Chương 175 : Vương pháp chi trường
- Mục tiêu: toạ độ XXX YYY ZZZ, hướng Đông Bắc chếch 0.36 độ... Chuẩn bị khai hoả khi có lệnh.
Một ngày đẹp trời với ánh nắng chói chang trên một ngôi biệt thự nằm tách biệt hẳn với đô thị phồn hoa bên ngoài, nơi chỉ có bóng đêm vô tận đối ngược hẳn với không khí bên ngoài, thoang thoảng từ xa có thể trông thây mùi máu tanh nhè nhẹ theo gió trôi. Cách đấy vài trăm mét, một chàng trai đứng ở một tảng đá phía sau sườn đồi, một tay che trán nhìn về hướng toà lâu đài mà lẩm bẩm với một ai đó nhờ cái mic bên tai.
- Chuẩn bị hoàn tất. Dio sao? Giờ xem cái nâng lực The World ngươi tự hào bấy lâu có còn cứu được cái mạng quèn lay lắt suốt trăm năm kia không? Thật là đáng mong đợi đi mà...
Từ đằng xa, Dũng nhìn về phía toà biệt thự. Đúng vậy, hiện giờ cậu ta chỉ có một mình, do biết trước cốt truyện từ đầu nên cậu ta mới tách hẳn khỏi nhóm Jojo mà đi trước. Thực sự cậu không hề muốn đi một mình, chẳng qua bởi lẽ năng lực stand của Dio thì cái đám kia ngoại trừ Jotaro ra thì không có một ai có thể kháng được trò ngừng thời gian của hắn ta cả. Vả lại, bản thân Jotaro cũng phải mất một thời gian để nhận ra và thích nghi với năng lực dù Dũng đã sớm nhắc khéo cậu ta về tiềm năng của Star Platinum nên bây giờ cậu ta cũng đã dừng được 2s đồng hồ, khác hẳn với cốt truyện.
- Thế nhưng, vậy vẫn chưa đủ...Cậu ta cần mạnh hơn nữa mới được.
Dũng lẩm bẩm. Theo cái quán tính của hệ thống, nhân vật phụ trợ càng mạnh thì boss cuối càng khủng kh·iếp. Tuy hắn đã có được Hắc Tê Khải Giáp nhưng bảo hắn đi đánh lộn với một con boss có khả năng dừng thời gian thì vẫn là thôi đi. Thiền Định Ấn đúng là có khả năng dừng thời gian nhưng cỡ như hắn thì chưa có khả năng dùng được cái chiêu thức bá đạo ấy. ( Mỗi bộ Khải giáp đều có chiêu Thiền Định Ấn : chiêu thức tạm dừng thời gian nhưng để sử dụng được thì chủ nhân của bộ giáp cần có một sức mạnh thể lực lẫn sức mạnh tinh thần cực lớn )
Cơ mà đám Jotaro cũng đã sớm được cậu chia công việc cho rồi, chỉ còn một bước cuối cùng cho khâu chuẩn bị này. Và đó là...
- Alo, chim sẻ gọi Đại Bàng. Khai hoả!
Tức thì, một tiếng động lớn kèm theo cột khói hình nấm bay từ hướng nhà Dio mà ra, xung lực từ v·ụ n·ổ liền lập tức thổi bay mọi thứ xung quanh bán kính 200m toà nhà. Đương nhiên Dũng của chúng ta vẫn vô sự, cậu nhìn về phía tàn tích căn nhà nay chỉ còn là một cái hố đường kính vài chục mét với đôi mắt đen láy. Không, nó thậm chí còn không hề có tròng trắng, đôi mắt cậu chỉ còn một màu đen như hố đen, dù vậy cậu vẫn rất bình thản nhìn về phía v·ụ n·ổ mà tranh thủ bình loạn. Để làm được trò này thì Joseph với hắn đã hiến không ít 'máu' cho chính phủ Ai Cập, trong đó có một thứ khiến họ không thể từ chối.
- Hừm, hàng nhà Speedwagon quả thực chất lượng đi mà. Chậc, một bản vẽ thiết kế máy bay B52 đáng giá hàng tỉ đô chỉ đổi lấy cái mạng quèn của Dio. Lão già đó đúng là chơi lớn thật. Chắc bây giờ đám creep trong đấy cũng đi chầu ông bà hết rồi, giờ thì...
Sẵn tiện giải thích luôn, đôi mắt của Dũng là một cái ứng dụng nhỏ của Evol mà cậu vừa phát triển ra không lâu. Bằng cách phủ lên mắt một lớp Evol như kính áp tròng, cậu có thể nhìn xuyên qua mọi thứ, vì vậy nên cô nàng Mariah vừa gặp lần trước thì...có cái gì đâu? Dũng nhà ta chắc chắn không làm chuyện đấy! Ừm, đúng vậy, không sai mà!
(Thiệt hăm đó????)
