Chương 146 : Sinh Nhật Ngọc Nhi
Tại một khu biệt thự rộng hơn 10000 mét, đèn điện sáng trưng, kẻ ra người vào tấp nập khiến đám người hầu luôn tay không ngừng. Những dãy bàn tiệc sang trọng đã khá đầy đủ khách mời bày dọc theo hai cạnh hồ bơi. Trên mặt hồ bơi dựng lên một bệ đài sân khấu với những cái đèn quét ngang dọc hắc xuống làn nước xanh trong long lanh như ngọc bích.
Nay là một dịp trọng đại của nơi đây: sinh nhật cô công chúa của King và Huyết Sát!
Sinh nhật Trần Thị Ngọc Nhi, con gái của Lê Thiên Long, kẻ được gọi là King, một trong mười người mạnh nhất thế giới ( thập Thánh ). Đã thế cha của cô còn là người đứng đầu Lạc Hồng Điện – một trong mười môn phái mạnh nhất ( Thập Môn ).
Với cái gia thế hiển hách như vậy thì ba chữ “Cô gái vàng” cũng không phải nói chơi, thậm chí nếu như có thể ‘rước nàng về dinh’ thì đúng là một bước lên mây. Mới 10 tuổi thì có sao chứ, Abyss có những cặp đôi cưới nhau từ lúc mới chỉ có 5, 6 tuổi kia kìa.
Hơn nữa, nàng mới chỉ 10 tuổi mà phổng phao quá. Mái tóc dài đen huyền, đôi môi chúm chím nhỏ xinh kết hợp với gương mặt trái xoan khiến bao chàng trai c·hết lặng. Nước da trắng hồng đôi mắt sáng như sao thêm với chiều cao của cô, nếu như không phải là tấm băng rôn to tướng đề dòng chữ “Chúc mừng Ngọc Nhi lên 10” thì chắc họ tưởng cô đã là thiếu nữ chứ không phải là thiếu nhi.
Ngày sinh nhật con gái cưng nên ông trùm đích thân ra tận cửa đón tiếp khách. Ngay từ chập tối, vô số những chiếc xe hơi sang trọng đã lũ lượt tới trước khu biệt thự. Không ít kẻ hiếu kì tập trung bàn tán đánh giá từng nhân vật bước xuống từ những chiếc ô tô bóng bẩy… Từng vị khách mời đều được tiếp đón long trọng vô cùng chu đáo với hai hàng thiếu nữ xinh đẹp váy voan trắng đứng hai bên thảm đỏ nối dài từ bậc thang cửa chính kéo dài đến thang máy dành riêng cho buổi tiệc.
Một số vị tai to mặt lớn còn được King trịng trọng mời vào bên trong. An ninh của bữa tiệc cũng được đẩy lên mức tối đa. Hơn trăm người mặc vest đen, đeo bộ đàm túc trực từ cổng đón tiếp, trong thang máy và cả khu vực tổ chức tiệc. Đó là còn chưa kể đến những kẻ đang ẩn nấp trong bóng tối sẵn sàng ra tay với những kẻ dám làm loạn tại nơi đây.
Một con Rolls-Royce Phantom đen bóng đỗ lại, ngay lập tức có một anh giúp việc chạy ra mở cửa. Từ trong xe, một người con gái nhẹ nhàng bước xuống, trên người vẫn là bộ váy dạ tiệc màu đen. Một vẻ đẹp đầy sức quyến rũ, nó giống như thuốc lá vậy, biết rõ là độc hại nhưng vẫn lao đầu vào, một khi bị vướng vào thì đừng hòng thoát. Ngay khoảnh khắc nàng bước xuống, tất cả đều xôn xao.
Không phải vì sắc đẹp của nàng ta, với mấy lão quái vật thì có đẹp thế đẹp nữa thì cũng chẳng có ký lô nào trong việc làm ăn với đánh nhau. Họ bàn tán là vì thân phận của nàng ta quá mức n·hạy c·ảm. Giám đốc chi nhánh Abyss tại Việt Nam – Ngô Thanh!
Con gái có chức vụ cao cũng không phải là chuyện hiếm, thậm chí có người còn làm thủ lĩnh của cả một gia tộc lớn cũng không phải là không có. Nhưng chuyện Ngô Thanh đắc tội với King thì quá nửa Abyss đều rõ. Bắt cóc không thành con gái của King còn suýt gây ra c·hiến t·ranh giữa hai phe. Cuối cùng nếu không phải nhờ cổ đông Thái Hòa Tiên Nhân là chị ruột của cô ta ra mặt giải quyết thì giờ này có khi cô ta đ·ã c·hết mất xác ở xó nào đó từ lâu rồi.
