Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
The Gamer Or Hacker

Chương 132 : Ngô Thanh kể chuyện




Chương 132 : Ngô Thanh kể chuyện

Bãi quái Goblin : quái đi theo bầy, minh mẫn cao tỉ lệ rớt tiền cao, v·ũ k·hí,…

( Lv đề cử 30 – 50 )

Một bãi quái có lv cao hơn hẳn bãi Zombie, tuy nhiên độ nguy hiểm cũng cao hơn rất nhiều. Với lượng kỹ năng và trang bị của hắn hiện tại, việc vào bãi quái này không khác gì đánh cược với tử thần. Bãi quái Zombie có Lv đề cử chỉ từ 10 tới 20 mà đã gần như g·iết c·hết hắn ngay từ lần đầu vào.

Vốn dĩ hắn định dùng bãi quái Zombie làm nới test năng lực của trái Bomu Bomu nhưng chúng nữ đang chơi đùa trong đó, làm vậy thì quá mức nguy hiểm. Dù sao thì hắn cũng không rõ sát thương của trái ác quỷ này sẽ kinh dị tới mức nào. Đang lúc hắn đang bi sắc bí thì…

- Xin chào anh bạn trẻ! Chúng ta lại gặp nhau rồi! - Ngô Thanh lên tiếng – Ái chà! Mới có không gặp có mấy tháng mà cậu đã thay đổi nhiều đấy! Chúng ta vào kết giới ảo ảnh chứ?

Keng, bạn đã vào kết giới ảo ảnh. Độ chênh lệch thời gian 100:1

- Ngạch! Xin chào! – hắn hơi bất ngờ nhưng Skil tinh thần Gamer đã ngay lập tức giữ hắn bình tĩnh trở lại – Ngài tới đây có việc gì không?

- Hahaha! Thôi nào anh bạn, cậu có thể gọi tôi là Thanh nếu thích! – Ngô Thanh cười giả lả - Nói thật thì hôm nay tôi tới đây đúng là cũng có chút việc. Chắc cậu cũng biết chuyện tiểu thư Ngọc Nhi chuyển trường rồi chứ?

- Vâng, điều này thì tôi cũng có biết! – hắn nhàn nhạt đáp trả, mặt tỉnh bơ – Nhưng việc này thì có liên quan gì đến tôi!?

Nói thật, từ cái hồi King tuyên bố bảo hộ hắn, từ đó đến bây giờ, hắn không cách nào liên lạc với ông ta. Cái này có khác gì một Shark tuyên bố đầu tư vào một Start Up rồi kệ xác nó muốn sống thì sống muốn c·hết thì c·hết chứ.



- Nhìn bản mặt của cậu tôi đoán chắc là cậu không biết chuyện gì, đúng chứ!? – Ngô Thanh tiếp – Cậu có biết về ngũ đại thần vật của Lạc Hồng điện không? Chúng là : Huyết Sát Đao. Ngọc Mị Châu Thuận thiên Kiếm, Lưỡng Cực thần Kiếm và Nỏ Liên Châu.

- Vâng, cái này thì tôi có biết. Trong tài liệu mà King đưa tôi cũng có mấy cái này. – hắn khẽ gật đầu – Nhưng vấn đề này thì có liên quan gì đến tôi chứ? Tôi có thuộc Lạc Hồng Điện đâu?

- Ấy bình tĩnh, cậu nghe tôi nói hết đã. Hai trong số chúng là Thuận Thiên Kiếm và Lưỡng Cực thần kiếm đã có chủ nhân, lần lượt là Trần Thị Ngọc Nhi và King. Thế nhưng chừng đó là chưa đủ để giữ chân Lạc Hồng Điện ở lại vị trí Thập môn…

Ngô Thanh bắt đầu diễn giải cho hắn một vài sự kiện gần đây. Một tổ chức có tên là Ảo Ảnh đám này không biết có phải đầu bị úng nước không mà dám đi thách đấu với Lạc Hồng Điện. Ban đầu thì người trong Abyss lúc đó chỉ có trong đầu một suy nghĩ duy nhất : Đám người này có cắn nhầm nửa viên t·huốc l·ắc không mà ngáo đá thế!?

Thế nhưng, điều kiện đám đó đưa ra lại là để cho đệ tử quyết đấu lẫn nhau mà thứ dùng làm điều kiện quyết đấu lại khiến King không thể từ chối được : một đốt tre của cây tre trăm đốt.

Nói một chút về cây tre trăm đốt thứ này đã xuất hiện trong truyện cổ tích Cây tre trăm đốt với câu thần chú khắc xuất khắc nhập đã cho tên phú ông gian ác một bài học. Thế nhưng, những người trong Abyss thì hiểu quá rõ, cây tre đó là một thần vật lưu lạc trên thế gian này. Tên thật của nó là Hỗn Độn Thần Tre, một đốt xuất kích, tà lui quỷ tránh.

Hơn nữa, bản thân chỉ cần một đốt tre của Hỗn Độn Thần Tre thì hoàn toàn có khả năng tái tạo lại cả một cây dài cả trăm đốt, thậm chí là cả một rừng cũng không phải không có khả năng. Khóm tre mà Thánh Gióng – Phù Đổng Thiên Vương, một trong tứ Bất Tử của Việt Nam đã dùng để đánh đuổi quân xâm lăng chính là Hỗn Độn Thần Tre!!

- Tôi cá là cái đám kia bị diệt sạch không còn một mống! – hắn hơi gật gù.

