảm xúc tiêu cực, chỉ để lại nguồn năng lượng thuần khiết cho khối cầu nhỏ bé kia.
Một khối, hai khối, ba khối,…Số lượng hắc cầu trong cơ thể hắn càng lúc càng nhiều, cùng với đó là sự đau đớn liên tục xuất hiện. Cảm giác như giống như hàng ngàn lưỡi đao đang xẻ thịt hắn ra, giống như nằm trên dàn thiêu mà vẫn phải sống để chịu sự bỏng rát ấy, giống như một người bị dìm xuống đáy biển, mặc cho nước chảy vào mồm, vào mũi mà vẫn phải sống để chịu đựng thứ đó.
Thế nhưng mỗi lúc hắn định từ bỏ, một hình ảnh lại được truyền thẳng vào não hải của hắn. Đó là một chiến trường, ở nơi ấy, tiếng quạ réo vang trời, dưới đất la liệt những xác c·hết, đủ mọi thể loại từ già đến trẻ, từ đàn ông đến đàn bà,… Ở nơi ấy, Yukino đ·ã c·hết ngay trên tay hắn.
Phải! Vợ của hắn, người từng đầu gối tay ấm với hắn lại c·hết ngay trước mặt hắn. Vẫn mái tóc trắng ấy, vẫn gương mặt ấy thế nhưng bây giờ lại không có chút sinh cơ nào. Hắn không thể làm gì cả, hắn cứ đứng đó như trời trồng mà nhìn cô ấy c·hết. Hắn có thể cảm nhận hơi ấm của cô ấy cứ lạnh dần đi trong vòng tay hắn. Gào thét, tức giận, tuyệt vọng… Đủ loại cảm xúc cứ cuộn trào trong hắn.
-Không muốn cảnh đó diễn ra thì mạnh hơn đi!
Hắn không biết giọng nói đó từ đâu, cũng không biết là lý do tại sao lại có nó nhưng hắn không quan tâm. Yukino là vợ của ta, kẻ nào muốn g·iết cô ấy thì bước qua xác của bố mày trước đã!
Cả cơ thể hắn vô thức gồng lên, xung quanh khu vực hắn đứng như muốn lung lay sụp đổ. Vực của hắn băt đầu có dấu hiệu hình thành.
Ở bên ngoài, Yukino đang ghi chép đột nhiên giật mình. Xung quanh Dũng lúc này, những luồng hắc khí đang điên cuồng đổ vào trong ma giáp Sautron. Chúng đông đảo và dày đặc tới mức khiến nàng tưởng như đang nhìn thấy một hố đen nhỏ. Chúng cuồng nộ và dày đặc những cơn sóng lớn liên tục đánh vào bờ.
Nàng biết dấu hiệu này, nó thường xuất hiện khi nàng chuẩn bị đột phá cấp độ Cường Giả! Thế nhưng với tư cách là người từng luyện Rinki, nàng rất rõ ràng, hiện tại Dũng mới chỉ ở bước hình thành hắc cầu trong cơ thể.
Nếu như là người thường tu luyện Rinki, muốn hình thành được ma giáp thì đầu tiên phải hình thành được hắc cầu trong cơ thể. Nói một chút về hắc cầu, nếu nói ma giáp là một căn nhà thì Rinki giống như vật liệu để xây dựng tòa nhà ấy. Muốn xây nhà thì đầu tiên là phải có vật liệu, mà nếu vật liệu mỗi chỗ một nơi thì có mà xây vào mắt. Chính vì thế, hắc cầu giống như một điểm tập kết nguyên vật liệu để xây dựng nên căn nhà đó. Nhà càng cao, điểm tập kết nguyên vật liệu càng lớn.
Nàng đã tính toán chi li, một trăm hắc cầu sẽ tạo thành một ma hồn cấp 1, một trăm tiểu ma hồn sẽ tạo thành một ma hồn cấp hai và một trăm ma hồn cấp hai sẽ tạo thành một ma hồn cấp ba hay còn được biết đến với cái tên Đại Ma Hồn. Đến lúc này, chủ sỡ hữu sẽ có một sinh mạng thứ 2, cũng chính là khả năng biến thành khổng lồ sau khi bị tiêu diệt. Tới lúc đại ma hồn xuất hiện cơ thể theo bản năng mới hình thành ma giáp để bảo vệ cơ thể và đại ma hồn không bị tổn thương.
Thế nhưng Dũng thì khác. Nhờ sức mạnh của hệ thống hay nói đúng hơn là của Cauis, hắn có thể hình thành nên ma giáp ngay cả khi chưa có hắc cầu. Tuy nói là ma giáp đã hình thành, thậm chí còn chạm tới ngưỡng khí cụ hóa hình nhưng việc này giống như xây lâu đài trên cát, chỉ cần ma giáp bị tổn thương thì coi như dã tràng xe cát biển đông. Móng nhà không chắc thì tòa nhà đó không sớm thì muộn cũng sụp đổ.