Gây chuyện cỡ lớn như vậy mà bây giờ còn dám tới đây, cô ta không sợ mình sẽ bị King trực tiếp nổi giận mà xử lý cô ta tại chỗ ngay và luôn à?
Mấy đại lão mắt đầy hứng thú nhìn xem King sẽ xử lý vụ này ra sao. Cô ta cũng dám tới đây để dự tiệc thì chắc đến chín phần mười là được Abyss cử tới. Đuổi thì không ổn mà mời vào thì có khác nào tự vả mặt mình?
King cũng hơi bất ngờ. Ông biết Abyss sẽ cử người tới chúc mừng nhưng có ai ngờ là họ cử con hàng này tới. Đang lúc King đang bối rối, Huyết Sát đã bước tới, hôm nay nàng đẹp quá, cả người mặc lên bộ váy dạ tiệc màu đỏ đầy quyến rũ.
Những tưởng cả hai sẽ có một trận chiến long trời lở đất nhưng không. Ngay khi thấy Ngô Thanh, nàng ngay lập tức tươi cười chào hỏi :
- UI! Không phải là Thanh muội hay sao!? Thế nào mà cứ đứng đó thế. Mau vào đi!
Ngô Thanh cũng cười, nụ cười của cô đầy chất ma mị, tay đưa ra một món quà :
- Dạ vâng. Hôm nay em tới là để đặc biệt chúc mừng ngày sinh của cháu.
- Được rồi! Tới là vui rồi, quà cáp làm gì cho mất công. Nào, vô đây!
Nắm lấy bàn tay trắng muốt của Ngô Thanh, Huyết Sát liền kéo cô ta vào bên trong khu vực tổ chức tiệc khiến mấy lão quái vật trợn mắt nhìn nhau. Cái này là gì đây, sao ta nghe nói là hai người bọn họ ghét nhau như chó với mèo cơ mà?
- Khụ khụ, mi lớn đầu mà chẳng hiểu gì hết! – Một lão quái vật ra vẻ hiểu biết, nói nhỏ vào tai đồng bạn - Abyss là thần long thấy đầu không thấy đuôi. Đắc tội bọn họ chẳng có được nửa xu lợi ích nào. Vả lại người ta đánh kẻ chạy đi chứ không ai đánh kẻ chạy lại. King mà ra mặt thì không tiện nên mới để vợ mình ra thay.
- Cũng chưa chắc! – đồng bạn của lão khẽ lắc đầu – Theo ta thấy, Huyết Sát làm vậy cốt nhất là không để cho King bị câu hồn đi. Mi chưa nghe câu ‘Lấy thân trả nợ’ bao giờ à? King mới có hai bà vợ thêm một người cũng không tính là nhiều. Vả lại mi không nhìn xem chậc chậc, cái thân hình đó, nếu cho ta trẻ lại cỡ 50 năm thì…
- Ừ, cũng đúng! – một kẻ khác gật đầu – Đổi một giám đốc chi nhánh lấy một mối quan hệ tốt với King thì ta cũng đổi. Chỉ tiếc là tên này toàn từ chối khéo mà con bé nhà ta lại c·hết mê c·hết mệt gã mới đau đầu chứ.
- Thôi đi, con gái nhà lão cũng hơn trăm tuổi rồi. Cho làm mẹ của hắn thì có khi lại hợp lý đấy….
Mặc kệ lời ra tiếng vào, Thiên Long vẫn bình tĩnh tiếp khách. Ông ta có điếc đâu mà không nghe thấy mấy lời bàn tán đó. Nếu hôm nay không phải là ngày vui của con gái thì ông đã trực tiếp tung một cước sút bay đám này ra bên ngoài.
Người giúp việc chạy tới nói nhỏ vào tai King thứ gì đó khiến ông nghiêm mặt lại. Bước vào khu vực tiệc riêng cho quan khách, King trực tiếp kéo tay Ngô Thanh lại hỏi:
- Thằng nhóc nào trong xe của ngươi!?
Như suy ngẫm ra điều gì đó, Ngô Thanh bất chợt hô lớn :
- À, thằng nhóc đó muốn tới sinh nhật Ngọc Nhi mà lại không biết đường với biết nhà nên em cho nó đi nhờ xe ấy mà.
Thấy King vẫn còn hằm hằm, Ngô Thanh nhỏ nhẹ vào tai :
- Thôi nào King. Không phải anh ‘muốn’ ngay bây giờ đó chứ!?
