Chương 179 : Trở về
Trở về đảo thiên đường, hệ thống mới bắt đầu kiểm kê chiến lợi phẩm cho hắn.
[ Keng, bạn hoàn thành phụ bản: Cuộc phiêu lưu kỳ bí của Jotaro ( ss3 ). ]
[ Ban thưởng : 10 000 Exp, 200 kim cương. Bạn tiêu diệt Dio, Yosuke Kira, Diavolo. Ban thưởng thêm 300 kim cương, 1 vé vào phó bản ( yêu cầu cấp độ : nhỏ hơn 100 ) ]
[ Keng, bạn đã lên lv 99 (???) ]
-Lần này thu hoạch kém quá. Cũng không ngạc nhiên lắm nhỉ? – hắn khẽ thở dài một hơi. Dù sao thì đây cũng là map thứ 2 mà hắn vào, nó không thể ưu đãi như hồi tân thủ được.
Đang trong lúc thẫn thờ, đột nhiên từ đằng sau có một bàn tay tới che mắt hắn lại cộng kèm với một giọng nói quen thuộc vang lên :
-Đoán xem ai đây? Đoán trúng có thưởng!
-Ừm, để anh đoán nhé. – hắn giả bộ suy tư - Trên tay có vết chai của người tập kiếm, hơn nữa người duy nhất có thể tiếp cận anh trên hòn đảo này chỉ có Shigure. Nhưng người đang nói thì chắc chắn là Renka rồi!
-Chán c·hết! - Renka không phục, nói lớn - Khoan hẵng, tại sao không phải là Yuki? Cô ấy cũng dùng kiếm mà!
PHỐC!
Một cỗ hấp lực cực mạnh trực tiếp kéo cả Renka lẫn Shigure đang ham vui vào lòng hắn. Khẽ dùng tay vuốt vuốt má hai nàng, hắn giả vờ nghiêm túc :
-Dám trêu đùa chồng mình. Xem ra hai em cần bị phạt rồi!
Renka thấy vậy cũng liền hùa theo :
-Mọi người cứu với. Quái vật sắp ăn thịt em rồi!
Lời nói vừa dứt, từ đằng sau đã truyền đến hàng loạt tiếng cười vang của chúng nữ :
-Tớ thấy có người còn muốn bị “ăn” thì đúng hơn! – Miu cười vang khiến hai khối cầu trước ngực cũng rung theo dữ dội.
-Khỏi cần lo đi. Hôm nay thì ai cũng không thoát!!!
( Đoạn này lược bỏ đi 3000 chữ… )
……………
Sau trận đại chiến với chúng nữ, hắn lặng lặng đi ra ngoài bãi biển. Ngồi lặng im trên một tảng đá khá rộng rãi, hắn mới có dịp ngắm nhìn quang cảnh nơi đây. Mặt trăng đã lên cao vòi vọi, tỏa ánh sáng vàng rực rỡ như đêm trăng rằm. Sóng biển vẫn vỗ dạt dào làm tâm hồn hắn nhẹ đi đôi phần. Chuyện của Tomoko, mẹ của Josuke khiến hắn suy nghĩ rất nhiều về chính bản thân mình. Hàng loạt những câu hỏi không đầu không cuối, thậm chí là không có câu trả lời xuất hiện liên tục trong đầu hắn : Miu liệu có hạnh phúc không, điều này có công bằng với những người khác không, liệu họ có thể gặp người nào tốt hơn không….
-Đường đường là thủ lĩnh của Lâm Thú Điện đại danh đỉnh đỉnh, chủ nhân của một dàn hậu cung hơn mười người sao lại ngồi suy tư như người mất hồn ở đây thế?
Là Miu. Dung mạo của nàng ấy vốn đã xinh đẹp vòng một vốn dĩ đã nở nang nay còn trở nên to lớn hơn nữa. Dưới hàng lông mi là đôi mắt sáng như ánh sao, vòng eo thon nhỏ nhắn cộng thêm với màu da của nàng trong suốt tựa ngọc lại càng khiến hắn ngắm mãi không thôi.
Miu thấy vậy liền trêu chọc hắn :
-Nghĩ gì mà thất thần thế? Lại nghĩ ra chuyện gì đó xấu xa à….
Hắn không đáp lời, nhẹ nhàng đập tay xuống, ý bảo cô ấy ngồi cùng mình. Biết hắn có tâm sự, Miu cũng nhẹ nhàng bước đến bên cạnh, ngồi vào lòng hắn. Cả hai đến bên nhau, không có dục hỏa cuồng loạn, không có ý định xấu xa,… chỉ có sự im lặng…
Đợi một lúc lâu sau, hắn mới mở lời :
-Miu này! Anh có phải là một thằng khốn nạn lắm không?
Nở một nụ cười lanh lảnh như chuông bạc, Miu khẽ đáp lời :
-Sao hôm nay lại đột nhiên triết lý thế?
