Chương 170 : Set và Bastet
- Ấn tượng đấy Anubis cũng đi rồi cơ à? Xem ra gã là một kẻ khó chơi đấy. Mi nghĩ sao Mariah?
Một gã đàn ông với vóc dáng thấp bé, mái tóc kỳ dị giống như một cây lau nhà với những hạt trang trí được treo bên dưới. Gã là Al·essi, chủ nhân của Sethan. Khác với cái tên stand biểu tượng cho thần bão tố và hủy diệt, gã là kẻ c·hết nhát tới mức cực điểm.
Đối diện với gã là một người phụ nữ quyến rũ với làn da ngăm đen và mái tóc ngắn màu sáng. Cái váy ngắn như muốn tôn lên đôi chân dài miên man của cô. Nếu như không biết cô là sát thủ Dio với stand Bastet, người ta còn nghĩ cô là người mẫu không biết chừng. Nhẹ nhàng đốt một điếu thuốc rồi nhả khói trắng, Mariah tiếp lời :
- Một gã đẹp trai, thông minh và đủ tàn nhẫn. Nếu như không phải là kẻ thù thì ta nghĩ bọn ta sẽ trở thành người yêu được đấy.
- Vậy thì chia ra. Ta sẽ xử Polnareff, Jotaro và Joseph. Cô lo phần còn lại, được chứ?
- Không vấn đề!
Trong lúc đó, trên chuyến xe tới Luxor, Avdol đang giảng giải cho cả nhóm biết về lịch sử nơi đây:
- Thành phố này từng là kinh thành cổ Thebes, nơi chứng kiến biết bao biến động lịch sử của cả đất nước Ai Cập hùng vĩ một thời. Nơi đây còn là thung lũng của các vị vua với 63 lăng mộ quyền quý của các Pharaoh và quan lại quyền lực của Ai Cập với đủ kích thước khác nhau. Đặc biệt, ngôi mộ lớn nhất tại thung lũng các vị vua có tới 120 phòng…
- Hơ hơ… Ách xì!!
- Sao thế Dũng? Cậu có vấn đề gì với bài thuyết trình của tôi à?
- Không có gì đâu! Chắc có ai đó nhắc tôi ấy mà!
- Cậu ta không có nhưng tôi thì có đấy! – Polnareff phàn nàn – Cậu đã nói hơn 15 phút rồi đấy anh bạn Ai Cập ạ!
- Tôi cũng thế! – Kakyoin cũng gật đầu đồng tình – Bình thường thì không sao nhưng chúng ta tới đây có phải để du lịch đâu?
- Tạm bỏ qua vấn đề đó đi! – Dũng ngắt lời – Sliver Chariot thế nào rồi?
- À, ổn lắm. – Polnareff phổng mũi – Trang bị thêm Anubis khiến tốc độ của nó được cải thiện đáng kể đấy! Mà cậu kiếm đâu ra trang bị ngon thế?
Cái xe khựng lại làm cuộc trò chuyện tạm thời bị gián đoạn. Quay lại hàng ghế sau, Joseph lên tiếng :
- Ta có đặt khách sạn rồi! Tối nay chúng ta sẽ ở đây rồi sáng mai sẽ đi sớm!
- Cầu trời là cái phòng vệ sinh của khách sạn này khác với bên Ấn Độ!
...
Ăn uống xong xuôi, hắn quyết định đi dạo một mình bên ngoài một chút. Lâu lắm hắn không đụng vào sắc giới rồi. Một người đêm nào cũng phải có tới hơn 10 bà vợ phục vụ, tự nhiên dùng một cái lại thành nhà sư thế này thì thật sự không quen chút nào. Mà có phải nhịn ngày một ngày hai đâu, nhịn hơn 5 năm rồi đấy! Đang suy nghĩ vẩn vơ, một giọng nói từ phía sau truyền đến :
- Này anh chàng đẹp trai! Có muốn mời tôi một ly không!?
Một người phụ nữ xinh đẹp với phong cách ăn mặc đầy gợi cảm. Cái quần Short bó sát như tôn lên đôi chân dài miên man với vòng ba đầy nóng bỏng của cô nàng. Bất chấp việc ngoài trời về đêm của Luxor chỉ có 15°C cộng với việc phụ nữ ăn mặc hở hang được xem là điều tối kị ở đất nước theo đạo Hồi như Ai Cập, cô nàng vẫn diện lên mình chiếc áo đan dây làm lấp ló vòng 1 nảy nở của mình.
Nếu như bình thường thì chắc chắn hắn đã gật đầu đồng ý từ lâu rồi, tiếc rằng hiện tại hắn chẳng còn xu nào trong ví cả. Dùng kim cương với vàng ư? Hắn không có sĩ gái đến cái mức đó!
- Tiếc là tôi không mang theo ví tiền rồi. Hẹn lần sau nhé!
- Không sao hết! – Cô nàng vẫn ung dung mỉm cười – Nếu không thì tôi đãi. Dù sao hôm nay tôi cũng khá cô đơn!