Thất phu vô tội, hoài bích vô số tội. Một thứ được coi như thần vật lại không cất giữ cho kỹ mà lại mang đi làm phần thưởng đặt cược. Chưa cần tới Lạc Hồng Điện ra tay, đám thập môn còn lại không đồ diệt sạch sẽ không còn một mống sau đó mang thần vật đi thì mới gọi là chuyện lạ.

- Thế thì tôi mới nói cậu phải bình tĩnh nghe tôi nói. Câu chuyện vẫn chưa có kết thúc mà…



Nhận thấy không để mồi ngon vụt khỏi tay, King ngay lập tức gật đầu đồng ý đồng thời tuyên bố kẻ nào dám ngăn cản vụ quyết đấu này thì King sẽ tới tận nơi để ‘hỏi thăm sức khỏe’ của chúng.

Cuộc đấu kết thúc người ta mới biết, cái được gọi là một đốt tre của Hỗn Độn Thần Tre đó đã gần như cạn kiệt năng lượng. Thế nhưng điểm kỳ dị hơn nữa là sau khi cuộc đấu kết thúc, không một ai, kể cả chúng tôi có thể tìm thấy bất kỳ thông tin gì về tổ chức đó, ngay cả cái tên cũng không có thật.

- Thế nên là Ngọc Nhi mới được King gọi về để xử lý trận đấu đó nhưng kết quả là bị cho ăn thịt lừa nên bây giờ ông ta đang nổi điên lên!? – hắn cười trên nỗi đau của kẻ khác nhưng rất nhanh đã bị tạt một gáo nước lạnh.

- Không đâu bạn tôi ơi! – Ngô Thanh lắc đầu - Cái này mới là trọng tâm này, trong trận đấu, một đệ tử của King tên là Ngạo Long đã dùng Huyết Sát Đao một đao một mạng danh chấn thiên hạ. Hơn nữa, ngay khi cái đốt tre đó tới chỗ King, một đệ tử của Huyết Sát đã dùng Ngọc Mị Châu trực tiếp khôi phục lại toàn bộ năng lượng của cái đốt tre đó.

- Nếu thế thì liên quan gì đến tôi!? – hắn hơi bực tức

- Có chứ sao không! Ban đầu chúng tôi suy tính King tuyên bố bảo hộ cậu là vì muốn lôi kéo cậu vào Lạc Hồng Điện, để tìm một chủ nhân mới cho một trong số ba thần vật kia. Thế nhưng khi bốn trên năm thần vật đều có chủ thì điều này liền không đúng. Hơn nữa, King cũng không hề đưa cho cậu bất cứ thứ gì làm tín vật cũng như cách thức liên lạc ngoại trừ một quyển sách hướng dẫn nhập môn bán đầy trên sàn Abyss với một ít đan dược hạng bét.

Cười nhẹ một tiếng, Ngô Thanh hơi nghiêng đầu đi :

- Cậu có hiểu điều này có nghĩa là gì không…

- Có nghĩa là lời bảo hộ của King không khác gì lời hứa gió bay. – hắn hơi hiểu ra.

Không có tín vật, cũng chẳng có phương thức liên lạc. Nếu đùng một ngày hắn xảy ra chuyện gì đó, King cứ tuyên bố rằng mình không biết là ổn. Cái đại lão này không đáng tin a.



- Thế nhưng điều đó cũng không nghiêm trọng tới mức một giám đốc chi nhánh như ngài phải đích thân tới đây thông báo chứ!? – hắn kỳ lạ - Cử một thuộc hạ dưới quyền đi là đủ rồi mà!

- Có vài việc khiến tôi phải đích thân đi làm chuyện này. – Ngô Thanh cười nhẹ - Thứ nhất, cậu là người được King tuyên bố bảo hộ. Kể cả là trên danh nghĩa đi chăng nữa, tôi tin cậu cũng có quyền được biết về những chuyện này. Nếu cử một ai đó khác đi, độ tin cậy sẽ giảm đi rất nhiều. Điều thứ hai, cậu là một khách hàng rất tiềm năng của chúng tôi. Không có nhiều tân thủ chân ướt chân ráo đã bỏ tiền ra mua cả một cái máy điện thoại giá trăm triệu đâu. Và cuối cùng, điều quan trọng nhất…

Dừng lại một chút, Ngô Thanh đưa cho hắn một lá thư. Ở trên thư có một ký hiệu trông sâu thăm thẳm, hắn biết đó là ký hiệu của sàn giao dịch Abyss.

- Ở đây, tôi, Ngô Thanh,giám đốc của chi nhánh Abyss ở Việt Nam chính thức mời cậu trở thành một hội viên của Abyss!

- Cái này… Nói thật là tôi bất ngờ quá! – hắn sốc toàn tập.

Abyss là một con thần long thấy đầu không thấy đuôi. Một tổ chức hùng mạnh như thế đang đưa ra lời mời cho hắn ư!??

- Haha! Cậu cứ bình tĩnh đi. Chúng tôi có thời gian, cậu có thể mang thứ này về! – Ngô Thanh cười lớn – Cứ từ từ suy ngẫm nhé. Tới với Abyss chúng tôi bảo đảm chỉ có lợi mà không có hại cho cậu.

Bước đi một đoạn, Ngô Thanh bất ngờ quay lại bồi thêm một câu :

- Còn chuyện này mà tôi chưa nói! Sắp tới là sinh nhật của tiểu thư Ngọc Nhi đấy. Cậu có muốn đi không?

- Tôi sẽ suy nghĩ. – hắn hơi cúi đầu nhìn bức thư

Một câu nói, hai ý nghĩa. Như hiểu vật cực tất phản, Ngô Thanh cũng khẽ gật đầu :

- Được rồi! Tôi sẽ đợi câu trả lời chính thức từ cậu!