Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
The Gamer Or Hacker

Chương 125 : Hoàng hôn kết thúc. Bình minh bắt đầu ( 3 )




Chương 125 : Hoàng hôn kết thúc. Bình minh bắt đầu ( 3 )

- Hộc… hộc… - gắng gượng đứng dậy, hắn khẽ nôn ra một ngụm máu.

Trận chiến đã diễn ra hơn mười phút có hơn. Khu vực quanh đây bị tàn phá nặng nề cứ như một trận thú triều lướt qua nơi đây. Cây cối đổ rạp, mặt đất bị cày xới tung lên.

Trong khoảng thời gian đó, tất cả những gì hắn làm được là cố gắng phòng ngự nhưng tất cả đều vô dụng. Vòng khống chế lưu thủy, haki quan sát tạo thành vực riêng của hắn vẫn bật max công suất nhưng chừng đó gần như chẳng có nghĩa lí gì trước một người quá mạnh như trưởng lão.

Trưởng lão vẫn đứng yên tại chỗ không hề t·ấn c·ông bồi thêm. Dù sao thằng nhóc này vẫn là người yêu của Miu, ông cũng chưa muốn đệ tử của mình c·hết dưới chính tay mình.

- Đầu hàng đi! – trưởng lão trong lớp mặt nạ của siêu nhân X lên tiếng – Con không thắng nổi ta đâu nhóc! Ít nhất thì bây giờ là chưa…

- Dẹp.. dẹp quách cái ý tưởng… của người đi, trưởng lão!! – hắn hét lên – Con đã nói rồi! Con sẽ đường hoàng chính chính đưa Miu đi!!!

[ Haki bá vương : kích hoạt ]

[ Haki vũ trang : kích hoạt ]

Gia tăng 30% phòng thủ vật lý và phép thuật, gia tăng 50% sát thương vật lý cho phần màu đen.

Các đòn t·ấn c·ông sẽ gây sát thương chuẩn . Mp : 10/s

[ kỹ năng huyết mạch : mình đồng da sắt phát động ]

Giảm 30% sát thương vật lý từ mọi nguồn. Mp : 30/s

5 cái kỹ năng thi triển cùng một lúc khiến mana của hắn tụt dốc không phanh. Tuy haki bá vương đã giảm đi độ tiêu hao của haki vũ trang lẫn haki quan sát nhưng chừng đó không khác gì muối bỏ biển. 80 Mp tiêu hao trên mỗi giây, với lượng mana của hắn thì hắn chỉ duy trì trạng thái này trong vòng 50s. Thế nhưng với lực lượng mà hắn cảm nhận được, ngay khoảng khắc này, hắn đã có đủ tư cách để chiến với cấp độ huyền thoại một trận chiến!

Chiêu Q của Sett : Không trượt phát nào!!!

Nhìn những cú đấm uy lực như mãnh sư lao tới, trưởng lão chỉ cười nhạt.

FŪRINJI MUEISHU!!

Những đòn chưởng được thi triển với một tốc độ cực kỳ kinh dị. Đòn phía trước chưa đến nơi, đòn sau đã bồi tiếp. Hàng loạt ảnh ảo tạo ra như những con sóng t·ấn c·ông liên hoàn về phía hắn. Trông nó cứ như Thiên thủ quan âm của hashirama phiên bản thu nhỏ vậy.

ẦM ! ẦM! ẦM!

Quyền đối chưởng, đấm đối bao hai luồng khí đối nghịch nhau rồi p·hát n·ổ như một quả bom. Cả hai tay của hắn bị khí của trưởng lão xâm nhập khiến chúng b·ị t·hương cực nặng, dòng chảy của khí cũng bị vô hiệu nhưng phía bên kia cũng không phải nguyên vẹn mà trở ra. Tay phải của trưởng lão đã gãy mất ngón trỏ ngón giữa đã lòi cả xương trắng, máu chảy xuống từng giọt rơi xuống nền đất đen.

Thế nhưng, cả hai đều không có ý định ngừng cuộc chiến này lại!



CUỒNG THÚ QUYỀN!!

Một quyền xuất thế, vạn vật nát tan. Thuần túy nhất vật lý, nếu phải so sánh thì nó chính là chiêu hổ gầm của mãnh thú ngọc bích của làng lá phiên bản nạp vip. Chỉ là người mà hắn phải đối mặt cũng không phải loại tay mơ.