Chữ “muốn” được ngâm thật dài khiến quan khách bất ngờ. Bọn họ đều là cường giả nha, nghe cách đó cả cây số cũng không có vấn đề. Trời đất ạ, không lẽ nào hai người này có gì đó với nhau!?
Biết mình thất thố chỉ vì một chuyện cỏn con, King nhanh chóng buông tay Ngô Thanh ra đồng thời đích thân ra lệnh cho người đi tiếp đón thằng nhóc kia. Huyết Sát thấy cảnh này cũng chỉ cười nhẹ. Hừ, nếu King thực sự muốn nạp th·iếp thì nàng đã sớm có cả một đống tỷ muội từ đời nào rồi chứ không phải chỉ có một người. Chỉ định dựa vào vài câu nói mà đòi lung lạc quan hệ của bọn ta sao? Nằm mơ!
Vài phút sau, một thân ảnh nhỏ con xuất hiện. Một thiếu niên gương mặt trắng sáng khoác trên mình bộ Vest đen lịch lãm. Mặc dù trông có vẻ là như vừa mới ngủ dậy nhưng cũng không thể phủ nhận đi sự lịch lãm của cậu ta. Nếu như biết kẻ này mới chỉ có 8 tuổi còn bé hơn cả Ngọc
Nhận thấy có rất nhiều ánh mắt nhìn vào mình, Dũng xấu hổ đưa tay lên cánh mũi. Cậu đúng là đủ xui xẻo ah. Đáng lẽ là phải hỏi đường hay là địa điểm mà King tổ chức tiệc, đằng này cậu lại chẳng có thông tin gì ngoài cái ngày tổ chức mà Ngô Thanh đưa cho. Mẹ kiếp, tên này chơi hắn. Chửi đổng thì vẫn chửi nhưng nhờ thì vẫn cứ phải nhờ. Bất lực toàn tập, cậu đành đi nhờ xe của Ngô Thanh mà tới. Chỉ hi vọng King không phải loại xét nét toàn tập.
Mà khốn nỗi là Dũng có cái tật cứ lên xe là ngủ như c·hết rồi, đặc biệt là khi ngồi hàng ghế sau nên thành thử ra là đi tới nơi mà cậu vẫn không hay biết. Nếu không phải là nhờ một anh chàng quản gia đi tới đánh thức thì chắc giờ này cậu vẫn đang khì khì trên xe.
Khẽ quan sát một chút, có vẻ bữa tiệc được phân chia thành 2 khu vực : phía bên trái hồ bơi là khách của Ngọc Nhi, phía bên phải là khách của ông Long. Chỉ có khách của Ngọc Nhi là không phân thứ tự cao thấp còn phía bên kia thì trái ngược hoàn toàn.
Đang đưa mắt tìm kiếm thì một bóng người bé con đã xuất hiện bên cạnh hắn. Đập nhẹ lên vai hắn Ngọc Nhi lên tiếng :
- Zô! Sao bạn biết mà tới thế, Dũng!
Thấy người quen, hắn thở phào nhẹ nhõm. Dù sao thì ở nơi này cũng tạo cho hắn nhiều áp lực quá. Cười nhẹ một cái, hắn đưa ra hộp quà đã chuẩn bị sẵn :
- Chúc mừng sinh nhật chị! Chúc chị luôn vui vẻ và xinh đẹp như thế này!
Không biết không có tội nhưng đã biết mà còn cố tình thì đó trăm phần trăm là có. Ban đầu hắn không biết Ngọc Nhi trên hắn 2 tuổi nên mới buông lời đùa giỡn, bây giờ biết rồi thì không như vậy nữa. Ngọc Nhi không biết tuổi thực của hắn cũng không sao, dù gì thì chào người ta một tiếng chị cũng chẳng mất đi tý thịt nào.
Tiện tay đưa món quà cho người phục vụ, Ngọc Nhi thân thiết kéo tay hắn lại chỗ bữa tiệc làm hắn cũng bớt đi chút tinh thần căng thẳng. Đây là sinh nhật mà, vui chơi một tí chắc không sao đâu. Chỉ là có kẻ lại không muốn cho hắn vui chơi thì phải…
- Dũng! Lại đây! Tôi muốn giới thiệu cho cậu vài người!
Nghe giọng thì hắn liền biết ai gọi nhưng khi quay lại thì đúng là hết hồn chim én. Gặp quỷ! Ngô Thanh phiên bản nữ tính!!?? Đã vậy lại còn là phiên bản quyến rũ c·hết người nữa!!