Lắc lắc đầu chút xíu cho bớt mơ hão, Dũng nhìn chằm chằm vào trung tâm cái hố. Từ đó có thể nhận ra một cỗ quan tài méo mó, nhìn là biết được làm từ kim loại nằm ở một góc, nắp quan tài bị bung ra nằm ở một bên. Cậu ta thấy vậy cũng chỉ cười phì, tay phải nhấc lên làm một cái "tách".
- Xem ra ngươi chơi dưới đáy biển lâu quá rồi nên đầu óc cũng úng nước phải không? Lần sau nhớ chọn quan tài nào chống thấm nước ấy! Nào thì...
Với cú búng tay, Evol từ cơ thể Dũng liền thoát ra khỏi cơ thể bao bọc lấy cậu ta cùng với bóng người đang giơ nắm đấm sau lưng cậu rồi kéo đi mất.
~~~~~~~~~~~~~Dio~~~~~~~~~~~~~~~
- Cái quái gì vậy? Ta đang ở đâu đây?
Dio Brando, 1×× tuổi, đang điên cuồng ngó nghiêng xung quanh tìm lối thoát. Chỉ mới một phút trước hắn còn đang hưởng trọn vẹn "cơ thể" một siêu mẫu hắn ta bắt về làm hầu gái tiêu khiển thì đột nhiên một sợi gân trán trên đầu hắn rung lên dữ dội dù cơ thể vẫn đang rất bình thường. Cũng hiển nhiên thôi, bởi dù gì cơ thể ấy vốn là của bạn thân hắn Jonathan nên nó muốn tạo bất lợi cho anh cũng là chuyện hiển nhiên, việc Stand sinh ra trong dòng họ Joestar cũng như vậy. Thế nhưng lần này thì khác, bản năng mách bảo hắn có chuyện gì đó rất tồi tệ sắp diễn ra.
- The World! STOP!
The World từ trong Dio nhanh chóng thoát ra mà phát động dừng thời gian. Vài giây ngắn ngủi ấy chỉ đủ để hắn vơ được bộ quần áo với một cái rèm cửa, thứ mà bản năng sinh tồn đã chỉ dẫn cho hắn rồi nhanh chóng chạy tới tầng hầm toà nhà, nơi đang nằm sẵn một cỗ quan tài màu đen tuyền khảm đá quý như cái trước kia cùng hắn ngủ dưới đáy Thái Bình Dương cả trăm năm kia. Không chần chờ, Dio nhảy vào bên trong rồi đóng nắp lại, vừa kịp lúc thời gian ngưng đọng hết hiệu lực. Và rồi chuyện gì đến cũng phải đến, cả toà lâu đài của Dio liền chìm trong khói lửa.
May mắn thoát khỏi v·ụ n·ổ, hắn kéo thân thể tàn tạ với bộ quần áo rách rưới được mặc vội ra khỏi quan tài, may mắn trước đó Dio có vớ theo tấm màn nên thoát khỏi kết cục bị mặt trời thiêu c·hết. Nhanh chóng lẩn ra ngoài bãi phế tích, hắn dùng The World đi tới sau lưng để g·iết thằng nhãi trước mặt, kẻ tình nghi số một cho việc khiến Dio vĩ đại chật vật như thế này. Còn đám thuộc hạ của hắn ta? Vớ vẩn, từ khi nào Dio hắn lại quan tâm tới bọn chúng vậy? Thiếu thì kiếm thêm mấy hồi. Ôm tâm tư đó, cánh tay của The World liền hướng lưng Dũng tiến tới.
- WRYYYYYYYYY!!!!!
Đột ngột, trong không gian bị lắng đọng bởi thời gian ấy, một bóng đen bí ẩn từ trong thân thể "n·ạn n·hân" của hắn lao ra bao phủ lấy cả hai người. Đấy là thứ hắn có thể nhớ tới cuối cùng trước khi bản thân được bao phủ bởi bóng tối vô tận. Không biết bao lâu trôi qua, hắn lại được thấy ánh sáng le lói ở một hướng xa loé lên xua tan bóng tối. Nhanh chóng bao phủ bản thân bằng tấm màn bên cạnh, hắn nhận ra bản thân đang ở một căn phòng đặc thù. Rộng ngang một sân vận động, cơ mà mọi thứ từ mặt đất tới bức tường cao cả trăm mét kia đều được bao phủ bởi các tấm gương lớn xen kẽ đèn UV, thứ hắn ghét nhất chỉ chừa mỗi một tấm đá cứng nơi hắn đang đứng.
Cách đó vài mét, con mồi của hắn đơn giản chỉ là đứng đấy, trên mặt chỉ hiện một nụ cười.
- Chuyến đi có thoải mái không Dio? Mà kệ, làm như ta quan tâm ấy. Chào mừng Dio Brando, "vị vua" của thế giới tới với pháp trường của hắn, giống như vua Louis XVI vài trăm năm trước vậy. Nào thì, tới giờ thi hành án rồi...
....
Đồng tác giả : Kana Tempest