-Không có gì? Chỉ là…
Chưa đợi hắn nói hết câu, Miu liền đưa ngón trỏ lên môi hắn :
-Để em đoán nhé. Anh muốn nói là đáng lẽ anh không nên như thế này, đáng lẽ em phải có một người chồng ch·ung t·hủy chỉ yêu mình em, không nên cưới một thằng khốn nạn như anh hay đại loại như thế đúng không?
-Em sắp đi guốc trong bụng anh rồi đấy! – hắn cũng nhẹ nhàng đáp lại – Anh muốn nói là…
-Rằng nếu như một ngày nào đó nếu em không yêu anh nữa, hãy tới nói thẳng với anh, anh sẽ buông tay để em đi. Trường hợp nếu anh c·hết, đừng sợ hãi, hãy mạnh mẽ mà sống rồi tìm một tình yêu mới đúng không?
Nghe xong câu nói, hắn trực tiếp phì cười. Trời đất ạ! Cô vợ nhỏ của hắn trở nên thông minh đột xuất từ khi nào vậy trời?
Nhanh chóng tắt đi vẻ cười cợt của mình, hắn nghiêm túc :
-Không phải chỉ với mình em. Đó là câu anh định nói với tất cả mọi người!
Miu cũng cười cười rồi tát yêu hắn một cái :
-Ông chồng ngốc của em ơi! Nghe rõ này, em không biết anh đã trải qua chuyện gì mà khiến anh trở nên như vậy nhưng em phải khẳng định là miễn anh nộp “thuế má đầy đủ” thì em không ngại để anh tìm thêm tỷ muội đâu!
Thấy hắn có vẻ không vui, Miu cũng tắt đi vẻ mặt đùa giỡn mà nghiêm túc trở lại :
-Được rồi! Nghiêm túc này. Em không biết người khác như thế nào nhưng hiện tại em không thích anh trông như thế này chút nào! Trông anh lúc này có khác gì mấy cái cây sắp c·hết mà Yuuka chuẩn bị vứt đi đâu? Em thích anh lúc mạnh mẽ bảo vệ em trong trận bão tuyết đó, dũng cảm trong lúc chiến đấu. Thậm chí là cả lúc thành thật khi mà nói mình muốn có một dàn harem nữa!
Đang hùng hổ thì đột nhiên giọng cô ấy nhỏ như tiếng muỗi kêu :
-Cả lúc trên giường nữa…
PHỤT!!!
Cả hai cùng cười vang lên. Tiếng cười như xua tan đi những khúc mắc trong lòng hắn bấy lâu. Thấy vậy Miu sà vào lòng hắn rồi thủ thỉ :
-Thực ra trần đời này không có đúng sai tuyệt đối. Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh. Em không biết gia đình khác như thế nào nhưng hiện tại thì với nhà mình, em có thể khẳng định là mọi người hiện tại rất hạnh phúc. Còn tương lai thì không chắc à nha!
Khẽ hôn lên trán Miu, hắn vui vẻ :
-Cảm ơn em nhiều lắm Miu!
-Em không thích cảm ơn không. Phải có quà chứ!
Vừa dứt lời, bàn tay như linh xà của Miu liền loạn động trên cơ thể, gương mặt chôn sâu xuống cổ hắn :
-Thế anh biết người phụ nữ của mình muốn gì rồi chứ?
Một cảnh xuân sắc lại diễn ra.
……….
Sau đợt trở về từ phụ bản, ngoài chuyện vui vẻ với dàn hậu cung của nhà mình thì hắn còn một núi việc ở thế giới sân nhà cần hoàn thành. Điều khiển một tổ chức là chuyện không hề đơn giản, nó yêu cầu mỗi thứ người thủ lĩnh thật sự phải giống như mảnh ghép vạn năng trong bức tranh. Tuy có Nijima lẫn Jihan trợ giúp nhưng công việc của hắn thật sự là quá nhiều. Những người khác tuy giỏi về võ nghệ nhưng lại không quá thông thạo mấy vụ buôn bán, kinh doanh làm ăn. Nếu không nhờ INT với WIS từ hệ thống thì chắc giờ này não hắn đã sớm nổ tung rồi.
Tại trụ sở của Lâm Thú Điện tại thế giới sân nhà đặt tại vương quốc Tidat, tại một căn phòng dành cho chủ tịch, nơi đó đang xếp đầy những hàng chồng hồ sơ…
- Dậy đi mày! Sắp đến giờ đi họp rồi ! Vụ này có thể đáng giá tới 1 tỷ đô mà giờ này mày vẫn còn ngủ được cơ à!!!
Người duy nhất và có tư cách gọi hắn là “mày” xưng tao thì chỉ có thằng cha người ngoài hành tinh Nijima. Và cũng chỉ có gã là kẻ duy nhất được tự do ra vào nơi này.
