Chương 133 :
Rời khỏi không gian ảo cảnh, trên con xe Toyota Innova đang băng băng trên đường, Ngô Thanh lười biếng nằm dựa lưng lên trên cái ghế xe đã ngả hẳn ra đằng sau…
- Em có chắc là thành công không!? – Ngô Vân, chị của Ngô Thanh và cũng là Thái Hòa tiên Nhân ngồi cạnh lái xe lên tiếng.
Đốt một điếu thuốc lá hạng 555 Ngô Thanh rít một hơi thật dài rồi nhả ra một làn khói trắng. Nhẹ nhàng ấn nút rồi mở của sổ xe ra, giám đốc chi nhánh Abyss lên tiếng :
- Hạt giống đã gieo xuống rồi! Tất cả những gì chúng ta cần là đợi nó nảy mầm hay c·hết thối mà thôi.
Đợi cho bớt hơi khói thuốc Ngô Thanh mới nói tiếp :
- Kế hoạch lần trước có biến số nhưng lần này thì không giống. King cũng không phải kẻ ngốc, nuốt quá nhiều vào cùng một lúc thì khó nhai lắm…
Như kẻ ác nào đó đã từng nói : “Cứu một kẻ vừa mới rơi xuống nước, hắn ta sẽ quay lại đạp ta một phát. Cứu một kẻ sắp c·hết đ·uối, hắn sẽ coi ta là ân nhân cả đời.” Ngô Thanh cũng ác chẳng kém gì tên nói câu đó.
Kế hoạch ban đầu của Ngô Thanh chính là dùng một tên sát thủ đó đuổi g·iết thằng nhóc. Miễn tên nhóc đó không c·hết, cho dù mất cái tay hay cái chân thì cô vẫn chữa trị được tốt, thậm chí thần trí bị phá hủy thì càng hay. Sau đó thì đường hoàng kéo nó về Abyss là ok.
Để thực thi kế hoạch này cần có hai điều phải lưu ý. Thứ nhất, kẻ đuổi g·iết không được phép quá mạnh mẽ, nếu không thằng nhóc chạy chưa được ba bước thì đã xong game. Thứ hai, phải tạo ra một cái lý do hợp tình hợp lý mới được. Mấy kẻ tự thức tỉnh đa phần đều có trí tuệ cao hơn so với tuổi thực rất nhiều. Nếu lý do quá mức qua loa thì sẽ trở thành dở hơi.
Sau bao công chọn lựa, cuối cùng cô mới chọn được hai nhân tuyển thích hợp cho chuyện này. Huy ‘Khoan Hồng’ một kẻ mới chỉ Lv 20 thân cô thế cô và một con nhóc trông khá xinh đẹp và có chút thế lực đứng đằng sau.
Vì lý do tại sao phải đẹp á!? Nếu như chỉ cần vẻ đẹp tâm hồn thì người ta đã chẳng cần tới bệnh viện thẩm mĩ làm gì! Chọn một con nhóc xấu như ma lem thì có khi thằng nhóc còn chẳng thèm nhìn mà trực tiếp ù té luôn rồi. Có chút thế lực đứng đằng sau thì hiển nhiên lúc lấy lý do thì sẽ là “đi cứu con nhóc kia theo yêu cầu chứ không phải ngươi. Mi chỉ là kẻ ta vô tình cứu thôi”. Sau này thằng nhóc đó có điều tra thì cũng không phát hiện ra chuyện gì bất thường cả.
Để cho chắc ăn, cô còn lấy luôn cả không gian ma quái lẫn huyết trùng làm vật trung gian để chắc chắn cái tên Huy kia chỉ có khả năng vật lý chứ không còn khả năng xài phép nữa. Nếu để mọi thứ kết thúc nhanh và dễ dàng quá thì tên sát thủ đó có thể nhận ra vấn đề. Sư phụ nói rồi, dù chỉ là 0,01% khiến kế hoạch thất bại thì cũng phải làm giảm nó xuống còn bằng không. Nếu không thì làm gì có chuyện một thằng nhóc mới có tý tuổi ranh mà chơi lại cả một tên sát thủ có 7 năm lăn lộn trong Abyss.
Kế hoạch diễn ra thành công mĩ mãn. Không hổ là kẻ tự thức tỉnh, ngay cả khi bị một kẻ cao hơn tới mười mấy lv đuổi g·iết mà vẫn làm ra biện pháp phản công được. Điều này càng làm cô cảm giác tiền sắp về đến tay rồi, chỉ cần đợi thêm một lúc nữa, khi thằng nhóc kiệt sức và cái tên sát thủ kia đuổi g·iết rồi h·ành h·ạ thằng nhóc thì đó cũng là lúc cô xuất hiện như một vị cứu tinh. Giết người bịt miệng, chuyện này là bình thường trong giới Abyss. Cả con nhóc lẫn tên sát thủ kia, cả thế lực đứng đằng sau nữa của con nhóc đó nữa, xong việc thì cho chúng xuống hoàng tuyền đi thôi.