Chính vì vậy nên nàng mới phải ép buộc hắn luyện tập lại từ đầu, thậm chí có thể gọi là bước cơ bản nhất.
“Chưa, chưa phải lúc này” Nghĩ vậy, Yukino đưa tay lên chỉ về phía hắn :
-Kìm!
Từ lòng bàn tay của nàng, một luồng khí trắng sáng nhẹ nhàng bao phủ lấy hắc động kia. Nhận thấy có kẻ lạ mặt, những luồng khí màu đen liên tục cuộn trào lên như muốn thoát khỏi đó. Chúng giống như những con ác mã liên tục lồng lộn lên nhằm tránh thoát sợi dây cương kia. Mắt thường cũng có thể thấy là luồng khí kia sắp thoát ra.
Cười khẩy một tiếng, Yukino đưa ra một đầu ngón tay:
-Tĩnh!
Những luồng khí trắng nhanh chóng được bổ sung sức mạnh, trở nên to lớn hơn trước rất nhiều. Khác với hắc khí, những sợi khí trắng có quy luật, có tổ chức, chúng nhanh chóng bao phủ lấy toàn bộ lấy đám hắc khí như tấm lưới bao phủ lấy đàn cá. Tấm lưới ngày càng dày đặc hơn, mắt lưới cũng ngày càng nhỏ hơn tới mức bây giờ toàn bộ hố đen đó đã trở thành một màu trắng thuần khiết.
Ở bên trong cơ thể Dũng, nguồn năng lượng càng lúc càng giảm khiến cho Vực đang hình thành có dấu hiệu sụp đổ. Đầu óc quay cuồng, mắt nhìn thấy nhưng tay hắn lại không thể chạm lấy. Tất cả những gì hắn nghe thấy là một tiếng : Tán. Sau đó là một màu đen ngắt bao phủ lấy hắn.
…
Lờ mờ tỉnh dậy, hắn ngay lập tức quay sang bên cạnh. Không có! Cô ấy không ở đây! Bật dậy phắt dậy, hắn ngay lập tức điên cuồng tìm kiếm. Bộp! Một bàn tay đập nhẹ lên vai hắn cùng với giọng nói thân quen :
-Anh vừa mới dậy thì đừng cử động mạnh.
Nhanh như cắt, hắn quay người lại rồi ôm chầm lấy cô ấy. Cô ấy ở đây rồi, Yukino của hắn ở đây rồi! Thoát ra khỏi mộng cảnh đó, hắn đã thề rằng cho dù phải bán hồn cho quỷ, hắn cũng không để cho cô ấy phải c·hết. Càng nghĩ, đôi tay hắn càng lúc càng siết chặt hơn.
Nhận thấy chồng mình có vẻ kích động mạnh, Yukino chỉ nhẹ nhàng tặng cho hắn cái hôn gió :
-Anh đang làm em đau đấy…
Nhận thấy mình đã quá đà, Dũng vội buông Yukino ra nhưng tay hắn vẫn nắm chặt tay nàng. Yukino thấy cảnh này thì tự hào mà cười lớn :
-Miu..Rachel hay Renka mà thấy cảnh này chắc chắn sẽ ghen đến đỏ mắt rồi sau đó sẽ có người phải ra sofa nằm ngủ…
Thấy vậy, hắn cũng cười lớn như để xua tan nỗi căng thẳng trong lòng mình. Đợi bầu không khí có vẻ hòa hoãn, Yukino mới dò hỏi những chuyện mà hắn đã thấy. Thế nhưng, lần này có chút khác lạ, dù cho nàng có dò hỏi thế nào thì cũng chỉ nhận lại cái lắc đầu.
Nàng biết vấn đề này không nằm ở việc tin tưởng hay không. Tới Haki vũ trang haki quan sát, thậm chí là cả v·ũ k·hí cấp A như Thiết Toái Nha mà Dũng còn đưa cho cô được. Ngay cả Geki lẫn Rinki, hắn đều chia cho nàng và chị em được thì một cái ảo ảnh thì sao lại không chia sẻ được. Có lẽ đối với hắn đó chính là một cơn ác mộng, một ác mộng mà hắn cả đời này tình nguyện không muốn nó xảy ra.
Nhận thấy có hỏi cũng vô dụng, nàng đẩy bát cháo còn nóng về phía trước mặt hắn :
-Anh ăn đi. Sau đó đi ngủ rồi mai đi làm nhiệm vụ với em.
Nghe thấy hai từ nhiệm vụ, mắt hắn sáng rực lên. Nói tới nhiệm vụ là nói tới phần thưởng. Công pháp, v·ũ k·hí, thậm chí là cả những báu vật khác nữa.
-Thế nhiệm vụ là gì vậy!? Giết Mr.X hay săn hàng nghìn con Zombie vậy?
-Đợi đến mai thì biết! Giờ thì ăn rồi đi ngủ với em nào!