Khẽ dụi mắt, hắn uể oải lên tiếng :
- Tao biết rồi! Bên mua là ai thế?
- Là một đối tác bên Trung Quốc. Họ muốn mua khoảng hơn 1000 con T6 với giá hơn 600 triệu đô. Nhưng theo tao thấy, đám này sẵn sàng trả giá cao hơn con số đó nhiều.
Nói tới đây, Nijima đột nhiên trở nên hào hứng :
-Khi tao nói có thể 1 tỷ đô thì có thể đó còn chưa là con số cuối cùng đâu! Theo thông tin tao tìm hiểu được thì bên đó được sự hậu thuẫn của chính phủ nên sẵn sàng chi đậm.
Nghe xong, hắn đột nhiên nhìn Nijima, ánh mắt trở nên sắc bén :
-Thế những người còn lại nói sao?
-Mọi người cũng cảm thấy hào hứng nhưng tất cả đều cho rằng cần phải cẩn thận. Dù sao thì cái danh công xưởng sản xuất lớn nhất thế giới cũng không phải nói chơi. Ai mà biết đùng một cái ngày mai đám T6 đó lại có một đàn anh em cùng cha khác ông nội. Mày cũng biết đám T6 hiện đang là con gà đẻ trứng vàng cơ mà.
Shanzhai – văn hóa sao chép hay như cách gọi của người Trung Quốc là văn hóa mô phỏng ( simulator ). Nếu Hoa Kỳ có Facebook, Youtube, Tweet,… thì Trung Quốc cũng có Wechat, Youku Tudou, Douyin,… những ứng dụng tương tự dành riêng cho đất nước tỷ dân. Không thể phủ nhận những thành tựu mà văn hóa này mang lại cho Trung Quốc khi nó đã biến đất nước họ trở thành một trong những công xưởng sản xuất lớn nhất thế giới, đồng thời nó cũng thúc ép các công ty buộc phải liên tục cải tiến sản phẩm nếu không muốn bị bỏ lại phía sau.
Ví dụ thực tế nhất là khi đồng hồ thông minh bắt đầu trở nên phổ biến, trong khi các công ty bên ngoài Trung Quốc phải mất rất nhiều thời gian để lên thiết kế, thử nghiệm thị trường, trước khi đưa đến sản xuất hàng loạt, một công ty sản xuất đồng hồ tại Trung Quốc cam kết có năng lực sản xuất và đóng gói khoảng 100.000 sản phẩm trong một tháng.
Quay trở lại với vấn đề của Lâm Thú Điện, hiện tại sau một khoảng thời gian cày cuốc, cuối cùng bọn họ cũng đã đạt cấp độ huyền thoại, tức lv70. Giữ đúng lời hứa, Lâm Thú Điện bắt đầu buôn bán những con robot mang dòng thương hiệu kẻ hủy diệt với khởi đầu là T – 600 hay còn được biết tới với biệt danh T6.
Nó đã gây một tiếng vang lớn trong giới quân sự công nghệ bởi vì khả năng tự động chiến đấu, làm việc liên tục trong các môi trường độc hại. Tuy có thay đổi thiết kế để trông bớt đi phần đáng sợ nhưng không thể phủ nhận T6 thật sự áp đảo toàn bộ các thiết bị quân sự hiện thời. Cao gần 6 feet và nặng gần 800 lbs, bộ khung của T-600 rất mạnh mẽ và có thể nâng vật nặng gần gấp năm lần trọng lượng của chính nó hoặc đấm xuyên qua bê tông và kim loại mà không làm hỏng các servo gia cố của nó. T-600 có khả năng chạy với tốc độ không đổi gần 60 km/h (37 dặm / giờ) với những khoảng thời gian ngắn lên đến 75km/h (46 dặm/giờ).
Và hiển nhiên với tiếng tăm vang dội của mình, T6 đã trở thành mặt hàng bán chạy nhất, đem lại doanh số cao kỷ lục lên tới hàng trăm, thậm chí hàng tỷ đô la. Và bây giờ chúng đang được nhắm tới bởi chính phủ Trung Quốc.
-Các bên khác ra giá thế nào? – hắn hỏi ngược lại
-Bên Mỹ có vẻ đang không muốn thương vụ này thiết lập. Họ dọa sẽ trừng phạt nếu ta bán nó cho bên Trung Quốc. Bên liên minh châu Âu – EU cũng có cùng quan điểm nhưng chỉ lên tiếng quan ngại về vấn đề. Phía bên Nga thì giữ thái độ trung lập, họ cũng muốn chúng ta bán chúng với giá ưu đãi hơn, đổi lại họ sẽ giảm giá cho chúng ta các mặt hàng thứ yếu như xăng, dầu, lương thực… Tất cả đều đang chờ quyết định của mày – thủ lĩnh tối cao của Lâm Thú Điện!