FUURINJI TENKOU RYUUJIN!!

ẦM!!!

Một t·iếng n·ổ cực lớn vang lên khiến bụi mù bay tứ tung . Thế nhưng trận chiến đã có người thắng cuộc…

- Trưởng lão nương tay à!? – Ma Kensei há hốc mồm

Nếu ông không cố tình nương tay thì đừng nói là một mình tên đệ tử đó, cho dù là toàn bộ cả Lương Sơn Bạc cùng lên cũng chẳng đủ nhét kẽ răng cho ông ấy. Đừng quên là trong nguyên tác, một mình ông ấy đã đánh nổ cả một quả t·ên l·ửa h·ạt n·hân đấy!

- Không! Không phải nương tay! – Akisame quả quyết – Ngay từ đầu ông ấy đã có ý định chỉ sử dụng 50% sức mạnh để thử nghiệm tên đệ tử của chúng ta nhưng ông ấy không tính đến đòn quyết tử của thằng nhóc! Cuồng thú quyền về bản chất là chiêu g·iết địch một ngàn tự tổn tám trăm. Dám kích hoạt chiêu đó trong tình trạng trọng thương không khác với t·ự s·át là mấy.

Cuồng Thú Quyền xét về bản chất chính là siết chặt cơ bắp rồi tung ra một giải phóng nó ra trong tích tắc. Thế nhưng chiêu thức của hắn còn chứa cả khí trong đó nữa. Vận khí trong tình trạng bị chặn dòng chảy thì chỉ có hai trường hợp. Tử vòng hoặc vượt qua. Thật may mắn khi thằng nhóc đã kịp vượt qua nó.

- Mặc! Ta méo quan tâm! Nó thắng rồi! – Sasaki hét lớn – Kenichi! Con giỏi lắm!!

- Đừng đứng đó mà cười nữa! – Yukino hét lớn – Mang Kenichi chữa trị nhanh không cậu ta ngỏm củ tỏi bây giờ!

….

Sau trận chiến, hắn với Miu được phép chính thức qua lại với tính đến chuyện đám cưới với nhau. Mặc dù biết thừa tên này có nguyên một dàn hậu cung nhưng điểu mà chính Miu cũng ngạc nhiên là cô thân với những người con gái đó còn hơn với tên lăng nhăng đó.

Tại phòng họp của Lâm Thú Điện, nơi đây vẫn là phòng học sinh của trường trung học Kouryou. Chỉ là sau hôm nay, bọn họ sẽ không còn trở lại đây nữa..

- Zô! Mọi người có vẻ đến đông đủ rồi nhỉ!? – hắn cười – Bắt đầu cuộc họp nào!

Việc đầu tiên, bọn họ chính thức chào mừng Tanimoto với Jihan gia nhập Lâm Thú Điện. Việc thứ hai, các chức danh cũng được cụ thể hóa theo yêu cầu của thủ lĩnh.

Cấp cao nhất, đứng đầu Lâm Thú Điện sẽ là Quyền Vương – cũng chính là main. Dưới quyền vương sẽ Cửu Quyền Tướng. Mỗi Quyền Tướng sẽ có hai Song Quyền Hộ Pháp . Dưới Song Quyền Hộ Pháp sẽ là các hộ pháp giúp việc. Số lượng thì tùy các Song quyền Hộ Pháp lựa chọn nhưng tuyệt đối không thể vượt quá 5 người. Dưới quyền các hộ pháp thì đương nhiên là đám lính lác rồi

Mỗi hộ pháp cấp dưới đều có quyền thách đầu với cấp cao hơn, điều tương tự cũng có thể diễn ra với Song Quyền Hộ Pháp khi họ có thể thách đấu với Quyền Tướng để giành lấy vị trí đó. Quyền Vương cũng có thể bị thách đấu nếu như hội tụ đủ điều kiện.

Ngoài các vị trí trên thì cũng có vị trí Quân Sư ~ Phó Quyền Vương chuyên trách việc tham mưu cho thủ lĩnh, quyền lực cao hơn Quyền tướng. Phó Quyền Vương sẽ có quyền ra lệnh trong trường hợp khẩn cấp mà Quyền Vương vắng mặt.