Thế nhưng người tính không bằng trời tính, cái con nhóc kia có ai ngờ nó lại là con gái của King, một trong Thập Thánh. Chuyện về sau thì khỏi cần nói nữa, trộm gà không được còn mất nắm thóc, thậm chí còn bị cấp trên trách mắng một trận nữa,….
Nghĩ tới đây, Ngô Thanh nhăn mày :
- Mà sao hôm nay bà chị lại rảnh rỗi tới lái xe cho con em này thế!?
- Vì công việc! – Quăng cho Ngô Thanh một tệp tài liệu, Ngô Vân tiếp – Dạo này Thập Lục Tháp đã thành công khai phá vài mộ địa của mấy tên cường giả. Chị tới là để nhắc nhở em một chút, nhớ chú ý bản thân. Còn nữa, kế hoạch của em lần này không có vấn đề gì chứ!?
Nhận lấy tệp tài liệu, Ngô Thanh rít thêm một hơi thuốc lá nữa :
- Kéo thằng nhóc vào Abyss thì có hơi khó nhưng trong lòng nó đã bắt đầu xuất hiện dấu hiệu bài xích King và có hảo cảm với chúng ta rồi. Chị ráng đợi một thời gian nữa đi. Lần này thì đúng là cái tên King đó tự mua dây buộc mình. Có ai đời nhà ai tuyên bố bảo hộ rồi chẳng cho lấy cái phương thức liên lạc chứ?
Ngưng lại một chút, Ngô Thanh đùa :
- Có khi bây giờ gã còn đang nghĩ cách làm sao để đẩy thằng nhóc sang phe ta đấy.
- Vậy sao.. – Ngô Vân nhún vai, đánh tay lái một cái, quang cảnh trước mặt liền thay đổi – Ngũ đại thần vật thì đã có đến bốn cái có chủ, lần này thì thế lực của King sẽ còn tăng tiến lên thêm đây. Ba cái thiên tài xuất hiện cùng lúc, gã đúng là may mắn thật.
- Cũng chưa chắc… - nhìn ra bên ngoài bầu trời đầy sao, Ngô Thanh lẩm nhẩm – Tái ông mất ngựa, chưa biết là phước hay là họa đâu…
…..
Cùng lúc đó, main vẫn đang cặm cụi tìm hiểu thông tin về những chuyện mà Ngô Thanh nói. Dù sao thì hồi còn học đại học, cái thứ mà hắn được nghe nhiều nhất chính là phải kiểm tra thông tin từ nhiều nguồn khác nhau. Lần này xem ra có vẻ như Ngô Thanh nói đúng, việc hai trong số ngũ đại thần vật đột nhiên có chủ bay ra khắp mọi hang cùng ngõ hẻm trong Abyss. Hơn nữa việc có thêm một đốt của Hỗn Độn Thần Tre cũng khiến mọi người dự đoán rằng Lạc Hồng Điện sẽ sớm vươn lên vị trí mới trong Thập Môn.
- Mi đang suy nghĩ quá nhiều đấy!
- Caius đấy à! – hắn hơi bối rối– Bây…bây giờ ta nên làm gì đây!?
- Thế mới nói là ngươi đang suy nghĩ quá nhiều đấy! – Caius khinh bỉ - Nghĩ một chút đi nhóc con. Xét ở thế giới này, mi chỉ là một tên nhóc tiểu tốt vô danh may mắn có chút tiếng tăm của King. Điều đó có nghĩa là gì!?
- Có nghĩa là nếu ta c·hết thì cũng chẳng ai quan tâm sao… - hắn dè dặt hỏi lại. Hôm nay Caius cứ như ăn nhầm thuốc nổ vậy.
- Không sai nhưng cũng không đúng hoàn toàn! – Caius bắt đầu giải thích – Điều đó cũng đồng nghĩa với việc là ngươi sống thì cũng chẳng ma nào thèm quản. Nói theo kiểu binh pháp, đây chính là thời cơ để mi tích trữ lực lượng, mài dũa răng nanh để chuẩn bị cho trận chiến.
Tuy Caius đã giải thích nhưng hắn vẫn hơi run :
- Nhưng Abyss đã đưa ra lời mời… Nói thật thì ta đánh không lại, chạy cũng không xong…
- Điều đó không có nghĩa là ngươi bắt buộc phải nhận lời mời đó. Để xem cái giá của cái kẻ được gọi là King đưa ra như thế nào đã rồi mới quyết định. Hơn nữa mi nghĩ lại đi, cái lần mi đối đầu với Yami ấy. Lúc đó nó cũng là tổ chức lớn nhất ở thế giới Kenichi còn gì.
Đúng vậy, hắn là kẻ mang trong tay mình một cái hệ thống không gì làm không được. Đủ mạnh rồi, lúc đó hắn muốn gì cũng có tất!!
- Cảm ơn Caius! Ta hiểu ra rồi! Tội méo gì cứ phải sợ đông sợ tây. Cứ mạnh lên cái đã, việc còn lại tính sau!!
- Ừm, tốt! Xem ra ta có năng khiếu trong việc ra lời khuyên hơn cái con Ehther kia nhiều!
---------------
Chương bù hôm qua đây nhé