Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
The Gamer Or Hacker

Chương 180 : Trở về ( 2 )




Chương 180 : Trở về ( 2 )

Tổng hành dinh thực sự của Lâm Thú Điện luôn nằm trong không gian của hệ thống. Khu tổng hành dinh, nơi các Quyền Tướng cùng với Phó Quyền Vương họp bàn để cho ra những quyết sách quan trọng cũng như đường hướng phát triển cho tổ chức, cao vượt hẳn lên so với một tổ hợp các khu nghiên cứu phân xưởng sản xuất, phòng thí nghiệm, khu luyện tập và nghỉ ngơi. Bình thường thì Quyền Vương sẽ không tham dự những cuộc họp như thế này nhưng hôm nay thì khác...

Khẽ đặt tập tài liệu xuống bàn, Nijima lên tiếng :

- Hiện tại các Quyền Tướng đều đồng ý với vụ buôn bán này. ..

Ngập ngừng một chút, cậu ta tiếp :

- Kể cả Jihan cũng không thấy có vấn đề!

Hắn cũng đã có đọc qua về mối đe dọa từ Hoa Kỳ tới Tidat. Nếu như là các nước khác thì chắc chắn sẽ có chuyện lớn xảy ra nhưng Tidat thì khác. Khác với các quốc gia khác, Tidat không phụ thuộc vào nguồn cung từ năng lượng hóa thạch như những nơi khác. Bản thân nó cũng đang là đất nước xuất khẩu dầu mỏ đứng hàng top của thế giới sân nhà. An ninh lương thực thì càng không phải nói, Tidat là quốc gia thuộc vùng Đông Nam Á, nơi bắt đầu của nền văn minh lúa nước. Nói không ngoa, Tidat hoàn toàn có đủ khả năng tự cung tự cấp trong vòng hơn 100 năm mà không có vấn đề gì.

Liếc qua Jihan một chút, hắn gật đầu :

- Nếu đã như thế thì cứ như vậy mà tiến hành. Jihan, Nijima - cả hai người toàn quyền phụ trách vụ này. Còn nữa, để ý bên Ukraine một chút. Nếu bên đó mà xin vào được Nato thì gấu Nga sẽ nổi điên lên đấy. Tan họp!

Đợi mọi người đi ra, Jihan mới bước lại chỗ của hắn, gương mặt có đôi phần bối rối :

- Thủ lĩnh. Chúng ta nói chuyện chút được không?



- Được!

.....

Căn phòng riêng của Quyền Vương, nơi có thể coi là rộng rãi nhất trong tổng thể kiến trúc của Lâm Thú Điện. Dũng bình thường đều không ở đây mà chủ yếu ở trên Đảo Thiên Đường cùng với mấy bà vợ của mình. Đã lâu lắm rồi, nơi này mới có khách. Tự tay mình rót cho Jihan một cốc rượu đầy, hắn hồ hởi :

- Cái này là rượu Nữ Nhi Hồng do đích thân sư phụ Ma Kensei ủ suốt 20 năm đấy. Thứ này quý lắm ngay cả sư phụ Sakaki từng ôm chân cầu xin mà cũng chưa từng được thử dù chỉ một giọt. Mãi tới khi Renka về nhà chồng thì thầy ấy mới chịu đào lên đấy.

Uống cạn ly rượu, gương mặt của Jihan mới dãn ra đôi phần :

- Rượu ngon. Thảo nào ông ấy giữ kỹ như vậy.

- Vô sự không lên tam bảo điện. Cậu có chuyện gì thì cứ nói đi. - Dũng vỗ ngực tự tin - Ở nơi khác thì không dám nhưng ở thế giới này thì tớ lo tất!

Khẽ bật cười, Jihan lúc này mới bắt đầu tâm sự :

- Cậu đã nói thế thì tớ xin vâng. Chuyện này nếu tính lớn thì cũng không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ. Chắc cậu cũng biết em gái tớ, Lona. Cậu chắc cũng biết, hiện tại hoàng tộc Tidat chỉ còn mình tôi với nó. Tính cách con bé thì...

Thấy Jihan có vẻ ngập ngừng, Dũng rót thêm cho cậu ta ly nữa. Hắn tuy không phải người thân nhưng cũng quá rõ tính cách của cô bé này. Mạnh mẽ, độc lập, đầy cá tính. Nốc cạn ly rượu, cậu ta tiếp :



- Cậu cũng biết là con bé hiện tại cũng đã 28, 29 tuổi. Với những người khác thì đã sớm có chồng con đầy đủ rồi nhưng hiện tại thì con bé vẫn đang lẻ bóng một mình. Đã mấy lần tôi nói chuyện này nhưng cứ hễ nói đến chuyện này là nó lại lảng đi. Với tư cách là nữ vương thì không có gì để chê nó cả nhưng với tư cách là một người anh thì tôi không thể không lo cho nó được.

- Chắc con bé vẫn còn tương tư Thần Quyền - Hongo Akira. - Hắn suy tư - Nếu như thế thì ông ta đang ở chỗ của Ogata ấy! Có cần tớ cho địa chỉ không?