Thứ hệ thống quyền lực này còn khá mơ hồ nhưng trong tình trạng này thì đây là cái tốt nhất mà mà hắn với Nijima có thể làm trong tình cảnh hiện tại. Về việc thách đấu với Quyền Vương thì trừ phi toàn bộ Lâm Thú Điện cùng lúc phản bội hắn còn nếu không thì cứ dẹp đi thôi.



Và điều thứ 3, quan trọng nhất, tất cả bọn họ đều sẽ đi khắp thế giới này để đạt đến trạng thái cao nhất. Ước hẹn 10 năm sau, tất cả sẽ quay trở về đây để quyết định vị trí của mình.

- Việc hoạt động của tổ chức sẽ do Nijima với Jihan tạm thời điều hành. – hắn lên tiếng – Tất cả mọi người nếu thích thì có thể mời thêm người gia nhập nhưng tôi nói trước…

Nói tới đây, hắn nghiêm mặt lại, khí thế bá vương trực tiếp tràn ra :

- Kẻ phản bội Lâm Thú Điện – Truy cùng diệt tận. Dù ngươi leo lên thiên đường bọn ta cũng sẽ kéo ngươi xuống, dù ngươi trốn xuống dưới địa phủ bọn ta cũng đào ngươi lên!!!

- Rõ!! – Tất cả mọi người đồng thanh như một.

Nijima thấy cảnh này mà rung động : Thế mới là thủ lĩnh của ta chứ!! Hô hô!!!

Sau buổi họp, hắn trở về Lương Sơn Bạc để nói rõ ý định của mình. Ông ấy cũng không có ngăn cản, gương mặt có vẻ bình thản.

- Con đã chính thức bước vào cảnh giới đại vĩ nhân. Đã đến lúc con phải bước trên con đường của chính mình rồi - trưởng lão hiền từ nhìn hắn.

Akisame đi tới đặt tay lên vai hắn.

- Con tới Lương Sơn Bạc đã được 1 năm rưỡi rồi, ta biết ngày này sẽ tới ta chỉ không ngờ là nó lại tới sớm như vậy. Nhưng chú chim non cuối cùng cũng phải rời tổ mà bay lên bầu trời bao la, con hãy tự mình tìm kiếm bầu trời của con đi.

- Apa, Kenichi phải nhớ về chơi với Apachai nhé!! - Apachai khóc lóc ôm lấy hắn.

- Sasaki, ông không muốn nói gì à!? - Ma Kensei cười cười.

- Vớ vẩn, nó đi đâu thì kệ nó chứ - mặc dù cứng miệng nhưng Sasaki lại quay lưng về phía mọi người vì không muốn họ nhìn thấy thầy ấy khóc.

….

Sáng ngày hôm sau, hắn chuẩn bị mọi thứ xong xuôi và chuẩn bị lên đường. Bây giờ hắn đang đứng trước cửa của Lương Sơn Bạc, Miu đang đứng cạnh hắn.

- Kenichi, hãy nhận lấy cái này...

Trưởng lão đưa cho hắn một chiếc giáp tay nói, đây chính là chiếc giáp tay của Fuurinji Saiga, trong truyện ông ấy đã tặng nó cho Kenichi nhưng do hắn học kiếm nên ông vẫn chưa giao cho hắn. Giờ đây ông lại tặng hắn như một món quà chia tay.

Hắn nhận lấy chiếc giáp tay và cảm ơn rồi Sasaki lại tặng cho hắn một bình đựng rượu:

- Đây là chiếc bình đựng rượu mà ta yêu quý nhất, giờ ta tặng nó lại cho con! - nói xong ông không kìm nổi nước mắt – Nhớ phải gọi điện về đấy, thằng ranh..

Sau đó Akisame tặng hắn một chiếc dây chuyền treo một bức tượng nhỏ hình con quạ mà ông đã thức cả đêm để làm cho hắn.



- Trong thần thoại Nhật Bản, quạ là hiện thân của sứ giả, được Thiên Đàng gửi xuống để chỉ dẫn hoặc can thiệp vào xã hội loài người… – Akisame đeo nó lên cổ cho hắn – Cảm ơn con vì đã tới nơi đây!