Hắn đột nhiên cảm thấy kỳ lạ nhưng cũng mỉm cười đáp lễ :
- Được rồi! Nếu vậy thì tôi đành miễn cưỡng tiếp nhận vậy!
Ngay khoảnh khắc cô ta quay bước đi, hắn lập tức kích hoạt ‘Quan sát’. Tâm hại người có thể không có nhưng tâm phòng người nhất định phải có. Hơn nữa bản thân hắn cũng chẳng phải người tốt lành gì. Hắn g·iết người đoạt Stand không ít thì không có gì chắc chắn rằng không bị nghiệp quật cả. Và lần này hắn không sai.
[ Quan sát thành công]
[ Mariah lv 30, chủ nhân của Stand ‘Bastet’ ]
- Chậc! Đúng là trần đời này chẳng có bữa trưa nào miễn phí mà!
Dũng hơi lắc đầu rồi cũng đi theo. Cô ta mạnh nhưng hắn còn mạnh hơn nhiều. Để xem xem cô nàng mèo này dở trò gì nào!
…
Nếu như Dũng may mắn được một cô nàng gợi cảm mời đi chơi thì phía bên kia, Jotaro lại không được may mắn như thế.
- Oe...Oe....mẹ ơi mẹ ở đâu...
Ở bên góc quảng trường một chàng trai tầm 16 tuổi người mặc bộ đồng phục cấp 3 bế một cậu nhóc vài tuổi, người chỉ độc một chiếc áo sơ mi rộng thùng thình trên người. Chàng trai không ngừng vỗ về đứa trẻ, miệng dỗ dành:
- Ngoan ngoan...Polnareff luôn là một đứa trẻ ngoan mà có đúng không nào? Mau lớn lên mười mấy tuổi còn đi tán gái nào...Aaaaargh, thảo nào mình chúa ghét trẻ con ạ!
Vâng, người đang dỗ dành đứa trẻ kia chính là Jotaro của chúng ta và đứa trẻ kia...không ai khác chính là Polnareff. Cậu chàng có vẻ đã dính năng lực của Sethan: một Stand có khả năng giảm tuổi tác và cả nhận thức của kẻ dẫm lên bóng của chủ nhân Stand đi vài chục tuổi; Polnareff đen đủi bị bẫy nên mới thành đứa trẻ như bây giờ. Do kẻ sở hữu kia trốn rất kỹ nên Jotaro mới không biết chuyện gì xảy ra, chỉ thấy bạn mình đột nhiên biến thành một đứa trẻ.
- Mẹ nó chứ! Người yêu còn không có đùng một cái thành bố trẻ thế này! Ây,ây ta không mắng con mà. Nín, nín đi, đừng khóc! Lát nữa để ông Joseph mua sữa cho nhé! Ngoan, ngoan nào!
Ở một góc tối phía đằng xa, Al·essi thấy cảnh này thì cười thầm :
- Hô hô! Ấn tượng lắm, Jotaro! Không ngờ là mi phản ứng nhanh như vậy! Nhưng không sao, không có tên đó ở đây thì mi chẳng là gì với ta cả!
Đừng nhìn gã có vẻ tấu hài nhưng gã đã có trên dưới 10 năm kinh nghiệm đánh thuê! Gã là kẻ biết người biết ta, biết cái gì mình không làm được, cái gì không. Stand của gã đánh lén thì phải nói là tuyệt hảo nhưng nếu bị phát hiện từ sớm thì coi như đi tong. Gã biết trong nhóm Jotaro có một kẻ có khả năng phát hiện Stand lẫn chủ nhân của nó từ xa nên mới hợp tác với Mariah để dụ kẻ đó đi khỏi chỗ này.
Nói đùa chứ Al·essi chỉ cần hơi ho he tiếng động thôi thì kẻ đó sẽ gã biến thành người thiên cổ ngay. Chín tên sát thủ cử đi thì đã có tới bốn kẻ c·hết dưới tay tên đó. Thậm chí trong đó còn có cả N'Doul lẫn Anubis, hai kẻ mà gã chưa từng thắng được dù chỉ là một lần. Tên đó là loại trẻ không tha, già không bỏ, chỉ cần là kẻ thù thì… Lắc đầu một chút, gã vứt những suy nghĩ vẩn vơ ra khỏi đầu.
Chỉnh chu lại quần áo một chút, gã quyết định ra xử lý nốt Jotaro. Thằng nhãi đang phải để ý tên Polnareff bị ảnh hưởng, đây là cơ hội ngàn năm có một. Thế nhưng mới chỉ đứng dậy, gã lại ngay lập tức ngồi sụp xuống, miệng lầm bầm :
- Đám Avdol với Joseph sao vẫn còn ở đây!?
…
Cho chương cho mọi người đỡ khát xíu. Mắt tớ vẫn chưa khỏi hẳn nên chương sẽ thất thường đấy nhé. Nhưng yên tâm là không có chuyện drop đâu nhé!!