- Haizzz. Nếu mọi chuyện đơn giản như thế thì đã tốt. Tớ cũng không ngại để ông ấy làm em rể mình. Nhưng... - Jihan thở dài - Tôi cũng từng ướm thử rồi nhưng vấn đề ở chỗ là con bé chỉ nói mỗi câu : Cảm ơn anh! Nó cứ như một con Robot vô hồn ấy, cả ngày chỉ có làm việc với làm việc thôi. Cậu bảo như thế thì làm sao tôi không lo lắng được chứ!?

Vỗ vai cậu ta, hắn động viên :

- Con bé sẽ ổn thôi. Đừng lo lắng quá, việc gì đến thì cũng sẽ phải đến thôi. Vả lại, con bé là nữ vương cơ mà, nó vừa thông minh vừa xinh đẹp, thiếu gì chàng trai muốn hỏi cưới. Cậu cứ thử làm một vụ kiểu như ném tú cầu tuyển chồng xem, bảo đảm người đến đủ xếp hàng dài cả cây số đấy!

- Cậu tưởng tôi không biết sao. Có phải tôi không thử đâu, hôm nào tôi cũng thúc dục nó đi xem mắt. Từ quý tộc tới thường dân, từ nhà giàu điển trai tới sinh viên nhà nghèo vượt khó, ...v..v..v.... Tất cả những ai có thể, tôi đều đã thử rồi. Nhưng không! Con bé không ưng một ai cả! Không một ai!!

Nói tới những câu cuối Jihan gần như đã hét lên. Nhận ra mình đã thất thố, cậu ta hạ giọng xuống :

- Xin lỗi cậu. Nhưng nói thật là bây giờ tôi rối trí quá!

- Khặc... Bình tĩnh đi bạn trẻ - hắn phì cười rồi rót cho cậu ta thêm ly nữa - Con bé chẳng qua là chưa gặp đúng người thôi. Cứ từ từ đi, chuyện đâu rồi cũng sẽ có đó.

- Với cái tính cách như thế thì e rằng tôi có đợi đến tết công gô thì người đó cũng chưa xuất hiện nữa!



Suy ngẫm một chút, Dũng hỏi :

- Nếu thế thì để Miu với Renka nói chuyện thử nhé. Có khi con bé có vướng mắc nào đó trong lòng chăng?

Jihan miễn cưỡng gật đầu :

- Thôi thì trăm sự nhờ cậu vậy!

Đọi Jihan bước khỏi phòng, Dũng thở dài, mắt nhìn chằm chằm vào ly rượu rỗng :

- Jihan. Cậu trở nên "nguy hiểm" tới mức này từ khi nào vậy?

Một cựu quốc vương mà lại uống tới say mèm rồi to tiếng với một "thường dân" ư? Nếu như đó là một người khác, có lẽ hắn còn có chút tin tưởng, nhưng với Jihan ư?

- Nghĩ tôi ngốc sao chứ, bằng hữu của tôi? Thật đúng là, tới mức đi tính kế thằng bạn chí cốt của mình như thế này, chẳng lẽ đây là thứ mà mọi người hay nói chứng "cuồng em gái" sao? Chắc không phải đâu ha...

Hắn không phải đồ ngốc. Hoàng gia Tidat chỉ có hai người, tuy có Lâm Thú Điện ủng hộ nhưng không có nghĩa là tất cả mọi người đều ủng hộ, không thiếu những kẻ muốn thấy hoàng gia Tidat tuyệt tự . Liên minh bằng lợi ích thì hoàn toàn có thể tan ra vì lợi ích nhưng người nhà thì không giống. Nếu Lona có thể trở thành một người "vợ" của hắn - thủ lĩnh của Lâm Thú Điện, bất luận là vì chính trị cũng tốt, vì tình cảm cũng được, thì hoàng gia Tidat có thể nói là trăm năm không đổ. Đừng nhìn Lâm Thú Điện bề nổi chỉ là một tập đoàn lớn, chỉ có những kẻ thuộc vào hàng ngũ tối cao trực thuộc tổ chức mới biết nó thực sự kinh khủng tới nước nào. Nói nó là "Thần long thấy đầu không thấy đuôi" là còn nói giảm nói tránh đấy.

Nói xong, Dũng tự rót cho mình một ly rượu rồi uống cạn, phì cười:

- Thật là, tôi còn có cả đống vợ đây. Thế mà cậu vẫn muốn đẩy Lona cho tôi sao? Tin tưởng tôi tới vậy sao hả đồng chí? Tin tôi sẽ khiến em ấy hạnh phúc sao...

Vừa nói, Dũng vừa rót cho mình một ly rượu mới mà từ từ uống, cho tới màn đêm dần buông xuống. Bên ngoài vườn, nhìn lên bầu trời chiều nay đã đổi chỗ cho tấm màn đêm dằng dặc những vì sao, một bóng người đang đứng đó, người khẽ tựa vào cành cây sau lưng, miệng không ngừng lẩm bẩm:

- Xin lỗi nhé, vì đã tính kế cậu. Nhưng tôi hết cách rồi. Bất luận là hạnh phúc của Lona hay sự tồn vong của hoàng tộc Tidat, tôi giao lại cả cho cậu đấy, thủ lĩnh...