Apachai thì lại tặng hắn chiếc khăn buộc đầu của mình, ( Mongkon hay còn gọi là Mangala, là một loại vòng đeo trên đầu của các võ sĩ Muay Thái. Được làm bằng từ những sợi dây chỉ đặc biệt bện vào với nhau. Mongkon được dùng như một vật để đại diện cho khả năng của đấu sĩ. Và sự chiến đấu mà anh ta sắp phải đối mặt. Nó là tài sản tinh thần và thiêng liêng. Các võ sĩ Muay Thái không bao giờ tự đeo Mongkon. Và cũng không bao giờ được chạm vào nó. Nó chỉ được đeo và tháo bởi Kru (huấn luyện viên, võ sư) của võ sĩ đó. Điều này nhắc nhở rằng, mọi việc anh ta làm, mọi đòn thế anh ta thể hiện là đại diện cho cả võ đường, cho thầy và các đồng môn, không phải cho chỉ mình anh ta. Ở đây Apachai tặng khăn buộc đầu cho main cũng có ý nghĩa tương tự )

Ma Kensei thì tặng hắn chiếc máy ảnh yêu quý của mình cùng với một cuộn phim chứa những hình ảnh "quý giá" nhất của ông.

- Cảm ơn mọi người, con nhất định sẽ giữ gìn thật tốt những món quà này! – hắn cúi đầu

Miu bất ngờ ôm hôn hắn rồi nói một câu nói nhỏ vào tai hắn :

- Nếu được thì dẫn thêm tỷ muội nữa về cho em nhé!

- Hả!?

Liếm nhẹ vành tai hắn, Miu thì thầm :

- Với điều kiện là anh có đủ sức “chiều” tất cả là được…

- Nhớ miệng em đấy! – hắn cười cười – Tạm biệt mọi người! Con đi đây!!

- Thượng lộ bình an nhé!! – trưởng lão nói lớn.

Sau đó là một màn đưa tiễn đầy nước mắt...

Đi được một đoạn xa, hệ thống bất ngờ lên tiếng :

- Giờ ngươi muốn đi đâu trên cái xó xỉnh này!? Nơi đây đã kết thúc rồi!

- Mi là mặt trái của hệ thống đúng không nhỉ!? – hắn cười cười – Gọi là mặt trái suốt nghe cũng kì kì. Ưm, để ta đặt tên cho mi nhé … Lấy tên là Lucifer đi. Quyết định rồi, tên mi sẽ là Lucifer – Thiên thần sa đọa.

- Tên nghe củ chuối thật sự! Mi không chút sáng tạo nào à!? – mặt trái bực mình.

- Ừm, nếu vậy thì Caius đi! Caius – hoàng đế của bóng đêm! Thế nào cái tên này khá hơn rồi chứ!? – hắn cười cợt

- Cũng có chút ý vị! Caius thì Caius đi! Mà khoan, đó không phải là vấn đề chính! – Caius gào lên – Đáng lẽ giờ này mi phải rời khỏi phó bản rồi chứ!? Mi còn định đi đâu nữa ? Kệ mẹ cái đám Takeda lẫn cái ước hẹn vớ vẩn kia đi! Nếu mi thích thì trong cửa hàng cũng có bán thẻ triệu hồi chúng đấy! Bảo đảm trung thành tuyệt đối! Không cần phải chơi mấy cái trò này!!

- Hahaha! Mi có nghe câu thơ này bao giờ chưa Caius : Khi ta ở đất chỉ là nơi ở. Khi ta đi đất đã hóa tâm hồn. – hắn cười lớn – Với ta, bọn họ là những người bạn quý giá mà không dễ dàng có được. Nơi đây cũng đã hòa vào máu thịt của ta một phần. Nói chung là khó hiểu lắm, đến chính ta cũng không biết tại sao nhưng ta vẫn chưa thể rời khỏi đây được. Bản năng mách bảo ta thế!

- C·hết tiệt! – Caius cũng đành bó tay – Thế giờ mi định đi đâu!

Hơi suy ngẫm một chút, hắn quả quyết :

- Tới Amsterdam! Ta có cảm giác ở đó sẽ có rất nhiều chuyện xảy ra!

- BÓ TAY !!